• 3,543

Chương 731: Cớ sao nhiễm phong trần (34)


Nhưng Phong Phi Dịch biết chuyện này thì khá ngạc nhiên, bảo nhân vật số một của Tập đoàn Giang Lăng tìm công ty môi giới cho mình, 8anh ta cứ cảm thấy… hơi lãng phí.

Tần Phong nhanh chóng gửi tin nhắn cho Trần Tử Nhiễm, nhưng không phải là thông tin công 3ty môi giới đầy đủ như trong sự tưởng tượng của cô, mà chỉ có một tấm danh thiếp.

Nhìn cái tên trên danh thiếp, cô thầm ngh9ĩ, Tần Phong đúng là một kẻ xảo trá.
Kết quả là cô nhìn thấy Phong Diệc Hành đang đứng trong vườn, đang cuốc đất một cách nghiêm túc.
Trần Tử Nhiễm bước lên phía trước:
Phong Diệc Hành, anh đang làm gì thế?

Phong Diệc Hành quay đầu lại, trên trán anh lấm tấm mồ hôi:
Anh đang cuốc đất.

Cô ấy men theo con đường trong vườn hoa, đi về phía biệt thư, từ phía xa đã thấy Trần Tử Nhiễm đứng vẫy tay với mình.
Đoàn Văn Trúc yên tâm hơn một chút. Cô ấy rảo bước đi tới trước mặt Trần Tử Nhiễm, bỗng nhìn thấy một người vòng từ sau biệt thự ra.
Nhìn bộ quần áo và đôi giày dính đầy bùn đất của anh, Đoàn Văn Trúc nhìn một lúc mới hoảng hồn chào hỏi:
Bộ… Bộ trưởng Phong?

Phong Diệc Hành gật đầu đáp lại:
Chào cô.

Trần Tử Nhiễm bước tới, cầm tay Đoàn Văn Trúc và kéo cô ấy vào biệt thự.

Vì sao Bộ trưởng Phong lại cầm cuốc thế?
Đoàn Văn Trúc nhỏ giọng hỏi.

Vậy anh cứ cuốc tiếp đi, thuận tiện trồng đậu đũa hay trồng cải bắp gì đó, đến lúc ấy tự cung tự cấp, vừa bảo vệ môi trường lại vừa an toàn cho sức khỏe.

Khuôn mặt của Phong Diệc Hành biến thành màu đen, cô coi anh là nông dân trồng rau thật đấy hả?
Đang định nói gì đó thì Trần Tử Nhiễm đã xoay người đi rồi.

Bởi vì sở thích của anh ta là trồng rau…

Nghe hai cô gái thì thầm với nhau, khuôn mặt của Phong Diệc Hành còn đen hơn vừa rồi nữa.
Sau khi dẫn Đoàn Văn Trúc vào biệt thự, Trần Tử Nhiễm đưa cô ấy lên phòng làm việc trên tầng hai.
Suýt thì cô quên mất Đoàn Văn Trúc ở thành phố Phong.
Nhận được điện thoại của6 Trần Tử Nhiễm, Đoàn Văn Trúc không khỏi giật mình.
Lúc trước bọn họ đều là phù dâu của Giang Mộ Tuyết, cũng coi như có gia5o tình, nhưng sau khi kết thúc dám cưới, cô ấy đã về thành phố Phong, vậy nên cũng ít liên lạc hơn.
Sau này đọc báo, biết tin Trần Tử Nhiễm trở thành phu nhân Bộ trưởng, cô ấy còn tưởng là mình nhìn nhầm.
Cô ấy gửi tin nhắn cho Trần Tử Nhiễm, nhưng Trần Tử Nhiễm không nhắn lại, Giang Mộ Tuyết thì chẳng có tin tức gì, cuối cùng chỉ có thể hỏi Tần Phong để xác nhận lại.
Đoàn Văn Trúc và Trần Tử Nhiễm trò chuyện một lúc trên điện thoại. Vốn dĩ Trần Tử Nhiễm định hẹn gặp nhau bên ngoài, nhưng nghĩ tới chuyện mình không có bạn bè gì ở thành phố Phong, chỉ biết mỗi Đoàn Văn Trúc, vậy nên cô mời cô ấy tới biệt thự Bộ trưởng luôn, cũng tiện bề trò chuyện.
Phong Diệc Hành thở dài một hơi, lại tiếp tục cuốc đất một cách nghiêm túc.
Mười giờ sáng, Đoàn Văn Trúc tới biệt thự Bộ trưởng, bị kiểm tra một hồi ở cổng rồi mới thấp thỏm bước vào.
Phải biết rằng đây chính là biệt thự Bộ trưởng đó, người bình thường chỉ có thể đứng nhìn từ phía xa xa, không được phép tới gần.
Cuối tuần, Trần Tử Nhiễm dậy rất sớm. Thực ra cô hẹn với Đoàn Văn Trúc vào mười giờ sáng, nhưng lại hưng phấn quá mức.
Trần Tử Nhiễm thức dậy xuống tầng một, dặn Vu Cầm là trưa nay sẽ có khách tới, Vu Cầm đáp lời rồi đi chuẩn bị.
Nhìn thấy áo khoác của Phong Diệc Hành treo ở khu vực huyền quan, Trần Tử Nhiễm mới nhớ ra rằng hôm nay Phong Diệc Hành không có lịch trình gì.

Tôi biết anh đang cuốc đất, nhưng chẳng phải trong biệt thự có người làm vườn sao?

Phong Diệc Hành quay đầu đi, lại tiếp tục giơ cuốc lên:
Sở thích cá nhân.

Trần Tử Nhiễm bĩu môi, sở thích của anh thật là đặc biệt.

Chị Vu, Phong Diệc Hành đâu rồi?
Trần Tử Nhiễm hỏi Vu Cầm.
Vu Cầm cười đáp:
Bộ trưởng đang ở trong vườn hoa.

Trần Tử Nhiễm gật đầu, đứng lên ra vườn hoa đằng sau biệt thự.
Công ty mà Đoàn Văn Trúc đang làm việc là công ty môi giới bất động sản lớn nhất thành phố Phong, có rất nhiều chi nhánh trên toàn quốc. Mặc dù cô ấy mới làm mấy năm, nhưng bởi vì đã hoàn thành một vụ giao dịch cao ốc thương nghiệp nên mới được thăng chức lên làm Giám đốc quản lý khu ngoại thành phía Nam của thành phố Phong.

Nhưng khi nhìn thấy đống tài liệu mà Trần Tử Nhiễm lấy ra, cô vẫn không kìm được mà buột miệng hô lên.

Cô thề, đây là vụ giao dịch lớn nhất mà cô tiếp nhận kể từ khi vào nghề đến giờ, mà vụ giao dịch này là do Tần Phong đưa tới trước mặt cô.

Đoàn Văn Trúc thầm thở dài một hơi, mặc dù Trần Tử Nhiễm là bạn cô, nhưng cô vẫn không biết như vậy có tính là mắc nợ Tần Phong không.

Bọn họ xem tài liệu đến tận trưa.

Đối với Đoàn Văn Trúc, những khu bất động sản trong nước đều không phải vấn đề to tát gì, nhưng liên quan tới nước ngoài thì cô ấy vẫn phải mang về công ty, để chi nhánh công ty ở nước ngoài hỗ trợ.

Đến trưa, Trần Tử Nhiễm giữ Đoàn Văn Trúc ở lại ăn cơm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.