Chương 512: Cô ta cho là bản thân mình chưa từng yêu
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1026 chữ
- 2022-02-18 04:45:24
Rõ ràng là ông ta đang lấy lệ.
Diệp Linh Khê hít sâu một hơi:
Bố, trước đó con đã đồng ý với Tài chính Thiên Nhiên là nhất định sẽ8 chuyển tiền đến tài khoản của Tài chính Thiên Nhiên trước ngày mai rồi.
Bố, con không thể kết hôn với Tần Diệp được! Rốt cuộc bố muốn ép con đến mức nào mới hài lòng đây! Bố, con đã dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất trong suốt bảy năm trời để ép Tần Phong đi, để Nghiệp Thừa có cơ hội. Con đã mất đi thứ quan trọng nhất nên Nghiệp Thừa mới được như ngày hôm nay. Có phải cho đến khi con chết thì các người mới thấy hài lòng không!
Năm đó nhà họ Diệp bọn họ phải hứng chịu biết bao sự khinh thường, ngay cả em trai bé nhỏ của cô ta cũng bị trượt chân rơi xuống nước chết đuối trong một lần chơi đùa với Diệp Lăng Nam, cuối cùng chỉ đạt được một lời an ủi vô dụng.
Cô ta không đọc hiểu được Tenila, nhưng liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy ngay Tần Phong của mười sáu tuổi.
Anh không giống cô ta, từ nhỏ anh đã lớn lên trong hoàn cảnh yên bình, thế giới của anh không có tranh chấp, không có hiểm ác, anh vẫn chỉ là một thiếu niên khờ dại, cảm thấy đau buồn khi mất đi người mẹ yêu quý.
Người ấy, chính là Tần Diệp.
Anh ta muốn có được vị trí người thừa kế của Tần Chính, còn cô ta thì muốn Nghiệp Thừa Thực Nghiệp phát triển lớn mạnh.
Cuối cùng thiếu niên ấy cũng dừng bước, quay đầu nhìn cô ta.
Tôi bị trẹo chân rồi.
Tần Diệp hứa rằng chỉ cần anh ta ngồi lên vị trí người thừa kế, chuyện đầu tiên mà anh ta làm là sẽ dốc hết sức trợ giúp Nghiệp Thừa, mãi cho đến khi Nghiệp Thừa có thể hoàn toàn thoát khỏi Diệp Thị, thậm chí đến cuối cùng sẽ thoát khỏi Tần Chính.
Mà điều kiện của anh ta chính là khiến người thừa kế ngay lúc đó là Tần Phong cam tâm tình nguyện từ bỏ vị trí người thừa kế.
Gió đầu hạ hơi se lạnh, trong không khí tràn ngập mùi hoa dành dành, Diệp Linh Khê nhìn góc nghiêng đẹp đẽ của thiếu niên đó, nhìn đến mức mê mẩn.
Rất lâu sau cô ta mới biết thứ mà anh viết lúc ấy chính là bản thảo của quyển sách tên là
Tưởng tượng của Tenila
.
Diệp Linh Khê cắn chặt răng:
Nếu như chúng ta thất tín thì sẽ ảnh6 hưởng tới danh tiếng của Nghiệp Thừa.
Diệp Vĩnh Phú cười lạnh nhìn đứa con gái duy nhất của mình. Từ nhỏ đến lớn, lúc nào cô ta 5cũng chỉ suy nghĩ cho gia đình, gần như cô ta được sinh ra là vì Tập đoàn Nghiệp Thừa, nhưng ông ta lại chẳng thể ngờ rằng, có một ngày cô ta lại cố chấp làm trái lời bố mẹ, còn gây ra tổn thất to lớn cho Tập đoàn Nghiệp Thừa.
Bây giờ con lập tức đến Tập đoàn Tần Chính, xin lỗi Tần Diệp và người nhà họ Tần để níu kéo hôn ước, số tiền mà con muốn sẽ lập tức chuyển đến tài khoản của Tài chính Thiên Nhiên.
Diệp Linh Khê bỗng rơi nước mắt, vì sao cho tới lúc này người làm cha này vẫn muốn ép cô ta như vậy.
Diệp Linh Khê vừa dứt lời, Diệp Vĩnh Phú bỗng cầm lấy tậ3p tài liệu bên cạnh ném vào đầu cô ta.
Mày còn dám đòi tiền, mày có biết bởi vì mày hủy bỏ hôn ước, chúng ta đã lỗ mất mấy cái Tà9i chính Thiên Nhiên rồi không!
Diệp Vĩnh Phú lại sắp nổi giận.
Cô ta mãi mãi không bao giờ quên lần đầu tiên nhìn thấy Tần Phong. Cô ta trốn sau cây ngô đồng trong trường học, len lén quan sát cậu thiếu niên ở phía xa.
Anh mặc một bộ quần áo bông màu trắng, ngồi bên cạnh bồn hoa dành dành nở đầy hoa, cầm một cuốn sổ trong tay, an tĩnh cúi đầu viết lách.
Thế là anh vươn tay ra với cô ta thật.
Để tiếp cận anh, lúc chia khoa tự nhiên và khoa xã hội, cô ta đã phải cầu xin giáo viên chủ nhiệm suốt một tháng trời, cuối cùng mới được chia vào lớp anh như mong muốn, thuận lợi trở thành bạn cùng bàn với anh, sau đó quấn lấy anh.
Cuối cùng cô ta đã thành công làm anh yêu mình.
Bốn năm ở thành phố Cẩm như một giấc mơ đẹp, cô ta gần như có được tất cả tình yêu của anh.
Cho nên, anh cho rằng lần đầu tiên bọn họ gặp mặt là ở cái hồ của trường học, cô ta ngã xuống ngay trước mặt anh, nhưng anh không kéo cô ta lên như dự đoán của cô ta.
Cô ta cảm thấy sốt ruột:
Này, bạn có thể kéo tôi lên được không?
Mà Nghiệp Thừa của nhà mình cũng chỉ là một công ty nhỏ bị Tần Chính nắm thóp, cô ta đã chịu đựng đủ cuộc sống phải nhìn sắc mặt người nhà họ Diệp, thề nhất định phải làm cho Nghiệp Thừa trở thành công ty khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Cuối cùng cơ hội này cũng được người ta tự đưa tới trước mặt vào năm cô ta mười sáu tuổi.
Nhưng cuối cùng, cô ta lại phải biến thành đao phủ cắt đứt giấc mộng đẹp đẽ ấy, làm anh phải đi tha hương.
Cô ta sẵn sàng chịu đựng mọi sự chửi rủa của mọi người, sẵn sàng trở thành kẻ phản bội, kẻ hư vinh hám lợi trong cái nhìn của người khác.
Dù sao cũng tốt hơn là để anh biết ngay từ đầu cô ta đã làm giao dịch với ác ma, đến cả lần đầu tiên gặp nhau cũng là do cô ta sắp đặt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.