• 1,102

Chương 402: Thần đồng nhí


Cô đặt điện thoại di động xuống sau đó lại cầm lên.

Biểu hiện cố tình như vậy, giống như cô rất để ý, trái lại sẽ khiến đối phươn8g nhận được một tín hiệu không tốt, chẳng bằng cứ thoải mái đồng ý.
Vốn dĩ Thẩm Mạc rảnh rỗi sẽ nhấc Thẩm Đại lên, đẩy qua một bên vì con bé cản trở anh và Lâm Sở Sênh nói chuyện.
Thế nhưng bàn tay vừa đụng vào thân thể mềm mại của con bé, ánh mắt anh lập tức thay đổi.
Tuy rằng có thể chọn bỏ theo dõi, thế nhưng cô không muốn bị người như vậy kết bạn.
Ném điện thoại di động ra xa, Lâm Sở Sênh nghiêng người, mặt hướng thẳng về phía Thẩm Đại.
Nhưng Lâm Sở Sênh lại cứ che chở thật kĩ, cứ như sợ con bé ra ngoài một lát là bị gió thổi bay mất.
Cái gì cô cũng nghe theo lời bác sĩ, như thể con bé có thể biến mất bất cứ lúc nào vậy.
Dù nhìn thế nào đi nữa, cô vẫn luôn cảm thấy Thẩm Đại rất xinh đẹp.
Thẩm Mạc vừa bước vào, đúng lúc thấy được cảnh này.
Đương nhiên, hiện giờ Thẩm Mạc lợi hại như vậy, có rất nhiều người sẽ cho rằng anh có người chống lưng, thật ra hoàn toàn không có.
Chỉ có điều bạn có năng lực, thế nên người khác không thể đụng vào bạn, chỉ có thể làm bạn bè mà bảo vệ bạn, đương nhiên cũng sẽ không thiếu người muốn ra sức giúp đỡ.
Nghe thấy kiểu nói chuyện này của Lâm Sở Sênh, Thẩm Mạc hừ lạnh, quay đầu sang một bên.
Cái này mà gọi là thích đó hả? Anh không thèm.
Đứa bé này dùng tốc độ nửa lạng một ngày, đúng giờ tăng cân, mới ba tháng lẻ mười ngày đã tăng được 2.5 kg.
Chỉ tính cái đầu bụ bẫm này thôi, ai có thể nhìn ra được đứa bé này sinh non chứ.
Đứa bé này thật sự không tính là gầy.
Thế nhưng ở trong mắt Lâm Sở Sênh, giống như ngày nào con bé cũng phải chịu rất nhiều uất ức vậy.
Từ nhỏ đã không có sữa mẹ, chỉ có thể uống sữa bột, cho dù có lớn thì có thể lớn đến mấy chữ:
Nó nhó như vậy, béo ở đâu ra?
Lúc đón con về tay, Lâm Sở Sênh vẫn không nhịn được lầm bầm.
Hai tay của Lâm Sở Sênh vươn ra ngoài, thân thể cũng nghiêng về phía trước.
Lâm Sở Sênh vừa nghe thấy lời này, lập tức muốn trở mặt:
Anh thì biết cái gì.
Cái này gọi là sổ sữa, sau này anh muốn con bé mập lên, chưa chắc con bé đã mập lên được nữa kìa.
Lâm Sở Sênh bất mãn trừng mắt nhìn Thẩm Mạc, sau đó đưa tay ôm lấy con mình.
Tuy trước đó nói chuyện với Thẩm Mạc rất cứng rắn, thế nhưng trong lòng ông ta hiểu rõ hơn bất kì ai, những lời nói cứng rắn, khí phách kia chỉ dùng để nói thôi.
Sau này nếu muốn làm ra thành tích, ông ta còn phải nhờ Thẩm Mạc phối hợp.
Những thứ khác chắc hẳn Thẩm Mạc cũng không thèm, chỉ có thứ này mới có thể lọt vào mắt xanh của anh.
Nói trắng ra là thứ này dùng để làm bậc thang cho ông ta.
Đương nhiên lúc xuống lầu, chắc chắn Thẩm Mạc sẽ bế Thẩm Đại.
Thẩm Mạc làm vậy là vì sợ Lâm Sở Sênh mệt, vì Thẩm Đại thật sự ăn uống rất tốt, trộm vía bụ bẫm lắm rồi.
Bên trong là một miếng ngọc, là do một người phát hiện ra ở Vân Nam.
Mãi cho đến bây giờ, ở trên thị trường vẫn chưa xuất hiện loại ngọc thế này, chỉ có một miếng này thôi.
Kiểu không để ý lắm như thế này mới có thể khiến đối phương 3thật sự hết hi vọng.
Lâm Sở Sênh suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng cũng chấp nhận kết bạn.
Trong phòng ngủ chỉ có một nhà vệ sinh, Lâm Sở Sênh thay tã và lau mông cho Thẩm Đại trước.
Thẩm Mạc phải chờ người ta làm xong hết thì mới có thể đi vào tắm rửa được.
Dường như đây mới là một gia đình hạnh phúc, tính tình của mẹ hơi nóng nảy, đôi lúc sẽ làm mặt lạnh.
Ba quá yêu mẹ, luôn tìm cơ hội lén lút thân mật.
Xin cảm ơn.
Lâm Sở Sênh chắp hai tay, khom lưng, gửi lời cảm ơn đến mọi người.
Hôm nay nhất định sẽ rất náo nhiệt.
Lâm Sở Sênh tiện tay xóa luôn người này khỏi danh sách bạn bè, cũng không phải cô có ác cảm với những người bán hàng online, trái lại còn rất tán thưởng những người này.
Ít nhất bọn họ còn biết cố gắng kiếm được thứ mình muốn.
Thẩm Mạc nhân cơ hội này, nháy mắt ôm chặt Thẩm Đại qua một bên, thừa dịp Lâm Sở Sênh vừa nghiêng tới thì hôn lên mặt cô.
Chát chát.
Dù sao thì chỉ cần anh ôm thì con bé luôn có thể để lại kiệt tác cho anh.

Nhìn đi, Tiểu Đại thích anh đến nhường nào.
Sau khi Thẩm Đại tè xong, Lâm Sở Sênh buồn cười ôm lấy con gái.
Vốn dĩ muốn nhấc lên, cuối cùng lại biến thành cẩn thận ôm lấy.
Thấy dáng vẻ dễ thương của Thẩm Đại, Thẩm Mạc không nhịn được nở nụ cười.
Có điều gương mặt rất lạnh lùng.
Có lẽ ai nuôi con thì con sẽ từ từ giống người đó.
Thẩm Mạc tuyệt đối quen thuộc với cảm giác ấm nóng đó.
Đúng vậy, đây không phải là lần đầu tiên Thẩm Đại tè lên người anh.

Mắt nhìn của anh đúng là không tốt.
Thẩm Mạc vừa đi vừa nói đến chuyện này.
Nghe thấy lời của Thẩm Mạc có hàm ý khác, Lâm Sở Sênh hơi nghiêng đầu, chờ nửa câu sau của anh.
Lúc nói chuyện, khuôn mặt anh tươi cười, ôn hòa đến nỗi không thể ôn hòa hơn được nữa.
Nhưng mọi người đều không quên, ba tháng trước, Thẩm Mạc đã không nương tay đẩy các chú các bác của mình vào tù.

Xin lỗi, chúng tôi xuống muộn.
Tại con bé nghịch quá, cứ thích làm bẩn quần áo của tôi.
Thẩm Mạc vừa đi vừa cười nói với mọi người.

Thẩm Đại, Thẩm Đại.
Anh đứng ở đó lẩm bẩm tên của đứa bé, đọc thế nào cũng có cảm giác rất dễ nghe.
Không cần quan tâm đứa bé này bò ra từ bụng của ai, dù sao thì con bé cũng mang họ Thẩm mà, không đúng sao? Nếu không phải Thẩm Đại đột nhiên tè, cảnh tượng này vẫn sẽ rất tốt đẹp.
Dường như trước kia còn có chí hướng rộng lớn cao xa, bây giờ chỉ cần có thể cho cô ở bên cạnh con gái mỗi ngày, cho dù ngoài trời có sập xuống thì cô cũng mặc kệ.
Đợi đến lúc Thẩm Mục sửa soạn xong, lúc này ba người mới đi xuống dưới.
Cô ôm con gái vào lòng, cảm nhận sự hạnh phúc của bản thân.
Nếu không có con, Lâm Sở Sênh thật sự không ngờ được là có một ngày cô sẽ trở nên thể này.
Nói thật, Thẩm Mạc ghen tị, vô cùng ghen tị, nhưng anh cũng có tình cảm với đứa bé này.
Thật đấy, dường như ngay cả bản thân anh cũng cảm thấy đứa bé này thật sự là con gái của mình.
Thẩm Mạc đã cương quyết yêu cầu mặc bỉm cho đứa bé không chỉ một lần.
Lâm Sở Sênh lại kiên quyết không đồng ý, chuyên gia gì đó nói lợi ích khi mặc tã giấy, tất cả đều vô nghĩa hết.
Đúng lúc đó, Thẩm Đại dùng bàn tay nhỏ của mình đánh lên mặt Thẩm Mạc, hơn nữa lại đột ngột kêu to, chân còn dùng sức đá vào người anh.
Những người ở đây đều có thể nhìn ra được, con bé chẳng hề tức giận mà còn đang rất vui vẻ.
Một người máu
lạnh như vậy, không ngờ lại đối xử với con cái dịu dàng đến thế.
Hôm nay hình tượng của Lâm Sở Sênh cũng khác với người phụ nữ mạnh mẽ, gan dạ, quyết đoán trên thương trường.
Mọi người có mặt ở đây không nhịn được tự động vỗ tay, không phải bọn họ cho rằng đây là biểu diễn, mà là cảm thấy ngưỡng mộ, ngưỡng mộ tình cảm của hai người.
Lâm Sở Sênh đang cảm thấy tức giận, nghe thấy tiếng động ở dưới mới nhớ lại lúc này là trường hợp gì.
Lúc phái nữ đến kì kinh nguyệt, chỉ dùng băng vệ sinh mấy ngày mà còn không thoải mái, huống chi là trẻ con.
Không cần hoài nghi, tã tuyệt đối dùng tốt hơn bỉm.
Đây là bảo vật vô giá, bây giờ lại phải cho một đứa bé, ông ta thật sự không nỡ.
Thế nhưng không còn cách nào cả, khó khăn lắm ông ta mới có thể giữ được cái mũ trên đầu này.
Sau khi chấp nhận xong, đối phư9ơng lập tức gửi một tin nhắn:
Hi, người đẹp.
Sau khi gửi xong tin nhắn này, ở dưới là một đống đường link.
Vừa thấy là tình hì6nh như vậy, Lâm Sở Sênh lập tức cảm thấy không đúng.
Vừa làm ra khuôn mặt lạnh lùng như vậy, thật sự rất có cảm giác giống Thẩm Mạc.
Đương nhiên người nào ôm đứa bé rồi, ngoại trừ tiền mừng trước đó, bọn họ còn cho thêm một bao lì xì.
Đương nhiên ngoại trừ những bà mẹ tệ hại chỉ lo chơi một mình, không thay tã đúng lúc cho con.
Sau khi thay xong cho Thẩm Đại, Lâm Sở Sênh rót chút nước cho con bé uống.
Đương nhiên phải loại trừ những kẻ lừa gạt ra.
Có điều Lâm Sở Sênh thích nhưng không có nghĩa là cô phải giúp đỡ.
Hạnh phúc, hạnh phúc.
Tình yêu tốt đẹp nhất trên thế giới này có lẽ chính là ba yêu mẹ.
Nói xong những lời khách sáo đó, mọi người đều vây quanh để xem Thẩm Đại.
Không biết là con bé không sợ người lạ hay là không biết sợ người lạ, bị người khác ôm mà cũng không khóc lên.
Người cầm quyền còn đặc biệt cho Thẩm Đại một cái khóa trường mệnh, nhìn bề ngoài thì có vẻ rất bình thường, thế nhưng mọi người đều đoán được rằng chắc chắn bên trong sẽ không bình thường chút nào.
Lúc người cầm quyền táng thứ này thì rất đau lòng.
Người có nghĩ đến tuyệt đối không có kiểu nói chuyện như vậy.
Cô và5o khoảnh khắc của đối phương xem thử, không ngờ lại là một người bán hàng online, Lâm Sở Sênh không khỏi trợn mắt, uổng công cô suy nghĩ nhiều.
Trẻ sơ sinh được ba tháng không giống như trước đó, bây giờ dinh dưỡng của đứa bé đã đạt đến mức bình thường, cổ cũng đã rất cứng nên ôm thẳng lên không thành vấn đề.
Có điều, Thẩm Mạc vẫn lo không biết con bé có mệt hay không, thế nên lại đổi sang ôm nằm.
Cô nhanh nhẹn rụt tay về, hơi xấu hổ nhìn sang phía khác.
Thẩm Mạc ôm con gái về trước mặt mình lần nữa.
Thẩm Mạc thở một hơi thật dài, sau đó lại liếc nhìn Thẩm Đại:
Mọi người đều nói con gái là người yêu kiếp trước của ba.
Em nói xem, anh mù đến mức nào mới có thể để ý đến một đứa béo mập như vậy chứ.
Vừa nói đến đây, Thẩm Mạc liền cảm thấy vô cùng không cam lòng.
Con gái phụ trách nghịch ngợm gây sự, thích nhất là bắt nạt ba vào lúc này.
Bởi vì ba là người cưng chiều con gái nhất, vì vậy đối tượng con gái muốn bắt nạt vẫn luôn là ba.
Tóc của cô đã dài ra, thậm chí ngay cả đôi lông mày đặc sắc nhất cũng đã thay đổi phong cách, trở nên dài mảnh, toát lên vẻ nữ tính chưa từng thấy ở cô.

Hôm nay rất cảm ơn mọi người đã dành chút thời gian đến đây để dự tiệc.
Từ lúc chào đời, Thẩm Đại đã có được nhiều tài sản, bây giờ còn được người ta tặng quà quý giá như vậy, từ nhỏ đã định trước rằng sau này sẽ cao quý không tả được.

Trong chỗ này, người thích ôm Thẩm Đại nhất là Trương Nhất Nhất.

Đứa bé này cũng rất lạ, có nhiều người ôm như vậy mà chỉ cười với một mình Trương Nhất Nhất:
Nhóc con thật thông minh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Kim Báo Thù.