Chương 393: Cá chết lưới rách
-
Thiên Kim Báo Thù
- Nhất Niệm Trầm Hoan
- 2247 chữ
- 2022-02-06 09:08:02
Bởi vì bác sĩ là phụ nữ, sau khi kéo lại, hắn cảm thấy không đúng lắm nên buông bà ta ra.
Sau khi buông ra, giống như bị dính thứ 8gì đó, thế là hắn lại đứng đó ra sức phủi tay.
À ừ, chẳng phải khi phụ nữ sinh con, người nhà có thể vào trong bầu bạn sao?
Cam3 Cứu hỏi với vẻ mất tự nhiên.
Chuyện này cũng giống như trẻ con đang tủi thân, vốn dĩ chẳng có chuyện gì cả, thế nhưng vừa nhìn thấy mẹ thì sẽ khóc không ngừng được, kiểu vậy dây.
Càng là lúc cơ thể không thoải mái thì càng phải có người thân bầu bạn.
Cam Cửu vừa nghe thấy không tốt cho sau này, không thèm suy nghĩ gì mà bốp một tiếng, đập lên vai Trịnh Điềm:
Khóc cái gì mà khóc, tôi đã nói với em rồi, sau này em còn phải sinh cho ông đây một đứa con trai.
Bác sĩ nói rất điềm đạm, thế nhưng sau khi Lâm Sở Sênh nghe xong, trong lòng lại không thoải mái lắm.
Cô lại hỏi thêm những chuyện sau này cần chú ý khi nuôi trẻ em, bác sĩ cũng trả lời trực tiếp là những đứa bé thế này có cảm giác an toàn khá kém, trong vòng ba tuổi đổ lại, nhất định phải bầu bạn thật nhiều mới có thể bù đắp lại cảm giác thiếu an toàn.
Lâm Sở Sênh hỏi rất tỉ mỉ.
Sau khi đi ra, Lâm Sở Sênh không kìm được mà rơi nước mắt.
Thẩm Mạc biết nỗi đau của Lâm Sở Sênh, anh ôm chặt cô vào trong lòng mình:
Sau này chúng ta còn có thể có con trai, con gái.
Chúng ta đều có mà.
Lúc Thẩm Mạc nói, giọng nói của anh cũng nghẹn ngào.
Bởi vì quân đội chỉ được quản lý bởi chính phủ, cho dù Thẩm Mạc lợi hại đến mấy cũng tuyệt đối không thể can thiệp vào chuyện của quân đội.
Lúc ở trên đường, bọn họ mới phát hiện ra.
Bây giờ mà đi có lẽ sẽ đúng lúc đối đầu với người của quân đội, vì vậy không bằng chờ trong bệnh viện, chỉ cần nghĩ cách kéo dài thời gian, đến lúc người của Thẩm Mạc đến thì bọn họ sẽ được cứu.
Có lẽ là do trong lòng từng có nỗi đau, vì vậy cô thật sự không thể chịu nổi việc đứa bé phải bị giày vò như thế.
Hơn nữa trước kia, Thẩm Mạc vẫn luôn bảo đứa bé đầu tiên của hai người bọn họ nhất định là con gái.
Ở trong lòng Lâm Sở Sênh thật sự đã có một tình cảm đặc biệt với đứa bé này.
Lúc này cô mới đi ra ngoài, cho hai người bọn họ có không gian riêng.
Dù sao thì người ngoài hung dữ thế nào đi chăng nữa, cuộc sống của ai vẫn là do bản thân người đó sống.
Cô cho Trịnh Điềm chỗ dựa, cũng phải xem Trịnh Điềm có bằng lòng dùng không.
Vừa cúi đầu thì có nhìn thấy trên bả vai Trịnh Điểm đột nhiên xuất hiện một mảng xanh tím! Chẳng lẽ là vì cái đánh lúc nãy? Lâm Sở Sênh dùng sức kéo áo Trịnh Điềm xuống, giống lúc cô ấy ở trên giường bệnh lần trước, trên người Trịnh Điềm là một mảng xanh, một mảng tím! Rõ ràng Lâm Sở Sênh đã nhìn thấy quan hệ giữa Cam Cửu và Trịnh Điềm, thế nhưng sao còn xảy ra chuyện như vậy chứ? Lâm Sở Sênh không chút nghĩ ngợi, cầm cốc lên đập xuống đầu Cam Cửu.
Có điều đây là cái cốc rỗng, Lâm Sở Sênh vừa đập như vậy đã khiến trán Cam Cửu chảy máu:
Đồ có người sinh không có người dạy!
Lâm Sở Sênh thật sự tức giận, thế nên lúc nói chuyện cũng rất độc mồm.
Cam cửu đau buốt liền nhanh chóng lấy tay che trán.
Tuy hắn chỉ chú ý đến chuyện trong giới, thế nhưng thỉnh thoảng cũng nhìn một chút, biết đại khái l9à có chuyện như vậy!
Bác sĩ vốn dĩ đang căng thẳng, không biết mình đã làm gì đắc tội với ông chủ lớn này, vừa nghe thấy vậy mới 6thở phào nhẹ nhõm một hơi:
Tình trạng của sản phụ thuộc về tình trạng đột xuất.
Nếu muốn bầu bạn trong lúc sinh nở thì phải tiến5 hành khử trùng toàn diện để tránh lây nhiễm! Những điều này người nhà phải trao đổi với y tá trước.
Sau khi đi ra ngoài, Lâm Sở Sênh đến thăm con của Trịnh Điềm! Cách lồng ấp, Lâm Sở Sênh nhìn thấy đứa bé nhỏ nhắn ở bên trong, tay của nó nhúc nhích, có lúc lại dang hai tay ra, dường như muốn khóc.
Vì chuyện này, Lâm Sở Sênh còn đi tìm bác sĩ.
Bác sĩ nói chuyện này rất bình thường, bởi vì sau khi đứa bé rời khỏi cơ thể mẹ đều sẽ có biểu hiện nôn nóng và bất an, lồng ấp cố gắng bắt chước nhiệt độ trong cơ thể mẹ, thế nhưng dù sao thì cũng có sự khác biệt nhất định.
Cô ở đây chờ hơn nửa tiếng, thăm Trịnh Điềm xong rồi cũng chuẩn bị về nghỉ ngơi.
Đương nhiên cho dù đi thì cũng phải xem xong trò cười của Cam Cửu rồi mới đi.
Nghe nói lúc thay quần áo, Cam Cửu sợ trên người mình có vi khuẩn, dứt khoát pha loãng thuốc khử trùng 84 để tắm rửa.
Cô ấy vừa nói chuyện vừa khoa tay múa chân! Cô ấy nói:
Bác sĩ bảo đứa bé này không giống những đứa bé sinh non khác, mở mắt rất nhanh.
Không cần đến một tuần là nó có thể ra khỏi lồng kính rồi!
Vừa nhắc đến chuyện này, Trịnh Điềm thật lòng rất mong chờ.
Có lẽ trước khi sinh ra, tình cảm của Trịnh Điềm dành cho đứa bé này chưa sâu đậm như vậy, thế nhưng sau khi sinh rồi, thấy đứa bé nhỏ nhắn như thế, cô ấy không kìm lòng được mà muốn bảo vệ nó.
Nghe xong chuyện như vậy, Lâm Sở Sênh thật sự không biết phải nói gì cho đúng.
Phòng bệnh được dọn dẹp lại lần nữa, dù sao lúc Trịnh Điểm ra cũng có thể vào đó được luôn.
Ở trong trường hợp này, Thẩm Mạc không vào trong, chỉ ở bên ngoài bảo vệ! Biểu hiện của Trịnh Điềm quả thật không giống như trong ti vi, mệt đến ngất đi, đôi mắt của cô ấy sáng rõ có thần, nhìn rất có sức sống! Sau khi nằm trên giường bệnh, Cam Cửu vội vàng bước đến:
Sao rồi, có chỗ nào khó chịu không, em nói cho tôi biết.
Vừa nghĩ đến chuyện bởi vì sinh non nên đứa bé mới phải ở trong lồng kính, Trịnh Điềm không nhịn được rơi nước mắt.
Em đừng khóc, bây giờ khóc sau này sẽ không tốt cho mắt đâu.
Lâm Sở Sênh là người từng ở cữ, hiểu khá nhiều về những điều cần chú ý trong lúc này.
Lâm Sở Sênh không nói vậy còn đỡ, nói xong thì Trịnh Điềm càng khóc lớn hơn.
Vừa nhìn thấy ánh mắt của Lâm Sở Sênh, Thẩm Mạc biết ngay là cô đang nghĩ gì.
Anh hừ một tiếng:
Em yên tâm, anh tuyệt đối không ngốc như anh ta đâu!
Nói xong, anh còn tự đắc ý nói thêm:
Cho dù ngốc cũng tuyệt đối không ngốc trước mặt nhiều người như vậy!
Thấy Thẩm Mạc nói vậy, Lâm Sở Sênh chẳng thèm lải nhải với anh nữa, dù sao sớm muộn gì cũng có ngày đó.
Chờ đến lúc sinh con, cô nhất định sẽ gắn camera giám sát trong hành lang bệnh viện, vậy là có thể kiểm tra được phản ứng hôm đó của Thẩm Mạc! Nếu như Thẩm Mạc ở trong phòng chờ sinh, Lâm Sở Sênh cũng không quan tâm, cô nhất định sẽ gắn thêm một cái camera trong phòng chờ sinh.
Dù sao thì đến lúc đó chỉ cho một mình cô xem là được! Lâm Sở Sênh đã hoàn toàn thả lỏng.
Mặc dù đứa bé sinh non, thế nhưng cũng không xảy ra chuyện gì, sau này cố gắng nuôi dưỡng cũng lớn lên được.
Vừa nhìn thấy trên tay toàn là máu, chắc chắn trong lòng hắn rất giận dữ, nhất là khi Lâm Sở Sênh còn động chạm vào nỗi đau của hắn.
Ba mẹ của Cam Cửu mất sớm, quả thật là không ai dạy dỗ hắn, ngay cả ba Cam và mẹ Cam cũng chỉ cưng chiều Cam Cửu, Cam Cửu muốn cái gì thì cho cái đó mới khiến Cam Cửu hình thành tính cách khốn kiếp thế này.
Cam Cửu rất muốn nổi nóng, thế nhưng nể quan hệ giữa Trịnh Điềm và Lâm Sở Sênh, bởi vậy mới đè lửa giận xuống:
Cô là phụ nữ, ông đây không so đo với cô.
Nghe thấy Cam Cửu bỏ qua cho Lâm Sở Sênh, lúc này Trịnh Điểm mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô ấy nhanh chóng kéo Lâm Sở Sênh ngồi xuống trước mặt mình, Lâm Sở Sênh liếc mắt nhìn Trịnh Điểm:
Em nhớ kĩ, sau này có chuyện gì thì nói với chị.
Về sau tên khốn này còn bắt nạt em, chị sẽ giết chết anh ta.
Lâm Sở Sênh nói như thế này là do biết chắc chắn mình có thể làm được, đừng nói bây giờ nhà họ Cam sắp sụp đổ, cho dù trước kia nhà họ Cam không sụp đổ thì không phải Cam Cửu vẫn phải ngoan ngoãn vào trong tù ngồi hay sao.
Lâm Sở Sênh nổi cáu, đơn giản là vì cô muốn cảnh cáo Cam Cửu.
Thẩm Mạc thở dài:
E rằng tạm thời chúng ta không đi được.
Nghe thấy Thẩm Mạc trả lời, Lâm Sở Sênh chợt ngẩng đầu lên:
Anh có ý gì?
Vừa nãy Thẩm Mạc nhận được tin tức, bên phía quân đội đang áp sát bao vây gần khu vực này.
Có lẽ là sắp xảy ra chuyện.
Thẩm Mạc đã liên lạc với thể lực của mình, bọn họ cũng đang chạy về phía này.
Cam Cửu ở đây như hiểu như không gật đầu.
Đề tài này xem như đã xong, lúc này hẳn mới yên tâm đi thay quần áo!
Còn vì tại sao bản thân Cam Cửu không lao vào trong, không phải là vì hắn chú ý đến việc này, mà chủ yếu là do không nhớ ra.
Hắn luôn cảm thấy chỗ như phòng phẫu thuật không thể bị quấy rầy, nhất là khi người hắn quan tâm ở trong đó, ngộ nhỡ làm bác sĩ sợ thì phải làm sao! Cam Cửu vừa đi như vậy, Lâm Sở Sênh không khỏi liếc nhìn Thẩm Mạc.
Mặc dù Cam Cửu có vẻ lỗ mãng, thế nhưng suy cho cùng cũng là vì hắn quan tâm đến Trịnh Điểm.
Lâm Sở Sênh nghĩ nếu đến lúc cô sinh con, không biết biểu hiện của Thẩm Mạc có không đầu vào đầu như Cam Cửu hay không.
Em khóc làm tổn thương cơ thể, sao có thể sinh con trai cho ông đây được!
Bị Cam Cửu đập hung dữ như vậy, trong mắt Trịnh Điềm ánh lên vẻ sợ hãi.
Có điều nước mắt của cô ấy cũng lập tức ngừng lại, không phải là không muốn khóc, mà là lúc này không dám khóc nữa.
Lâm Sở Sênh nhìn thấy Trịnh Điềm như vậy liền thấy chua xót trong lòng! Cô kéo chăn lên cho Trịnh Điểm, bởi vì quần áo của cô ấy chưa cài kĩ nút, thế nên khi Lâm Sở Sênh sửa sang lại cho cô ấy.
Đi thôi, chúng ta đi thăm Trịnh Điềm lần nữa.
Nếu cô ấy không sao thì mình về.
Lâm Sở Sênh tóm áo Thẩm Mạc, đưa ra yêu cầu rất mãnh liệt.
Cô không muốn ở đây thêm chút nào nữa, cô không chịu nổi.
Nếu có chỗ nào khó chịu, tôi đi xử bác sĩ!
Trong mắt Trịnh Điềm thật sự lóe lên vẻ ghét bỏ, có điều cô ấy vẫn đáp lời:
Không có!
Nói xong cô ấy ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Sở Sênh:
Lâm tổng, em nhìn thấy con của em rồi.
Con gầy quá, chỉ lớn bằng này thôi, thế nhưng đôi mắt rất sáng!
Cũng giống như tất cả những người mẹ trên đời này, Trịnh Điềm luôn muốn khen con của mình.
Còn bên phía quân đội thì vốn dĩ là người của nhà họ Lục kiểm soát, thế nhưng vào lúc Lục Thượng Phong kết hôn, suýt chút nữa giết người, lúc này đã bị người nhà họ Lục đưa ra nước ngoài! Người của nhà họ Lục đã đi hết mấy người, chắc chắn ai nấy đều không yên tâm.
Bên phía quân đội, để giữ thể diện cho nhà họ Lục nên phải cho thêm mấy người giả vờ đi thăm Lục Thượng Phong.
Vừa ồn ào như vậy liền đúng với câu nói kia, con cọp không ở nhà, con khỉ xưng làm vua.
Đương nhiên chắc chắn Thẩm Mạc cũng đã liên lạc với người trong quân đội, bọn họ sẽ nhanh chóng liên lạc với người phụ trách bên đây.
Nếu thật sự không được, bọn họ sẽ dứt khoát điều động người ở những quân khu khác, dùng vũ lực áp chế, không thể gây ra nhiều loạn được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.