• 1,113

Chương 439: Chú ý ảnh hưởng tới người khác


Viên Tiểu Nhụy cười giả tạo nói với Giang Mộ Tuyết:
Giang Mộ Tuyết, chúng ta là bạn cùng phòng, cô may mắn gả cho chồng giàu mà còn không cho b8ọn tôi dính chút may mắn à?


Giang Mộ Tuyết nhìn Viên Tiểu Nhụy rồi bỗng nở nụ cười, không hiểu sao nụ cười này lại khiến Viên Tiểu Nhụ3y cảm thấy hoảng hốt.
Viên Tiểu Nhụy trợn trắng mắt, nhún vai với vẻ mặt chẳng thèm để ý tới.
Thấy cô ta như vậy, Đoàn Văn Trúc tức đến mức nắm chặt hai tay, như thể Viên Tiểu Nhụy nói thêm một chữ nữa là cô sẽ không khống chế được đánh cô ta.

Đúng là Lục Chi Cửu, không giả được!

Cả bàn lại yên tĩnh một cách dị thường, mấy đôi mắt nhìn chằm chằm vào Trần Tử Nhiễm, có vẻ như không thể tin nổi.

Anh tới đây làm gì?
Thẩm Thiên Trường tức tối nói với Lục Chi Cửu.

Em không sang bên kia, còn không cho anh tới đây à?
Lục Chi Cửu nói nhỏ, giọng điệu rất bình thản.
Lục Chi Cửu bình tĩnh bước tới cạnh Thẩm Thiên Trường, kéo ghế ra ngồi xuống.
Trần Tử Nhiễm còn đỡ, cô đã gặp Lục Chi Cửu nhiều lần nên cũng quen rồi.
Thẩm Thiên Trường vẫn ngồi nguyên tại chỗ, lúc này cô đang nhàm chán nghịch điện thoại, thấy bọn họ quay lại, cô đang định hỏi vừa rồi trên sân khấu xảy ra chuyện gì thì bỗng nhận được tin nhắn của Lục Chi Cửu.
[Thẩm Thiên Trường, em tới đây được rồi.]
Thế là hai người giằng co trên sân khấu.

Xoẹt…
một tiếng, đóa hoa bị xé rách làm đôi.

Mặt anh thế này thì ít đi lung tung thôi, kiếm một căn phòng ở một mình không tốt hơn à?

Lục Chi Cửu quay đầu nhìn cô, đôi mắt anh hơi híp lại, xem ra Ôn Tử Diễn nói đúng rồi, con gái không thể chiều quá, chiều quá là dễ sinh hư.
Thấy bầu không khí giữa bọn họ không ổn, Trần Tử Nhiễm vội vàng kéo tay Đoàn Văn Trúc:
Văn Trúc, cô đưa Tiểu Tuyết đi thay quần áo mời rượu đi.

Đoàn Văn Trúc quay đầu nhìn Giang Mộ Tuyết, Giang Mộ Tuyết cũng lắc đầu nhẹ với cô, ý bảo bây giờ vẫn chưa tới lúc.
Thẩm Thiên Trường trả lời: [Không đi.]
Sau khi trả lời tin nhắn, cô đặt điện thoại xuống rồi quay đầu trò chuyện với Trần Tử Nhiễm.
Thẩm Thiên Trường lấy làm lạ quay đầu lại, nhìn thấy Lục Chi Cửu đứng cách mình mấy mét.
Nhờ vào khuôn mặt hoàn mỹ trời ban cùng với khí thế khiến người ta không thể phớt lờ được, anh dễ dàng thu hút mọi ánh mắt của khách khứa nhà gái.
Viên Tiểu Nhụy giơ nửa bó hoa trong tay lên, ra vẻ vô tội nói:
Rõ ràng là tại cô không chịu buông tay ra nên mới như vậy.


Cô giả nai trước mặt tôi ít thôi! Cô lúc nào cũng không muốn để người khác yên ổn!

Nhưng Hạ Hiểu Thi thì khác, sau một loạt những kích thích ban ngày, sức chịu đựng của cô đã yếu lắm rồi, bây giờ nhìn thấy Lục Chi Cửu, hơn nữa còn cách gần như thế, cô cảm thấy trái tim mình không thể chịu được nữa.
Thế là Hạ Hiểu Thi lập tức đứng lên:
Chị Tiểu Nhiễm, em ra ngoài một chuyến.

Bọn họ đang nói đến chuyện tuần sau Lục Chi Vũ kết hôn thì khu vực khách khứa bên nhà gái bỗng yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Trần Tử Nhiễm cũng nhìn ra sau Thẩm Thiên Trường, giọng nói im bặt lại.

Vậy tôi đưa Tiểu Tuyết đi thay quần áo.

Cuối cùng Đoàn Văn Trúc cũng dằn cơn tức xuống, xoay người đi tới bên cạnh Giang Mộ Tuyết, dìu cô lên tầng cao nhất thay quần áo.
Nhìn bó hoa rách nát trong tay, Đoàn Văn Trúc tức đến mức khuôn mặt cô tái xanh lại.

Viên Tiểu Nhụy, cô cố tình đúng không!


Vậy… Người bên cạnh cô ấy… là Lục Chi Cửu à?
Mạnh Thanh cũng dè dặt hỏi.
Trần Tử Nhiễm cạn lời với những con người ngu ngơ này.
Cô nhất định phải ra ngoài để bình tĩnh lại!
Không đợi Trần Tử Nhiễm trả lời, Hạ Hiểu Thi xoay người chạy ra khỏi phòng tiệc.

3, 2, 1…

5Giang Mộ Tuyết ném bó hoa trong tay ra phía sau, tạo thành một đường con rồi bay thẳng về phía Đoàn Văn Trúc.
Thực ra ngay từ đầu Đoàn Văn Trúc và Giang Mộ Tuyết đã thỏa thuận trước với nhau rồi, hoa của Giang Mộ Tuyết nhất định phải thuộc về cô, vậy nên đóa hoa dễ dàng rơi vào tay Đoàn Văn Trúc.
Nhưng còn chưa cầm chắc thì Viên Tiểu Nhụy bỗng vươn tay ra cướp, Đoàn Văn Trúc cũng đã đoán trước được nên cô cầm thật chặt không chịu buông ra.
Thấy mình thắng thế, Viên Tiểu Nhụy đắc ý cầm nửa bó hoa xuống sân khấu.
Trần Tử Nhiễm và Hạ Hiểu Thi cũng quay về chỗ mình.
Không thể chịu nổi hai người kia nữa.
Trần Tử Nhiễm phẫn nộ đứng lên, đi tới vị trí trống ở bàn Giản Kỳ và Đoàn Văn Trúc.

Các cô quen nhau thế nào, sao trước kia tôi chưa gặp các cô bao giờ?
Viên Tiểu Nhụy cũng mở miệng hỏi, đôi mắt như có như không liếc về phía Lục Chi Cửu và Thẩm Thiên Trường.

Bởi vì Tiểu Tuyết quen biết với Thẩm Thiên Trường, Thẩm Thiên Trường là bạn thân của tôi, vậy nên chúng tôi mới biết nhau.
Trần Tử Nhiễm thuận miệng giải thích.

Cô nói đúng, không phải ai cũng may mắn như tôi.

Nghe Giang Mộ Tuyết nói vậy, Viên Tiểu Nhụy đắc ý nhìn9 Đoàn Văn Trúc.
Anh bỗng vươn tay ra vòng lấy eo cô, gần như muốn kéo cô vào lòng:
Thẩm Thiên Trường, em nhất định phải nói chuyện với anh bằng giọng điệu đấy hả?

Thẩm Thiên Trường bị anh véo vừa đau vừa ngứa, chỉ có thể vươn tay ra bắt lấy tay anh:
Lục Chi Cửu, trước mặt bàn dân thiên hạ, anh chú ý kẻo ảnh hướng tới người khác!

Nhìn dáng vẻ đắc ý của cô ta, Đoàn Văn Trúc thầm nghĩ cứ để cô ta huênh hoang đi, càng đắc ý thì lát nữa càng sượng mặt6, thế là cô dịch sang một chút nhường chỗ cho cô ta.
Sau khi bọn họ đứng vững, Giang Mộ Tuyết quay lưng đi.

Thẩm Thiên Trường? Là cô Thẩm Thiên Trường từng lên hot search đó hả?
Giản Kỳ giật mình hỏi.

Ừm, đúng thế.
Trần Tử Nhiễm cầm một đôi đũa mới bới thức ăn trong đĩa.
Vừa ngồi xuống thì Giản Kỳ đã ghé đầu hỏi cô:
Người đẹp, các cô cũng là bạn của Tiểu Tuyết à?

Trần Tử Nhiễm gật đầu:
Ừm, đúng thế.

Trần Tử Nhiễm đang định cầm một cái móng heo lên gặm, thấy mắt ai nấy đều như đèn pha, để giữ gìn hình tượng của mình, cô chỉ có thể bỏ móng heo xuống.


Tôi nói này, các cô là bạn của Tiểu Tuyết thật hả? Sao ai cũng ngạc nhiên thế này? Tần Phong là tổng trợ lý của Tập đoàn Lục Đạt, Lục Chi Cửu là cấp trên của anh ấy, cấp trên tới dự đám cưới của cấp dưới lạ lắm à?


Trần Tử Nhiễm vừa dứt lời, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.