• 3,543

Chương 424: Đột nhiên muốn gặp em



Vì sao?
Đoàn Văn Trúc nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu.


Bởi vì tớ không chấp nhận được chuyện mẹ tớ mới mất chưa được bao lâu m8à bố tớ đã cưới người phụ nữ khác, chỉ là để phản đối bố tớ thôi.


Đoàn Văn Trúc nhìn cô với vẻ mặt khinh bỉ:
Cậu bị ấm đầu3 à, muốn phản đối thì cũng có rất nhiều cách, cậu có nhất thiết phải lựa chọn cái cách tự hủy hoại bản thân thế không? Hơn nữa cậu r9ời khỏi nhà họ Giang, bớt đi một người phản đối mẹ kế của cậu, chẳng phải là bà ta sẽ càng thoải mái hơn sao?

[Tiểu Tuyết, sao tự nhiên em lại hỏi chuyện này?]
[Có chuyện cần biết.]
Đọc tin nhắn mà Giang Mộ Tuyết trả lời mình, không biết vì sao Tần Phong lại cảm thấy hơi phiền muộn, hình như cô rất bình tĩnh thì phải.
[Vưu Mộc thì sao?]
[Chưa chắc cậu ấy đã đến kịp.]
[Vâng.]
Thé là đến cuối cùng cô vẫn không trả lời Tần Phong.
Giang Mộ Tuyết cất điện thoại đi, xoay người sang nhìn Đoàn Văn Trúc:
Bốn phù rể.

Đoàn Văn Trúc cảm thấy chóng mặt:
Bốn phù rể á? Chúng ta chỉ có hai phù dâu thì không ứng phó nổi rồi, hơn nữa kiểu gì mai Hạ Hiểu Thi cũng sẽ lơ ngơ, chỉ có cái đầu của tớ là còn hoạt động, đến lúc đó bọn họ cứ thế tông cửa vào thì quá dễ dàng mất, cậu có thể gọi thêm người được không?

Giang Mộ Tuyết nhướng mày nhìn cô ấy, hiển nhiên là đang ngầm thừa nhận.
Đoàn Văn Trúc tỏ vẻ kích động:
Vậy thì cũng không khó hiểu vì sao chồng cậu lại muốn mời tên cặn bã họ Trịnh đó tới.

Giang Mộ Tuyết nhíu mày nhìn cô ấy:
Vì sao?

Còn nhiều thời gian?
Giang Mộ Tuyết nhìn vào màn hình rất lâu.
Cô bỗng cảm thấy thấy mình cũng muốn gặp anh, nhưng cô đã lấy bà nội ra làm bia đỡ đạn và nói ngầu như thế rồi, bây giờ lại nói muốn gặp anh thì chẳng phải là mất mặt lắm sao.
Đoàn Văn Trúc đập gối đầu vào người Giang Mộ Tuyết:
Đói khát cái đầu cậu, biết số lượng phù rể mới bày trò được!


Bày trò?
Giang Mộ Tuyết hơi ngớ người ra.

Chắc không phải cậu nghĩ là mai Tần Phong tới rồi đón cậu đi luôn đấy chứ?

Bây giờ cô chỉ cần tĩnh tâm chờ đến ngày mai xem cô ả Viên Tiểu Nhụy ấy sẽ thể hiện thế nào là được.

Vậy chồng cậu có mấy phù rể?
Đoàn Văn Trúc lại mở miệng.
Giang Mộ Tuyết nhíu mày lại:
Cậu đói khát đến thế cơ à?

Khuôn mặt của6 Giang Mộ Tuyết đen kịt lại, mặc dù cô thừa nhận là mình hơi ngốc, nhưng đâu đến mức tự hủy hoại bản thân.
Nhưng chuyện hời 5cho Đường Hinh Văn thì lại là sự thật.

Đợi đã, vậy nên đây chính là lý do mà cậu mời Viên Tiểu Nhụy tới?

Nói thực ra cô không muốn nhìn thấy khuôn mặt của Trịnh Kỳ chút nào.

Đây chẳng phải là cảnh kinh điển là tiết lộ chân tướng hành hạ đám cặn bã sao!

Nghĩ đến sắc mặt của Viên Tiểu Nhụy và tên cặn bã họ Trịnh vào ngày mai khi biết Giang Mộ Tuyết là ai, Đoàn Văn Trúc chỉ muốn ngửa mặt lên trời cười thật to!
Giang Mộ Tuyết không nói gì, bởi vì đúng là cô nghĩ như thế.
Đoàn Văn Trúc bó tay với cô:
Đại tiểu thư của tôi ơi, hai người đã kết hôn chớp nhoáng rồi, không gây chút trắc trở cho anh ấy, sao anh ấy biết được rằng không dễ để lấy được cậu?

Giang Mộ Tuyết mím môi.
Đoàn Văn Trúc lại vật ra giường, lăn qua lăn lại vài vòng rồi bỗng nghĩ tới một chuyện quan trọng:
Mai chỉ có mình tớ là phù dâu à?


Còn một người nữa, là người vào sau tớ trong công ty cũ, cũng là đàn em khóa dưới của chúng ta, tên là Hạ Hiểu Thi. Nhưng hôm nay cô ấy phải tăng ca, có thể sáng sớm mai mới tới được.

Dứt lời, Giang Mộ Tuyết lại nói thêm một câu:
À phải rồi, cô đàn em này hơi lơ mơ, đến bây giờ cô ấy vẫn cho rằng người tớ sắp lấy là Trịnh Kỳ, tớ định ngày mai sẽ cho cô ấy bất ngờ.

[Tiểu Tuyết, sáng nay sau khi bà ngoại đón em đi, anh bị bà kéo về nhà tiếp khách đến tận bây giờ.]
Tin nhắn này chẳng có đầu đuôi gì cả, như đang cố gắng tìm đề tài trò chuyện.
[Ồ… Vậy thì vất vả cho anh rồi.]

Vậy cậu định bày trò thế nào?

Đoàn Văn Trúc lấy điện thoại ra, lên mạng tìm mấy video rồi quăng xuống trước mặt Giang Mộ Tuyết.
Giang Mộ Tuyết xem qua mấy video, cảm thấy mình như mở ra cánh cửa của một thế giới mới, cô không biết đám cưới bây giờ có thể bày ra nhiều trò như thé.
Cảm giác chuyển từ cốt truyện báo thù sang cốt truyện sảng văn thế này thật sự là sướng chết mất!

Tớ rút lại câu nói vừa rồi, câu mà tớ nói đầu óc của vợ chồng cậu bị chập mạch ấy.




[Bây giờ thoát ra được rồi, đột nhiên muốn gặp em.]
Đọc tin nhắn này của Tần Phong, Giang Mộ Tuyết ngớ ra mất mấy giây rồi mới chậm rãi gõ một hàng chữ: [Bà nội nói rằng một ngày trước đám cưới chúng ta không được gặp nhau, như vậy mới thuận lợi.]
[Ừm, dù sao sau này cũng còn nhiều thời gian mà.]
[Ngày mai bên anh có mấy phù rể?]
Lúc này Tần Phong đang ở nhà họ Tần, Tần Minh Thâm kéo anh đi đón khách, bận rộn suốt cả một buổi sáng, cuối cùng cũng lấy cớ đi trả lời tin nhắn của Giang Mộ Tuyết để vào phòng khách nghỉ ngơi.
[Phùng Tiêu, Vương Gia Hủ, Ôn Tử Diễn và Cố Ngôn Quyết.]

Thế nào rồi? Cậu có định áp dụng vài trò với bọn họ không?
Đoàn Văn Trúc lè lưỡi, nhướng mày nhìn Giang Mộ Tuyết.
Giang Mộ Tuyết trả điện thoại lại cho Đoàn Văn Trúc, cô ho một tiếng:
Để tớ hỏi xem mai có mấy người đến.

Thế là cô lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Tần Phong.
Đoàn Văn Trúc nhìn cô, một lúc sau mới chớp mắt hai cái:
Cậu xấu tính thật đó…

Giang Mộ Tuyết cười nhẹ, dù sao cũng phải thêm gia vị cho cuộc sống chứ.

May mà cậu không giấu tớ, nếu ngày mai tớ mới biết thì đoán chừng tớ sẽ đánh cho Viên Tiểu Nhụy một trận trước ấy.

Giang Mộ Tuyết cắn môi, nghĩ xem cô còn biết ai chưa kết hôn.

Cuối cùng cô nghĩ tới một người.

Thế là cô lấy điện thoại ra gọi vào số Thẩm Thiên Trường, sau khi nói sơ qua vài câu, người ở đầu bên kia đổi thành Trần Tử Nhiễm.

Một tiếng sau, Trần Tử Nhiễm gõ cửa phòng Giang Mộ Tuyết.

Vào phòng là Trần Tử Nhiễm chiêm ngưỡng váy cưới của Giang Mộ Tuyết trước, sau đó mới thử váy phù dâu mà công ty tổ chức đám cưới mới chuyển tới.

Thấy Đoàn Văn Trúc nói hôm sau muốn làm khó chú rể, Trần Tử Nhiễm càng thêm kích động, kéo Đoàn Văn Trúc tới thảo luận một lúc lâu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.