Chương 558: Rốt cuộc là thù hận đến mức nào?
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1536 chữ
- 2022-02-18 04:50:46
Thịnh Lam nghe những lời cô ấy nói xong thì bỗng nhiên hiểu ra tối hôm đó Thẩm Thiên Trường gọi Bùi Tuấn Kiệt ra ngoài là vì chuyện gì,8 có lẽ là bảo Bùi Tuấn Kiệt chia tay với Trần Tử Nhiễm.
Cô ấy bảo Bùi Tuấn Kiệt chia tay cô cũng là muốn tốt cho cô thôi.
Th3ịnh Lam nói.
Trước đây tôi từng hỏi cô ấy, vì sao phải thi vào Đại học Z thay Thẩm Thiên Ca mà không tự mình đi, tôi còn nghĩ rằng cô ấy bị ép, nhưng cô biết cô ấy nói với tôi những gì không? Cô ấy nói cô ấy tự nguyện, tự nguyện từ bỏ cơ hội vào Đại học Z, lựa chọn ở lại trong nước. Bây giờ tôi ngẫm nghĩ, có lẽ chuyện này cũng liên quan đến Viễn Thông, chắc chắn cô ấy đã bắt đầu dõi theo mọi hành động của Viễn Thông từ rất nhiều năm trước rồi.
Tống Ngưng Y ngẫm nghĩ giây lát rồi mở miệng nói:
Trước đây, lúc chúng tôi đi đấu thầu ở Vật liệu Đán Thành, bản kế hoạch bị bên Viễn Thông lấy trộm là luận văn tốt nghiệp mà cô ấy làm lúc học đại học, mô hình xí nghiệp sử dụng trong đó chính là Đán Thành.
Thịnh Lam bất đắc dĩ hừ một tiếng:
Tôi thật sự không thể hiểu nổi, xin hỏi bây giờ gây dựng một sự nghiệp mới thì sẽ khác với gây dựng Tài chính Thiên Nhiên sao?
Sao lại không khác? Tài chính Thiên Nhiên là bằng chứng rõ ràng nhất về việc cậu ấy lợi dụng tôi.
Trần Tử Nhiễm nghe Thịnh Lam nói, trong lòng nổi cáu đến mức ném thẳng đĩa hoa quả trước mặt về phía Thịnh Lam:
Cô cút ngay cho tôi, tôi chẳng hề kém cỏi như cô nói nhé! Cô cũng chẳng khác gì người phụ nữ máu lạnh kia! Hai người đúng là cùng một giuộc, hai người nên làm bạn với nhau mới phải...
Thịnh Lam dễ dàng né tránh cái đĩa mà Trần Tử Nhiễm ném tới:
Ha ha, cảm ơn cô đã nhường vị trí cho tôi, dù sao không có cô thì người muốn làm bạn với Thẩm Thiên Trường cũng nhiều lắm! Đồ óc heo như cô thích làm bạn với ai thì đi làm bạn với người đấy đi!
Thịnh Lam hoàn toàn hiểu được hành động của Thẩm Thiên Trường, vốn dĩ giữa người với người chính là như vậy, đa số đều bắt đầu từ việc lợi dụng. Chỉ cần không phải là có ý định làm hại hay gây tổn thương cho đối phương thì lúc bắt đầu có lợi dụng hay không cũng không quan trọng đến thế. Cuối cùng, hai người có thể trở thành bạn bè cũng đều bởi vì họ đã cho đi và lợi dụng một thứ gì đó của nhau.
Nhưng đáng tiếc rằng Trần Tử Nhiễm khác với Thịnh Lam, Trần Tử Nhiễm rất đơn thuần, vì vậy cô ấy khó mà hiểu được.
Trần Tử Nhiễm sắp bị Thịnh Lam làm cho phát cáu:
Thịnh Lam, cô đừng có mà tham gia lung tung rồi đánh tráo khái niệm nữa.
Thịnh Lam cười khẩy:
Lẽ nào cô nghĩ rằng cô và cô ấy làm bạn với nhau nhiều năm như thế, toàn bộ đều do cô ấy diễn sao? Cô ấy đối tốt với cô cũng là giả vờ? Cô là người hay là động vật vậy hả? Một người có thật sự đối tốt với cô hay không, người khác ai cũng nhìn ra mà chỉ mình cô là không biết? Cô là đồ óc heo à?
Nhưng sau đó Thẩm Thiên Trường lại làm một bản kế hoạch khác trên cơ sở của bản cũ để dẫn dắt Ninh Trạch Tây mắc câu, đồng thời đoạt được quyền đại diện của Đán Thành.
Thịnh Lam nhíu mày:
Thảo nào lúc trước cô ấy chắc chắn mình sẽ thắng như thế.
Tôi nghĩ Thiên Trường không muốn Tiểu Nhiễm biết đâu.
Tống Ngưng Y vẫn nhớ lần đầu tiên bọn họ gặp Hứa Khanh Huy ở quán bar, Thẩm Thiên Trường luôn muốn giấu Trần Tử Nhiễm.
Thịnh Lam không chịu nhún nhường chút nào, chẳng mấy chốc đã chọc cho Trần Tử Nhiễm tức phát khóc rồi, cô vừa lau nước mắt vừa mắng:
Cô cút đi cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy loại phụ nữ xấu xa cướp bạn của người khác như cô!
Thấy Trần Tử Nhiễm khóc, Thịnh Lam cũng không khống chế được cảm xúc, Tống Ngưng Y vội vàng kéo Thịnh Lam ra ngoài.
Thẩm Thiên Trường từng nói với tôi, cô ấy có thù với Viễn Thông. Nếu như tôi đoán không lầm, cô ấy định dùng Tài chính Thiên Nhiên để đối phó với nó.
Thịnh Lam nói.
Mắt Tống Ngưng Y khẽ đảo, cô không nói lời nào.
Nói kiểu gì Trần Từ Nhiễm cũng không hiểu hiểu, nên Thịnh Lam cũng hơi phát cáu:
Cô ấy lợi dụng cô thì đã làm sao, cô ấy khiến cô lỗ vốn đến khuynh gia bại sản hay là khiến cô chết đói ở đầu đường xó chợ thế? Cô có biết bây giờ ngoài kia có bao nhiêu công ty đầu tư có tiền cũng không có cửa vào không? Cho dù cô ấy ra ngoài kia tìm bừa một công ty đầu tư để đầu tư tiền cho cô ấy thì cũng không vất vả bằng chuyện trở thành bạn của cô. Lúc học đại học, cô ra ngoài uống rượu tụ tập đi bar cả ngày, là ai chẳng kể ngày đêm mưa gió đi tìm cô. Cô suốt ngày trốn học, là ai ôn thi cấp tốc cuối kỳ cho cô để cô được loại tốt? Cô muốn ăn món ngon, là ai không ngại phiền hà làm đồ ăn cho cô hết lần này đến lần khác? Còn lúc cô gặp phải loại đàn ông đểu giả, ai đã ra tay dạy dỗ kẻ đó giúp cô, trút giận cho cô? Trần Tử Nhiễm, tôi nói cho cô biết, nếu không có Thẩm Thiên Trường, cô chẳng khác gì đám cậu ấm cô chiêu chỉ biết ăn chơi phung phí tiền của cha mẹ trong cái giới này, và cũng đã hư hỏng từ lâu rồi!
Những lời này của Thịnh Lam đều là những lời Trần Tử Nhiễm từng nói lúc khoe khoang với cô nàng trước đây, cô cũng không biết tại sao mình lại nhớ rõ như vậy.
Trần Tử Nhiễm cắn môi:
Cho nên nhìn vào tình cảm mấy năm qua, tôi cũng bằng lòng lùi một bước. Chỉ cần cậu ấy đồng ý từ bỏ Tài chính Thiên Nhiên thì tôi có thể tha thứ cho cậu ấy, chúng tôi vẫn có thể cùng nhau gây dựng một sự nghiệp mới. Nhưng cô biết cậu ấy đã nói gì không, cậu ấy nói cậu ấy không thể từ bỏ Tài chính Thiên Nhiên. Cậu ấy thà tuyệt giao với tôi chứ không chịu từ bỏ Tài chính Thiên Nhiên. Cậu ấy máu lạnh như thế đấy!
Tống Ngưng Y đứng ở bên cạnh nghe hết những lời Trần Tử Nhiễm nói. Mặc dù không biết lý do vì sao Thẩm Thiên Trường lại làm thế, nhưng cô biết Tài chính Thiên Nhiên chắc chắn rất quan trọng đối với Thẩm Thiên Trường. Cô từng thử suy đoán rất nhiều lần, có lẽ mục đích thật sự của Thẩm Thiên Trường chính là Viễn Thông. Nhưng cô sẽ không hỏi nhiều, cô chỉ cần làm tốt phận sự của mình sau đó lẳng lặng chờ đợi đến ngày chân tướng được hé lộ là được.
Tống Ngưng Y nhìn đối phương:
Có lẽ... là vì Viễn Thông.
Thịnh Lam nở nụ cười:
Đến cô cũng có thể nhìn ra điều đó rồi, cô nói xem lâu như vậy rồi mà Trần Tử Nhiễm không phát hiện ra thì có phải là não heo không?
Trần Tử Nhiễm quay đầu nhìn cô ả này:
Cô nói đúng, tôi đâu có ngốc, tất nhiên là tôi biết cậu ấy không nói cho t9ôi chuyện của Bùi Tuấn Kiệt là vì muốn tốt cho tôi. Nhưng mà sự chân thành giữa tình bạn đâu rồi? Vả lại từ lúc mới bắt đầu cậu ấy biế6t tôi có tiền, có thể giúp được cậu ấy nên cậu ấy mới làm bạn với tôi. Hành động này của cậu ấy có gì khác so với Bùi Tuấn Kiệt đâu cơ5 chứ?
Lẽ nào cô nghĩ chạy ra đường phố lớn tìm bừa một người, sau đó nói với người ta rằng tôi muốn làm bạn với cậu thì mới là chân thành à?
Tống Ngưng Y kéo Thịnh Lam ra một đầu khác của ban công, bị gió lạnh thổi vào, cuối cùng Thịnh Lam cũng tỉnh táo hơn một chút.
Thịnh Lam nhìn bầu trời đêm bên ngoài bệnh viện rồi hỏi Tống Ngưng Y:
Tống Ngưng Y, cô có biết vì sao Thẩm Thiên Trường lại để tâm đến Tài chính Thiên Nhiên như vậy không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.