• 3,543

Chương 452: Đặt chồng lên vị trí thứ nhất



Ừm, về tiểu khu Ngân Hà.


Giang Mộ Tuyết không hỏi thêm nữa, bởi vì biệt thự mới được trùng tu, mặc dù tối qua đã ở đó một đêm, 8nhưng vốn dĩ bọn họ đã lên kế hoạch một thời gian sau mới chuyển đến đó.
Tối muộn và ở vùng dã ngoại hoang vu, vì sao Bùi Tuấn Kiệt lại xuất hiện trùng hợp như thế?
Nhưng đến lúc này thì Thẩm Thiên Trường vẫn chưa nhìn ra được mục đích gì của Bùi Tuấn Kiệt.
Trần Tử Nhiễm nghiến răng nghiến lợi, Thẩm Thiên Trường càng lúc càng mặt dày rồi:
Không đi, một mình cậu đi ăn đi!

Thẩm Thiên Trường cạn lời:
Rồi rồi rồi, tớ sai rồi, xin hỏi tối nay cô Trần có thể nể mặt đi ăn với tôi không?


Chuyến bay tới nước A là vào bảy giờ tối nay, bây giờ thu dọn đồ đạc trước, sau đó ăn cơm là có thể xuất phát được.

Giang Mộ Tuyết ngớ người ra:
Em có nói sẽ đi nước A đâu!

Thẩm Thiên Trường mở to mắt: [Nước A? Đi hưởng tuần trăng mật với Tiểu Tuyết à?]
[Ừm.]

Ừm.

Giang Mộ Tuyết khoanh tay nhìn anh, anh lại cúi đầu xuống nghiêm túc sửa soạn hành lý.
Rốt cuộc sắc mặt của Trần Tử Nhiễm cũng khá hơn một chút:
Tớ chấp nhận lời xin lỗi của cậu, nhưng tối nay bản tiểu thư không rảnh.

Thẩm Thiên Trường quan sát vẻ mặt của Trần Tử Nhiễm, một lúc sau mới nói:
Bùi Tuấn Kiệt tới à?


Thu dọn đồ đạc cho em.
Tần Phong trả lời, động tác không hề dừng lại.

Anh thu dọn đồ đạc của em làm gì?

[Vậy khi nào bọn họ về?]
[Không biết.]
Trần Tử Nhiễm trợn trắng mắt nhìn cô:
Lục Chi Cửu không có thời gian là cậu nhớ đến tớ cơ đấy.

Thẩm Thiên Trường tỏ vẻ không tán thành:
Đặt chồng lên vị trí thứ nhất là sai à?

[Anh sẽ cố gắng xong sớm.]
Thẩm Thiên Trường đọc tin nhắn này của anh, thời gian cụ thể còn không đưa ra được, chắc chắn là không sớm nổi.
Thẩm Thiên Trường không phải là một người thích lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, nhưng sự xuất hiện của Bùi Tuấn Kiệt luôn khiến cô cảm thấy kỳ lạ.
Lần đầu tiên bọn họ gặp nhau hoàn toàn là ngẫu nhiên, nhưng lần thứ hai anh ta gặp Trần Tử Nhiễm thì lại đáng để nghiền ngẫm. Địa chỉ tổ chức buổi giao lưu chuyên ngành lần trước là ở tòa cao ốc mới xây của Viễn Thông, bởi vì những công trình xung quanh chưa được khai phá nên có thể nói là nơi đó rất hoang vu, nếu không thì đã chẳng có chuyện Trần Tử Nhiễm không bắt được taxi và lên xe Bùi Tuấn Kiệt.
Trần Tử Nhiễm cạn lời:
Hừ, cậu là con giun trong bụng tớ à?

Thẩm Thiên Trường nhún vai, ngoài việc Bùi Tuấn Kiệt đến ra thì cô cũng không nghĩ ra lý do nào khác.
Nhìn vẻ mặt cứng ngắc của anh, Giang Mộ Tuyết thầm nghĩ người đàn ông này chẳng biết đùa gì cả. Cô bước lên phía trước, vươn tay ra vòng lấy cổ anh, sau đó hôn lên môi anh thật nhanh.

Nhưng công ty em dễ xin nghỉ lắm.

Một tiếng sau, hai người về đến tiểu khu Ngân Hà.
<3br>Sau khi vào chung cư, Giang Mộ Tuyết nằm vật ra xô pha. Tối qua đã không ngủ đủ giấc rồi, hôm nay lại leo lên núi Thiên Tịnh để thắp 9đèn trường minh, lúc này cô thật sự cảm thấy mệt mỏi.
Thấy cô như vậy, Tần Phong không nói gì cả, anh vào thẳng phòng ngủ chính.6
Thẩm Thiên Trường cất điện thoại đi, cô nhìn Trần Tử Nhiễm ở đối diện, cô ấy vẫn chưa đi.

Tiểu Nhiễm, tối nay đi ăn với tớ không?

Nhìn theo bóng lưng Trần Tử Nhiễm, Thẩm Thiên Trường nhíu mày. Vốn cô cho rằng bọn họ yêu xa thì sẽ không kéo dài quá lâu, ngay từ đầu đây đã là mối quan hệ được duy trì bằng sự mới mẻ, với tính cách của Trần Tử Nhiễm, sớm muộn gì bọn họ cũng chia tay, không ngờ Bùi Tuấn Kiệt lại định tới thành phố Vân gây dựng sự nghiệp thật.
Vậy nên, tất cả thật sự không phải là một âm mưu sao?

Không đi nữa?


Đúng thế, anh ấy nộp hồ sơ vào thực tập ở Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân, hôm qua mới nhận được giấy thông báo.
Trần Tử Nhiễm nhìn đồng hồ rồi đứng lên khỏi chỗ ngồi.
Nghe thấy tiếng sột soạt, Giang Mộ Tuyết nghi hoặc bò lên.
Cô đi đến cửa phòng ngủ:
Tần Phong, anh đang làm gì vậy?
<5br>
Trong phòng ngủ chính, một chiếc va li lớn nằm trên mặt đất, Tần Phong lấy quần áo của Giang Mộ Tuyết ở trong tủ ra cho vào va li.

Bây giờ tớ phải tới sân bay đón anh ấy, tự cậu giải quyết bữa tối đi.

Dứt lời cô cầm túi xách ra khỏi phòng làm việc.
Thẩm Thiên Trường ra khỏi phòng họp, cô gửi tin nhắn cho Lục Chi Cửu, vừa tắt máy tính đi thì Lục Chi Cửu cũng nhắn lại cho cô.
[Vẫn đang tăng ca.]
Đọc tin nhắn của anh, rốt cuộc Thẩm Thiên Trường cũng nhớ đến chuyện lần trước anh đã đồng ý với Tần Phong rằng muốn nghỉ kết hôn bao lâu cũng được. Làm một cấp trên giữ lời hứa cũng chẳng dễ dàng gì, cô phải rút kinh nghiệm, sau này không thể tùy tiện hứa hẹn gì với cấp dưới được.
[Vậy khi nào anh xong?]
Tần Phong dừng tay quay đầu nhìn cô:
Tiểu Tuyết, hiếm khi anh được nghỉ dài ngày như vậy, hai chúng ta cùng đi.

Giang Mộ Tuyết nhướng mày:
Có nghĩa là chúng ta tới nước A là để hưởng tuần trăng mật?


Nhưng anh được nghỉ còn em thì không mà.

Động tác của Tần Phong hơi khựng lại:
Hay là anh hủy vé máy bay?


Tài chính Thiên Nhiên.
Sau vụ việc Tống Ngưng Y, cộng thêm chuyện gần đây Tài chính Thiên Nhiên quyết định sẽ đấu thầu để trở thành nhà cung cấp nguyên vật liệu cho Đán Thành, thế nên tăng ca đã trở thành một điều bình thường với Thẩm Thiên Trường trong khoảng thời gian này.
Nhưng hôm nay lại là ngoại lệ, bộ phận hợp đồng giao ngay của Hà Tịch đã hoàn thành kế hoạch phương án đấu thầu, vậy nên sáu giờ đã họp xong rồi.

Bao giờ anh ta đi?


Anh ấy không đi nữa.
Trần Tử Nhiễm đáp.
Thẩm Thiên Trường nhíu mày, hình như đợt này anh cũng không bận lắm mà, thế là cô lại nhắn: [Sao tự nhiên tối nay lại phải tăng ca?]
[Hôm nay Tần Phong tới nước A rồi, trợ lý mới mắc sai lầm trong công việc nên phải xử lý.]
Thẩm Thiên Trường day trán, cô định gác chuyện này sang một bên, chuyện quan trọng nhất lúc này là Tống Ngưng Y và phương án đấu thầu nguyên liệu Đán Thành.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.