• 1,113

Chương 588: Vì sao các người lại muốn hại tôi!


Lục Chi Lộ nhẹ nhàng khuyên bảo:
Cô Hứa, không có ai hại cô đâu, sang khoa khác là sẽ xử lý được cơn đau bụng của cô, sau đó chúng tôi sẽ cho cô 8quay lại đây.


Dứt lời, hai y tá kia định tới đưa Hứa Khanh Nguyệt lên băng ca.

Không biết Hứa Khanh Nguyệt lấy đâu ra sức để giã3y giụa, sự bức bối về mặt tâm lý cộng thêm cơn đau điếng trên người khiến tiếng gào thét của cô ta nghe rất thê lương.
Hứa Khanh Nguyệt vẫn gào thét, đồng thời vùng vẫy hai tay trên không trung, chẳng khác nào một kẻ tâm thần.
Hứa Khanh Huy ngồi xuống mép giường, ôm lấy Hứa Khanh Nguyệt và giữ chặt tay chân cô ta.
Lục Chi Lộ nháy mắt ra dấu với y tá, rốt cuộc hai người họ cũng đẩy cô ta đi.

Đúng thế, nếu cô kéo dài nữa thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng đó.

Bác sĩ vừa dứt lời thì cửa phòng bệnh bỗng mở ra, Hứa Khanh Huy bước vào phòng.
Hứa Khanh Huy đi tới trước mặt Hứa Khanh Nguyệt:
Tiểu Nguyệt, nghe lời đi, theo bác sĩ thì mới chữa bệnh cho em được.

Hứa Khanh Huy đi tới ngã rẽ ngoài hành lang. Giám đốc của bộ phận tài vụ gọi điện tới, nói là đã dồn tài chính vào tài khoản của Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân rồi.
Hứa Khanh Huy đáp lại một tiếng rồi tắt máy, sau đó gửi một tin nhắn cho Sở Nam Tuyển.
Đến khi quay lại phòng bệnh, anh ta không thấy
Ngô Phương Thảo
đâu, cơn tức trong lồng ngực bùng lên, đang định ra ngoài đi tìm thì Hứa Khanh Nguyệt bỗng cất tiếng gọi.
Nửa tiếng sau, Hứa Khanh Nguyệt được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, bởi vì đã tiêm thuốc tê nên hiện giờ cô ta vẫn đang mê man.
Nhìn sắc mặt trắng bệch của cô ta, trong lòng Hứa Khanh Huy bỗng thấy nhói đau.

Chăm sóc Tiểu Nguyệt cho tốt, tôi về thay quần áo đã.

Trong mắt Hứa Khanh Nguyệt hiện lên nét khó tin, nước mắt rơi như mưa:
Không thể nào, không thể nào, em không thể có thai với người khác được! Sao em lại có thai với người khác được cơ chứ! Ngoài anh ấy ra thì em không thể có thai với ai được!

Thấy trên người cô ta vẫn đang có vết máu chảy ra, Hứa Khanh Huy dứt khoát bế cô ta lên băng ca.
Đinh Từ lẳng lặng đứng cạnh nhìn.
Không biết qua bao lâu sau, tiếng chuông điện thoại đánh thức anh ta dậy.
Hứa Khanh Huy mở mắt ra, bầu trời ngoài cửa sổ đã sáng rõ rồi, nhìn sang Hứa Khanh Nguyệt thì cô ta vẫn đang ngủ, bèn cầm điện thoại ra khỏi phòng bệnh.
Mới bước ra khỏi phòng bệnh thì anh ta nhìn thấy
Ngô Phương Thảo
bước ra từ căn phòng bên cạnh. Anh ta giơ điện thoại lên ý bảo mình đi nghe điện thoại, bảo cô trông chừng Hứa Khanh Nguyệt một lát.
Sau khi đến khoa sản, bác sĩ tiêm một mũi an thần cho Hứa Khanh Nguyệt.
Mãi đến khi Hứa Khanh Nguyệt không còn giãy giụa nữa, Hứa Khanh Huy mới buông cô ta ra.
Hứa Khanh Nguyệt nhanh chóng được đẩy vào phòng phẫu thuật. Hứa Khanh Huy ngồi xuống hàng ghế ở cửa, nghĩ tới dáng vẻ mất khống chế của Hứa Khanh Nguyệt vừa rồi, cơ thể vốn đã rất mệt mỏi của anh ta càng thêm bơ phờ.

Anh…

Hứa Khanh Huy quay đầu lại, Hứa Khanh Nguyệt đã tỉnh lại rồi, đôi mắt đờ đẫn vô hồn.

Anh, vì sao anh lại giết con em?
Hứa Khanh Nguyệt chậm rãi nói.
Đinh Từ đứng bên cạnh, nhìn vết máu trên người anh ta.

Anh Hứa, hay là anh về thay quần áo trước đi, để tôi chờ ở đây cho.

Thế nhưng Hứa Khanh Huy lại lắc đầu nói:
Tôi chờ Tiểu Nguyệt ra rồi sẽ đi.


Hứa Khanh Huy gần như là thức trắng đêm. Anh ta về thay quần áo rồi lại tới bệnh viện, nhưng cũng may là đêm qua Hứa Khanh Nguyệt không tỉnh lại nữa.
Lúc trời tờ mờ sáng, rốt cuộc Hứa Khanh Huy cũng dựa vào giường dành cho người nhà rồi ngủ thiếp đi.
Cô ta giãy giụa nh9ư thế khiến răng và móng tay của cô ta làm hai y tá bị thương.
Bầu không khí trở nên nặng nề.
Rốt cuộc Hứa Khanh Nguyệt cũng phát6 hiện ra vết máu trên người mình, cô ta túm chặt lấy chăn, hoảng sợ nhìn hai y tá, gần như đã rơi vào trạng thái điên loạn rồi:
Các người đã làm5 gì tôi vậy hả? Vì sao các người lại hại tôi! Vì sao lại hại tôi!

Có vẻ như bác sĩ khoa sản đã mất kiên nhẫn rồi, trước kia Lục Chi Lộ cũng từng chữa trị cho mấy bà bầu có vấn đề về tâm lý, nhưng chưa gặp ai không chịu phối hợp như thế này.

Cô à, chúng tôi không muốn hại cô, cô đang bị sẩy thai, nhất định phải cứu chữa ngay lập tức!

Hứa Khanh Nguyệt hơi sửng sốt:
Sẩy thai…

Hứa Khanh Huy hơi nhíu mày lại:
Đứa bé đó không thể giữ lại được.


Hứa Khanh Nguyệt bỗng rơm rớm nước mắt, cô ta lại lặp lai:
Vì sao lại giết con em…


Hứa Khanh Huy hít sâu một hơi, anh ta ngồi xuống trước mặt cô ta, vươn tay ra vuốt ve khuôn mặt của cô ta rồi nhẹ giọng an ủi:
Tiểu Nguyệt, nếu sinh đứa bé đó ra thì chẳng có lợi gì cho em và nó cả.


Ánh mắt của Hứa Khanh Nguyệt hơi lóe lên, đôi mắt bỗng trở nên hung ác:
Nhưng đó là… Con của em và Lục Chi Cửu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.