• 1,113

Chương 699: Cớ sao nhiễm phong trần (11)


Vốn dĩ sau khi Ninh Trạch Tây đi, công việc của Thẩm Thiên Trường và cô đã nặng nề lắm rồi, bây giờ không có Thẩm Thiên Trường ở đây, hầu nh8ư đều phải dựa vào một mình cô, mặc dù Tống Ngưng Y rất hiếu học, đã bắt đầu tiếp nhận những thứ cơ bản rồi, thế nhưng vẫn không thể kham n3ổi hết được.

Trong khoảng thời gian này cũng đã phỏng vấn mấy nhân viên điều hành giao dịch, nhưng Trần Tử Nhiễm đều không hài lòng9. Kể từ khi chứng kiến tài năng của Thẩm Thiên Trường, cô luôn vô thức lấy tiêu chuẩn của Thẩm Thiên Trường ra so sánh.

Nhưng lợi í6ch của việc bận mải là Trần Tử Nhiễm rất ít nghĩ tới những chuyện liên quan tới Phong Diệc Hành.
Ngành giải trí ngầm của Diệp Thị chủ yếu nằm ở trung tâm thành phố, vậy mà Diệp Lăng Nam lại mua biệt thự xa như vậy, còn cách nhà họ Lục gần đến thế, tâm tư rõ ràng quá rồi còn gì.
Tiếc là Lục Chi Vũ lại không tin.
Trần Tử Nhiễm đi tới gõ cửa biệt thự, người mở cửa là vú Trần.
Trần Tử Nhiễm nhận lấy, ngửi mấy cái rồi mới hài lòng lau vết bẩn trên miệng.
Trần Tử Mặc là một người yêu thích khăn tay, không chỉ thích mang theo mọi lúc mọi nơi, mà còn thích làm cho nó thật thơm, cô cũng thích lắm.
Tiếc là sau này ngay cả khăn tay cũng không còn nữa.
Thấy cô như vậy, trong mắt Trần Tử Mặc lại bùng lên cơn tức:
Anh đã nói bao nhiêu lần rồi, em uống ít thôi!

Trần Tử Nhiễm không quay đầu lại, cứ thế vươn tay ra với anh.
Trần Tử Mặc cau mặt, lấy khăn tay trong túi ngực ra, nhét vào tay Trần Tử Nhiễm.
Thực ra diện tích biệt thự chính không lớn lắm, nhưng diện tích trồng cây lại rất lớn.
Đỗ xe xong, Trần Tử Nhiễm nhìn mặt hồ nhân tạo cách biệt thự không xa, không khỏi chậc chậc hai tiếng.
Nghe Chu Hạo nói mấy năm trước Diệp Lăng Nam đã mua lại nơi này.
Mặc dù hôm nay là cuối tuần, nhưng sáng sớm đã không thấy bóng dáng của Trần Tử Mặc đâu.
Trần Tử Nhiễm ăn sáng một mình, rồi lại lấy điện thoại chơi game, cô nhìn avatar màu xám của Lục Chi Vũ trong danh sách bạn bè.
Thế là cô lại thoát game, gửi tin nhắn cho Diệp Lăng Nam.
Sau đám cưới không thành của Thẩm Thiên Trường và Lục Chi Cửu, Lục Chi Vũ cũng dọn ra khỏi Cẩm Viên.
Cô ấy không muốn về biệt thự nhà mình, định tới thẳng chung cư, nhưng Diệp Lăng Nam không đồng ý, không chỉ gọi vú Trần tới, mà còn tới thẳng nhà họ Lục để cáo trạng.
Lục Chi Vũ chẳng thể làm gì trước
thủ đoạn
mặt dày ấy, cuối cùng đành phải tới biệt thự của Diệp Lăng Nam.
Lau xong, cô trả lại cho Trần Tử Mặc.
Nhìn vết bẩn trên khăn tay, Trần Tử Mặc ghét bỏ ra mặt:
Vứt đi.

Dù sao anh cũng có mấy ngăn kéo khăn tay cơ mà.
Sau khi đã chuẩn bị xong tất cả, Trần Tử Nhiễm lại tự bỏ tiền mời nhân viên trong công ty tới nhà hàng gần đó ăn cơm.
Đến tận chín giờ tối, buổi liên hoan mới kết thúc.
Trần Tử Nhiễm không bảo Tống Ngưng Y đưa mình về mà gọi điện cho Trần Tử Mặc, bảo anh tới đón.
Khi đã chắc chắn là tạm thời Trần Tử Nhiễm và Phong Diệc Hành sẽ không tổ chức đám cưới, bà Nguyễn đã dẫn ông già đi du lịch để xoa dịu tâm trạng của ông.
Chuyện ấy cũng làm Trần Tử Nhiễm cảm thấy bớt tội lỗi hơn, ông già có bà Nguyễn, đúng là hạnh phúc quá.
Cô quay đầu nhìn Trần Tử Mặc, có lẽ về sau trong ngôi nhà này, thỉnh thoảng sẽ chỉ có một mình anh thôi.
Trước kia Trần Tử Nhiễm luôn cảm t5hấy những người lấy công việc để gây tê bản thân toàn là kẻ ngốc, nhưng bây giờ cô cảm thấy ngay cả kẻ ngốc cũng hạnh phúc hơn cô.
Dùng một tuần lễ để sắp hết hết tất cả, rốt cuộc bộ phận hành chính cũng bàn giao xong xuôi với chủ tòa cao ốc Thiên Diệp.
Trần Tử Nhiễm dứt khoát chọn sáng thứ bảy để chuyển công ty, bận mải từ sáng đến chiều mới thu xếp xong xuôi mọi thứ.
Dứt lời, cô xoay người đi lên tầng.
Trần Tử Mặc nhìn theo bóng lưng cô, rốt cuộc trên mặt cũng hiện lên một nụ cười nhẹ.
Hôm sau, Trần Tử Nhiễm ngủ đến lúc tự thức giấc.

Anh cảm thấy hay đấy chứ, cuối cùng cũng bớt đi một cục nợ.

Đậu xanh, cô biết ngay mà!
Trần Tử Nhiễm hừ lạnh một tiếng:
Được thôi, chúng ta nói trước nhé, anh không được nhớ em, càng không được tới thành phố Phong tìm em, không được, nghe chưa!


Này, Trần Tử Mặc, sau này không có em ở nhà, anh có thấy cô đơn không?

Trần Tử Mặc ngước mắt nhìn cô, trong mắt chất chứa cảm xúc nào đó.
Trần Tử Nhiễm tưởng là anh sẽ nói gì đó mùi mẫn.
Lần này Trần Tử Nhiễm lại uống say, vừa lên xe là gục vào ghế ngủ luôn.
Trở lại biệt thự nhà họ Trần, Trần Tử Mặc khiêng cô xuống xe, lúc này Trần Tử Nhiễm mới tỉnh lại.
Trần Tử Mặc vác cô trên vai, khiến cô hoa hết cả mắt.

Anh Tử Mặc, bỏ em xuống đã, em buồn nôn quá.

Trần Tử Mặc nhíu mày, lập tức buông cô xuống.
Vừa tiếp đất là cô chạy thẳng tới cạnh tường nôn mửa.
Trần Tử Nhiễm hỏi địa chỉ với Diệp Lăng Nam rồi thay quần áo đi ra ngoài.
Biệt thự của Diệp Lăng Nam không nằm ở khu vực sầm uất, mà là ở khu biệt thự ở phía Nam thành phố, cách biệt thự nhà họ Lục không xa.
Trần Tử Nhiễm lái xe nửa tiếng mới tới nơi.
Trần Tử Nhiễm hậm hực, chỉ có thể nhét khăn tay vào túi áo.
Hừ, không cần thì thôi.
Bọn họ trở về biệt thự.
Điện thoại của Lục Chi Vũ vẫn đang bị tịch thu, vậy nên cô không biết là Trần Tử Nhiễm sắp tới.

Vú Trần nhỏ giọng nói Lục Chi Vũ vẫn đang ngủ trưa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.