Chương 467: Người trong năng lượng viễn thông đều thích ra vẻ ta đây thế à
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1413 chữ
- 2022-02-18 04:40:05
Trần Tử Nhiễm gật đầu:
Lấy cả cho tôi đi.
Nhân viên vừa đồng ý xong thì có một nhân viên khác tới:
Tiểu Vũ, khách VIP muốn gọi một ly8 đặc biệt của hôm nay.
Sau khi uống hai ly rượu, rốt cuộc Trần Tử Nhiễm cũng cảm thấy buồn ngủ, thế là cô gọi nhân viên tới thanh toán.
Đang định lấy điện thoại ra thanh toán thì cô lại hơi khựng lại:
Ly điều chế đặc biệt của anh ta bao nhiêu tiền, tôi muốn thanh toán luôn.
Thẩm Thiên Trường ngước mắt lên khỏi màn hình, nhìn Hứa Khanh Huy ở phía đối diện. Nếu chỉ xét về ngoại hình thì Hứa Khanh Huy có thể coi là mẫu người mà người ta không thể bỏ qua được, vậy nên cũng không có gì kỳ lạ khi Hứa Khanh Nguyệt có một khuôn mặt như thế.
Tổng Giám đốc Hứa, lâu rồi không gặp.
Thẩm Thiên Trường cũng đáp lại một câu giống hệt với Hứa Khanh Huy.
Hứa Khanh Huy cũng nhìn thấy nhóm của Thẩm Thiên Trường, anh ta quan sát Thẩm Thiên Trường, hôm nay cô mặc đồ công sở, áo vest màu xám kết hợp với quần dài xám, rõ ràng rất bình thường, nhưng không biết vì sao Hứa Khanh Huy lại cảm thấy có gì đó khác biệt.
Thẩm Thiên Trường nhìn anh ta với vẻ mặt vô cảm, sau đó quay người há miệng nói:
Đi thôi.
Nói xong cô cất bước đi vào trong.
Những người đằng sau thấy Thẩm Thiên Trường vào nên cũng vội vàng đi theo.
Bởi vì người của Thụy Thành chưa tới nên người của Đán Thành sắp xếp cho thành viên của hai công ty ngồi trong phòng khách.
Người của hai công ty ngồi đối diện với nhau.
Sáng sớm hôm sau.
Thẩm Thiên Trường vừa thức dậy thì đã ngửi thấy mùi rượu quanh quẩn, nhìn chiếc áo khoác của Trần Tử Nhiễm trên mặt đất, cô nhích lại gần ngửi người Trần Tử Nhiễm, quả nhiên là chuồn ra ngoài uống rượu trong lúc cô ngủ.
Nhân viên phục vụ hơi ngạc nhiên, nhưng cũng không hỏi nhiều mà báo giá luôn.
Trần Tử Nhiễm lập tức thanh toán, nhảy xuống khỏi ghế rồi lê dép đi ra ngoài.
Trở lại khách sạn thì Thẩm Thiên Trường vẫn đang ngủ say, Trần Tử Nhiễm cởi áo khoác rồi chui vào chăn, sau đó nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Nhìn Hứa Khanh Huy bước xuống từ trên xe, Trần Tử Nhiễm nhịn không được mắng nhỏ giọng:
Người của Năng lượng Viễn Thông đều thích ra vẻ ta đây thế à?
Chỉ là tới đấu thầu thôi mà, phô trương như thế là bởi vì sợ người khác không biết anh ta là Tổng Giám đốc hay sao?!
Tiểu Vũ, một ly điều chế đặc biệt.
Không thành vấn đề.
Thẩm Thiên Trường bất đắc dĩ:
Bây giờ đau đầu lắm hả?
Trần Tử Nhiễm phồng má gật đầu:
Ừm… Chỉ hai ly Cocktail mà thôi, tớ không biết di chứng lại mạnh vậy.
Thẩm Thiên Trường đã thay quần áo xong, cô khoanh tay đứng nhìn Trần Tử Nhiễm:
Trần Tử Nhiễm, cậu có biết hôm nay là ngày gì không?
Biết chứ, lát nữa sẽ đi tham gia phiên đấu thấu của Vật liệu Đán Thành.
Hai người vừa chào hỏi nhau thì cửa phòng khách bỗng mở ra, là người phụ trách cuộc đấu thầu lần này bên Vật liệu Đán Thành, Diêu Thành Chu.
Sau khi vào phòng, Diêu Thành Chu tới trước mặt Hứa Khanh Huy tươi cười nói:
Tổng Giám đốc Hứa, không ngờ năm nay Tổng Giám đốc Hứa lại đích thân tới đây, xin thứ lỗi vì tiếp đón không chu đáo.
Trần Tử Nhiễ9m cười lạnh, cô cúi đầu nghịch điện thoại, vờ như không nghe thấy.
Thấy Trần Tử Nhiễm như vậy, Tiểu Vũ cũng biết Trần Tử Nhiễm không mu6ốn nhường một ly, vậy nên cô chỉ có thể xòe tay ra tỏ ý hết cách.
Trần Tử Nhiễm uống Cocktail, cô đã gặp nhiều kẻ trong quán bar ỷ mình là khách VIP nên coi mình là bố đời rồi, vậy nên cô cũng thấy bất ngờ khi người này dễ dàng nhượng bộ như thế.
Nhân viên bưng ly điều chế đặc biệt vào phòng riêng, Trần Tử Nhiễm nhìn theo bóng cô ấy, lúc mà nhân viên đẩy cửa ra, cô nhìn thấy một người ngồi trong phòng, nhưng vì cách khá xa nên cô chỉ nhìn thấy quần âu và giày da.
Những năm trước, hầu hết Viễn Thông đều cử Giám đốc bộ phận tới tham gia những phiên đấu thầu của Đán Thành, không ngờ năm nay Hứa Khanh Huy lại đích thân tới đây, lúc có người tới báo tin này Diêu Thành Chu cũng giật nảy mình.
Hôm nay tôi chỉ tới góp vui thôi, Giám đốc Diêu đừng khách khí.
Mới đi đến cổng Tập đoàn Đán Thành thì mấy chiếc xe con màu đen khí thế cũng đi tới.
Xe chậm rãi dừng lại, lái xe ăn mặc chỉnh tề bước xuống xe, vòng từ đầu xe ra sau xe rồi cung kính mở cửa xe ra.
Hôm nay Tổng Giám đốc Vân của chúng tôi trùng hợp đi công tác, vậy nên không thể tới gặp anh được.
Sắc mặt của Hứa Khanh Huy rất thản nhiên:
Không sao, đến lúc đó tôi sẽ hẹn anh ấy sau.
Thấy Thẩm Thiên Trường nghịch điện thoại, những người khác cũng lấy điện thoại ra dùng, cứ coi như Viễn Thông không tồn tại là được.
Cô Thẩm, lâu rồi không gặp.
Trong căn phòng khách yên tĩnh, Hứa Khanh Huy bỗng mở miệng nói.
Biết mà cậu còn ra ngoài uống nhiều rượu thế hả?!
Tối qua tớ không ngủ được, vậy nên mới định uống hai ly để ngủ ngon hơn thôi, hơn nữa tớ thật sự chỉ uống hai ly!
Trần Tử Nhiễm giơ hai ngón tay lên ra vẻ thề thốt.
Đánh răng rửa mặt xong thì Văn Tình Tình cũng mang thuốc giảm đau tới. Sau khi Trần Tử Nhiễm uống thuốc, bọn họ lại ra khỏi phòng rồi tới nhà ăn của khách sạn. Ninh Trạch Tây, Hà Tịch, Triệu Duệ và Phương Dục đã đợi sẵn ở đó, bởi vì tối qua ai cũng ngủ sớm nên hôm nay khá tràn trề sức sống.
Bảy người ăn sáng xong, thấy cũng đến giờ rồi bèn cùng nhau ra khỏi khách sạn.
Nhân viên kia thấy vậy, chỉ có thể trở về giải thích với khách.
<5br>Không bao lâu sau, thức uống đặc biệt của ngày hôm nay được bưng lên cho Trần Tử Nhiễm.
Nhân viên vừa rồi cũng quay trở lại, biểu cảm trên mặt như đang thở dài nhẹ nhõm.
Thấy bọn họ trò chuyện, Trần Tử Nhiễm thầm thắc mắc trước kia bọn họ gặp nhau rồi à?
Không chỉ Trần Tử Nhiễm mà những người đang ngồi ở đây cũng đều tỏ vẻ ngạc nhiên, bọn họ đều không ngờ rằng Hứa Khanh Huy và Thẩm Thiên Trường quen biết nhau.
Trên mặt Tiểu Vũ hiện lên nét khó xử:
Nhưng vừa rồi cô đây đã gọi cả hai ly rồi.
Nhân viên kia nhìn l3ướt qua Trần Tử Nhiễm, sau đó lại nhìn về phía Tiểu Vũ:
Nhưng vị khách đó rất quan trọng, ông chủ cũng dặn dò trước rồi.
Thẩm Thiên Trường thở dài một hơi rồi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân trước.
Má, cái loại rượu quỷ quái gì thế này, đau đầu chết mất!
Trần Tử Nhiễm vừa ôm đầu vừa chửi bậy.
Cậu rửa mặt trước đi, để tớ bảo bọn họ mua thuốc giảm đau cho cậu.
Trần Tử Nhiễm vươn một cánh tay về phía cô:
Vậy cậu kéo tớ lên.
Gần đây Tài chính Thiên Nhiên đang rất nổi trong giới, cướp đi rất nhiều tài nguyên khách hàng, vậy nên người bên Viễn Thông cực kỳ khó chịu, sắc mặt chẳng thể tốt được.
Thẩm Thiên Trường phớt lờ những ánh mắt ở phía đối diện, cô cầm điện thoại lướt những tin tức trong ngành.
Nghe cuộc đối thoại giữa bọn họ, Thẩm Thiên Trường thầm nghĩ mối quan hệ giữa Viễn Thông và Đán Thành thật sự rất gần gũi, vậy nên nếu phương án của cô chỉ tốt hơn Viễn Thông một chút thì không thể thành công được.
Hai người kia còn chưa trò chuyện xong thì lại có người gõ cửa phòng khách.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.