• 1,113

Chương 443: Quả nhiên cậu rất hiểu tôi


Giang Mộ Tuyết vừa vào trong là đã nhìn thấy Tần Diệp, bên cạnh anh ta không có Diệp Linh Khê.

Đoàn Văn Trúc rót rượu cho Giang Mộ Tuyết, 8lúc nâng ly lên, Giang Mộ Tuyết cười hỏi một câu:
Anh họ, sao hôm nay không thấy chị dâu đâu vậy?

Vương Gia Hủ tỏ vẻ sực hiểu:
Ồ… Tôi thấy cậu sốt sắng vào động phòng lắm rồi thì có!

Vương Gia Hủ vừa dứt lời, khuôn mặt Giang Mộ Tuyết lập tức đỏ ửng, khụ… Mấy người này uống rượu vào là bắt đầu ăn nói linh tinh đấy à?
Tần Phong cười:
Quả nhiên cậu rất hiểu tôi.

Tần Phong vừa dứt lời, mọi người hai mặt nhìn nhau, sau đó bỗng hò hét như ong vỡ tổ.
Tần Diệp không ngờ rằng Giang Mộ Tuyế3t lại chủ động nhắc tới Diệp Linh Khê, động tác của anh ta hơi cứng lại, sau đó mới trở lại bình thường.

Cô ấy đang ngồi cùng với bố mẹ 9cô ấy.


Tiểu Tuyết nói gì với anh họ vậy?
Thấy bọn họ trò chuyện, Tần Phong mở miệng hỏi.

Bí mật.
Giang Mộ Tuyết cười bí ẩn.
Tần Phong bất đắc dĩ, chỉ có thể nâng ly uống một ngụm rượu.
Giang Mộ Tuyết đỏ mặt uống hết rượu giao bôi với Tần Phong rồi mới nhận ra rằng suốt ngày hôm nay cô không nhìn thấy Vưu Mộc.

Tần Phong, hôm nay Vưu Mộc không tới à?


Tần Phong, đợi một lát, bà Tần bảo anh qua đó một chuyến.

Giang Mộ Tuyết nhìn Vưu Mộc rồi lại quay đầu nhìn Tần Phong:
Vậy em ra cổng chờ anh.

Ở gần nhất là bàn của Phùng Tiêu, ngoài Phùng Tiêu và Vương Gia Hủ ra thì còn có mấy người bạn học và thầy cô giáo của Tần Phong.
Thấy bọn họ tới, Phùng Tiêu bắt bọn họ uống rượu giao bôi.
Tâm trạng của Giang Mộ Tuyết rất tốt, cô uống thêm một ly, dù sao Diệp Linh Khê càng không vui thì cô lại càng vui!
Đi hết những căn phòng kiểu mở một lượt, cuối cùng thì bọn họ cũng ra khu vực rộng rãi nhất của bữa tiệc.

Thưa bà, cháu từ thành phố Phong tới.
Vưu Mộc trả lời kính cẩn.
Nhiếp Tòng Nhu thì thầm:
Cháu là… người của nhà họ Vưu ở thành phố Phong?

Khuôn mặt của Giang Mộ Tuyết vẫn đỏ rực:
Trần Tử Nhiễm thật là…


Cô ấy nói rất có lý.


Ừm.

Sau khi Tần Phong đi, Giang Mộ Tuyết ra khỏi phòng tiệc một mình. Bên ngoài lạnh hơn trong phòng, Giang Mộ Tuyết đứng một lát, cảm thấy nhiệt độ trên mặt giảm đi đôi chút.

Dạ?

Hiển nhiên Giang Mộ Tuyết chưa hiểu lắm.

Không sao, hôm nay bọn tôi vất vả, còn anh thì đêm nay vất vả rồi. Anh Tần, anh phải cố lên đấy!

Trần Tử Nhiễm làm hành động cố lên với Tần Phong, sau đó chạy về phía Đoàn Văn Trúc.
Uống rượu xong, Vưu Mộc quay sang hỏi Tần Phong:
Tần Phong, không biết bà Tần có ở đây không? Hôm nay tôi được người ta nhờ và, bảo tôi nhất định phải giao món đồ này cho bà.

Tần Phong nhìn chiếc hộp trong tay anh, sau đó quay đầu nói với Giang Mộ Tuyết:
Tiểu Tuyết, chờ anh một lát.

Vưu Mộc cười đáp:
Đúng thế, hôm nay ngoài việc tới chúc mừng Tần Phong thì cháu còn nhận lời nhờ vả của người ta, ông ấy bảo cháu giao thứ này tận tay cho bà.

Vưu Mộc vừa nói vừa đưa hộp gấm trong tay ra.

Thiên Trường bọn họ đi rồi à?


Ừm, phụ nữ bị chồng quản làm gì có tự do, sau này cô đừng học cậu ấy.
Trần Tử Nhiễm khuyên bảo tận tình.
Giang Mộ Tuyết quay đầu trợn lắm lườm anh, người đàn ông này bị điên rồi à!!
Trong những tiếng hô hào của mọi người, Giang Mộ Tuyết vô cùng xấu hồ, cô chỉ có thể giữ cái khuôn mặt đỏ bừng ấy xoay người đi, nếu còn ở đây nữa, Tần Phong không điên thì cô cũng điên mất!



Bọn họ vừa mới tới cửa thì Vưu Mộc lại đuổi theo.
Giang Mộ Tuyết gật đầu.
Tần Phong đưa Vưu Mộc đến phòng của Nhiếp Tòng Nhu.

Anh họ nói bố mẹ anh bố mẹ chị ấy gì chứ, rõ ràng là bố mẹ vợ của anh mà.

Tần Diệp cười nhẹ, trong mắt hiện lên sự âm t6rầm.
Vương Gia Hủ vừa dứt lời là đã thấy Vưu Mộc đến cửa, trong tay còn ôm một chiếc hộp gấm, trông có vẻ như rất quan trọng.
Thấy anh xuất hiện, Vương Gia Hủ lập tức chạy ra ngoài kéo anh tới bàn rồi bắt anh tự phạt ba ly.
Thấy Tần Phong nói muốn đi, Phùng Tiêu vội vàng vươn tay ra ngăn cản:
Đi cái gì mà đi, tối nay anh em ta không say không về!

Tần Phong hất tay Phùng Tiêu ra:
Cậu yên tâm, sẽ có người uống với cậu.

Vừa mới đi đến cửa thì đụng phải Trần Tử Nhiễm.
Nhìn thấy khuôn mặt đỏ rực của cô, Trần Tử Nhiễm không khỏi nhíu mày hỏi:
Tiểu Tuyết, cô định đi đâu?

Trong lúc Giang Mộ Tuyết dở khóc dở cười, Tần Phong cũng đã đi tới trước mặt bọn họ.

Hôm nay vất vả cô Trần rồi.
Tần Phong cười nói.

Tôi uống hơi nhiều, có thể sẽ phải về trước…

Thấy Tần Phong đi theo cô tới, Trần Tử Nhiễm nhìn cô với vẻ mặt sực hiểu:
Thảo nào Thẩm Thiên Trường bảo tôi ở lại, cô cứ yên tâm đón đêm tân hôn đi, vụ mời rượu cứ giao cho tôi.

Quả nhiên, vào trong căn phòng bên cạnh là thấy Tằng Tụng Hoa và Tần Minh Hào ngồi trong phòng, ngoài ra còn có Diệp Linh Khê và bố mẹ cô ta.
Thấy cô dâu chú rể đến mời rượu, Tằng Tụng Hoa vui vẻ ra mặt, bà vội vàng đứng lên nói
sớm sinh quý tử, sớm ngày thêm cháu trai cháu gái cho bà
, Diệp Linh Khê tuy đang mỉm cười, nhưng Giang Mộ Tuyết vẫn nhận ra sự gượng gạo trong nụ cười của cô ta.
Thấy xung quanh không có nơi nào để ngồi, cô định tới ghế xô pha trước sảnh khách sạn ngồi chờ Tần Phong.
Cô đi đến cửa thang máy, vươn tay ra ấn nút.
Khuôn mặt của Vưu Mộc đen kịt lại, đúng là có vợ có khác, chẳng quan tâm đến chuyện gì khác nữa.
Tần Phong đi đến bên cạnh Giang Mộ Tuyết, vươn tay khoác lên eo cô:
Tiểu Tuyết, chúng ta đi được rồi.

Sau khi Nhiếp Tòng Nhu nhận lấy, Tần Phong và Vưu Mộc cũng ra khỏi phòng.

Không ngờ giữa tôi và cậu lại có mối quan hệ này.
Vưu Mộc nói nhẹ.
Vưu Mộc đi tới trước mặt Nhiếp Tòng Nhu:
Cháu chào bà Tần, cháu là Vưu Mộc.

Nhiếp Tòng Nhu hơi ngạc nhiên:
Vưu Mộc? Chàng trai, cháu từ đâu tới?


Làm sao mà giống nhau được, cậu là nhân vật chính của tối nay cơ mà, nhân vật chính đấy!


Nhân vật chính của tối nay không phải để phục vụ các cậu.


Cậu tới hơi muộn, có lẽ tôi phải đi trước đây.

Câu nói không ăn khớp với chủ đề này của anh khiến Vưu Mộc sửng sốt, đang định mở miệng hỏi thì Tần Phong đã đi về phía Giang Mộ Tuyết.
Không đợi Tần Phong trả lời, Vương Gia Hủ ở bên cạnh đã nói:
Tới chứ tới chứ, chị dâu, lát nữa cậu ta sẽ tới!

Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến.
Thấy Tần Phong đi rồi mà còn quay lại, Nhiếp Tòng Nhu không khỏi nhíu mày nói:
Tiểu Phong, sao cháu không đi với Tiểu Tuyết, quay lại đây làm gì?


Cháu dẫn một người bạn tới gặp bà.
Tần Phong cười nói.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.