• 1,113

Chương 708: Cớ sao nhiễm phong trần (16)



Phong Diệc Trần, hay là ngày mai tôi mua bộ khác trả cho anh?


Hình như người mắc bệnh thích sạch sẽ không mặc lại quần áo8 mà người khác đã mặc thì phải?
Trần Tử Nhiễm còn chưa nói gì thì Phong Diệc Hành đã lên tiếng trước. Anh chỉ vào băng đô trên đầu cô:
Sao lại 5đeo cái này?

Trần Tử Nhiễm cạn lời:
Đây là băng đô, tránh nước bắn lên tóc lúc rửa mặt, anh có muốn đeo thử không?


Sau này đừng chơi cái trò đấy nữa, ấu trĩ.

Trần Tử Nhiễm phồng má lên, ngoan ngoãn gật đầu:
Ờm…


Nếu sáng mai em không tới dự nghi thức nhậm chức thì cứ ở đây đợi, đến chiều sẽ có người tới đón em đi.


Nhưng tôi không có quần áo mặc, sáng mai tôi ra ngoài mua quần áo được không?

Phong Diệc Hành sửng sốt, đứng im tại chỗ.
Tóc mái trên trán anh đều được vén hết lên, để lộ ra cả khuôn mặt.

Ha ha ha…

Trần Tử Nhiễm cười đau ruột.
Khụ khụ…
Trần Tử Nhiễm cũng cảm thấy mình hơi quá trớn, cô chậm rãi vươn hai cánh tay ra, nghiêm túc làm động tác đầu hàng.
Trần Tử Nhiễm chỉ có thể gửi tin nhắn cho Tống Ngưng Y, Tống Ngưng Y đang online, nhưng là thức đêm để xử lý dự án làm từ thiện.
Tống Ngưng Y rất quan tâm đến vụ làm từ thiện, lúc đầu Thẩm Thiên Trường đã đề ra chuyện này, Giang Mộ Tuyết tiến hành. Trước khi đi, Giang Mộ Tuyết đã sắp xếp mọi chuyện rồi, nhưng đa phần vẫn chưa triển khai.
Có câu gọi là gì ấy nhỉ, gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Có lẽ Thịnh Lam nói đúng, nếu không gặp được Thẩm Thiên Trường thì có thể bây giờ cô chỉ là một kẻ ngốc suốt ngày ăn chực nằm chờ thôi.
Trần Tử Nhiễm không biết mình ngủ từ khi nào, tóm lại lúc thức dậy thì trời đã sáng rồi.
Không có mái tóc che khuất, trông khuôn mặt anh càng thêm rõ nét và điển trai.
Nhưng hãy thử tưởng tượng ra hình ảnh một người đàn ông cao hơn một mét tám đeo băng đô tai thỏ màu hồng trên đầu đi!

Mười ngàn.

Đậu xanh, ăn cướp à?!
Phong Diệc Hành không nói gì.
Trần Tử Nhiễm đi tới trước mặt anh, nhân lúc anh chưa kịp phản ứng gì, cô cởi băng đô trên đầu mình ra, kiễng chân đeo lên đầu anh.
Trần Tử Nhiễm trợn trắng mắt, dứt khoát ngó lơ anh, mang đồ dùng9 cá nhân của mình vào phòng tắm.
Tắm xong, Phong Diệc Hành vẫn ở trong phòng, nhưng anh đã cởi áo choàng tắm ra và thay áo6 ngủ rồi.
Bên ngoài rất yên tĩnh, chắc là Phong Diệc Trần ngủ rồi.
Trần Tử Nhiễm lấy điện thoại ra, vào game chơi một ván, sau đó lại nhắn tin quấy rối Thịnh Lam, nhưng nhắn mấy tin liền mà không nhận được tin nhắn trả lời.
Vốn Trần Tử Nhiễm cũng tham gia, nhưng khoảng thời gian vừa rồi cô bận lo chuyện công ty, suýt thì quên béng đi mất, không ngờ Tống Ngưng Y lại để ý như vậy.
Thế là Trần Tử Nhiễm bảo Tống Ngưng Y gửi một phần cho mình rồi ngồi dậy tăng ca với cô ấy luôn.

Không cần, sẽ có người chuẩn bị quần áo cho em.


Ồ…

Từ nhỏ đến lớn, Phong Diệc Hành chưa bao giờ bị trêu cợt như thế, anh giật thứ trên đầu xuống, tức đến mức đôi mắt sắp phun ra lửa.
Trần Tử Nhiễm muốn ăn đòn thật rồi!
Anh khiêng cô lên, sau đó quăng cô lên giường.
Trần Tử Nhiễm lăn vài vòng trên giường, nhưng tiếng cười vẫn chưa ngừng lại.
Giờ khắc này, bọn họ chỉ cách nhau một khoảng.
Phong Diệc Hành cứ thế nhìn cô, đôi mắt phun lửa, khuôn mặt vô cảm.
Trần Tử Nhiễm mở chuyên mục tin tức của thành phố Phong ra, quả nhiên nhìn thấy tiêu đề về Bộ trưởng Bộ Kinh tế nhiệm kỳ mới.
Cô ấn vào video phát trực tiếp.

Trần Tử Nhiễm, trong bữa tiệc tối mai, cho dù nghe thấy điều gì thì em cũng đừng để bụng.

Trần Tử Nhiễm cảm thấy khó hiểu, đang định lên tiếng hỏi thì Phong Diệc Hành đã đi ra ngoài rồi.
Phong Diệc Hành lại lấy chăn gối trong tủ quần áo ra:
Bữa tiệc ngày mai sẽ rất đông người, chưa chắc anh đã chú ý được tới em, nhưng Phi Nhứ sẽ đi theo em, nếu em cần gì thì cứ nói với nó.


Ồ…

Phong Diệc Hành nhướng mày lên:
Em có thể chuyển thẳng tiền cho anh.


Bao nhiêu 3tiền?

Sau khi Phong Diệc Hành ra khỏi phòng, Trần Tử Nhiễm nằm lăn qua lăn lại trên giường.
Tuy rằng có vỏ gối mang từ thành phố Vân tới, nhưng cô vẫn mất ngủ.
Trần Tử Nhiễm chống tay vào ngực anh, sau đó đẩy anh ra xa:
Anh Phong, tôi xin lỗi rồi, anh đứng dậy đi có được không?

Một lát sau Phong Diệc Hành mới đứng lên.
Phong Diệc Hành kéo cô lại, hai tay chống vào hai bên rồi cúi người xuống, vây cô trong lòng.
Tiếng cười của Trần Tử Nhiễm im bặt đi.
Nhìn đồng hồ thì đã là mười giờ sáng.
Nghi thức nhậm chức của Phong Diệc Hành bắt đầu vào chín giờ, lúc này cũng quá giờ rồi.

Tôi sai rồi, tôi không cố ý.

Phong Diệc Hành nhìn cô, vẫn không động đậy gì cả.
Trong video, Phong Diệc Hành mặc vest đi giày da, hiển nhiên đã được chải chuốt cẩn thận, khuôn mặt như điêu khắc cùng ánh mắt nhạt màu mang đến cảm giác như con lai.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.