• 1,102

Chương 357: Mẹ thấm ra oai (1)


Thẩm Phong đứng ở bên cạnh, chắc là vì không tiện nói chuyện, cho nên anh ta cứ đứng đó mà không nói lời nào.

Có điều khi nhìn thấy T8hẩm Mạc, Thẩm Phong liền nhìn anh bằng ánh mắt như nhìn kẻ thù.
Nhưng số tiền bồi thường này không là gì so với đám nhân viên cấp cao kia.
Nghĩ như vậy, bác Cả Thẩm không thể kiện Thẩm Mạc được.
Thẩm Mạc trực tiếp bật cười thành tiếng,
Cạnh tranh không lành mạnh?
Anh nheo mắt lại, lấy điện thoại ra, cầm trên tay ngắm nghía,
Có cần tôi tự mình gọi điện thoại di hỏi xem ai dám nói là tôi cạnh tranh không lành mạnh hay không?
Lúc nói những lời này, Thẩm Mạc rất tự tin! Ban đầu tất cả những chuyện anh làm có vẻ như đều là vì Lâm Sở Sênh.
Yêu rồi dễ xúc động, vì phụ nữ anh làm gì cũng có thể hiểu được, bao gồm cả rời khỏi Thẩm Thị.
Bây giờ thì khác, một khi dùng những thủ đoạn này sẽ khiến cho Thẩm Thị tổn thất với một mức độ lớn.

Thẩm Mạc, làm người tuyệt tình như vậy, không tốt cho cậu một chút nào đâu.
Bác Cả Thẩm thay đổi hình tượng hòa nhã thường ngày.
Khuôn mặt của bác Cả Thẩm hơi trầm xuống,
Em dâu, tự Thẩm Mạc muốn đi, cho nên nó không còn liên quan gì đến công ty nữa, mà nó cũng không có tư cách dẫn người đi.
Thái độ của bác Cả Thẩm trở nên cứng rắn.
Mẹ Thẩm từ từ quay đầu, lạnh lùng cười cười,
Nó không có tư cách? Tôi có!

Em dâu, anh không ngờ là em lại vô lý đến mức này.
Còn về việc mở công ty, anh chắc chắn là Thẩm Hạo Chấn đã biết lâu rồi.
Bởi vì ban đầu chính ba Thẩm là người quyết định đuổi anh ra nước ngoài, cho nên sẽ không có ai nghi ngờ lời nói này của anh.

Em dâu, em tới thật đúng lúc, em nhìn Thẩm Mạc đang làm cái trò gì kìa.
Bác Cả Thẩm vẫn tỏ ra thân thiết với mẹ Thẩm, cho dù ông ta đã nhận ra hôm nay mẹ Thẩm không bình thường, nhưng vẫn tươi cười chào đón bà.
Mẹ Thẩm nhìn bác Cả Thẩm, sau đó đi về phía trước mấy bước, bà trực tiếp đẩy Thẩm Phong sang một bên, đứng vào vị trí chính giữa,
Em dâu? Anh còn biết thân phận của tôi sao? Công ty này do chồng tôi xây dựng, người đứng đối diện là con trai của tôi, dựa vào cái gì mà con trai tôi dẫn người trong công ty đi cũng bị một người ngoài uy hiếp?
.
Đợi cho đến hôm nay anh mở công ty riêng, cả đám quản lý cấp cao củ6a Thấm Thị đều xin nghỉ việc.
Nếu nghiêm trọng thì e rằng trong khoảng thời gian ngắn, Thấm Thị sẽ phải tạm dừng hoạt động.
Lúc này Thẩm Mạc nở nụ cười,
Đương nhiên rồi, chào mừng mọi người tới MC, vô cùng chào mừng!

Thẩm Mạc, cậu muốn đối đầu với Thẩm Thị phải không? Cậu nghĩ kĩ chưa?
Bác Cả Thẩm không thể kiểm soát được cục diện bây giờ, cho nên chỉ có thể liên tục suy nghĩ làm sao để uy hiếp người khác.
Thẩm Mạc ngước mắt lên, chẳng muốn nhìn bác Cả Thẩm nữa,
Đúng vậy, tôi muốn đối đầu với Thẩm Thị đấy, làm sao nào? Ông có thể thay đổi được không?
Bác Cả Thẩm rút tay lại,
Được, được lắm! Thẩm Phong, bây giờ cháu lập tức báo cảnh sát, bác muốn kiện bọn họ, kiện bọn họ cạnh tranh không lành mạnh!
Nhìn dáng vẻ của bác Cả Thẩm, giống như là bắt được nhược điểm của Thẩm Mạc vậy.
Trưởng phòng thu mua là người đầu tiên Thẩm Mạc sắp xếp vào trong Thẩm Thị, cho nên chắc chắn là có chút bản lĩnh.
Anh ta đưa đơn từ chức ra trước mặt bác Cả Thẩm,
Chúng ta đều là người trưởng thành, không bằng nói rõ ràng ra đi.
Mẹ Thẩm Mạc sườn xám đứng ở cửa, cho dù mặt bà tái nhợt nhưng cũng không thể che đi được sự tức giận trên mặt bà.
Thấy mẹ Thẩm vào rồi, người đưa bà đến liền đóng cửa lại.
Vậy mà bọn họ cứ đối xử với Thẩm Mạc như chó nuôi trong nhà, cứ cho rằng sẽ có ngày nuôi ra tình cảm.
Sai rồi! Sai trí mạng rồi! Nghe xong lời nói của bác Cả Thẩm, Thẩm Mạc cũng cảm thấy buồn cười, bèn ngẩng đầu lên,
Cháu nói không hiểu là không hiểu.

Được, các người có thể đi.
Một lúc lâu, rốt cuộc bác Cả Thẩm cũng lên tiếng.
Thẩm Phong có chút sốt ruột kéo áo bác Cả Thẩm, bác Cả Thẩm không hề nhìn anh ta, tuyên bố quyết định của mình giống như ông ta mới là tổng giám đốc của Thẩm Thị,
Các người có thể đi, có thể đi ngay bây giờ, chỉ cần nộp tiền bồi thường là có thể làm thủ tục đi ngay.
Cháu đã nói rồi, một khi cháu rời khỏi Thẩm Thị, cháu chắc chắn sẽ không can thiệp tới việc riêng của Thẩm Thị nữa.
Cho dù đến lúc này rồi, Thẩm Mạc vẫn nói chuyện nhẹ nhàng với bác Cả Thẩm.
Thái độ này của anh lại khiến cho bác Cả Thẩm tức giận đập bàn.
Bác Cả Thẩm tức giận đứng tại chỗ hít thở.
Nếu không làm như vậy thì ông ta cảm thấy mình không chịu nổi nữa.
Không cần người ta nói, bản thân bác Cả Thẩm cũng biết Thẩm Thị đã bắt đầu xuống dốc một cách rõ ràng rồi.
Nghĩ đến liền cảm thấy đau lòng, bác Cả Thẩm nắm chặt quần áo của mình, nhìn cả một công ty lớn như vậy sụp đổ, làm sao ông ta có thể chấp nhận được chứ.
Anh mặc kệ người khác có mệt hay không, dù sao thì anh cũng không thể để cho Lâm Sở Sênh mệt được,
Bác Cả nói gì vậy, cháu không hiểu.
Lúc này Thẩm Mạc phải tỏ ra ung dung, ít nhất là có thể trái ngược một cách rõ ràng với bác Cả Thẩm.

Thẩm Mạc, Thẩm Hạo Chấn sụp đổ rồi, nhưng đám già chúng tôi vẫn còn sống sờ sờ ra đấy.
Chúng tôi đều là người của Thẩm tổng, vua nào triều thần nấy.
Một khi Thẩm Phong nhận chức thì làm sao có thể để yên cho chúng tôi được? Cho dù hiện giờ anh ta không đụng đến chúng tôi, nhưng chờ đến sau này nền móng của anh ta ổn định rồi, liệu sẽ không xử lý chúng tôi chắc? Việc gì chúng tôi phải bị động như vậy?
Trưởng phòng thu mua khoanh hai tay ở trước ngực, nói rất có lý.
Giống như hôm qua, bác Cả Thẩm vẫn còn liều mạng che chở người của Thẩm Mạc.
Nhưng đến hôm nay hai bên lại tranh chấp đến mức mặt đỏ tía tai.
5Một công ty lớn tạm dừng hoạt động thì thiệt hại sẽ không thể nào lường trước được.
Thảo nào Thẩm Mạc nói cứ cạnh tranh bình thường, chưa quyết định lúc nào sẽ lấy Thẩm Thị.
Thậm chí, nói sâu xa hơn nữa thì chuyện ba Thẩm nhắm vào Thẩm Mạc đã truyền ra bên ngoài không ít rồi.
Người bình thường đều sẽ cảm thấy ba Thẩm thấy Thẩm Mạc càng ngày càng giỏi giang vững chắc, uy hiếp tới địa vị của ông ta, nên mới nghĩ cách nhằm vào Thẩm Mạc.
Tay của ông ta run rẩy chỉ vào tất cả mọi người:
Hành vi này của các người sẽ làm danh tiếng ở trong nghề của các người xấu đi, sau này sẽ không có ai muốn dùng các người nữa.
Trong mắt những người này thì sự uy hiếp của bác Cả Thẩm là không đáng nhắc tới.
Trưởng phòng thu mua làm người dẫn đầu, anh ta nhìn Thẩm Mạc,
Không biết Thẩm tổng có ghét bỏ đám người chúng tôi không?
Ánh mắt của tất cả mọi người lại một lần nữa hướng về phía Thẩm Mạc.
Cuối cùng cũng chỉ vì một chữ
lợi
.
Cạch! Cửa bị ai đó đẩy ra.
Hơn nữa, các người yên tâm, tôi sẽ không phá hủy thanh danh của các người.
Bác Cả Thẩm nói xong liền chắp tay ra sau lưng, ông ta chợt xoay người sang một bên, không nhìn những người này nữa,
Thế nhưng tôi phải nhắc nhở các người, chắc các người cũng biết trước đây Thẩm Thị làm gì, nếu các người cảm thấy Thẩm Mạc có khả năng bảo vệ người nhà của các người thì hiện giờ các người có thể đi với nó, còn nếu có người cảm thấy Thẩm Mạc không bảo vệ được người nhà thì các người có thể lựa chọn ra nước ngoài, hoặc là ra khỏi Thẩm Thị, chỉ cần không hợp tác với Thẩm Mạc thì các người không chỉ rời đi bình an mà còn có thể không cần trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng.

Để tiện!
Có người không nhịn được hét lên với bác Cả Thẩm.
Rõ ràng là bác Cả Thẩm đang lấy sự an toàn của người nhà bọn họ ra uy hiếp.
Lúc ông ta tức giận thật sự thì không khác với ba Thẩm là bao.
Thẩm Mạc chậm rãi kéo ghế trống ra, đã không ai ngồi thì để cho Lâm Sở Sênh ngồi.

Đóng cửa làm cái gì? Mở cửa ra cho tôi!
Mẹ Thẩm luôn nói năng nhỏ nhẹ, khi nâng giọng lên thì giống như là liều mạng gần giọng hét lên vậy.
Sau khi hết xong, cổ họng lại không thoải mái nên bà đứng tại chỗ ho khan,
Để cho người ngoài nghe xem những người này không cần biết xấu hổ tới mức nào!
Mẹ Thẩm hiếm khi nổi giận, tay người đóng cửa run lẩy bẩy, nhanh chóng mở cửa ra.
Tồi tệ hơn là Thẩm Mạc trả đũa, kiện ngược lại tội vu khống gì gì đó.
Không những chuyện của công ty bị trễ nải, ngay cả kiện cũng không kiện được.
Ví dụ như là ba Thẩm muốn hủy hoại Thẩm Mạc bằng hôn lễ với nhà họ Cam.
Còn về đám quản lý cấp cao muốn nghỉ việc, người ta nói đâu có sai, vì suy nghĩ cho bản thân mình, người ta chắc chắn sẽ lựa chọn rời khỏi Thẩm Thị.
Chúng tôi chắc chắn không cho phép cậu làm xằng làm bậy ở đây!
Bác Cả Thẩm vỗ bàn, trong lòng vô cùng hối hận, nếu sớm biết thế này thì ông ta đã tin lời ba Thẩm nói rồi.
Thẩm Mạc là một con hổ dữ, có thể quay đầu lại cắn người bất cứ lúc nào.

Thái độ của các người là sao đây?
Bác Cả Thẩm tức giận, ngoài vỗ bàn ra thì có vẻ ông ta không còn cách nào để xả giận nữa.
Trưởng phòng thu mua hừ lạnh,
Ông thấy thái độ của chúng tôi không tốt thì ông đuổi việc chúng tôi đi.
Bây giờ thái độ của trưởng phòng thu mua hoàn toàn là vò mẻ chẳng sợ nứt.
Trưởng phòng thu mua vừa nói như vậy, những người còn lại đều đặt thư từ chức trước mặt bác Cả Thẩm.
Thậm chí còn có người đặt không đúng chỗ, trực tiếp rơi xuống đất.
Hơn nữa, trên phương diện này pháp luật vẫn còn chưa hoàn thiện, không có quy định nghỉ việc tập thể sẽ phải chịu hình phạt thế nào, hoặc là cần phải xin nghỉ việc trước bao lâu.
Nói khó nghe hơn một chút là cho dù đám quản lý cấp cao lập tức nghỉ việc thì cùng lắm là không được nhận tiền lương hoặc là bồi thường hợp đồng.
Lâm Sở Sênh liếc nhìn những người đang cầm đơn từ chức rồi lại nhìn 3Thẩm Mạc, thật đúng là mỉa mai.
Anh tốn biết bao nhiêu tâm tư để thay tất cả quản lý cấp cao của công ty thành người của mình, không9 phải là để nắm quyền mà để nắm giữ tất cả tin tức của Thẩm Thị.

So với hành vi bây giờ của các người thì tôi đã được coi là tốt lắm rồi.
Bác Cả Thẩm lập tức nâng giọng lên, dường như chỉ có làm như vậy mới có thể phát tiết cảm xúc giận dữ của mình ra ngoài.
Bác Cả Thẩm nói xong liền cố gắng ổn định lại tâm trạng của mình,
Các người tự lựa chọn đi.
Nói xong ông ta quay đầu lại một lần nữa.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Kim Báo Thù.