• 1,113

Chương 409: Quên lục chi cửu đi


Ở vị trí trên cùng của phòng họp, sắc mặt Hứa Khanh Huy vô cùng khó coi.


Đây là thành tích đạt được của các cậu trong t8uần trước? Cậu nói đi, vì sao tổng mức tiêu thụ lại thấp đi nhiều như thế, hai tuần vừa rồi các cậu nhắm mắt đi làm à? Hả?!

Giám đốc bộ phận hợp đồng giao ngay cúi đầu nói run run:
Tổng Giám đốc Hứa, chuyện này thật sự không thể trách chúng tôi9 được, giá cả chúng ta đưa ra vẫn luôn bám sát báo cáo giá cả của Tài chính Thiên Nhiên, nhưng không biết sau đó bọn họ đã làm 6thế nào để lấy được sản phẩm mới của Dầu khí Thịnh Thiên, báo giá luôn thấp hơn chúng ta, giá vốn của chúng ta hiện tại căn bản5 không thể bán như giá cả sản phẩm mới của bọn họ được.


Hứa Khanh Huy nhíu mày lại:
Chẳng phải tháng sau Dầu khí Thịnh Thiên mới đưa ra sản phẩm mới sao?

Hứa Khanh Huy cười lạnh, anh ta ghét nhất loại phụ nữ không tự nhận thức được vị trí của bản thân.

Sara, đừng gọi điện cho anh nữa, chúng ta đã chia tay rồi.


Chúng ta chia tay khi nào?


Anh rất bận? Bận cũng đâu đến mức không trả lời được một tin nhắn?

Hứa Khanh Huy hơi bực mình:
Thực sự là khoảng thời gian này anh rất bận, đợi hết bận rồi anh sẽ tới thăm em.

Thái độ không mặn không nhạt này của anh ta làm Sara nổi giận, giọng nói trong điện thoại của cất cao đôi chút:
Có phải là bởi vì người phụ nữ trong quán bar lần trước không? Anh thích cô ta nên mới chán em? Hứa Khanh Huy, khi xưa để đến được với anh em đã phải hứng chịu bao nhiêu lời mắng nhiếc? Anh có lương tâm không hả?

Hứa Khanh Huy nhìn cô ta với vẻ mặt ngạc nhiên:
Sao em lại nghĩ thế?

Hứa Khanh Nguyệt cúi đầu cười, nụ cười ấy rất dịu dàng hiền lành.

Nếu mối quan hệ giữa em và Thịnh Lam không quá kém thì có lẽ quyền đại diện của Dầu khí Thịnh Thiên sẽ thuộc về Viễn Thông chúng ta, hôm nay anh cũng không nổi nóng như thế.

Thực ra nỗi lo của Hứa Khanh Nguyệt cũng hơi dư thừa, anh ta đã gặp quá nhiều người phụ nữ như Sara rồi, chỉ là gặp dịp mua vui thôi, sao anh ta có thể cưới cô ta thật được đây?
Sau khi tắt máy, Hứa Khanh Huy cho số điện thoại của Sara vào danh sách đen rồi tựa đầu vào ghế, nhắm mắt lại hít sâu một hơi.
Ngẫm lại những lời nói mà Sara nói trong điện thoại, không hiểu sao anh lại nhớ đến buổi tối trong quán bar Di Lí.

Tiếp tục tới khi nào?


Tiếp tục đến khi… Dầu khí Xí Nguyên chính thức đầu tư.


Khi nào thì Dầu khí Xí Nguyên mới có thể chính thức đầu tư?

Hứa Khanh Nguyệt cười miễn cưỡng. Trên thế giới này, có một số người chỉ cần gặp một lần là sẽ khiến người ta không thể thích một ai khác được nữa.

Ừm, em hiểu những gì anh nói.
Hứa Khanh Nguyệt ngoan ngoãn đáp lời.

Phải rồi, anh cũng nên suy xét chuyện của anh đi, mẹ sẽ không thích cái cô Sara đó đâu, anh đừng lãng phí thời gian.


Nhanh nhất là cuối năm nay, muộn nhất là đầu năm sau.

Chuyện này đồng nghĩa với việc trong khoảng thời gian này Tài chính Thiên Nhiên nhất định sẽ dùng sản phẩm mới của Dầu khí Thịnh Thiên để điên cuồng chiếm lĩnh thị trường.
Hiện tại Dầu khí Tông Húc đã mở một lỗ hổng cho Tài chính Thiên Nhiên, thậm chí đến cả quyền đại lý nhập khẩu cũng có phần của bọn họ.
Lông mày của Hứa Khanh Huy bỗng nhíu lại:
Chuyện của anh, anh sẽ có chừng mực.

Thấy anh ta mất kiên nhẫn, Hứa Khanh Nguyệt chỉ có thể đứng lên:
Vậy em ra ngoài làm việc đây.


Ừm, đi đi.

Con mắt của Hứa Khanh Huy hơi híp lại:
Sara, em xem lại vị trí của em đi, anh chưa từng ép buộc em đến với anh.


Đúng thế, tất cả đều do em tự nguyện, em thích anh ngay từ lần đầu tiên gặp anh, thậm chí vì anh mới đá Lý Nham, em thật sự muốn sống cả đời với anh!

Cả đời?
Giám đốc bộ phận tài nguyên còn định nói gì nữa thì lại nhìn thấy ánh mắt ra dấu của Giám đốc bộ phận hợp đồng giao ngay, cuối cùng vẫn không mở miệng.
Thực ra anh ta không thể hiểu nổi vì sao Hứa Khanh Huy lại quan tâm đến hướng đi của Tài chính Thiên Nhiên như thế, lúc trước Viễn Thông cũng từng gặp trường hợp bị tranh đoạt tài nguyên khách hàng rồi, nhưng chưa bao giờ giống với hiện tại.
Sau khi tan họp, Hứa Khanh Huy vẫn ngồi rất lâu trên ghế, đến tận khi có người mở cửa vào trong, là Hứa Khanh Nguyệt.
Hứa Khanh Huy hít sâu một hơi:
Đi liên lạc với Dầu khí Xí Nguyên, bất kể dùng cách gì thì cũng nhất định phải làm bọn họ đầu tư sớm hơn một tháng.

Giám đốc bộ phận tài nguyên mở miệng:
Tổng Giám đốc Hứa, e rằng chuyện này hơi khó, công tác chuẩn bị cho dầu khí là một hạng mục rất lớn, liên quan đến nhiều phương diện, muốn sớm hơn một tháng thì gần như là điều không thể.


Vậy nên tôi mới nói là bất kể dùng cách gì, nếu không thể đầu tư mọi mặt thì đầu tư một mặt trước!


Theo phản ánh của các khách hàng đầu ra thì bọn họ bán nguyên liệu thử được sản xuất lúc trước. Mặc dù nói là nguyên liệu thử, nhưng các chỉ tiêu kiểm tra đều giống với sản phẩm chính thức, hơn nữa Tài chính Thiên Nhiên cũng không chào bán công khai trên thị trường, vậy nên tin tức mà chúng ta nhận được cũng muộn hơn.

Thấy Hứa Khanh Huy không nói gì, Giám đốc lại nói tiếp:
Tổng Giám đốc Hứa, mặc dù sản phẩm mới của Dầu khí Thịnh Thiên kém chất lượng hơn các sản phẩm cũ, nhưng hơn ở điểm giá rẻ, vậy nên tôi dự đoán tình hình này vẫn sẽ tiếp tục…

Giọng nói của Giám đốc nhỏ dần đi.

Anh, em nghe nói anh vừa làm Giám đốc bộ phận hợp đồng giao ngay mọc sừng rồi à?
Hứa Khanh Nguyệt nói, trong mắt mang theo sự trêu chọc.
Hứa Khanh Huy cười khổ:
Sao? Em cũng tới nói kháy anh hả?

Mặc dù Hứa Khanh Nguyệt là con gái của Viễn Thông, nhưng cô ta không có hứng thú với việc kinh doanh của nhà mình, vậy nên lúc lựa chọn chức vị, cô ta đã tới bộ phận hành chính, an ổn làm Giám đốc hành chính.
Hứa Khanh Huy cười lắm đầu:
Tiểu Nguyệt, em quá ngây thơ rồi, làm ăn chính là làm ăn, ân oán cá nhân không bao giờ có thể sánh bằng lợi ích được. Cho dù em không có ân oán cá nhân với Thịnh Lam thì Dầu khí Thịnh Thiên cũng sẽ không hợp tác với chúng ta. Em quên rồi sao? Dầu khí Thịnh Thiên bị Tập đoàn Lục Đạt mua rồi.

Anh ta vừa dứt lời thì bỗng nhớ tới chuyện Hứa Khanh Nguyệt thích Lục Chi Cửu.

Tiểu Nguyệt, quên Lục Chi Cửu đi, trên đời này còn rất nhiều người đàn ông xuất sắc.


Một phút trước.


Hứa Khanh Huy, anh…

Sara còn chưa dứt lời thì Hứa Khanh Huy đã tắt máy.
Hứa Khanh Nguyệt vừa đi, điện thoại của Hứa Khanh Huy cũng vang lên, là do Sara gọi tới.

Huy, vì sao khoảng thời gian vừa rồi anh không tới tìm em?


Anh rất bận.


Em đâu dám, em chỉ lo lắng cho anh thôi. Gần đây anh ít khi về nhà, mẹ càm ràm anh nhiều lần lắm rồi.

Rốt cuộc giọng nói của Hứa Khanh Huy cũng dịu đi:
Ừm, hai ngày tới anh sẽ bớt thời gian về nhà một lần.


Anh, em không hiểu mấy chuyện về công việc của anh, nhưng gần đây anh lại bù đầu vì Tài chính Thiên Nhiên, có phải là có liên quan gì đến em và Thịnh Lam không?

Cô gái lạnh lùng ấy từng nói với anh ta:
Tài chính Thiên Nhiên có thể bị bất cứ một công ty nào thu mua, ngoại trừ Năng lượng Viễn Thông.


Thẩm Thiên Trường cũng không tự nhận thức được vị trí của bản thân, nhưng anh ta có ghét không?

Hứa Khanh Huy cười lạnh, càng là hoa hồng gai thì càng dễ làm người ta muốn phạm tội.

Bóng người trong đầu còn chưa biến mất thì chuông điện thoại lại vang lên.

Hứa Khanh Huy nhìn màn hình hiển thị cuộc gọi đến, anh ta bắt máy gọi một tiếng:
Bố.


Đầu bên kia vang lên tiếng của Hứa Kiến Trung:
Rốt cuộc công ty Tài chính Thiên Nhiên đó là thế nào?


Hứa Khanh Huy bỗng nhíu mày lại, kể từ khi về hưu, bố anh ta gần như buông tay hết, chưa bao giờ hỏi đến chuyện của công ty, bây giờ tự nhiên hỏi đến Tài chính Thiên Nhiên, chuyện này chứng tỏ điều gì?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.