Chương 318: Ông trẻ con có rất nhiều tiền?
-
Thiên Đường Có Em
- Mạn Tây
- 680 chữ
- 2022-02-06 10:59:46
Tư Duệ xoa cằm, ngẩng đầu nhìn tài liệu trong tay:
Tám năm trước, chuyện của phu nhân Bí thư Thành uỷ bây giờ đã bị che giấu quá kỹ, đến8 giờ vẫn chưa có manh mối! Không phải em không thể tìm thấy, mà là tất cả đều bị xóa sạch.
Lục Lăng Nghiệp mím môi, trầm mặc gi3ây lát rồi đưa ra quyết định:
Trong vòng ba ngày, điều tra tất cả thông tin của mẹ Nghiên Ca!
Hả? Chuyện này... Lục lão đại, 9mẹ kiếp! Không phải là như em nghĩ đấy chứ?
Lục Lăng Nghiệp trầm mặc, nếu như lời Tư Duệ nói là đúng, chắc hẳn sẽ liên quan đến nhiều chuyện cũ năm xưa.
Nghiên Ca và Yến Thất đưa Sơ Bảo đến khu trung tâm mua sắm Starlight. Hiểm khi Nghiên Ca một mình đến khu trung tâm mua sắm của các thương hiệu xa xỉ này. Dù sao nơi một chiếc kẹp tóc rất bình thường động tí cũng bán hàng nghìn tệ, cô vẫn không quen vung tiền lãng phí. Yến Thất làm vệ sĩ kiêm bảo mẫu cả ngày, yêu thương ôm Sơ Bảo trong lòng mãi không buông, nói mỹ miều là sợ Nghiên Ca mệt nhọc, nhưng thật ra là cô ấy rất thích trẻ con.
Nghiên Ca:
...
Chị Yến Thất, ông trẻ giàu vậy ạ?
Sơ Bảo trong lòng tinh ranh ngước nhìn Yến Thất, ánh mắt rực sáng đầy hưng phấn.
Yến Thất không cần suy nghĩ đã bắt đầu ba hoa:
Tất nhiên là thế rồi, cục cưng, chị nói cho em nghe, sau này chỉ cần em thích gì thì cứ mở miệng hỏi ông trẻ em! Em muốn gì cũng được! Đừng lo, thậm chí một ngày nào đó em nói em muốn có một chiếc tàu sân bay, chắc chắn ông trẻ cũng có thể mua một chiếc cho em!
Yến Thất cười đến miệng ngoác tận mang tai:
Đi, vào đó thôi!
Nghiên Ca ngẩn ra:
Tiểu Thất, em cứ như vậy sẽ chiều hư nó mất.
Có sao đâu? Dù sao chị cũng... Chậc chậc, Lục lão đại có tiền mà. Cục cưng nhà ta muốn mua gì thì cứ mua cái đó, nếu không đủ thì mua luôn cả trung tâm thương mại cũng được!
Kiểm tra trước, tôi đoán... cũng khoảng tám chín phần mười!
Tư Duệ nhíu m6ày, dụi mẩu tàn thuốc, nghiền ngẫm một lát rồi kinh ngạc nói:
Lục lão đại, lúc đó cái chết của Trác Thúy Lan hình như có ẩn tình!
5
Sao vậy?
Ánh mắt Tư Duệ lóe lên tia sáng, giọng điệu nghi ngờ:
Em cũng chưa rõ nên không dám nói bừa, nhưng nếu là con cái nhà bình thường, cũng không cần tìm người thế thân cho bà ấy làm gì.
Họ vừa bước vào cổng trung tâm thương mại đã có thể ngửi thấy hương thơm thoang thoảng bên trong. Cả một khu tầng trệt, khắp nơi đều bày bản đồ trang điểm, khiến người ta như được tắm trong hương thơm.
Yến Thất và Nghiên Ca vào thẳng thang máy. Hai người dắt theo Sơ Bảo đến khu vui chơi dành cho trẻ em trên tầng ba.
Vừa bước ra khỏi thang máy, đôi mắt đen láy to tròn của Sơ Bảo ngó nghiêng xung quanh. Cậu nhóc chỉ tay, kích động nhìn vào một gian hàng đồ chơi điện tử trẻ em:
Chị Yến Thất, đồ trong này đẹp quá!
Tiểu Thất, em cứ nói quả...
Sơ Bảo hân hoan vỗ tay:
Oa, ông trẻ tuyệt quá!
Yến Thất cười không nói, nghĩ thầm: Ông trẻ em còn có nhiều cái tài lắm, nếu không sao có thể có được đứa con trai thông minh như em!
Ba người vui vẻ đi đến cửa hàng đồ chơi, Sơ Bảo tụt xuống từ trên người Yến Thất, tròn mắt nhìn đồ chơi bày trên hộp các-tông. Nhân viên bán hàng luôn nở nụ cười chuyên nghiệp, cúi xuống nhìn Sơ Bảo:
Chào con, con muốn đồ chơi gì nào?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.