• 3,543

Chương 665: Em thích thì tặng em đó


Lục Chi Thất đang định lên tiếng thì một tiếng khóc nức nở bỗng vang lên, khiến anh sửng sốt.


Hu hu…


Vừa rồi đầu óc của Thẩm8 Thiên Trường chẳng nghĩ được gì, bây giờ được thả lòng, trong đầu cô chỉ còn lại cảnh tượng xe của Vu Ngạo rơi vào hồ.

Tên danh bạ là Tiểu Hắc đó.
Lục Chi Thất mở miệng nói.



Thẩm Thiên Trường tìm được số và ấn gọi cho Lục Chi Bạch, nói vị trí của mình ra.
Thành phố Vân là nơi nhà họ Lục phất lên, vậy nên con cháu của nhà họ Lục đều có nhà có đất ở đây. Chung cư Sâm Lan thuộc về Lục Chi Thất, mặc dù anh ấy không mấy khi về thành phố Vân, nhưng bởi vì mắc chức rối loạn ám ảnh cưỡng chế nên anh bắt Lục Chi Cửu phải đổi mật khẩu cho tất cả những tài sản thuộc về anh ấy.



Nghĩ tới những chuyện mà mình và Lục Chi Cửu từng làm trong căn chung cư đó, Thẩm Thiên Trường không khỏi đỏ mặt.
Chiếc xe trún3g đạn, thân xe bốc cháy, từ trên sườn núi rơi xuống hồ nước, cô không dám tưởng tượng tỉ lệ sống sót là bao nhiêu.
Cô chỉ hận bản thâ9n vì chỉ biết trơ mắt đứng nhìn, không thể làm được gì.
Lục Chi Thất biết vì sao cô khóc, trong tình huống vừa rồi, rút lui là cách d6uy nhất, bọn họ không rảnh lo cho Vu Ngạo.
Thẩm Thiên Trường vươn tay ra cầm lấy cánh tay anh, định đỡ anh dậy.

Shhhh…
Lục Chi Thất hít sâu một hơi.
Biểu cảm của Thẩm Thiên Trường lập tức thay đổi:
Anh Bảy, anh bị thương à?


Tiểu Bạch?


Đúng thế, em không biết sao? Tiểu Cửu không phải em ruột của anh, mà là Tiểu Bạch.

Thẩm Thiên Trường không nói gì, hiển nhiên là cô không biết.

Chắc là gãy một chiếc xương sườn rồi.


Anh Bảy, em xin lỗi.

Lục Chi Thất khẽ cười một tiếng:
Trong mấy ngày ở thành phố Vân, anh được nghe kể khá nhiều sự tích huy hoàng của em, sao tới nước M em chỉ biết nói xin lỗi vậy.


Mật khẩu là 171199.
Lục Chi Thất nói.
Thẩm Thiên Trường nhíu mày lại, ấn mật khẩu theo lời anh ấy, thành công mở khóa điện thoại.

Không tìm thấy anh Tám.

Lục Chi Thất thở dài một hơi, chỉ có thể nhịn đau, để mặc cho Thẩm Thiên Trường đè trên ng5ười mình. Anh vươn tay ra, nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô, dường như đang an ủi cô.
Một lúc sau, rốt cuộc tiếng khóc của Thẩm Thiên Trường cũng dừng lại.
Cô bò dậy, nhờ có ánh trăng, cô nhìn thấy phần ngực của Lục Chi Thất đã ướt một mảng lớn rồi.

Em xin lỗi, anh Bảy.
Thẩm Thiên Trường nhỏ giọng nói.
Lục Chi Thất không mấy để ý, vừa cười vừa trêu cợt:
Không sao, nếu sau này không có Tiểu Cửu, anh có thể cho em mượn lồng ngực của anh bất cứ lúc nào.

Thẩm Thiên Trường nghẹn lời, cô thật sự không hiểu vì sao đến lúc này mà Lục Chi Thất vẫn có tâm trạng nói đùa.
Lục Chi Thất bó tay luôn rồi, ngay cả những thành viên cơ bản nhất trong gia đình cũng không biết, không hiểu là cô làm dâu kiểu gì nữa.
Thẩm Thiên Trường lấy điện thoại của anh ấy ra, sau đó giơ lên trước mặt anh ấy để nhận dạng khuôn mặt.
Không mở được.
171199 chính là mật khẩu lúc đầu của chung cư Sâm Lan.

Sao? Em từng gặp mật khẩu này rồi à?


Ừ, Lục Chi Cửu từng dùng.

Thẩm Thiên Trường nhìn anh ấy, im lặng không nói lời nào.
Lục Chi Thất nói không sai, kể từ khi tới nước M, Thẩm Thiên Trường cảm thấy mình như một kẻ vô dụng, chẳng giúp ai được gì, đến cuối cùng còn hại Vu Ngạo.
Thấy đôi mắt cô lại ngấn lệ, Lục Chi Thất chỉ có thể chuyển chủ đề:
Đừng khóc mãi thế chứ, bây giờ anh chỉ có thể dựa vào em thôi. Điện thoại anh ở trong túi áo, em gọi điện thoại cho Tiểu Bạch, bảo nó cử người tới.

Lục Chi Thất xì một tiếng:
Mật khẩu trong căn chung cư đó là do em đổi chứ gì? Thảo nào lần trước anh tới thành phố Vân, ấn mật khẩu mà không được, hại anh phải bỏ tiền ra thuê khách sạn.

Thẩm Thiên Trường quay sang nhìn anh ấy:
Chung cư Sâm Lan là của anh hả?

Lục Chi Thất thản nhiên nhìn cô một cái:
Chứ còn gì nữa, hai đứa tới ở như nhà mình mà còn dám nói hả?!

Sau đó Thẩm Thiên Trường lại bỏ điện thoại vào túi áo Lục Chi Thất.
Bọn họ lại lẳng lặng ngồi trong lùm cây ven đường, ngửa đầu lên nhìn trời.

Anh Bảy, vì sao mật khẩu lại là 171199?

Nhìn thấy sắc mặt của cô, Lục Chi Thất lên tiếng hỏi:
Em sao thế? Sốt à?


Thẩm Thiên Trường xấu hổ nuốt nước bọt:
Không sao, chỉ thấy hơi nóng thôi.



Ừm… Anh Bảy, đợi đến khi Lục Chi Cửu về, anh có thể bán lại chung cư ấy cho em không? Em thích căn chung cư ấy lắm.


Chủ yếu là có rất nhiều lần cô và Lục Chi Cửu muốn thuận tiện nên đã tới chung cư Sâm Lan, bởi vì nơi đó cách công ty rất gần.

Vậy nên hiện tại cô không muốn đối diện với mọi thứ trong chung cư, nhất là xô pha và giường…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.