Chương 692: Cớ sao nhiễm phong trần (7)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 914 chữ
- 2022-02-19 04:15:13
Trần Tử Nhiễm trả lời ngay mà không cần nghĩ:
Tóm lại là tôi không thích.
Vậy vì sao cô còn đồng ý gả cho cậu8 ấy?
Ừm.
…
Thay quần áo xong, Trần Tử Nhiễm đi ra ngoài, cô nhìn Vưu Thương:
Anh chọn bộ này đúng không?
Cô không tin người như Phong Diệc Hành lại biết chọn quần áo cho con gái như thế.
Trước kia Phong Diệc Hành từng có nhiều cô lắm hả?
Trần Tử Nhiễm vờ như bâng quơ hỏi một câu.
Vưu Thương lắc đầu:
Không, nhưng cậu ấy từng có hai vị hôn thế.
Vưu Thương nở nụ cười:
Cô Trần, tôi đã kết hôn rồi.
Ý của anh ta là không thể có chuyện anh ta mua quần áo cho người con gái nào khác ngoài vợ mình.
Khụ… Hai vị hôn thê…
Bọn họ đều không muốn gả cho anh ta?
Vậy sau này thì sao, cô đã từng nghĩ tới chưa?
Vưu Thương hỏi tiếp.
Trần Tử Nhiễm trợn trắng mắt:
Nghĩ nhiều như thế làm gì? Tới đâu hay tới đó, anh có biết rất nhiều phiền não của các anh bắt đầu từ việc nghĩ nhiều quá không?
Cám ơn, tôi vào đây.
Được, cô Trần đi thong thả.
Trần Tử Nhiễm không từ chối, cô nhận lấy rồi quay về phòng ngủ chính.
Phong Diệc Hành lựa chọn một chiếc váy liền thân nhạt màu cho cô, cổ áo chữ V dựng đứng, phần eo khá cao, vừa tôn lên tỉ lệ cơ thể, lại phù hợp để đi làm.
Vưu Thương đưa Trần Tử Nhiễm tới trước tòa cao ốc Thiên Diệp.
Trần Tử Nhiễm mở cửa xe ra.
Trần Tử Nhiễm nhíu mày lại:
Anh nói những chuyện đó với tôi làm gì, nếu so về sự đáng thương thì Thẩm Thiên Trường đáng thương hơn anh ta nhiều. Từ nhỏ Thẩm Thiên Trường cũng mất bố mẹ, bị ngược đãi ở cô nhi viện và ở nhà họ Thẩm, bị cô lập ở trường học. Ở nhà họ Phong, ít nhất Phong Diệc Hành còn có ông nội và chú, nhưng Thẩm Thiên Trường thì chẳng có gì cả.
Rõ ràng nhà họ Phong có quyền có thế như vậy, nhưng bao năm qua lại không đi tìm Thẩm Thiên Trường, nghĩ vậy là Trần Tử Nhiễm lại thấy tức.
Trần Tử Nhiễm vào thang máy, đi lên tầng mười một.
Tống Ngưng Y đã tới rồi.
Vưu Thương cũng nghe thấy cuộc trò chuyện tối qua của bọn họ rồi.
Anh ta tin rằng Trần Tử Nhiễm c3ũng biết nếu làm phu nhân của Bộ trưởng thì sẽ không thoát được dễ dàng như thế.
Vưu Thương cười, có lẽ điều mà Phong Diệc Hành lựa chọn là tâm thái này của Trần Tử Nhiễm. Rõ ràng hôm qua còn tới quán bar mua say vì chuyện này, kết quả đến sáng hôm nay đã chấp nhận kết quả này rồi.
Cô Trần, từ nhỏ Phong Diệc Hành chưa từng được gặp bố, sau khi ông Phong đón cậu ấy về nhà họ Phong, số lần cậu ấy gặp mẹ cũng đếm được trên đầu ngón tay. Từ nhỏ cậu ấy đã được quy định nghiêm ngặt xem cần học gì, ăn gì, làm gì cũng có người theo dõi, tuổi thơ của cậu ấy là sự cô độc, vậy nên…
Phong Diệc Hành có nhan sắc có gia thế có địa vị đều thuộc hàng top, vậy mà còn bị những mấy người từ chối. Điểu đó thôi đã đủ chứng minh người đàn ông này có vấn đề rất nghiêm trọng.
Trần Tử Nhiễm càng nghĩ càng cảm thấy có lý.
Tuy rằng bị Trần Tử Nhiễm ngắt lời, Vưu Thương vẫn không hề cảm thấy bực bội:
Cô Trần hiểu lầm rồi, ý tôi không phải là so sánh xem ai đáng thương hơn. Ý tôi là, cô đã quyết định trở thành vợ chồng với Phong Diệc Hành thì tương lai sẽ còn rất dài, nếu cô thử thích cậu ấy, cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nhiều so với việc cứ chán ghét mãi, cô thấy có đúng không?
Cả người Trần Tử Nhiễm hơi khựng lại, cô khịt mũi một cái:
Chuyện sau này để sau này rồi nói.
Trần Tử Nhiễm uống một ngụm sữ9a, đôi mắt đảo một vòng:
Phong Diệc Hành có quyền có thế như vậy, tôi không muốn chọc giận anh ta, làm liên lụy đến nh6à họ Trần.
Câu nói của Trần Tử Nhiễm khiến Vưu Thương tức cười, vừa rồi còn cảm thấy cô nhìn nhận thấu triệt, 5bây giờ lại cảm thấy cô ngốc. Càng là người có địa vị cao thì càng phải cẩn thận từ lời nói đến hành động, lấy việc công làm chuyện riêng là điều tối kỵ, đâu phải thích phạt ai cũng được.
Dứt lời, cô đứng lên.
Vưu Thương cầm túi đồ bên cạnh lên:
Quần áo ngày hôm qua của cô không mặc được nữa rồi, đây là quần áo Diệc Hành mua cho cô, cô thay nó đi, sau đó tôi sẽ đưa cô tới công ty.
Ồ.
Trần Tử Nhiễm thản nhiên đáp lại một tiếng.
Bọn họ ra khỏi khách sạn, vẫn là chiếc xe ngày hôm qua.
Nhìn thấy cô tới, cô ấy vội vàng mang thông tin về mấy địa chỉ mới tới cho cô xem.
Trần Tử Nhiễm xem một lúc, nhưng cô cứ cảm thấy địa chỉ nào cũng không ổn, bèn tắt luôn cái bảng ấy đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.