• 1,113

Chương 441: Ả đàn bà điên ở đâu ra thế này



Tôi vu không? Tất cả mọi người đều biết Giang Mộ Tuyết bị bao nuôi lúc ở trường học, cô dựa vào đâu mà nói rằng tôi vu không?

Giang Mộ Tuyết nói lạnh lùng:
Viên Tiểu Nhụy, tôi lặp lại lần nữa, tôi chưa từng bị bao nuôi, cô hãy lập tức xin lỗi tôi ngay!


Xin lỗi Tiểu Tuyết ngay cho tôi!
Đoàn Văn Trúc cũng tức giận lườm Viên Tiểu Nhụy.


Giang Mộ Tuyết, cô vẫn còn giả vờ 9được hả? Tối nay là lễ cưới của cô, tôi cũng định giữ lại mặt mũi cho cô, nhưng cô đã muốn làm đến cùng như vậy thì cũng đừng trách t6ôi khiến cô phải khó xử trước mặt nhiều người như thế!



Viên Tiểu Nhụy, hiện tại tôi đang cho cô một cơ hội.
Giang Mộ Tuyết5 nói thản nhiên.
Giang Mộ Tuyết cầm micro lên, cô nhìn lướt qua phương hướng của Tần Phong, Tần Phong cũng đang nhìn cô và cười hiền hòa, ánh mắt sạch sẽ ấm áp.
Giang Mộ Tuyết cũng nở nụ cười nhẹ:
Vừa rồi bạn cháu hưng phấn quá nên uống hơi nhiều, lát nữa cháu và anh Phong sẽ mời các chú các bác thêm vài ly coi như nhận lỗi, cháu xin lỗi ạ.

Nói xong Giang Mộ Tuyết cúi người rồi đặt micro xuống và đi xuống sân khấu.
Viên Tiểu Nhụy không nói gì được, chỉ có thể nhìn cô bằng ánh mắt căm hận.
Giang Mộ Tuyết quay đầu nhìn Tần Phong:
Chắc là em còn cần một lát nữa, hay là anh sang bên kia ngồi chờ em đi?

Từ đầu đến giờ sắc mặt của Tần Phong không hề thay đổi:
Được.

Giang Mộ Tuyết nhìn cô ta rồi đột nhiên nhìn về phía Thủy Tư Văn, cô ta im lặng nãy giờ.

Tư Văn, nguyên do của tất cả những chuyện này đều là bởi vì cậu nhìn thấy tôi lên những chiếc xe sang khác nhau, bây giờ cậu còn nhớ biển số xe của những chiếc xe đó không?

Trong mắt Thủy Tư Văn hiện lên sự áy náy:
Tiểu Tuyết, xin lỗi cậu, nếu tôi biết người khác sẽ đồn thành như vậy thì tôi sẽ không nói ra.

Anh luôn sẵn sàng cho cô thời gian để cô tự xử lý chuyện của mình.
Thế là Tần Phong và Ôn Tử Diễn đi sang bàn của Lục Chi Cửu và Thẩm Thiên Trường.
Thấy Tần Phong và Ôn Tử Diễn đi tới, Thẩm Thiên Trường ngồi thẳng lên, bọn họ trò chuyện như không có chuyện gì xảy ra.
Không hổ là tiểu thư của Tập đoàn Giang Lăng.
Giang Mộ Tuyết làm rất lưu loát, như thể những gì vừa diễn ra chỉ là trò đùa mà thôi.
Sau khi Đoàn Văn Trúc kéo Viên Tiểu Nhụy xuống, cô trực tiếp ấn cô ta ngồi xuống ghế, Viên Tiểu Nhụy bị ấn đến mức không thể làm gì được, thế là cô ta lại hét lên.

Nói xong chưa?
Giang Mộ Tuyết nhìn cô ta.
Viên Tiểu Nhụy còn chưa kịp phản ứng gì thì chiếc micro trong tay đã bị Đoàn Văn Trúc giật đi mất.
Đoàn Văn Trúc đưa micro cho Giang Mộ Tuyết, sau đó lôi Viên Tiểu Nhụy xuống sân khấu một cách thành thạo.
Không thấy có phản ứng như trong dự liệu của cô ta, Viên Tiểu Nhụy vội vàng nói thêm:
Những gì tôi nói đều là sự thật, nếu không tin thì mọi người có thể tới Đại học A hỏi thăm, chuyện này rất hot ở Đại học A đấy!

Trong phòng riêng của nhà trai bỗng vang lên tiếng quát của bà cụ:
Ả đàn bà điên ở đâu ra thế này, lôi ra ngoài cho ta!

Nhưng người bên dưới còn chưa kịp làm gì thì Giang Mộ Tuyết và Đoàn Văn Trúc đã bước lên sân khấu.
Giang Mộ Tuyết kéo ghế ngồi xuống trước mặt Viên Tiểu Nhụy:
Viên Tiểu Nhụy, chiếc váy này của cô cũng không rẻ, nếu cô không muốn làm bẩn chiếc váy này thì tốt nhất đừng làm ra hành động gì quá khích.


Văn Trúc, buông cô ta ra trước đi.

Đoàn Văn Trúc vừa buông tay ra là Viên Tiểu Nhụy lập tức phun hết bánh kem ra. Sau khi xử lý hết bánh kem trong miệng, cô ta ngẩng đầu nhìn Giang Mộ Tuyết, sắc mặt hơi bơ phờ.
Cho cô ta cơ hội?
Đôi mắt của Viên Tiểu Nhụy đảo một vòng, cô ta khoanh tay:
Được, tôi sẽ xin lỗi cô.

Đoàn Văn Trúc không ngờ rằng Viên Tiểu Nhụy lại đồng ý nhanh như thế, trên mặt hiện lên nét ngạc nhiên.
Viên Tiểu Nhụy nói hết câu, nhưng không hề có sự xôn xao như trong dự liệu của cô ta.
Khách khứa nhà trai nhìn Viên Tiểu Nhụy, trên mặt ai cũng hơi phức tạp, hơn nữa còn hơi mờ mịt không hiểu ra sao.
Trong cái nhìn của bọn họ, hôm nay là hôn lễ của cậu Hai tập đoàn Tần Chính và tiểu thư Tập đoàn Giang Lăng, nói cô dâu là một người hám của, người phụ nữ này vào nhầm hội trường à?

Giang Mộ Tuyết, tôi biết hôm nay ở địa bàn của cô nên tôi nói gì cũng không ai tin, nhưng những chuyện cô từng làm và những vết nhơ trên người cô không phải muốn xóa là xóa được đâu!


Tôi chưa từng bị người khác bao nuôi, đây là lần thứ ba tôi nói.


Cô có nói một trăm lần thì cũng thế mà thôi!

Ôn Tử Diễn trả lời thản nhiên:
Tôi không thích kiểu phụ nữ quá ồn ào.

Cả phụ nữ khỏe như trâu nữa.
Giang Mộ Tuyết bước xuống sân khấu, đi tới trước mặt Viên Tiểu Nhụy.
Nghe thấy những lời này, khách khứa bên nhà trai đồng loạt quay đầu nhìn lên sân khấu.
Viên Tiểu Nhụy rất hưởng thụ cảm giác trở thành tâm điểm chú ý này, lòng hư vinh của cô ta cũng được thỏa mãn, vậy nên nụ cười của cô ta càng thêm đắc ý.

Trong bốn năm Giang Mộ Tuyết học đại học, về chuyện cô ta đã từng bị những ông lớn khác nhau bao nuôi, hôm nay tôi sẽ làm sáng tỏ chuyện này… Tất cả đều là sự thật! Cô ta chính là một người phụ nữ hám của, ham hư vinh dựa vào đàn ông để đổi đời!

Viên Tiểu Nhụy nói xong là xoay người đi luôn. Cô ta bước thật nhanh lên sân khấu, cầm micro của người chứng hôn vừa rồi, nhìn Giang Mộ Tuyết một cái rồi quay sang khu vực khách khứa nhà trai, nhếch miệng cười ác độc.
Giang Mộ Tuyết, chính cô ép tôi đấy!

Thưa các vị khách quý! Tôi là bạn thời đại học của cô dâu Giang Mộ Tuyết - Viên Tiểu Nhụy, hôm nay theo yêu cầu của cô ấy, tôi nghĩ mình nhất định phải làm sáng tỏ một số chuyện liên quan đến cô ấy.

Giang Mộ Tuyết nhếch môi cười, cô bỗng cất tiếng gọi:
Chú Hoa.

Một người đàn ông trung niên bước ra khỏi phòng riêng, đi tới bên cạnh Giang Mộ Tuyết và nói kính cẩn:
Thưa cô.

Những người ở đây đều ngạc nhiên, người này nói với Giang Mộ Tuyết là
thưa cô
??

Đoàn Văn Trúc, cô bị điên à? Con tiện nhân Giang Mộ Tuyết dám làm không dám nhận… Ưm…

Miệng cô ta bị nhét một miếng bánh kem vào, không nói thêm được câu nào nữa.
Đoàn Văn Trúc nhìn Ôn Tử Diễn bằng ánh mắt cảm kích:
Cám ơn anh.


Tôi đang hỏi cậu có còn nhớ biển số của những chiếc xe đó không?
Giang Mộ Tuyết nhấn mạnh.
Thủy Tư Văn lắc đầu:
Tôi không nhớ rõ.


Không sao, cậu không nhớ nhưng tôi nhớ, đồng thời không chỉ nhớ, mà còn có người nhớ giúp tôi là vào thời điểm nào, ở đâu và chiếc xe nào.

Đoàn Văn Trúc khoanh tay đứng bên cạnh, vẻ mặt như đang xem kịch vui.


Nhờ chú giải thích về mấy chiếc xe đó cho những người bạn cùng phòng này của cháu.



Vâng, thưa cô.


Chú Hoa cầm máy tính bảng lướt một lát rồi chậm rãi mở miệng.


Ngày 1 tháng 10 năm 2014, tại cửa tây bắc của Đại học A thành phố Vân, biển số xe là Cẩm - AE8008.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.