Chương 432: Anh mà phải mua giấy chứng nhận kết hôn giả sao?
-
Thiên Đường Có Em
- Mạn Tây
- 778 chữ
- 2022-02-26 03:21:30
Giây phút Lục Lăng Nghiệp lấy hai cuốn sổ màu đỏ trong túi áo khoác ra, tim Nghiên Ca đập thình thịch như đánh trống.
Anh có ý gì đây?
<8br>Tại sao lại gọi cô là con dâu út?
Anh đã làm gì vậy?
Cô đang tập trung suy nghĩ xem rốt cuộc Lục Lăng Nghiệp đã lấy giấy chứng nhận kết hôn ở đâu ra?
u Dương Kiệt khó xử nhìn Lục Lăng Nghiệp và Lục Thiếu Nhiên:
Cậu Ba, Thiếu Nhiên, hay là hai người đi ra ngoài trước đi. Đợi thủ trưởng bình tĩnh lại rồi lại đến thăm.
Vâng, như thế cũng được.
Lục Thiếu Nhiên vẫn cúi thấp đầu, và giữ giọng điệu rất trầm, như thể đã biết được điều gì đó.
Ông cụ thực sự đã nổi trận lôi đình,
Nhất là ánh mắt ông đang nhìn chằm chằm vào cuốn sổ đỏ trên tay Lục Lăng Nghiệp. Nếu như ánh mắt có thể bắn dao, thì ông nhất định sẽ xé nát hai quyển sổ chưởng mắt kia mà không hề do dự.
Nghiên Ca hoảng hốt nhìn ông cụ, không biết phải để tay ở đâu.
Ngón tay ông run rẩy chỉ vào Lục Lăng Nghiệp và Lục Thiếu Nhiên. Biển cổ ngày hôm nay đã khiến ông hoàn toàn choáng váng.
Cái gì gọi tiền trảm hậu tấu!
Hành động này của Lục Lăng Nghiệp quả là không còn gì để nói.
Ông cụ Lục kinh ngạc nhìn hai cuốn sổ nhỏ trên tay Lục Lăng Nghiệp, tức giậ3n đến độ mặt phừng phừng, lập tức ngồi bật dậy cầm lấy cuốn sổ anh. Vừa mở ra nhìn, ông cụ liên khiếp sợ đến độ ngừng thở.
Nghiệp chướng. Cá9c người đúng là đồ nghiệp chướng!
Ông giận dữ vỗ đùi. Nghiên Ca hoảng hốt đứng dậy, mở to mắt nhìn chằm chằm vào cuốn sổ màu đỏ trên tay Lục Lăng N6ghiệp.
Ngoài bìa cuốn sổ ghi rõ năm từ mà cô vô cùng quen thuộc.
Ông cụ Lục vẫn luôn thở hổn hển. u Dương Kiệt vừa lấy nước vừa an ủi ông cụ.
Trong tình huống này, bọn họ đứng ở đây quả thực có vẻ hơi dư thừa.
Lục Lăng Nghiệp không nói nhiều, nhưng trong đôi mắt lạnh lùng lại ánh lên vẻ sâu xa. Anh nắm tay Nghiên Ca đi ra khỏi phòng bệnh trong sự khó chịu của ông cụ. Lục Thiếu Nhiên lẽo đẽo theo sau họ.
Gọi bố đi!
Anh quay sang nhìn Nghiên Ca, và nói ra ba từ đơn giản nhưng lại giống như tiếng sét bên tai.
Anh bảo cô gọi ông cụ là bố? Anh đang đùa sao?
Giấy chứng nhận kết hôn! Anh lấy giấy chứng nhận kết hôn này ở đầu 5ra vậy? Không phải là anh cũng mua trên mạng đấy chứ? Suy nghĩ của Nghiên Ca rất ngây thơ, nhưng hành động của Lục Lăng Nghiệp lại rất ngông cuồng. Ông cụ Lục choáng váng không nói nên lời trước hiện thực phũ phàng.
Thằng Ba, anh đang tạo nghiệp đấy!
.
Sau khi nghe những lời này, Lục Lăng Nghiệp chỉ khẽ nhếch môi, đáp:
Bố à, con đã nói rồi, con chỉ cần cô ấy.
Dù da mặt cô có dày đến đâu thì cũng không thể gọi như vậy được.
Cút ra ngoài! Hai anh chị mau cút ra ngoài cho tôi...
Ông cụ Lục hất chăn ra, rõ ràng là nổi đóa.
Lục Thiếu Nhiên đứng sau lưng Lục Lăng Nghiệp liền ló đầu ra nhìn ông cụ, trầm giọng hỏi:
Ông nội, ông đã làm gì Quý Thần rồi?
Mày, chúng mày..
Anh...
Nhìn giấy chứng nhận kết hôn trong tay, ông cụ chỉ muốn xé nát chúng ngay lập tức.
Có điều, ông cụ còn chưa kịp ra tay, Lục Lăng Nghiệp đã lấy lại giấy chứng nhận kết hôn.
Ôi chao, thủ trưởng ơi, đừng nóng giận.
u Dương Kiệt ở bên ngoài liền cuống quýt chạy vào. Thấy ông cụ Lục tức giận đến độ thở không ra hơi, ông ấy vội vàng an ủi.
u Dương, đuổi hết chúng ra ngoài cho tôi.
Sau khi cửa phòng đóng lại, bọn họ vẫn có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng quát của ông cụ:
Nhìn đi, ông nhìn đi. Hai thằng ranh đó đúng là muốn khiến lão già tôi tức chết đây mà!
Ngoài hành lang khu phòng bệnh cao cấp, thi thoảng lại có người nhà của mấy phòng bệnh khác thò đầu ra nhìn. Lúc trông thấy Lục Lăng Nghiệp và Nghiên Ca nắm tay nhau đi ra, hình như còn có người đang bàn tán trong phòng bệnh:
Nhìn kìa, lại thêm một thằng bất hiếu!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.