• 3,543

Chương 248: Bản thân từng rực rỡ vô ngần nhưng lại chợt u ám


Giang Mộ Tuyết vô cảm nhìn Viên Tiểu Nhụy đang đắc ý và Trịnh Kỳ đang tức đến xì khói đột nhiên cảm thấy mình đang nhìn thấy những thứ bẩn 8thỉu xấu xa nhất trên đời này, khiến cô không nhịn được mà cảm thấy buồn nôn.

Ánh mắt của Giang Mộ Tuyết hơi di chuyển, giọng nói 3lạnh lẽo đến đáng sợ:
Văn Trúc, cậu có thể giúp tớ một chuyện không?



Tiểu Tuyết, cậu muốn tớ giúp gì?

Đoàn Văn Trúc đứng tại chỗ khoanh hai tay trước ngực tỏ vẻ đợi cô ta xông lên đánh. Thấy dáng vẻ
thích thì chiều
của Đoàn Văn Trúc, Viên Tiểu Nhụy cũng biết mình đánh không lại cô ấy bèn dứt khoát cầm một đĩa bánh kem và một ly rượu vang chưa ai động ở bàn bên cạnh lên rồi xông thẳng về phía Giang Mộ Tuyết:
Con khốn Giang Mộ Tuyết này!

Vốn dĩ Giang Mộ Tuyết đứng cách bên này chưa đến mười mét, Đoàn Văn Trúc không ngờ Viên Tiểu Nhụy sẽ xông thẳng đến chỗ Giang Mộ Tuyết, muốn ngăn cản nhưng đã không kịp nữa rồi.
Viên Tiểu Nhụy xông đến trước mặt Giang Mộ Tuyết, bàn tay cầm bánh kem cũng ném về phía mặt cô.
Đoàn Văn Trúc bưng bát canh lên rồi đi đến trước mặt Viên Tiểu Nhụy và Trịnh Kỳ. Viên Tiểu Nhụy nhìn cô ấy với vẻ mặt kỳ lạ:
Đoàn Văn Trúc, cậu đang làm gì thế?

Đoàn Văn Trúc nở nụ cười rồi quay sang nói với Thủy Tư Văn ở bên cạnh:
Tư Văn, tránh ra một chút.

Thủy Tư Văn lập tức hiểu ý đồ của cô ấy bèn vội vàng lùi lại mấy bước.
Đoàn Văn Trúc nhìn thái độ lạnh nhạt của Giang Mộ Tuyết, cuối cùng cũng nở nụ cười, phải5 biết là cô muốn làm chuyện này từ lâu rồi. Cô nghĩ, may mà hôm nay đến vội cho nên không ăn mặc quá nghiêm túc, vừa hay lát nữa có thể ra tay dễ dàng.
Đoàn Văn Trúc bước nhanh đến trước mặt Giản Kỳ rồi kéo cô ta sang một bên:
Xin lỗi Giản Kỳ, hôm nay không thể khiến cho lễ cưới của cậu được hoàn hảo rồi.

Giản Kỳ cười khổ, đang định lên tiếng thì Đoàn Văn Trúc đã quay người trở về vị trí vừa mới đứng. Cô nhìn một lượt đồ ăn trên bàn sau đó đổ toàn bộ rượu vang và thức ăn còn thừa vào bát đựng nước canh to nhất.
Viên Tiểu Nhụy thấy Thủy Tư Văn lùi ra xa cũng vô thức lùi mấy bước về phía Trịnh Kỳ đang đứng cạnh mình:
Đoàn Văn Trúc, cậu...

Viên Tiểu Nhụy còn chưa nói xong, đột nhiên Đoàn Văn Trúc hất thứ nước canh hỗn hợp tạp nham trong bát về phía cô ta và Trịnh Kỳ.

Á...

Từ
thảm hại
là không đủ miêu tả tình trạng của Viên Tiểu Nhụy và Trịnh Kỳ lúc này, quần áo, thậm chí là đầu tóc của họ đều bị dính thức ăn thừa và nước canh, trông cực kỳ buồn nôn.
Đoàn Văn Trúc đặt bát xuống:
Tiểu Tuyết cảm thấy bộ quần áo hai người mặc ngày hôm nay không phù hợp với khí chất thực tế của hai người nên muốn thay đổi giúp, nhưng hôm nay chân của cậu ấy bị thương nên tôi làm thay. Lần đầu làm chuyện như thế này, tay vẫn còn hơi gượng nên hơi nặng tay, hai người đừng để bụng.

Từ lúc sinh ra tới giờ, chưa bao giờ Viên Tiểu Nhụy cảm thấy bị sỉ nhục như thế này. Cô ta hoàn toàn bị chọc điên lên rồi:
Đoàn Văn Trúc, tôi liều với cô!

Viên Tiểu Nhụy vừa hét vừa lùi lại về phía sau nhưng đã không kịp nữa, nước canh hỗn độn đã hất hết lên mặt và quần áo của cô ta với Trịnh Kỳ rồi!
Bởi vì lúc hất, một ít hỗn hợp còn bay đến bàn bên cạnh, khách khứa đang ngồi xem trò vui thấy thế cũng lần lượt đứng lên rời khỏi hội trường cưới.
Góc bên này của hội trường cưới đã hoàn toàn rối loạn rồi.
Giang Mộ Tuyết c9hớp mắt rồi nhẹ nhàng ghé vào tai Đoàn Văn Trúc nói nhỏ vài câu.
Đoàn Văn Trúc nhìn cô với vẻ kỳ lạ:
Cậu chắc chứ?


Giúp6 tớ nói tiếng xin lỗi với Giản Kỳ trước.

Chân của Giang Mộ Tuyết lại đang bị thương, thấy mình không thể nào tránh được cô chỉ đành nhắm mắt lại.

Nhưng bánh kem và rượu vang lại không hề đập vào mặt cô như dự đoán.

Cô mở mắt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.