• 396

Chương 72: Quỷ Thành Chi Hành


Dừng chân tại nơi giao nhau giữa hai con sông Âm Thi và Hắc Hà, cả nhóm cùng nhìn vào nơi hai nhánh sông giao hội. Lục Vân nhìn ngắm một lúc, quay lại nhìn mọi người nở một nụ cười, khuôn mặt vô cùng anh tuấn. Nụ cười như thể vu vơ nhưng như ẩn chứa chút gì huyền bí. Lục Vân cười nói: "Mọi người hãy cẩn thận ẩn tàng thân ảnh, mình tôi sẽ tiến về trước để thăm dò động tĩnh. Không nên lo lắng cho tôi, tôi có thể tự lo cho mình được, tôi đi đây!". Rồi nở một nụ cười hờ hững, mang theo một chút thản nhiên bình tĩnh.

Một bên Tử Dương chân nhân, Vân Phong, Phong Viễn Dương không ngừng dặn dò Lục Vân phải thận trọng, một bên Thương Nguyệt cùng Ngạo Tuyết vẫn nhìn hắn không tỏ vẻ gì. Cả hai đều im lặng không nói tiếng nào. Lục Vân quét mắt nhìn mọi người, mắt chỉ dừng lại một chút khi lướt qua Thương Nguyệt và Ngạo Tuyết. Hắn dường như nở một nụ cười. Chẳng ai nói gì, trong lòng họ dường như đều đang cười, lời gì bây giờ cũng là dư thừa.

Bây giờ Lục Vân quay người lại, trong đáy mắt có thể nhìn thấy một tia ngạo khí như đang bùng phát, thân ảnh bay lên lưng chừng không trung như một đạo hào quang, thân hình mau chóng mờ đi , trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa. Nhìn thấy hình ảnh Lục Vân đang từ từ biến mất, Phong Viễn Dương khẽ than : "Đến giờ tôi vẫn không dám tin , chỉ tu luyện có hai năm mà h ắn đã đạt đên trình độ này. Mặc dù cứ cho tu vị hắn hiện nay chẳng cần bàn cãi nhưng cũng không thể đến mức tùy ý tự nhiên biến mất vô thanh, vô ảnh như vậy. Là do hắn cốt cách thượng thừa hay là hắn có một bí mật nào đó mà chưa ai khám phá được chăng?". Tử Dương Chân nhân không nói gì, thần sắc ông xuất hiện một tia cổ quái, không ai biết ông đang nghĩ gì. Thương Nguyệt, Ngạo Tuyết nhìn nhau, đều không mở miệng nói gì.

Vân Phong cất lời xóa tan bầu không khí ngột ngạt trước đó: "Chúng ta hãy trở lại chỗ cũ ẩn tàng thân ảnh để chờ tin tức của Lục Vân huynh vậy, đi thôi!", vừa nói xong đã cất bước, hướng xuống phía bên phải của sơn nhai mà đi. Mọi người còn lại nhìn nhau rồi cũng nối gót theo hắn.

Đi xuyên qua Hắc Hà, Lục Vân đã từng bước tiến vào lãnh địa thần bí nhất của Quỷ Vực. Bây giờ khi không có người khác bên cạnh, Lục Vân mới có thể không lo bị phát hiện để có thể phát huy hết khả năng vốn có của mình. Bấy giờ, Lục Vân liền hoá thành một làn sương mờ màu đen, từ làn sương mờ đó phát ra từng tia khí tức âm sâm quỷ dị, từ từ di chuyển ra bốn hướng. Trong lúc này, để tránh khỏi bị quỷ vật phát hiện ra khí tức của mình, Lục Vân đã thi triển Hóa Hồn đại pháp của Quỷ Tông, khí tức của hắn lúc này đã hoàn toàn giống như khí tức của loài quỷ vật vậy.

Xuyên qua Hắc Hà , Lục Vân hoá thành một tia sáng bạc, chú ý lắng nghe động tĩnh bốn phía. Sau một lúc, Lục Vân phát hiện tại nơi Hắc Hà và Âm Thi Giang gặp nhau có ẩn tàng hai luồng quỷ khí mạnh mẽ vô cùng. Nhưng hai luồng quỷ khí này lại cực kì ẩn tàng, tựa như có thứ gì đó đang che dấu đi khí tức của nó vậy. Lục Vân từ từ tiến lại gần, chỉ thấy đó là một vùng đất đen kịt, từ nơi ấy vô số luồng quỷ khí đang bốc lên, rồi tụ lại ở trên mặt đất như những bọt khí, không ngừng từ từ bay lên, nhưng tại chỗ bay lên đó lại nhanh chóng phân tán ra. Từ chỗ phân tán đó, từng đoàn khí đen từ từ cuộn tròn lại. Đối diện, ước chừng khoàng một dặm về phía bên trái, có một đoàn khí giống vậy đang ẩn tàng.

Lục Vân ý niệm chuyển động, lập tức điều chỉnh ý niệm thần ba hướng về hai luồng khí đoàn đó mà dò xét. Sau một lúc Lục Vân đã tiến vào được bên trong của hai luồng khí ấy, hắn không khỏi chấn động, tim như thể ngừng lại, dù tưởng tượng thế nào cũng không thể ngờ được hai luồng khí ấy tuy không lớn nhưng lại thể chứa đựng ngàn vạn quỷ hồn. Vô số ý thức và ý niệm trong đó đang giao tạp một cách hỗn loạn. Nhất thời hắn không thể hiểu được điều gì đang diễn ra.

Sau khi đã tra xét kĩ lưỡng các quỷ hồn, Lục Vân phát hiện trong một luồng khí có một quỷ hồn rất mạnh mẽ, tựa hồ hắn là thủ lĩnh của các quỷ hồn trong đó. Lục Vân từ từ tiến lại gần ý thức của hắn, đột nhiên Ý Niệm Thần Ba bị dội ra, ngay lập tức trong luồng khí dường như xuất ra một đạo mệnh lệnh, vô số các quỷ hồn biến thành một chỉnh thể thống nhất cùng hướng về ý niệm của Lục Vân tiến hành dò xét.

Lục Vân nhất thời kinh hoàng, tức tốc thu hồi lại Ý Niện Thần Ba, bắt đầu dò xét luồng khí đoàn thứ hai. Song ở luồng khí này hắn cũng phát hiện ra điều tương tự. Mặc dù không hiểu đây là gì, nhưng Lục Vân cũng nhận ra rằng hai luồng khí đoàn chứa đầy quỷ hồn này kì thật là hai đội quân đối lập nhau. Còn hai cổ ý thức mạnh mẽ đó chính là hai thủ lĩnh vậy.

Lục Vân tận lực ẩn tàng khí tức của mình, khi tới lưng chừng không trung thì từ từ xuất hiện nguyên hình. Nhìn hai luồng hắc khí bên dưới, trong mắt Lục Vân bỗng lóe lên một ý niệm hài hước thần bí. Một lúc sau, ánh mắt Lục Vân đã chứa đầy âm u và tàn khốc. Chỉ thấy hai tay hắn vẽ theo một quỹ đạo vô cùng cổ quái, từng tia khí tức âm sâm tà ác bắt đầu bành trướng một cách âm thầm . Trong mắt Lục Vân phát ra một đạo hào quang đen tuyền, đồng thời hắn đưa hai tay hướng về hai luồng khí đoàn phát ra một chưởng, hai luồng khí đoàn liền nuốt lấy khí tức cường đại này, chỉ trong chốc lát hai luồng khí tức mà Lục Vân phát ra đã bị nuốt sạch. Ngay lúc ấy, hai mắt Lục Vân phát ra hào quang bảy màu, quanh thân hắn cũng đồng thời phát ra thất sắc hào quang, tức thì liên tiếp phát ra sáu đạo Ý Niệm Thần Ba với cường độ mười tám vạn bảy ngàn thức, bố trí ba đạo hào quang phóng tới mỗi luồng khí đoàn.

Bốn bề âm phong nổi lên, quỷ tru thảm thiết, quang hoa hắc sắc bên ngoài hai luồng khí đoàn di chuyển không ngừng. Vô số tiếng gào thét giận dữ đến chói tai, âm phong từng trận kéo đến, tựa như bốn bề bị vây hãm bởi những vong hồn từ địa ngục, những luồng khí tức quỷ dị thổi đến nhiều không kể xiết. Trong vòng mười trượng hai luồng hắc sắc khí đoàn không ngừng biến dạng, vô số màn sương đen đủi từ từ phân tán trong tiếng gầm thảm thiết. Số lượng thân ảnh quỷ tướng, quỷ binh huyễn hóa ở giữa không trung tưởng chừng như bất tận. Vẻ mặt chúng vô cùng khủng bố, sự thống khổ cùng cực như xé gan xé ruột, cảnh tượng này thật làm cho người ta hoảng sợ. Chưởng lực Lục Vân đánh vào bị hai luồng khí nuốt mất vốn là một lực lượng vô cùng tà ác, một phần nhỏ cũng có thể làm bay hồn lạc phách, làm cho chúng phải hóa khói xanh mà tan đi. Phía bên ngoài quỷ vật Ý Niệm Thần Ba đang điên cuồng công kích, hai tay Lục Vân không ngơi nghỉ tạo thành trảo, chỉ, chưởng. Vô số máu huyết từ từ chảy ra thật vô cùng khủng bố, cùng tiếng gào thảm thiết kinh thiên động địa truyền đi khắp nơi.

Nhãn thần Lục Vân bấy giờ thực vô cùng tàn khốc, Hóa Hồn Đại Pháp phối hợp

với Ý Niệm Thần Ba, sự công kích vô cùng mạnh mẽ ấy thử hỏi thế gian mấy ai có thể

chống cự lại? Nhìn cảnh vô số quỷ vậy hóa thành khói xanh vì Hóa Hồn Đại Pháp, thâm tâm Lục Vân không khỏi lộ ra một nụ cười. Pháp quyết vô thượng này của Quỷ Tông dùng đối phó với quỷ vật thật là công hiệu vô cùng.

Đột nhiên, trong mắt Lục Vân xuất hiện một tia kì dị, thân thể trong phúc chốc đã không còn phát ra khí lực, chớp mắt đã biến mất. Đồng thời khi ấy, Ý Niệm Thần Ba mạnh mẽ cũng tiêu tan. Do ý niệm thần ba bây giờ đã không còn , chỉ thấy hai luồng khí đoàn tức thời hào quang bạo phát, khí thế mạnh mẽ vô cùng, chớp mắt đã tụ tập lại trong trăm trượng vuông. Trong vòng hắc vụ, nhung nhúc quỷ binh quỷ tướng từ từ hiện thân gầm thét giận dữ, phẫn nộ truy xét động tĩnh bốn bề. Trong vòng một dặm, từng đoàn nhân ảnh đen đúa hiện ra nhiều như mây, đồng thời xuất hiện tại không trung. Vừa đối mặt nhau, hai hiệu lệnh đồng thời truyền xuống, tức thì một trường nộ chiến đã triển khai. Phía trên cuồng phong thổi ào ào, chỉ thấy quỷ quân hai bên hét lên một tiếng phẫn nộ rồi xông vào nhau tạo nên một trường hỗn sát.

Ở phía xa, Lục Vân bỗng xuất hiện một cách vô thanh vô tức. Quan sát trường hỗn chiến, Lục Vân khẽ than: ⬚Thật không ngờ thủ lĩnh của hai cánh quân quả tình quá lợi hại, thực lực tuyệt đối chẳng cách biệt với cấp độ quỷ tiên. Việc này thực vô cùng khó hiểu, Phong sư huynh chẳng đã nói mỗi vị quỷ vương thủ hạ chỉ có ba quỷ vật thuộc cấp độ quỷ tiên hay sao, vậy tại sao lại có đến hai nhóm trấn thủ ở đây? Nhớ lại chuyện Thái Huyền sơn ngày trước, đã có ba tên quỷ tiên xuất hiện, không rõ chúng là thuộc hạ của tên quỷ vương nào trong ba tên quỷ vương tại đây.

Hồi tưởng một lúc, Lục Vân chuyển mình thuận theo hướng Hắc Hà mà phi thân. Do hiện tại Lục Vân che đậy xung quanh thân thể bằng một tầng hắc khí rất giống với khí tức của quỷ vật , bởi vậy nên hắn không sợ quỷ vật phát hiện ra tung tích của mình. Sau một lúc chú tâm lưu ý kĩ càng động tĩnh bốn hướng, Lục Vân chỉ phát hiện ra tung tích của một tên quỷ vật đang ở một mình, đang dật dờ bay ở tầng không. Bây giờ Lục Vân đã biết rõ hai khu vực trong ngoài lưu vực của Hắc Hà. Trong một dặm quanh đây, phía bên phải là nơi không ít quỷ khí bốc lên, nhìn chế ch lên một chút thì lại tồn tại những thực vật như ở nhân gian, nhưng lại chẳng thấy được hình trạng cố định, hay phải chăng đây là điểm đặc trưng của quỷ vực. Chỗ này quỷ khí cực lớn khà dĩ có thể làm cho quỷ vật ẩn dấu khí tức của chúng, may mà Lục Vân luôn chú tâm không bỏ qua một hành tung nào của lũ quỷ vật. Cây cối nơi này thực chẳng khác chi với thực vật trên nhân gian, khả dĩ làm trở ngại thị giác của nhân loại, nhưng lại có tác dụng bảo vệ nơi này.

Bay thẳng một mạch nửa giờ, cuối cùng Lục Vân cũng đã tới được ngoại vi của Quỷ Vương thành. Phía xa xa, vừa trông thấy Quỷ Vương thành, mắt Lục Vân bỗng lóe lên một tia kinh dị. Chỉ thấy phía trên Quỷ Vương thành được một tầng hắc sắc hào quang che kín, nhìn Quỷ Vương thành từ phía xa, nó tựa như nhờ quỷ khí mà tạo thành, khi nhìn kĩ lại, lại phát hiện ra nó chẳng có hình dạng nhất định gì. Lục Vân phóng Ý Niệm Thần Ba tiến hành nghiên cứu Quỷ Vương thành, may mắn cũng đã thu được kết quả.

Căn cứ vào tin tức mà Ý Niệm Thần Ba thẩm tra được, Quỷ Vương thành và vầng hào quang hắc sắc bao quanh nó là một thể thống nhất, vầng hào quang bảo vệ hoàn hảo đến mức không có lấy một kẽ hở. Đồng thời, phía trên đạo hào quang có một lực hút vô cùng mạnh mẽ, tựa hồ có thể hút hết hồn phách của mọi sinh linh. Thứ nhì, Ý Niệm Thần Ba đã điều tra ra rằng cả tòa Quỷ Vương thành ấy vốn hoàn toàn được kiến tạo nên bởi một thứ hắc thạch rất cổ quái. Loại hắc thạch này phát ra khí tức vô cùng tà ác và quái dị, nhưng còn những gì khác thì vẫn còn rất không rõ ràng, tạm thời kết quả về loại hắc thạch đó chỉ là như vậy. Thứ ba, cấu tạo của Quỷ Vương thành đích thị là một trận pháp rất cổ quái. Kì thật Quỷ Vương thành này chính là một quỷ trận vô cùng huyền ảo, ẩn tàng trong đó là sát khí vô cùng vô tận.

Nhìn Quỷ Vương thành, Lục Vân khẽ than: "Quỷ vực này thật là một nơi quá bí

ẩn, cứ dựa vào năng lực của mấy người chúng ta mà nói thì thật chẳng khác nào như trứng chọi với đá. Dựa vào sự phòng thủ nghiêm mật thế này của Quỷ Vương thành, cứ cho là bọn quỷ vật sẽ không chủ động công kích đi nữa thì bọn ta muốn xâm nhập vào cũng thật vô cùng khó khăn. Lần hành động đầu tiên tại quỷ vực kì này nếu muốn thành công viên mãn quả là khó khăn lắm thay.⬛ Tiếng thở dài nhẹ nhàng cứ trôi mãi trong bầu trời đêm, sắc mặt Lục Vân lúc này quả tình thật trầm trọng.

Từ từ di chuyển về phía trước, Lục Vân lúc này cũng đã ẩn mỉnh trong luồng khí tức vô hình vô ảnh như trước kia. Khi tới gần Quỷ thành chừng ba mươi trượng ngoài, đưa mắt quan sát động tĩnh bốn phía, Lục Vân hoàn toàn chẳng thấy bóng dáng của một tên quỷ binh thủ thành nào cả, tâm lý không khỏi chấn động. Càng nhìn vào hình dạng nơi này, càng nhìn ra được sự lợi hại không sao bì được của vầng hào quang bao quanh Quỷ Vương thành, cũng chẳng ngạc nhiên nếu nơi này không cần thiết có ai bảo vệ.

Từ từ điều chỉnh tần suất bên ngoài cơ thể, Lục Vân nhanh chóng chuyển hóa khí tức của mình. Đột nhiên, trong mắt hắn lộ ra một tia ngạo nghễ hài hước, tức thời bay thẳng vào đạo hào quang bảo vệ. Chẳng một âm thanh nào kịp phát ra, Lục Vân đã xâm nhập vào trong tầng hào quang bảo vệ thần kì đó. Khi đã xâm nhập vào trong, Lục Vân thần sắc chợt biến đổi, vì phía ngoài quan sát chỉ thấy một màu đen tuyền, đến khi xâm nhập vào trong mới thấy bên trong lại mang màu lục nhàn nhạt. Mọi bức tường bên trong đều cấu thành từ ngọc bích nên mới sinh ra màu lục nhàn nhạt đó, Quỷ Vương thành bây giờ nhìn từ bên trong thật chẳng khác một thế giới màu lục, quả tình quang cảnh nơi đây vô cùng đặc biệt.

Lục Vân bay dật dờ tại lưng chừng không, kĩ càng quan sát bố cục tại Quỷ Vương thành. Chỉ thấy thành này và nhân gian thật khác biệt, thành ở nhân gian trung tâm là nơi cao nhất phồn hoa nhất, rồi giảm dần về bên ngoài. Còn Quỷ Vương thành này lại tương phảnhoàn toàn, bên ngoài lại là nơi cao nhất rồi giảm dần về bên trong, ở khu trung tâm lại là nơi trũng nhất, thật cổ quái vô cùng. Nhãn quang của Lục Vân dừng lại nơi trung tâm của Quỷ Vương thành, nơi ấy có một tòa quỷ bảo mười phần bị lõm vào, ẩn tàng một khí tức âm tà cực kì cường bạo.

Nhìn phía dưới chân hắn bây giờ là vô số quỷ hồn bay lượn trên mặt đất, những hồn phách này nhẹ nhàng bay qua lại như thực như ảo, tựa có tựa không, qua lại trên các ngõ ngách nhiều như mắc cửi. Lục Vân từ từ hạ thấp thân ảnh, thân thể ẩn tang bay qua phía trên đầu của các quỷ hồn, nhắm thằng trung tâm quỷ thành mà bay tới. Bỗng đâu bốn bề một tiếng kêu kinh hoàng truyền tới, vô số quỷ vật ngẩng đầu nhìn lên không trung, mục quang đều dừng lại trên người Lục Vân.

Lục Vân nhất thời kinh hoàng, thấy đám đông quỷ vật cứ nhìn mình chăm chăm, tâm lý nhất thời kinh hãi không sao tả xiết. Chẳng lẽ đám quỷ vật này nhìn thấy ta sao, không thể nào. Hắn đối với thuật ẩn tàng của mình tuyệt đối tin tưởng. Tần suất chân khí bên ngoài cơ thể đã biến đổi rồi, đám quỷ vật này làm sao mà nhìn thấy được.⬚Vậy thì tại sao? Chẳng lẽ hắn vẫn còn khí tức giống con người ư? Không thể nào, vậy thì tại sao khi tiến nhập Quỷ Vực, rồi lúc xuyên qua khu vực của Hắc Hà, khi tiến nhập đến Quỷ Vương thành không ai phát hiện ra chứ. Tựa hồ mấy nguyên nhân trên chẳng có cái nào có lý.⬛ Vô số lý giải được đưa ra làm Lục Vân chìm đắm trong suy nghĩ để biết tại sao đám quỷ vật cứ nhìn y mãi. Tại sao xảy ra tình trạng này, trong tâm hắn cực kỳ nghi hoặc.

Lục Vân tức tốc di chuyển ly khai thị tuyến của đám quỷ vật đó, đồng thời hắn cũng tức tốc điều chỉnh lại tần suất của mình lần nữa. Sau khi điều chỉnh mọi thứ xong xuôi, dừng lại tại không trung, hắn chú ý quan sát động tĩnh bên dưới. Nhưng bất ngờ thay nhân ảnh của , y lại bị lũ kia phát hiện lần nữa. Lục Vân tinh thần chấn động, vẫn không thấy được nguyên nhân chuyện gì xảy ra với mình. Quan sát bốn bề một lần nữa, hắn phát hiện một sự tình làm cho hắn hết sức kinh ngạc. Nhìn về phía đối diện, hắn thấy tường thành bây giờ đang phát ra hào quang lục sắc, một nhân ảnh hiện ra trên đó, chính là Lục Vân chứ không ai khác. Bây giờ hắn cuối cùng cũng đã hiểu ra nguyên nhân tại sao rồi. Tại sao y lại không nghĩ tới điều đó chứ, từ đầu Ý Niệm Thần Ba đã cho thấy được loại đá làm nên bức tường vốn có một thứ gì rất cổ quái, loại đá này vốn có khả năng làm cho mọi thứ ẩn tàng xung quanh toàn bộ đều phải hiện ra.

Cất tiếng cười khổ, Lục Vân bẻ cong đường bay của mình tức tốc hướng về bên ngoài quỷ thành vận toàn lực mà bay. Lúc này y đã biết rằng nơi này đúng là địa phương thần bí nhất quỷ vực, nếu cứ tiếp tục tiến tới thì khó thoát tử nạn rồi. Đẩy nhanh tốc độ phi hành, sau lưng hắn vẫn nổi lên những tiếng kêu kinh hoàng của vô số lệ quỷ. Phía trên của vòng hào quang bảo vệ, đột nhiên xuất hiện một tiếng cười lạnh lẽo, một luồng khí âm sâm vô bì xuất hiện ngay trước mắt Lục Vân, chặn đứng đường thoát của hắn.

Nhìn kĩ lại lần nữa, thì chính là một tên quỷ mị, tâm lý Lục Vân không khỏi có chút chấn động. Không có thời gian suy nghĩ nhiều , Như Ý Tâm Hồn kiếm đã rời vỏ xuất hiện trên tay Lục Vân, hào quang đỏ chói mang trong đó liệt hỏa chân nguyên cực kỳ mạnh mẽ, luồng khí cuốn lấy tên quỷ mị ấy. Cất tiếng cười lạnh lẽo, thân ảnh đen quỷ mị đó dừng lại giữa không trung mang đến cảm giác vô cùng huyễn hoặc, bất chợt nó tách ra thành mười hai đạo quỷ đạo quỷ ảnh đứng tại mười hai phương vị khác nhau, nhắm thẳng vào Lục Vân mà công kích mạnh mẽ.

Quỷ khí âm sâm khắp chốn, những luồng hắc sắc quỷ khí cuồng bạo như sóng dữ ập vào bờ không ngớt, một tầng rồi lại một tầng, dày đặt vây lấy Lục Vân. Lúc này thân thể Lục Vân đã cảm giác được loại quỷ khí này vô cùng mạnh mẽ, so sánh với lần ở nhân gian ít nhất cũng gấp ba lần. Chẳng có thời giờ để hồi tưởng lại những gì đã qua, Lục Vân đã gia tăng thêm ba phần công lực nữa lên tay mình. Tức thời xuất hiện luồng liệt diễm hồng quang, bay lượn như hỏa long đằng không, hồng quang đánh thẳng vào hắc sắc khí. Khí của chí âm chí tà chọi với chân nguyên chí cương chí dương, phút chốc đã đập thẳng vào nhau, tạo ra dảy đặt những âm thanh cứ như sấm sét giữa trời, âm thanh chấn động toàn bộ Quỳ Vương thành phía dưới.

Thân thể Lục Vân bị chấn động lùi lại ba xích, trên mặt hiện rõ sự kinh ngạc.

Tên quỷ mị cất tiếng cười lạnh lẽo: "Ngươi thấy kì quái phải không, hê hê, ở Quỷ Vương thành này, cái thứ dương cương chi khí của ngươi chỉ có thể phát ra ba phần công lực mà thôi. Còn khí âm sâm của bọn ta lại có thể phát huy được tới mười hai thành cộng lực, hê hê, nghe xong rồi thì chịu chết đi nhân loại ạ." Nói xong, khắp trời quỷ ảnh trùng trùng điệp điệp, với tốc độ nhanh đến chóng mặt điên cuồng công kích Lục Vân.

Trong mắt Lục Vân hàn quang lóe lên, trên tay phải y hiện giờ Như Ý Tâm Hồn

Kiếm đã biến mất, thần kiếm đã trở về vỏ trên thân Lục Vân tự khi nào. Thấy quỷ mị từ bốn bề công kích tới, lúc này mặt Lục Vân lạnh lẽo như băng, trong mắt tỏa ra từng luồng hào quang như ngọc. Cất giọng cười lạnh lẽo nói: "Bằng vào sức của tên quỷ mị nhỏ nhoi như ngươi ư, chỉ e chưa được, thứ như ngươi đến một tên ta giết một tên, đến trăm tên ta giết đủ mười chục. Tuyệt kĩ bí mật của Quỷ Vực, chắc ngươi nghe đã nhiều nhưng biết được bao nhiêu, ta đây dù cho không nhiều nhặn gì nhưng cũng tinh thông một ít!".

Cất tiếng cười lạnh lùng, trên thân Lục Vân lóe lên một đạo hắc sắc hào quang, quỷ khí bốn phương tức thời hướng về phía Lục Vân mà tụ lại. Tức tốc thân thể lay động, trên hai tay Lục Vân bây giờ xuất hiện hai hắc sắc quang cầu, hai quả quang cầu này mang một lực hút mạnh mẽ vô cùng, chính nó đã hút cuồng phong bốn phương về lại. Hai quả quang cầu vô thanh vô tức đã bắt đầu hội tụ lại, tạo thành một quả cầu đen đường kính chừng một xích xuất hiện trước ngực Lục Vân. Lúc này, y phục hắn không gió vẫn kêu phần phật, tóc cũng bị thổi bay lên, bốn phía tầng tầng lớp lớp dày đặc hắc sắc hào quang, vô số hào quang ấy hình thành nên một hào quang đen tuyền chung quanh Lục Vân, vô số phù chú kì quái hiện ra trên người Lục Vân, không ngừng bắn ra bốn phía.

Khi tên quỷ mị bị công kích trúng, hắn cảm thấy không khí bốn bề bỗng phát sinh sự thay đổi, thân thể như bị một cổ lực lượng vô cùng mạnh mẽ hút về phía Lục Vân. Quỷ mị kinh hãi không sao tả xiết, nhãn thần cứ chăm chú nhìn vào Lục Vân. Lúc hắn thấy được đạo phù chú cổ quái trên thân của Lục Vân, kinh hoàng cực độ nhịn khổng nổi mà hét lên: ⬚Không, không thể nào, không! Ta không tin, làm sao ngươi có thể luyện thành tuyệt kĩ tối cao vô thượng Hóa Hồn Đại Pháp của quỷ vực bọn ta được, không thể nào, không!⬛. Trong tiếng la hét điên cuồng, một cổ lực lượng kinh người phút chốc đã kéo hắn về phía Lục Vân.

Quỷ mị gồng mình chạy trốn, trong miệng thét lên tiếng kêu tuyệt vọng kinh hoàng, mắt cứ nhìn Lục Vân trân tráo. Khi chạm tới ấn phù chú cổ quái trên thân Lục vân, chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết vọng lại, quỷ mị đã nhanh chóng hóa thành một luồng khói đen, nhanh chóng bị hào quang bao bên ngoài Lục Vân hấp thụ.

Lục Vân vẫn đứng yên tại hư không, bốn bề vô số các quỷ vật kêu lên thảm thiết, chúng như thiêu thân bay vào lửa, điên cuồng lao mình về phía Lục Vân. Lũ quỷ vật, chớp mắt đã biến thành vô số khói đen rồi nhập vào vầng hắc sắc hào quang bao bên ngoài Lục Vân. Thời điểm này, Lục Vân tựa như trung tâm của cơn lốc xoáy, điên cuồng hút lấy quỷ vật khắp nơi, nuốt đi hồn phách của chúng.

Dần dần cuối cùng, trên thân Lục Vân phát ra vô số phù chú ngày càng dày đặt, từ từ trước thân hình của y đã hình thành một pho đồ án. Nhìn kĩ lại, thì thấy đó là một bộ mặt của quỷ, trên trán của nó bắn ra một đạo hắc sắc hào quang, từ từ chỗ ấy xuất hiện một chữ vương. Cùng lúc với sự xuất hiện của quỷ diện, phía sau một bộ chiến giáp đen tuyền dần dần hiện ra trên người Lục Vân. Thời khắc ấy, chỉ thấy Lục Vân toàn thân hào quang lóe sáng, cuối cùng Quỷ Vương chiến giáp đã xuất hiện trên thân Lục Vân, hoàn toàn che kín cả diện mạo của y.

Nhìn qua bộ giáp che mặt của quỷ vương chiến giáp, Lục Vân bây giờ hai mắt lóe lên quang hoa hắc sắc yêu tà dị thường, cất lên tiếng cười lạnh lẽo, đột nhiên từ đâu xuất hiện trước mặt một quỷ tiên. Trong tròng mắt xanh lục của nó ánh lên sự kinh hãi không sao bì được, quỷ tiên cất giọng run run nói: ⬚Ngươi rốt cuộc là thứ gì vậy, tại sao lại có thể bằng thân xác của loài người yếu ớt đó lại có thể tu luyện được Hóa Hồn Đại Pháp vô thượng pháp quyết của bọn ta mà lại đạt tới cảnh giới như trong truyền thuyết, trước giờ đâu một ai có thể luyện đến cảnh giới 'Vương Giáp Trọng Sanh' chí cao vô thượng như vậy.⬛

Cất tiếng cười lạnh lẽo, giọng của Lục Vân lúc này cực kì âm sâm quỷ dị. Nhìn thấy sự kinh hãi của quỷ tiên, Lục Vân trầm giọng nói: ⬚Tại sao ư, ngươi không hiểu được đâu. Chi bằng hiện tại ngươi hãy thử nghiệm uy lực của Quỷ Vương chiến giáp xem xem thế nào.⬛ Nói xong, thân người bổng xuất hiện trước mặt quỷ tiên ba xích, hai tay khởi Thôn Thiên Thức, lăng không phát trảo.

Qủy tiên kêu lên một tiếng kêu cổ quái, thân thể tức tốc hóa thành một luồng sáng, xoay quanh thân thể Lục Vân với một tốc độ chóng mặt. Bốn bề không khí lưu chuyển mạnh mẽ, âm sâm quỷ khí kinh người có thể làm xương tan hồn hủy, tiến tới nuốt lấy chân nguyên bên ngoài thân Lục Vân. Thời khắc đó, quỷ tiên tất nhiên đã thi triển Hóa Hồn Đại Pháp, từng luồng từng luồng vây kín Lục Vân.

Lục Vân gằn giọng cười lạnh, trên Quỷ Vương chiến giáp lóe sáng hào quang, tức thời một cổ lực lượng vô cùng mạnh mẽ bật dội ra, chỉ một phát đã chấn bay quỷ tiên. Hai tay hóa thành trảo thủ, luồng quỷ khí âm sâm mạnh mẽ xâm nhập hồn phách Qủy tiên, hấp thụ toàn bộ luồng khí tức đó, chuyển hóa thành công lực bản thân.

Cặp mắt xanh lè của quỷ tiên lóe lên một tia kinh khủng, tựa hồ đã hiểu được uy lực thật sự của quỷ vương chiến giáp, hai mắt không ngừng đảo tròn, hiển nhiên là đang suy tính biện pháp đối phó . Nhưng thảm thay cho y , Lục Vân đâu phải thiện nam tín nữ, làm gì cho hắn có thời gian tìm đối sách. Khi vừa hấp thu xong luồng chân nguyên quỷ khí mạnh mẽ kia, thân thể tức thời hóa ra trăm đạo tàn ảnh, vây quỷ tiên vào giữa. Chỉ thấy vô số thân ảnh Lục Vân, tại giữa lưng trời phân ra trùng điệp, phát ra quỷ khí hắc sắc hào quang, tầng tầng lớp lớp dày đặt vây lấy quỷ tiên, hình thành nên một quả cầu chân không vô cùng kì dị, cứ từ từ thu hẹp lại.

Nhãn thần quỷ tiên lộ rõ kinh hoàng, thân thể hóa thành luồng hắc sắc khí , tức tốc tăng tốc độ lên chín ngàn chín trăm thức, cuống cuồng bỏ chạy. Cảm giác bên ngoài đã hoàn toàn bị quả cầu chân không phong bế, không một kẽ hở, quỷ tiên không dằn được phẫn nộ mà liên tục hét lên dữ dội, thân ở trong quả cầu chân không không ngừng điên cuồng công kích. Một áp lực vô cùng mạnh mẽ áp đặt vào, đã làm cho quả cầu chân không không ngừng từ từ thu nhỏ lại, không ngừng bị biến đổi hình dạng, dĩ nhiên lúc này song phương đều đang cương trì giằng co.

Lạnh lẽo nhìn sự chống chọi điên cuồng của quỷ tiên, nhãn thần Lục Vân như đang cười một cách lạnh lùng. Từ từ gia tăng công lực, Lục Vân nhủ thầm, cái gì mà tự xưng quỷ tiên mạnh mẽ cường hoành nơi quỷ vực chứ, rốt cục cũng chỉ tới mức đó mà thôi. Ngày trước chưa bị Tử Ảnh thần kiếm của Ngạo Tuyết chém chết, ngày nay đã bị vây trong Hóa Hồn Đại Pháp, coi thử có giết ngươi được chăng. Nhìn quỷ tiên bị vây, một nụ cười hiện ra trong mắt Lục Vân, bỗng nhiên lúc ấy ánh mắt hắn lại lộ ra tia kinh dị. Quay đầu lại nhìn vào bên trong Quỷ Vương thành, sắc mặt Lục Vân bỗng trở nên trầm trọng, nhãn thần thay đổi đã có chút ít cổ quái.
Sự Kiện Dzựt Cô Hồn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thất Giới Truyền Thuyết.