• 1,113

Chương 484: Hủy bỏ hôn ước


Bầu không khí trong bữa cơm gia đình này rất hòa hợp.

Vậy nên Giang Mộ Tuyết còn vui vẻ uống vài chén rượu với Tần Minh Hào và Tần 8Minh Thâm, nhưng rượu quý mà Tần Minh Hào mang tới thì cô không dám uống, chỉ uống mấy chén rượu vang.
Nhưng bữa cơm mới được một 3nửa thì quản gia bỗng từ ngoài phòng ăn bước vào.
Nhiếp Tòng Nhu mở miệng hỏi:
Ai tới đây?

Biểu cảm của quản gia trông hơi do dự:
Thưa bà, không chỉ có cô Diệp mà ông bà Diệp cũng tới.

Nhiếp Tòng 5Nhu còn chưa mở miệng thì Tằng Tụng Hoa lại lên tiếng trước:
Mẹ, để con ra xem sao.

Sắc mặt của Tằng Tụng Hoa càng thêm lạnh lùng, nói như thể bọn họ mới là người có lỗi ấy nhỉ?
Ánh mắt của Nhiếp Tòng Nhu hơi thay đổi:
Cho dù giận dỗi thì cũng không thể tùy tiện hủy bỏ hôn ước được, nếu không các người coi nhà họ Tần này là cái gì? Muốn vào là vào muốn ra là ra?

Diệp Vĩnh Phú lau mồ hôi:
Đúng, bác nói rất đúng, là Tiểu Khê nhà chúng cháu sai trước, sau khi về chúng cháu cũng đã dạy bảo nó rồi. Tiểu Khê, mau xin lỗi bà và bà thông gia đi.
Nói rồi ông ta đẩy Diệp Linh Khê một cái.
Từ lúc vào nhà đến giờ Diệp Linh Khê chưa từng nói một câu nào, cô ta đứng lên với vẻ mặt lạnh lùng, đi tới trước mặt Nhiếp Tòng Nhu, Tằng Tụng Hoa và Tần Minh Hào, sau đó bỗng quỳ xuống.
Bầu không khí trong phòng khách vô cùng nghiêm túc.
Diệp Vĩnh Phú lên tiếng trước:
Muộn như vậy còn quấy rầy bác, thực sự không phải ý của cháu, nhưng bởi vì một thời gian trước Tiểu Diệp nhất thời hồ đồ mắc sai lầm, hôm nay vốn định tới khu biệt thự Giang Cảnh tìm ông bà thông gia nhận lỗi, nhưng người giúp việc lại nói mọi người ở nơi này, vậy nên chúng cháu mới phải tới đây.

Rõ ràng trước khi tới đây Diệp Linh Khê đã đồng ý rồi, không ngờ cô ta lại có dự định này.
Cái tát của Diệp Vĩnh Phú làm một bên má Diệp Linh Khê hiện lên năm ngón tay rõ rệt.
Giang Mộ Tuyết nhìn bọn họ ra ngoài, trong phòng ăn chỉ còn cô và Tần Phong.
Cô quay đầu nhìn Tần Phong:
Chúng ta có cần ra ngoài không?

Tằng Tụng Hoa nói lạnh lùng:
Giận dỗi? Tôi thấy lúc đó nó vô cùng tỉnh táo, làm tôi tưởng nhà họ Diệp các người đã bàn trước với nhau rồi nên mới thông báo với tôi.

Diệp Vĩnh Phú nhìn Tằng Tụng Hoa:
Bà thông gia nói nặng lời quá, chúng tôi cũng mới biết mấy ngày trước thôi, sao lại là đã bàn trước được. Chuyện cưới xin liên quan đến thể diện của hai nhà, sao có thể lấy ra làm trò đùa được? Hơn nữa, hai hôm trước tôi cũng đã định tìm ông bà giải thích rõ ràng và nhận lỗi với ông bà, tiếc là không gặp được ông bà thôi.

Mọi người đều giật mình vì hành động này của cô ta.
Tần Diệp ngồi bên cạnh, thấy Diệp Linh Khê quỳ xuống, khuôn mặt của anh ta cũng càng thêm âm trầm.
Trong phòng khách.
Nhiếp Tòng Nhu vẫn ngồi ở vị trí chủ nhà, Diệp Linh Khê, bố cô ta là Diệp Vĩnh Phú và mẹ cô ta Thân Dung ngồi trên vị trí dành cho khách.
Câu nói này của Diệp Linh Khê rõ ràng là đang nói với tất cả mọi người rằng cô ta không yêu Tần Diệp!
Tần Diệp ngồi một bên nghe cô ta nói, bàn tay bóp chặt thành ghế, cơn thịnh nộ trong lòng đang chực chờ bùng nổ.
Trên mặt Diệp Vĩnh Phú hiện lên nét ngượng ngùng:
Vợ chồng son cãi nhau là chuyện bình thường, từ nhỏ Tiểu Khê đã khá bướng bỉnh, vậy nên lúc đó mới giận dỗi nói hủy hôn ước với Chủ tịch Tần và phu nhân, mong bác thông cảm.

Nghe những lời nói của Diệp Vĩnh Phú, cuối cùng Giang Mộ Tuyết cũng hiểu được một chút, thế có nghĩa là một thời gian trước Diệp Linh Khê đã đòi hủy bỏ hôn ước với Tần Diệp?
Tần Minh Thâm ở bên cạnh vội vàng dìu bà đứng lên.
Tần Diệp cũng trầm mặc đứng lên.
Tần Minh Thâm nhíu mày mở miệng:
Có chuyện từ từ nói, đừng đánh cháu nó.

Diệp Linh Khê chẳng quan tâm tới, cô ta lại nhìn Nhiếp Tòng Nhu nói:
Thưa bà, cháu biết bởi vì chuyện quá khứ nên bà vẫn luôn có thành kiến về cháu, vậy nên bây giờ cháu không thể tiếp tục mắc sai lầm được nữa. Tần Diệp là một người đàn ông tài giỏi, anh ấy xứng đáng có được một người con gái thực sự yêu anh ấy, nhưng cháu thì không thể mang lại hạnh phúc cho anh ấy được.

Tằng Tụng Hoa nhìn ba người trong gia đình Diệp Vĩnh Phú, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh. Bọn họ đã tránh mặt mà vẫn tìm được tới nơi ở của bà cụ, người nhà họ Diệp đúng là giỏi thật.
Nhiếp Tòng Nhu nhìn Diệp Vĩnh Phú, nói bằng giọng thờ ơ:
Tôi đã lớn tuổi rồi, trí nhớ không tốt lắm, không biết Tiểu Diệp đã hồ đồ về chuyện gì mà ông phải đích thân tới nhà xin lỗi?

Nói rồi bà định đứng lên.
Thế nhưng Nhiếp Tòng Nhu lại liếc bà ấy một cái:
Bây giờ người ta đã tới tận nhà rồi mà các con còn định giấu mẹ à?


Bốp!!!

Đôi mắt Diệp Vĩnh Phú gần như đỏ ngầu, vì quá tức giận nên ông ta đã giơ tay giáng cho Diệp Linh Khê một cái bạt tai giòn vang.

Bà nội, bác trai, bác gái, cháu xin lỗi.

Thấy cô ta quỳ xuống xin lỗi, sắc mặt của Tằng Tụng Hoa mới dịu đi một chút:
Có chuyện đứng lên rồi nói, đừng làm như thể chúng tôi bắt nạt nhà họ Diệp vậy.

Thấy Giang Mộ Tuyết và Tần Phong đột nhiên xuất hiện, trong mắt Diệp Linh Khê lóe lên sự kinh ngạc, hiển nhiên cô ta cũng không ngờ rằng bọn họ lại ở đây.
Giang Mộ Tuyết kéo Tần Phong tới chỗ ngồi gần cửa sổ.
Nét mặt của Tằng Tụng Hoa cứng đờ lại:
Mẹ, bọn con không…

Nhiếp Tòng Nhu dứt khoát buông đũa xuống:
Được rồi, đang ăn cơm thì bị phá rối, bây giờ mẹ cũng không có tâm trạng ăn nữa.

Tần Phong gắp thức ăn cho cô:
Tiểu Tuyết có muốn đi xem không?

Mặc dù Giang Mộ Tuyết biết không phải chuyện gì hay ho, nhưng cô thật sự muốn đi.
Thế là cô ăn miếng thức ăn mà Tần Phong gắp cho mình rồi lấy khăn ăn lau miệng.
Bọn họ lại quay về phòng khách.
Diệp Linh Khê vừa dứt lời, Diệp Vĩnh Phú nổi giận đứng bật dậy:
Loại bất hiếu, mày đang nói gì thế hả?!

Diệp Linh Khê quay đầu nhìn Diệp Vĩnh Phú, nói gằn từng chữ một:
Bố đừng trách con, con đã nói với bố là con thật sự muốn hủy bỏ hôn ước, nhưng bố lại không nghe, hôm nay con chỉ đành lặp lại một lần trước trước mặt tất cả mọi người, con, Diệp Linh Khê muốn hủy bỏ hôn ước với Tần Diệp!

Nghe Tằng Tụng Hoa nói vậy, Thân Dung vội vàng đi tới bên cạnh Diệp Linh Khê định kéo cô ta đứng lên.
Nhưng Diệp Linh Khê lại không nhúc nhích:
Bà nội, hôm nay tới đây, cháu muốn nói rằng những gì mà cháu nói với bác trai bác gái hôm trước không phải là giận dỗi, cháu rất nghiêm túc.

Quản gia nhìn Tần Diệp một cá9i:
Thưa bà, là cô Diệp.

Biết là Diệp Linh Khê tới, trên mặt Nhiếp Tòng Nhu không có phản ứng gì:
Tới thì bảo nó vào ăn cơm với 6mọi người đi.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.