• 1,102

Chương 194: Giỏi nhất là làm mất mặt


Đúng lúc này, điện thoại dưới lầu đổ chuông, người giúp việc cung kính đưa cho ba Thẩm, ông ta liếc nhìn thấy người gọi là người tình của mình thì8 lười chẳng muốn nghe, dù sao thì người tình của ông ta lúc nào cũng rảnh rỗi, cũng chẳng có chuyện quan trọng gì.

Tất nhiên, nếu như khô3ng có người ngoài là Vân Ly ở đây thì chắc ba Thẩm đã nghe máy rồi, nhưng bây giờ ông ta còn đang bận nghĩ xem phải che giấu chuyện này thế nào. 9

Anh Hai, đàn ông dám làm dám chịu, em biết là cô ta đã ngủ với anh, với tư cách là một người đàn ông thì anh phải tỏ thái độ gì đó chứ?
Thẩm Phong đứng bên cạnh không chịu bỏ qua cơ hội này
Thẩm Phong muốn nói gì thì nói, dù có thể nào thì Thẩm Mạc cũng coi như không nghe thấy gì, anh vẫn nhìn chằm chằm vào Vương Phi,
Đúng là đồ vô liêm sỉ!
Sau đó còn gật đầu tỏ vẻ tán đồng,
Theo ý của cô thì chúng ta đã ngủ với nhau rồi à?

Tất nhiên là anh ta không đá vào bụng Vương Phi mà sút thẳng về phía lồng ngực
Vương Phi kêu lên một tiếng rồi nằm vật xuống đất, cô ta vốn chỉ đang cầm hờ quần áo trong tay, bị đạp như vậy quần áo liền rơi hết.
Vừa rồi Lâm Sở Sênh đã cảm nhận một cách rất nghiêm túc rồi, đúng như những gì Thẩm Mạc nói, miệng anh rất sạch sẽ, không hề có bất kì mùi hương gì khác thường
Lâm Sở Sênh thầm nghĩ nhanh trong đầu, nếu Thẩm Mạc và Vương Phi có xảy ra quan hệ gì thật thì sao Thẩm Mạc còn có thời gian để gửi tin nhắn cho cô? Thấy Lâm Sở Sênh đã tỉnh táo hơn, Thẩm Mạc mới thả cô ra, anh liếc nhìn gương mặt đầy nước mắt của Vương Phi rồi từ từ ngồi xổm xuống.
Sau đó cô chỉ tay về phía Vương Phi, vẻ mặt cực kì nghiêm túc!
Vương Phi vốn đang che một bên mặt, nghe xong lời này của Lâm Sở Sênh, cô ta vội vàng bỏ tay xuống, Thẩm Mạc bị đánh như vậy, cô ta thấy rất đau lòng,
Giám đốc Lâm, chuyện ra nông nỗi này đều là lỗi của tôi, cô muốn đánh muốn mắng gì thì cứ nhằm vào tôi đây này!
.
Cô ta thật sự rất thích Thẩm Mạc, nếu nhất định phải hi sinh một người thì cô ta chấp nhận hi sinh! Mặc dù hôm nay Vương Phi đã thiết kế mọi chuyện, nhưng từ trước đến nay cô ta không bao giờ muốn Thẩm Mạc phải chịu bất kì chuyện gì không may, cô ta chỉ muốn lưu lại một chút kỉ niệm, chỉ vậy mà thôi!

Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cuối cùng Thẩm Mạc cũng lên tiếng hỏi, lúc thấy Lâm Sở Sênh, anh lập tức bước xuống

Cút!
Lâm Sở Sênh cúi đầu, nói rõ từng câu từng chữ,
Tôi đang dạy dỗ người đàn ông của mình, cô là cái thá gì?

Câu này khiến Vương Phi tức đến mức mặt trắng bệch ra.
Vương Phi ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Mạc, ánh mắt anh vẫn đong đầy dịu dàng cùng yêu chiều, mặc dù cô ta biết rõ đó là vì Thẩm Mạc mới tách ra khỏi Lâm Sở Sênh, nhưng cô ta vẫn tham lam tận hưởng cảm giác này, ngốc nghếch nhìn anh.

Bây giờ người phụ nữ của tôi hiểu nhầm rồi, cô giải thích cho tôi xem đã có chuyện gì xảy ra?
Thấy ngồi xổm mệt quá, Thẩm Mạc dứt khoát ngồi bệt xuống đất đối diện với Vương Phi, thản nhiên nhìn cô ta
Vương Phi chẳng nói thêm lời nào khác mà vẫn sống chết lặp lại những lời cũ.
Thẩm Mạc khẽ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rồi bờ
lên một tiếng thật dài.
Mặc dù anh ta không biết đầu đuôi mọi chuyện thể nào, nhưng đánh một người phụ nữ có thai tuyệt đối không phải là việc mà một người đàn ông nên làm, dù có đang tức giận đến mấy thì đó cũng không phải là cái cớ để đánh người

Đủ lắm rồi, quá mất mặt!
Ba Thẩm vẫn luôn đứng ở ngoài cửa, dù thế nào thì bây giờ Vương Phi cũng đã là con dâu của ông ta, cô ta có cởi hết ra đi chăng nữa thì một người là ba chồng như ông ta cũng không nên nhìn.
Nghe thấy tiếng quát của ba Thẩm, mắt của Thẩm Phong dường như cũng đỏ lên, anh ta trực tiếp xông vào, kéo Vương Ph5i có vẻ vẫn đang ngủ mê man dậy, mà vừa kéo thì lại càng nổi điên lên hơn, hóa ra Vương Phi vẫn còn đang trần truồng, hơn nữa trên người còn loang lổ các loại dấu vết, vừa nhìn đã biết là hai người đã có chuyện gì.

Chát!

Thẩm Mạc xoa mặt mình, thầm nhủ trong lòng, cô gái này ác thật
Nhưng cũng chỉ là một cái tát mà thôi, anh là một người đàn ông, cũng không yếu ớt đến thế, anh ôm lấy Lâm Sở Sênh
Thẩm Phong cực kì nghe lời ba Thẩm, ông ta không cho đánh thì anh ta lập tức dừng tay, vốn dĩ Vân Ly còn đang hơi cổ sức để giữ lấy Thẩm Phong, vậy mà ba Thẩm vừa nói một câu đã giải quyết xong vấn đề này
Nhưng dù không đánh người thì anh ta vẫn phải tỏ thái độ phẫn nộ của mình ra ngoài cho bằng được, Thẩm Phong đứng sang một bên rồi đâm mạnh vào tường.
Với thân phận của Vân Ly thì không thể dùng cách hù dọa hoặc giết người được

Mất mặt!
Vùng lông mày của ba Thẩm biết thành chữ 6xuyên (III) sâu hoắm.
Lúc Lâm Sở Sênh đến gần mình, anh còn vui vẻ nở nụ cười,

Chát!

Chuyện ầm ĩ đến mức này Thẩm Mạc mới dụi dụi mắt, trông giống như đang dần tỉnh táo lại

Rốt cuộc đứa con trong bụng cô là của ai!
Thẩm Phong chỉ thẳng tay vào mặt Vương Phi, biểu cảm trên mặt có vẻ cực kì đau đớn, tay còn lại níu lấy cổ áo giống như đang cực kì khó thở
Thẩm Phong không màng đến việc Vương Phi đang mang thai, cứ thế tát một củ trời giáng xuống mặt cô ta
Vương Phi ngã ngồi xuống đất, bấy giờ mới có thể coi như tỉnh táo lại, cô ta vội vàng nhặt quần áo che bừa lên người
Hôm nay là ngày cô ta cảm thấy cực kì xấu hổ, đầu óc ong lên, thầm hỏi tại sao lại thế này, sao lại như vậy chứ?

Con điếm!
Thẩm Phong đứng cạnh đấy vẫn còn tức giận, giơ chân lên đá cô ta một cái
Lâm Sở Sênh nhìn quanh, mặc dù đang tức giận nhưng chút lý trí còn xót lại vẫn đủ để cô thấy chuyện này hơi kì quặc
Lâm Sở Sênh chủ động đến gần Thẩm Mạc, cô đi từng bước rất chậm, Thẩm Mạc vốn định mở miệng ra ám chỉ, nhưng anh lại thấy không cần thiết, với sự thông minh của Lâm Sở Sênh, cô nhất định sẽ nhìn ra được
Lâm Sở Sênh không hề khách sáo tát thẳng một cái vào mặt Thẩm Mạc.
Thậm chí cô còn tát mạnh hơn cả cái tát khi nãy Thẩm Phong đánh Vương Phi, nụ cười tươi rói của Thẩm Mạc cũng bị cái tát này làm cho biến mất,
Anh nằm trên giường với gái mà giờ lại hỏi tôi đang có chuyện gì xảy ra? Tôi còn phải hỏi lại anh xem anh đói bụng ăn quàng đến mức độ này rồi hả?

Tất nhiên, anh cũng nhặt áo sơ mi dưới đất lên rồi mặc vào người
Có vẻ như tất cả mọi người đều chỉnh tề, chỉ còn mỗi cô ta là đang chật vật không thôi
Vương Phi khịt mũi, cảm thấy lòng mình còn đắng chát hơn cả lúc ăn phải hoàng liên,
Là do tôi
Tôi mặt dày vô liêm sỉ muốn lên giường với anh một lần, tôi đã nói dối để lừa anh ra ngoài, tất cả mọi chuyện đều là do tôi, mọi người muốn xử lý tối thế nào thì cứ làm, tôi sẽ không oán trách câu nào hết!

Vương Phi không hiểu tại sao Thẩm Mạc lại đột nhiên hỏi như vậy, cô ta sửng sốt nhìn xung quanh, không nói lời nào.

Cô không nói gì thì tôi sẽ coi như cô đang ngầm thừa nhận đấy.
Thẩm Mạc phủi tay, giống như trên tay anh có bụi rồi sau đó đứng tránh ra,
Xem ra người đàn ông của cô cũng chấp nhận việc bị cắm sừng rồi, nhưng người phụ nữ của tôi lại không thể chứa nổi dù chỉ là một hạt cát trong mắt, chuyện này còn chưa rõ ràng mà cô ấy đã ra tay đánh tôi, vì sự khỏe mạnh của tôi nên tôi đành phải chứng minh sự trong sạch của mình vậy.

Nhưng Thẩm Mạc không hề trần trụi giống Vương Phi mà anh chỉ cởi trần nửa người trên, còn quần thì vẫn mặc nguyên trên người.
Vương Phi không nhịn được trợn to mắt lên, sao lại có thể như vậy được? Cô ta nhớ rõ là hai người đã xảy ra quan hệ rồi mới cùng nhau nằm nghỉ, Thẩm Mạc mặc quần từ lúc nào chứ? Nhưng dù như vậy, Vương Phi vẫn không thay đổi lời nói của mình, với cục diện này, nếu bây giờ cô ta nói khác đi thì người chịu thiệt chỉ có mỗi Thẩm Mạc mà thôi
Vương Phi nhìn sang phía Thẩm Mạc đang mơ màng rồi lại nhìn sang Thẩm Phong, cuối cùng nghiến răng lại, khép hờ mắt,
Đứa bé này là con của anh, nhưng tôi thừa nhận là trước giờ tôi vẫn luôn thích Thẩm tổng, hôm nay tôi đã lừa Thẩm tổng đến đây rồi chủ động quyến rũ anh ấy, là tôi đã bất chấp mọi thủ đoạn, anh muốn chém muốn giết thì tùy.

Vương Phi ôm hết mọi chuyện về phía mình.
Cơ thể trơn bóng cứ thể lộ ra trước mặt mọi người
Vân Ly đi nhanh vài bước, vội vàng giữ chặt lấy Thẩm Phong
Máu dính lên tường, mặc dù chỉ một ít thôi nhưng cũng đủ để thể hiện rõ thái độ của anh ta
cả người Vương Phi hơi run lên, dù sao nếu nắm đấm ấy giáng lên người cô ta thì chưa chắc cô ta đã có thể chịu nổi.
Thoắt cái anh đã đè Lâm Sở Sênh lên cửa tủ quần áo rồi hôn xuống môi cô.
Không khí vốn dĩ đang cũng như dây đàn, cuối cùng lại trở nên kì quặc vì nụ hôn dài của Thẩm Mạc và Lâm Sở Sênh
Lâm Sở Sênh chăm chú nghĩ cách cắn Thẩm Mạc, nhưng Thẩm Mạc lại rất linh hoạt né tránh, mà mỗi lần né anh lại càng khiến nụ hôn này trở nên sâu đậm hơn
Lâm Sở Sênh dần bị Thẩm Mạc hút hết không khí, cả người hơi nhũn ra rồi dựa hẳn vào anh, mãi đến khi cô không thể thở nổi nữa, Thẩm Mạc mới chầm chậm thả Lâm Sở Sênh ra:
Em tự mình kiểm tra xem trên người anh có mùi của người phụ nữ nào khác không?
Ánh mắt anh tràn đầy vẻ thâm tình.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Kim Báo Thù.