• 1,113

Chương 677: Chuyện quá khứ (1)


Anh ấy chưa thấy tuyết lớn đến thế bao giờ.

Nếu tiếp tục mấy tiếng nữa thì chắc là có thể che giấu được dấu chân của b8ọn họ.

Tìm ai?


Cậu không biết.

Có lẽ là bởi vì tò mò, hoặc là tình bạn thuở nhỏ, Cố Ngôn Quyết không hề do dự, dẫn người tới nơi mà Lục Chi Cửu nói.
Anh ấy không ngờ, thứ chờ đợi mình là sự đuổi bắt và giết chóc vượt quá sự tưởng tượng của mình.
Lúc bọn họ gặp nhau, thật ra Cố Ngôn Quyết không nhận ra Lục Chi Cửu, bởi vì anh ấy không thể ngờ rằng người anh trai ấm áp mười năm trước chính là người đàn ông mặc quần áo đen với khí chất lạnh lẽo trước mặt.
Rốt cuộc anh đã sống một cuộc sống thế nào trong mười năm qua?
Mặc dù Lục Chi Cửu đang cười, nhưng Cố Ngôn Quyết lại cảm thấy nụ cười ấy chẳng có một chút độ ấm nào.
Nói chính xác ra, khắp người Lục Chi Cửu, từ trong ra ngoài đều rất lạnh lùng, cho dù anh vẫn luôn cố gắng vờ như không có chuyện gì.
Có lẽ nằm mơ Lục Chi Cửu cũng không ngờ rằng, người anh Cả luôn đùm bọc mình từ nhỏ tới lớn lại có ngày hãm hại mình.
Thế là Lục Chi Cửu biến mất suốt mười năm trời, ngay cả Cố Ngôn Quyết cũng cảm thấy Lục Chi Cửu đã chết rồi.
Đôi mắt của Lục Chi Cửu hơi động đậy, như thể đang tự lẩm bẩm một mình:
Ừm, vậy chính là thích.

Thấy anh như vậy, Cố Ngôn Quyết không nhịn được vỗ vai anh một cái:
Cái thằng này, đơn phương người ta mà còn không biết…


Ồ.

Cố Ngôn Quyết không có ý định hỏi thêm nữa.

Tôi đã hứa là nhất định sẽ về tìm cô ấy.
Lục Chi Cửu lại nói tiếp.
Cố Ngôn Quyết ngước mắt lên, lần đầu tiên, anh ấy nhìn thấy cảm xúc khác trong mắt Lục Chi Cửu. Rất khó để anh ấy miêu tả cảm giác ấy, chỉ cảm thấy lúc này Lục Chi Cửu mới có chút nhiệt độ.
Lục Chi Cửu nhướng lông mày.

Hận và thích, nếu là cậu thì cậu sẽ lựa chọn thế nào?


Cậu đã bao giờ hối hận chưa?

Lục Chi Cửu sửng sốt giây lát, sau đó mới lắc đầu.

Đúng là Lục Chi Y đã sai người bắt cóc tôi, nhưng chính tôi đã tự nguyện tới nơi này.
Lục Chi Cửu hờ hững nói.
Nhưng khi ấy anh cũng không biết mình sẽ phải đối mặt với hoàn cảnh tàn nhẫn đến mức nào.
Ngay từ khi Lục Chi Cửu mới mấy tuổi, Lục Diệu Nhung đã phát hiện ra trí thông minh của anh hơn hẳn người bình thường, ngoài sự mừng rỡ, ông ấy đã bắt đầu đào tạo anh theo đúng tiêu chuẩn của một người thừa kế đời tiếp theo.
Lục Chi Cửu cũng không phụ kỳ vọng của mọi người, năng khiếu trời cho giúp anh nhanh chóng làm được nhiều chuyện hơn những người bạn cùng lứa.
Anh ấy quay đầu nhìn thoáng qua, kẹp điếu thuốc ra dấu:
Có hút một điếu không?

Lục Chi Cửu lắc đầu, cười nhạt nói:
Thôi, đợi đến khi tuyết ngừng rơi, chúng ta cần tranh thủ thời gian vượt qua dãy núi cuối cùng.

Trong đời mình, Cố Ngôn Quyết chỉ từng sùng bái một mình Lục Chi Cửu.
Thực ra Lục Chi Cửu lớn hơn anh ấy hai tuổi, hai nhà Lục - Cố thân nhau suốt mấy thế hệ, nếu tính tuổi thì đúng ra anh ấy phải gọi Lục Chi Cửu là anh Chín.

Người cậu thích hả?
Cố Ngôn Quyết cố tình trêu ghẹo.
Thích?
Hiện tại, ngoại trừ Lục Chi Cửu, mười lăm người mà anh ấy dẫn theo chỉ còn lại bốn người.
Cố Ngôn Quyết còn chưa hút hết điếu thuốc thì cánh cửa nhà gỗ đằng sau bị ai đó mở ra.
Một tháng trước, anh ấy bỗng nhận được một email, không rõ người gửi là ai và địa chỉ email là gì, nhưng nội d3ung của email ấy lại khiến anh cảm thấy giật mình.
Anh không ngờ là một người đã biến mất mười lăm lại xuất hiện mà k9hông hề báo trước gì như thế.

Thế thì là thích rồi.
Cố Ngôn Quyết trả lời câu hỏi vừa rồi của anh.
Nếu vì một ai đó mà mình phải nhận sự tra tấn và đau khổ vô duyên vô cớ, lại còn không hối hận, vậy thì đó nhất định là thích.
Ba ngày trước, anh ấy dẫn một nhóm người tới núi Rocky của nước M, rốt cuộc cũng gặp đư6ợc Lục Chi Cửu - người mà đã mười năm rồi anh ấy không gặp.
Lục Chi Cửu, mười năm trước, đó là một cái tên rất nổi ở 5thành phố Vân.
Cố Ngôn Quyết nhíu mày, câu hỏi này thật sự là kỳ lạ.

Điều kiện tiên quyết là gì?

Cố Ngôn Quyết dập tắt mẩu thuốc:
A Cửu, cậu có nghĩ sau khi về sẽ làm gì không?

Lục Chi Cửu thản nhiên nói:
Tìm người.

Vậy nên ngay từ năm tám tuổi, Lục Chi Cửu đã thường xuyên đi theo Lục Diệu Nhung sang nước M, tới các cuộc họp mặt lớn của trụ sở Lục Thị, ông không hề che giấu sự yêu quý của mình dành cho anh.
Nhưng không ngờ chính điều ấy đã mang đến tai họa cho Lục Chi Cửu.
Nhưng anh ấy không ngờ là Lục Chi Cửu vẫn còn sống.
Anh đã viết rõ trong email, rằng mình muốn sống, và cần có sự giúp đỡ của anh ấy.
Nhưng anh ấy còn chưa dứt lời thì vẻ mặt của Lục Chi Cửu bỗng trở nên đề phòng.

Cố Ngôn Quyết cũng im bặt lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.