Chương 495: Coi như quà ra mắt bạn mới của tôi
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1409 chữ
- 2022-02-18 04:40:05
Vậy nên có phải người đứng sau đào lên vụ án hiếp dâm lần này chính là Thẩm Thiên Trường hay không?
Thẩm Thiên Việt không8 phân biệt được cảm xúc trong lòng mình là gì, anh ta không quay đầu lại nữa, tiếp tục cất bước đi ra ngoài.
Mới đến cổn3g tòa án thì bỗng có một đám phóng viên ùa tới.
Khóe môi Thẩm Thiên Trường hơi giật giật:
Thế này giống buổi họp báo hơn.
Thịnh Lam chẳng để ý tới:
Dù sao tôi cũng quen biết với nhiều bên truyền thông lắm, gọi thêm mấy bên tới, coi như quà ra mắt bạn mới của tôi.
Thẩm Thiên Trường quay đầu nhìn cô ta:
Cô muốn quà ra mắt gì?
Một bài báo với tiêu đề
Từ chính nghĩa đến kẻ tiếp tay cho ác quỷ, có ẩn tình hay tự nguyện sa đọa?
bỗng được chia sẻ khắp internet.
Sau khi bài viết được đăng lên, chuông điện thoại trong văn phòng luật sư Việt Tuyên vang lên liên tục. Tất cả đều là truyền thông và cư dân mạng gọi tới, có người gọi tới tư vấn, có người chất vấn, thậm chí còn có người chửi rủa.
Mặc dù trong bài viết không ghi rõ
luật sư nọ
là ai, nhưng trong đó đã nhắc tới quá trình trưởng thành và thành tích trong ngành của
luật sư nọ
, cộng thêm mấy vụ kiện gần đây, không khó để người ta liên tưởng đến Thẩm Thiên Việt.
Bọn họ còn chưa lên xe thì chuông điện thoại của Thẩm Thiên Trường lại vang lên.
Là Trần Tử Nhiễm gọi tới.
Thẩm Thiên Trường bắt máy, bên kia vang lên tiếng hô hốt hoảng của Trần Tử Nhiễm.
Thịnh Lam ngẫm nghĩ một lát, còn chưa kịp mở miệng thì...
Bỏ đi, coi như tôi chưa nói.
Một lúc sau Thịnh Lam mới hiểu ra.
Luật sư Thẩm, anh là luật sư nổi tiếng trong ngành, vì sao lại biện hộ 9cho một tên tội phạm?
Một phóng viên trực tiếp chĩa thẳng micro về phía anh ta.
Luật sư Thẩm, hai năm trước anh đứng r6a đòi lại tiền lương cho nông dân, bây giờ lại biện hộ thay cho tội phạm hiếp dâm, anh đã trải qua chuyện gì mà tư tưởng lại sa 5đọa như thế?
Luật sư là nghề nghiệp của tôi, dù là tội phạm thì cũng có nhân quyền cơ bản nhất, tôi không cho rằng làm tròn chức trách nghề nghiệp là sa đọa.
Rốt cuộc Thẩm Thiên Việt cũng lạnh lùng nói một câu.
Nghe thấy giọng của Thịnh Lam, một lúc sau Trần Tử Nhiễm mới nói:
Đậu, sao tôi lại thảm thế này, đối tượng tình một đêm cũng là phụ nữ!
Hình như cô thất vọng lắm nhỉ?
Tôi không thích ngủ với người xấu xí hơn tôi.
Thấy Trần Tử Nhiễm bắt đầu lạc đề, Thẩm Thiên Trường quăng điện thoại cho Thịnh Lam:
Cô giải thích với cậu ấy đi.
Thịnh Lam cầm lấy điện thoại rồi hắng giọng một cái.
Thật ngại quá, cô Trần, người đã ngủ với cô tôi hôm qua là tôi, có phải cô muốn tôi chịu trách nhiệm không?
Luật sư Thẩm.
Tiểu Vương gọi một tiếng.
Thẩm Thiên Việt lập tức mở mắt ra, anh ta đẩy gọng lên, trong mắt chỉ toàn sự mệt mỏi:
Có chuyện gì?
Chúng tôi đã gửi đơn kiện cho tòa báo đó theo lời anh nói, bọn họ đã xóa bài rồi.
Trước khi lên xe, cô lại liếc nhìn đám phóng viên trước cổng tòa án, trợ lý của Thẩm Thiên Việt đã tới nơi, Thẩm Thiên Việt cũng thoát được rồi.
Vài ngày sau.
Có phải cô cảnh giác quá rồi không?
Thẩm Thiên Trường cười với cô ta:
Xin lỗi, cô có tiền án, tôi phải phòng ngừa.
Khuôn mặt của Thịnh Lam lại đen lại, cô ta còn tưởng rằng là bạn của Thẩm Thiên Trường thì cô sẽ bớt độc miệng hơn một chút.
Ừm.
Tiểu Vương vẫn đứng đó:
Nhưng hình như... không có tác dụng gì cả. Hiện tại tốc độ chia sẻ trên mạng quá nhanh, cho dù đã xóa bài gốc rồi thì vẫn còn rất nhiều ảnh chụp màn hình được chia sẻ, hiện tại mấy luật sư của chúng ta bị quấy nhiễu nghiêm trọng, rất khó triển khai công việc.
Thẩm Thiên Việt nhíu mày lại.
Vì sao tối qua cô không đưa cô ấy về nhà họ Trần?
Thẩm Thiên Trường nhíu mày hỏi.
Cô tưởng tôi không muốn chắc?
Vốn dĩ tối qua Thịnh Lam định đưa Trần Tử Nhiễm về thẳng nhà họ Trần, nhưng Trần Tử Nhiễm cứ ôm lấy cổ Thịnh Lam như lên cơn ngáo rượu, Thịnh Lam lại chẳng có số điện thoại của người nhà Trần Tử Nhiễm, vậy nên chỉ có thể đưa cô về nhà. Lúc đầu Thịnh Lam chỉ nhét Trần Tử Nhiễm vào phòng dành cho khách, nào ngờ Trần Tử Nhiễm lại nôn cả ra giường!
...
Thịnh Lam lại đen mặt, cô ta thật sự rất hối hận vì tối qua không ném Trần Tử Nhiễm vào đống tuyết!
Thịnh Lam dứt khoát tắt máy, trả điện thoại cho Thẩm Thiên Trường.
Thẩm Thiên Trường, hình như tối qua tên nào đó đã ngủ với tớ rồi!!!
Thẩm Thiên Trường nhíu mày:
Bây giờ cậu đang ở đâu?
Tớ không biết tớ đang ở đâu nữa, tối qua tớ đi ăn xiên nướng với cậu mà, vì sao tớ lại ở đây? Đù má, quần áo này không phải của tớ! Tiêu rồi, tớ mất trinh rồi, Bùi Tuấn Kiệt sẽ chia tay với tớ, Trần Tử Mặc sẽ lột da tớ, tớ có thể tới Cẩm Viên của cậu trốn mấy ngày được không...
Sức ảnh hưởng của bài viết đó đã lớn đến mức khách hàng gọi tới tư vấn cũng phải hỏi trước vài câu, bắt đầu từ sáng sớm bước vào công ty, mấy luật sư trong văn phòng luật sư đều bị quấy nhiễu đến mức cảm thấy phiền muộn, không thể làm việc một cách bình thường được.
Đến trưa, trợ lý Tiểu Vương gõ cửa phòng làm việc của Thẩm Thiên Việt.
Bên ngoài đã loạn hết cả lên, nào ngờ Thẩm Thiên Việt lại gục vào bàn ngủ.
Còn nữa... Vừa rồi mấy công ty lớn vẫn luôn hợp tác với chúng ta đã gọi điện tới, nói tạm ngừng dịch vụ tư vấn pháp lý ở chỗ chúng ta...
Tiểu Vương đã cố tình nói giảm nói tránh rồi, thực ra mấy công ty đó đã nói thẳng ra là hủy bỏ hợp tác.
Tôi biết rồi, cậu ra ngoài trước đi.
Luật sư Thẩm, theo tôi được biết, tội phạm hiếp dâm lần này là chú Hai ruột của anh, có phải đây chính là nguyên nhân mà anh lựa chọn biện hộ thay cho ông ta không?
Luật sư Thẩm, lúc nhìn thấy những nạn nhân ấy, anh có cảm thấy cắn rứt lương tâm hay không?
...
Thịnh Lam hết cách, chỉ có thể lấy áo ngủ của mình để thay cho Trần Tử Nhiễm rồi đưa cô về phòng mình, loay hoay đến hơn nửa đêm mới ngủ.
Từ nhỏ đến lớn Thịnh Lam chưa bao giờ hầu hạ ai như thế, Trần Tử Nhiễm là người đầu tiên!
Thẩm Thiên Trường nở nụ cười, xoay người đi tới xe của mình.
Lúc Thẩm Thiên Trường và Thịnh Lam ra ngoài thì nhìn thấy Thẩm Thiên Việt đang bị bị một đám phóng viên vây quanh.
Cô gọi tới à?
Thẩm Thiên Trường hỏi Thịnh Lam.
Đúng thế, chẳng phải cô bảo gọi truyền thông mà tôi quen biết tới viết một chủ đề về anh ta sao?
Tiểu Vương xoay người ra ngoài.
Mãi đến lúc gần hết giờ làm việc, Thẩm Thiên Việt mới gọi điện bảo Tiểu Vương tới phòng làm việc của anh ta.
Thế là sau một ngày xuất hiện bài viết và được chia sẻ rộng khắp, Văn phòng luật sư Việt Tuyên đã đăng bài thông báo.
Trong cả bản thông báo chỉ có một ý chính: Là một luật sư đủ tiêu chuẩn, Thẩm Thiên Việt sẽ tiếp tục trợ giúp đương sự Thẩm Miểu tiến hành kháng án, nếu đương sự yêu cầu, không loại trừ khả năng anh ta sẽ tiến hành biện hộ vô tội.
Bài thông báo này vừa đăng lên, Thẩm Thiên Việt và cả Văn phòng luật sư đều trở thành tiêu điểm của sự chú ý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.