Chương 35 : Lâm thú điện ra đời (2)
-
The Gamer Or Hacker
- kamen rider orga
- 1853 chữ
- 2021-05-09 12:40:47
-Mợ nó, nản vãi. Ẩn sĩ này, tao đéo biết 'Lâm thú điện' là cái quần què gì nhưng với sức của mày không phải chỉ cần vài giây là xử xong bọn nó rồi sao. Mày đang nghĩ cái quái gì thế.
Ẩn sĩ mặt không đổi sắc :
-Từ từ đi, Loki. Để tao giỡn một lát đã. Tên Kenichi đó thú vị hơn tao tưởng nhiều.
Loki nghe vậy cười ha hả :
-Thế thì mày cũng phải thể hiện là đang thích thú chứ. Chứ cứ im ỉm thế kia thì bố thằng nào biết.
-Không cần mày quan tâm.
-Ẩn sĩ này, đánh nhau thì thích thật đấy nhưng nếu cứ bông đùa thì sẽ có ngày mày phải trả giá đấy!
Ẩn sĩ trầm ngâm, Loki không mạnh hơn hắn nhưng cái đầu của thằng này rất thông minh. Nếu không thì nó đã chẳng được làm quân sư của chư thần hoàng hôn rồi. Thế nhưng, y như cái tên Loki- vị thần của sự lừa lọc và dối trá, trong cốt truyện thì tên này cũng sẽ phản bội lại Nhất quyền Odin rồi bị đập cho nhấc người lên.
Với cái thể loại này thì main chỉ có thể cho một chữ :ngu!
Cùng lúc đó, tại Lương Sơn Bạc,...
-Chưa được, phần ấy phải đọc chậm lại. Như kiểu là nói với ai ở hơi xa ấy, thì thầm nhưng giọng phải to!
"Trời ạ, Miu chẳng khá hơn tý nào. Còn Akisame - sensei nữa, thầy ấy nhớ hết lời thoại rồi, còn biết cách lên hay xuống giọng nữa." Hắn thầm than.
Miu thì vẫn chăm chỉ luyện tập cho tiết mục Romeo và Juliet, Akisame vẫn đều đặn hướng dẫn cổ, mấy ông thầy còn lại thì vẫn 'bón hành' cho hắn thường xuyên. Không có gì xảy ra cả. À không, vừa có rồi…
-AAAAAA!!! Kenichi, cứu tao!!
Thằng Nijima bị đính lên tường, quanh người găm toàn phi tiêu trông như vừa bước ra từ màn ảo thuật kinh dị nào đấy.
Hắn trực tiếp bó tay :
-Shigure - sensei, thả tên này ra đi, hắn là bạn con.
-Tôi… muốn nghiên cứu hắn.. người ngoài hành tinh.
Hắn phì cười :
-Không đâu ạ, trông tên này hơi dị nhưng hắn không phải người ngoài hành tinh đâu ạ. Cô tin con, thả hắn ra đi mà.
Sau khi mất 10 phút để giải thích thì cuối cùng Shigure cuối cùng mới chịu để thằng Nijima yên.
Tên Nijima thở phào :
-Võ đường của mày toàn quái vật à. À mà tao có chút thông tin cho mày. Về thằng Natsu Tanimoto đó. Xem ra mày đúng, thằng đó là Ẩn sĩ.
-Nói kỹ hơn đi.
-Hắn quá mức hoàn hảo. Điểm số thì cao ngút trời, lễ phép với giáo viên, vô cùng khiêm tốn, hắn còn kèm cặp cho nhiều học sinh khác nữa.
Hắn kỳ lạ :
-Chỉ vậy mà là hoàn hảo thì có hơi… Mày có nhầm không đấy.
Thằng Nijima quả quyết :
-Ban đầu thì tao cũng nghĩ đó là vỏ bọc của thằng này. Điều kỳ lạ là tao càng đào sâu thì càng chẳng tìm thấy gì bẩn thỉu của tên này cả. Tất cả mọi thứ quá hoàn hảo, tên này giống như mấy thằng nhân vật chính trong mấy bộ ngôn tình ba xu tràn lan trên mạng vậy, không có một điểm yếu nào hết, thậm chí người ta chưa từng thấy hắn to tiếng với ai cả. Người như vậy mà có tồn tại thì mày cứ lấy đầu tao xuống làm bóng đá đi!!!
-Mày nói đúng, tao ra lệnh với tư cách thủ lĩnh, tiếp tục tìm sâu về nó đi. Tìm được gì thì báo tao ngay.
-Rõ thưa thủ lĩnh!
Đợi thằng Nijima về rồi, hắn mới tìm tới Akisame - sensei.
-Thưa thầy, con có một việc muốn nhờ!
Akisame khẽ vuốt râu kẽm của mình, hai mắt toả sáng :
-Bất ngờ ghê, được thôi. Con muốn gì nào, miễn là trong khả năng của ta, về nhu thuật thì càng tốt.
-Dạ không phải là về nhu thuật mà là……
Sau hơn 10 phút nói chuyện, Aiksame - sensei khẽ đập bả vai hắn:
-Cái này học với ta thì cực lắm đấy, theo nổi không!
Hắn tự tin :
-Tới học với Apachai mà con còn dám theo thì dăm ba cái này ăn thua gì.
-Tốt, tốt, tốt! Từ tối nay, con sẽ bổ túc thêm với ta. Yên tâm, ngoài ta và con thì không ai biết, kể cả là Miu.
-Cảm ơn thầy.
……
Sáng hôm sau, khi hắn tới lớp thì…
-Kenichi, đúng không. Lần trước gặp mặt nhưng chưa kịp chào hỏi. Tôi là Imai, phó chủ tịch của CLB kịch.
Hừm, đổi từ "tớ" sang "tôi", xem ra là muốn phủ sạch quan hệ với mình đây. Xem ra Ẩn Sĩ hành động rồi!
Hắn không mặn không nhạt hỏi lại :
-Thế cậu có chuyện gì không.
-Về lí mà nói thì tôi phải cảm ơn cậu. Nhờ có cậu mà đám côn đồ kia đã không dám đến quậy phá nữa. Nhưng… cậu có nghĩ là cậu đã đi hơi quá xa không.
Hắn vờ ngạc nhiên : -Quá xa!??
Tên Imai trở nên nghiêm trọng :
-Tôi nghe nói một trong số bọn chúng đã bị gãy ba cái xương sườn.
Dưới lớp có vài tiếng xì xào :
-Nghe nói là cậu ta còn ép chúng chuyển trường nữa…
-Thằng khốn đó! Có cần nặng tay thế không!
-Thật đáng sợ! Tôi cứ nghĩ cậu ta là anh hùng cơ.
-Hình như là băng đảng gì đó….
Miu trở nên lo lắng : Kenichi-san.
Thằng Nijima không biết từ đâu tới, mà còn thêm dầu vào lửa nữa:
- y dô, Kenichi-san. Thủ lĩnh của tôi. Nghe nói cậu đã quét sạch ba băng đảng nhãi nhép hôm quá phải không. Hố hố.
Hắn đột nhiên mỉm cười :
-Thế, Imai này, cậu tới chỉ để nói với tớ mấy câu đó thôi à. Còn mày nữa, Nijima, với tư cách là phó thủ lĩnh thì mày nên kiểm tra kĩ thông tin thay vì dùng hai từ 'nghe nói'.
Không để Imai nói, hắn cất cao giọng:
-Imai này, cậu không nên nói mấy lời vô tình như vậy với ân nhân của mình. Xét thực tế một chút nào, nếu tớ không ra tay thì sao?
Không để cho mọi người đợi lâu, hắn lớn tiếng :
-Thì lúc này, cậu đã ngồi đó khóc lóc mà chẳng làm được trò trống gì!!
-Cậu…
-Imai, cậu đã từng chưa, à không…
Hắn đột nhiên đứng lên bục giảng rồi quay xuống dưới, lớn giọng :
-Tất cả các cậu đã từng bị đánh chưa, đã từng bị đánh chỉ vì những lý do trời ơi đất hỡi của đám côn đồ, bị cướp hết tiền nhưng cũng không dám làm gì chưa!!! Các cậu đã từng bị bắt nạt tới cái mức nghĩ mình chỉ cần chết quách đi là xong chưa!! Còn tớ thì đã từng rồi, tớ đã từng bị đánh tới cái độ đó rồi, đã bị cướp, đã bị đánh, thậm chí bọn nó còn làm nhiều trò khốn nạn hơn nhiều!!!
Ban đầu thì hắn còn bình tĩnh nhưng càng về cuối thì giọng hắn càng cao vút lên. Đến chữ cuối cùng thì đó không phải nói lớn mà hét lên rồi. Hắn hết sức chịu đứng đám ngố này rồi! Thay vì nói lời cảm ơn thì đám này lại nghi ngờ thậm chí sỉ nhục hắn. Xin lỗi, thằng này đéo phải thánh nhân!!!
Ngay cả tên Nijima cũng sững người lại, xem ra thủ lĩnh phát điên rồi!!
Hắn khẽ thở dài, đập đập vào bả vai của Imai :
-Tớ không trách cậu Imai, sợ hãi bạo lực, đó là điều bình thường. Bản thân tớ học võ không phải để đi đánh người mà là để bảo vệ người quan trọng với mình. Hôm nay không phải đám côn đồ đó thì sẽ làm đám côn đồ khác, cậu có biết lý do không.
Imai ngẩn người ra : Lý do?!
Hắn khẽ cười :
-Vì cậu sợ hãi chúng, những kẻ dùng bạo lực với cậu. Sợ hãi là phản ứng tự nhiên của con người nhưng phải sợ đúng thứ cần phải sợ chứ không phải là đám rác đó. Hãy nghĩ một chút nào Imai, à không, cả các cậu nữa, nếu hôm nay người mà bọn nó đụng tới không phải là các cậu mà là những người thân của các cậu, bố mẹ, anh chị em, họ hàng, người yêu… thì các cậu cũng định sợ hãi, trốn chạy như thế này à hả. Nói tớ nghe xem!!!
-Nhưng chắc gì nó đã xảy ra. Một giọng dưới lớp nói vang lên.
-Trần đời này có một điều chắc chắn là chẳng có cái gì chắc chắn cả. Nếu nó thực sự xảy ra thì các cậu định làm gì? Quỳ xuống đất xin tha mạng à.
Imai lên tiếng, giọng nói bực tức : Cậu, cậu quá đáng vừa thôi!!
Hắn vẫn cười, nụ cười giống như nhìn thấy một đứa nhóc ngốc nghếch cứ kiên quyết 1+1=3 vậy :
- Cậu có biết vấn đề ở đâu không! Các cậu sống quá lâu trong bóng tối, lâu tới cái mức mà khi có một người đưa tay ra kéo cậu khỏi đó thì cậu lại kinh hãi, nghi ngờ thậm chí là sỉ vả họ!!
Hắn tiếp :
-Bất luận làm đám côn đồ cũng tốt, băng Ragnarok cũng thế, bọn chúng tồn tại từ trước tới nay không phải là vì cường đại tới cái độ không ai làm gì được mà là vì từ xưa tới nay chưa từng có ai thử qua khiêu chiến lực lượng tà ác cường đại kia.
Tớ có thể hiểu được tâm tình của các cậu, vì sống sót , các cậu phải nhịn mà chịu loại áp bách này. Nhưng là tớ hi vọng mọi người suy nghĩ một chút, các cậu nhẫn nại có ý nghĩa sao?Chẳng lẽ tất cả mọi thực sự hi vọng bản thân là đám heo dê nuôi trong chuồng sao? Coi như heo dê, lúc bị đồ tể cũng biết phản kháng! Chẳng lẽ nhân loại liền súc vật cũng không bằng?
"Tên băng của tớ là Lâm thú điện, nơi thu nhận những con thú bị dồn vào đường cùng. Hoặc là chết, hoặc là đứng lên đấu tranh. Lựa chọn là ở các cậu. Đứng lên đi. Ngày hôm nay, ngay tại bây giờ, chọn ngày đi, làm những con vật chỉ đợi người ta đến làm thịt hay là những con người có ý chí và quyết tâm để đánh bại chúng!"
-Tôi theo cậu, thủ lĩnh. Tôi tin cậu.
-Cả tôi nữa!!
-Cả tôi nữa!!!
……
Hắn khẽ mỉm cười : Nếu vậy thì, chào mừng mọi người đến với lâm thú điện!!
Keng, chúc mừng bạn thành lập bang hội. Giao diện bang hội mở ra.
Keng, bạn đã đặt tên cho bang là : Lâm Thú Điện.
Keng, phần quà ẩn đã được phát qua thư.
Keng, chúc mừng bạn đạt thành tựu đặc biệt : Bang chủ.
#Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Xứng Nghịch Tập Ký,
cực phẩm xuyên nhanh vocp, góc nhìn của 1 người thanh tỉnh trong văn não tàn /chay
Đại Phụng Đả Canh Nhân