Chương 404: Lần này là đi thật rồi
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1339 chữ
- 2022-02-18 04:34:45
Trần Tử Nhiễm tỏ vẻ khinh thường:
Tống Ngưng Y, cô đủ rồi đấy, tôi nể tình cô cũng khó khăn nên mới không dùng những lời lẽ cay nghiệt chửi mắng cô8, bây giờ chứng cứ đều được phơi bày trước mắt, cô còn ngụy biện gì nữa? Có phải tôi phải gọi cảnh sát tới thì cô mới chịu thừa nhận không?
Tổng Giám đốc Tiểu Trần, mong cô hãy cho tôi một khoảng thời gian, tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng và giải thích với mọi người.
Ngưn9g Y, cô là người thông minh, nếu cô là tôi, cô cảm thấy cô có cho bản thân mình một cơ hội không?
Vừa mở hòm thư ra thì cô đã nhìn thấy một email chưa đọc do Tôn Ninh Hinh gửi tới, có một mẫu đơn xin từ chức được đính kèm theo.
Tống Ngưng Y kích vào để tải xuống, nhìn mẫu đơn trống không ấy, nước mắt cô lại bất giác tuôn rơi.
Trần Tử Nhiễm là người đứng lên đầu tiên, quăng cho Tống Ngưng Y một ánh mắt khinh bỉ rồi mới xoay người ra ngoài.
Nửa tiếng sau, Tống Ngưng Y và Thẩm Thiên Trường ra khỏi phòng họp.
Tống Ngưng Y nhìn Thẩm Thiên Trường, tro6ng lòng bắt đầu phát lạnh.
Cô là tổng trợ lý của Thẩm Thiên Trường, tiếp xúc với những tài liệu cốt yếu nhất của Tài chính Thiên Nhiên, đừn5g nói là có chứng cứ xác thực như bây giờ, cho dù chỉ là hoài nghi thì cách làm chính xác nhất cũng phải là cách chức cô.
Văn Tình Tình nhìn cô, cứ muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng vẫn không mở miệng hỏi.
Tống Ngưng Y hít vào một hơi, cố lấy tinh thần để sửa soạn lại công việc, những số liệu quan trọng thì gửi cho Trần Tử Nhiễm, những vấn đề nhỏ khác thì gửi cho Văn Tình Tình.
Haizz…
Rốt cuộc trong căn phòng làm việc yên tĩnh của tổ nghiên cứu cũng vang lên tiếng thở dài của Trần Tử Nhiễm.
Tổng Giám đốc Thẩm, hiện tại đúng là tôi không thể giải thích rõ ràng mọi chuyện được, nhưng xin cô hãy tin tưởng tôi.
Ngưng Y, tôi có thể tin tưởng cô, nhưng phương án trong tay cô bị lộ ra với đối thủ cạnh tranh thì vẫn là sai sót của cô trong quá trình làm việc.
Tống Ngưng Y lại đẩy cửa ra ngoài.
Rất lâu sau…
Tổng Giám đốc Thẩm, tôi thật sự không phản bội công ty.
Tống Ngưng Y nhấn mạnh từng chữ một.
Ngưng Y, trong buổi giao lưu chuyên ngành do Viễn Thông tổ chức, cô đã trở về bằng cách nào?
Ninh Trạch Tây vẫn trầm mặc nãy giờ, anh ta đột nhiên mở miệng hỏi.
Nghe Ninh Trạch Tây nói vậy, trên mặt Thẩm Thiên Trường cũng hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Biết chuyện bọn họ quen nhau, Trần Tử Nhiễm tức giận vỗ bàn:
Tống Ngưng Y, chỉ có vật chứng thôi nên cô không thừa nhận, bây giờ có cả nhân chứng ở đây, cô còn định chối cãi thế nào!
Lần này là đi thật.
Ừm.
Hiện tại chưa phải là giờ tan tầm nên trên xe rất ít người, Tống Ngưng Y tìm một vị trí trống gần cửa sổ ở hàng cuối để ngồi.
Cô tựa vào ghế, nhìn khung cảnh đường phố lướt qua ngoài cửa xe, trong đầu mờ mịt trống rỗng.
Văn Tình Tình nhìn đôi mắt đỏ hoe của Tống Ngưng Y, đang định hỏi xem có chuyện gì thì Thẩm Thiên Trường lại gọi cô tới phòng làm việc, Tôn Hinh Ninh ở phòng nhân sự cũng bị gọi đi.
Mười mấy phút sau, hai người ra khỏi phòng làm việc của tổ nghiên cứu.
Lúc nhỏ cô là một mít ướt chính hiệu, nhưng sau đó toàn bị Tống Ninh An cười nhạo, dần dần cô ít khóc hơn hẳn.
Không biết nếu bây giờ cô gọi cho Tống Ninh An thì nó sẽ cười nhạo cô thế nào.
Sau một hồi trầm mặc, cô nhìn về phía Thẩm Thiên Trường:
Tôi thừa nhận tôi biết Sở Nam Tuyển, tối hôm đó đúng là tôi đã lên xe của anh ta.
Trần Tử Nhiễm khoanh tay cười lạnh, quả nhiên là phải tới lúc này cô ta mới chịu thừa nhận.
Tống Ngưng Y giao đơn xin từ chức cho Tôn Ninh Hinh, sau đó trở lại vị trí của mình thu dọn đồ đạc. Thực ra cũng chẳng có gì cả, một cốc nước, một chậu cây, một kẹp tài liệu, gần như đó là tất cả mọi thứ của cô rồi.
Chỉ mất năm phút là cô đã thu dọn xong xuôi.
Nghe hết câu nói của Thẩm Thiên Trường, Tống Ngưng Y ngây ra mất mấy giây rồi mới cúi đầu xuống, nắm chặt vạt áo của mình. Cô căn bản không thể biện giải cho mình được, thậm chí cô còn biết rằng tỉ lệ phương án định giá trong tay cô bị lấy trộm cũng là rất nhỏ, bởi vì cô là một người cẩn thận đến mức mọi phần mềm làm việc của mình đều phải được đặt mật khẩu, trong tình huống cô không hề hay biết gì, sao bản phương án ấy lại bị tiết lộ ra ngoài được?
Thẩm Thiên Trường nhìn cô, trong mắt có sự tiếc nuối:
Ngưng Y, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm pháp lý của cô, nhưng cô nhất định phải nói cho tôi biết cô đã bị Viễn Thông mua chuộc như thế nào, bọn họ đã đưa ra điều kiện gì, tôi muốn biết tất cả quá trình.
Văn Tình Tình ngồi xuống chỗ mình, sau đó dịch tới trước mặt Tống Ngưng Y, nhỏ giọng nói:
Ngưng Y, vừa rồi Tổng Giám đốc Thẩm nói cô bàn giao lại một phần công việc cho tôi…
Tống Ngưng Y gật đầu:
Ừ, tôi biết rồi, chiều nay sửa soạn xong là tôi sẽ gửi cho cô.
Theo thói quen, cô đi xuống tầng hầm để xe, sau đó bỗng nhớ ra rằng cô không thể lái xe về được nữa, thế là lên tầng một, đi tới trạm xe buýt trước cổng công ty.
Không có một điểm đến cụ thể nào cả, cô lên đại một chiếc xe buýt.
Tống Ngưng Y ngẩng đầu nhìn anh ta.
Trong buổi giao lưu ấy Tiểu Nhiễm là người ra về sớm nhất, hai chúng ta ở lại cuối cùng, nhưng lúc ra về tôi nhìn thấy cô lên một chiếc xe. Nếu tôi không nhìn nhầm thì người ngồi trong xe là Tổng Giám đốc Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân - Sở Nam Tuyển.
Cô đứng lên rời khỏi chỗ ngồi, chạy vào phòng vệ sinh lau nước mắt rồi mới quay lại.
Đến ba giờ chiều là cô đã sửa soạn lại và bàn giao hết công việc của mình.
Tổng Giám đốc Thẩm, tôi có thể trò chuyện riêng với cô được không?
Tống Ngưng Y lại hỏi.
Thẩm Thiên Trường nhìn cô, cuối cùng vẫn lên tiếng:
Tiểu Nhiễm, đàn anh, Giám đốc Hà, mọi người ra ngoài trước đi.
Cô điền vào đơn xin từ chức, đi tới phòng làm việc của tổ nghiên cứu, đưa cả đơn xin từ chức và chìa khóa xe cho Thẩm Thiên Trường.
Sau khi nhận lấy, Thẩm Thiên Trường ký tên vào mục
Tổng Giám đốc đã duyệt
.
Sở Nam Tuyển là người thao tác đứng sau Viễn Thông, tối hôm đó Ninh Trạch Tây lại nhìn thấy Tống Ngưng Y lên xe của Sở Nam Tuyển, chuyện này chứng tỏ điều gì?
Thời khắc ấy, trái tim Tống Ngưng Y như chìm vào vực thẳm.
Tống Ngưng Y cụp mắt nhận lấy.
Tổng Giám đốc Thẩm, tôi đi đây.
Nhưng hình như cô cũng chỉ có thể gọi cho cậu mà thôi.
Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được…
Quả nhiên cô không thể mong chờ điều gì ở thằng nhóc này được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.