• 3,543

Chương 791: Cớ sao nhiễm phong trần (80)


Ăn xong, rốt cuộc Trần Tử Nhiễm cũng vực lại chút sức lực.

Không bao lâu sau, cảnh sát bắt đầu đi làm, thậm chí hai người cù8ng bị tạm giam với Trần Tử Nhiễm cũng được thả ra rồi.

Đúng thế, chị dâu, bây giờ tin tức chị bị cảnh sát bắt đi đã lan ra hết rồi. Ngoài ra, vụ chị đánh người bị bắt giam lúc ở thành phố Vân cũng bị tung lên mạng.

Chỉ một ngày một đêm, tin tức ấy hoàn toàn sôi trào lên.
Trần Tử Nhiễm nhìn đồng hồ treo tường, trước hai tiếng mà cũng gọi là nộp tiền bảo lãnh trước thời hạn ấy hả?!
Cô đi theo cảnh sát, lấy túi xách và điện thoại của mình.
Buổi trưa lại ăn một9 hộp cơm khó ăn, người cuối cùng bị tạm giam với Trần Tử Nhiễm cũng được bạn tới nộp tiền bảo lãnh cho ra ngoài rồi.
Trước 6khi đi, người kia lại hỏi Trần Tử Nhiễm:
Cô không phải phu nhân Bộ trưởng thật sao?

Hôm qua sau khi ra khỏi nhà họ Phong, Văn Ly không lên xe về nhà họ Văn, Phong Phi Dịch cảm thấy khả nghi nên đã đi theo cô ta hai con phố.
Lúc tới một ngã ba không có đèn đường, Phong Phi Dịch cảm thấy phần gáy mình bị đập mạnh một cái, sau đó ngất xỉu và không biết gì nữa, lúc tỉnh lại thì đã là chiều hôm sau.
Trần Tử Nhiễm bày ra vẻ mặt đáng thương:
Em Hai, sao em tới nộp tiền bảo lãnh muộn thế, có biết là cơm hộp trong đó khó ăn lắm không?

Phong Phi Dịch áy náy nói:
Hôm qua sau khi đi theo Văn Ly ra ngoài, em bị đánh ngất xỉu.

Ra đến bên ngoài, Phong Phi Dịch đang đứng đó với vẻ mặt lo lắng.
Thấy Trần Tử Nhiễm xuất hiện, Phong Phi Dịch vội vàng bước tới:
Chị dâu, chị vẫn ổn chứ?

Trần Tử Nhiễm chán nản:
Anh thấy tôi5 có giống không? Hay là tôi ký tên cho anh nhé?!

Người kia nhíu mày, ra đến cửa phòng mới như sực tỉnh.
Đang ăn được một nửa thì cửa phòng tạm giam mở ra.

Trần Tử Nhiễm.
Cảnh sát gọi cô.
Trần Tử Nhiễm không dám tin thủ đoạn cao tay ấy lại là do Văn Ly làm ra.

Về trước rồi nói.
Trần Tử Nhiễm mở miệng.
Trần Tử Nhiễm muốn đập đầu vào tường luôn, đúng thế, cô chính là một phu nhân Bộ trưởng bị tạm giam mười mấy tiếng mà không ai hỏi han gì tới.
Bầu trời tối dần, cơm hộp ở Cục Cảnh sát được mang tới đúng giờ.
Sau khi tỉnh lại, Phong Phi Dịch chẳng thể làm được gì, chỉ có thể tới đồn cảnh sát bảo lãnh Trần Tử Nhiễm ra trước.
Nghe Phong Phi Dịch nói vậy, Trần Tử Nhiễm lập tức hiểu ra vì sao Đàm Thân rõ ràng không có chứng cứ mà vẫn cứ thẩm vấn cô như thật. Nếu cô thừa nhận thì tội cố ý gây thương tích sẽ không chạy đi đâu được, nếu cô không thừa nhận thì cũng có thể cầm chân cô để tin tức lên men.
Một lúc sau, điện thoại lên nguồn, cô chẳng đoái hoài gì tới đống tin nhắn chưa đọc trong đó, mà gọi điện thoại cho Nguyễn Triết trước.

Cậu đang ở đâu?
Trần Tử Nhiễm hỏi thẳng luôn.
Trần Tử Nhiễm lập tức đặt đũa xuống và đứng bật lên.

Có người tới nộp tiền bảo lãnh trước thời hạn cho cô.

Trần Tử Nhiễm cúi đầu, nhanh chân bước vào trong xe.
Cô dùng dây sạc trong xe sạc điện thoại trước.
Trần Tử Nhiễm chỉnh lại áo khoác:
Chị biết.

Bọn họ ra khỏi cổng, mặc dù phóng viên không thể tới Cục Cảnh sát quá gần, nhưng có người đã đợi sẵn ở phía xa xa, Trần Tử Nhiễm và Phong Phi Dịch vừa xuất hiện là bọn họ đua nhau cầm máy quay lên quay chụp.
Trần Tử Nhiễm bắt đầu cảm thấy lo lắng, chẳng lẽ người bên ngoài địn3h để cô ở đây một ngày một đêm thật sao.
Rốt cuộc Phong Phi Dịch đang làm cái quái gì thế này!
Phong Phi Dịch lắc đầu:
Em không sao, bọn chúng chỉ đánh em ngất thôi, còn đưa em tới khách sạn, có lẽ chỉ là để kéo dài thời gian.

Trần Tử Nhiễm nhíu mày lại:
Kéo dài thời gian?

Trần Tử Nhiễm chờ đợi đến mức chết lặng rồi, cô đã hoàn toàn tiếp nhận sự thật là mình bị lãng quên, chỉ thản nhiên mở hộp cơm, bóc đôi đũa dùng một lần ra.
Cô gắp rau lên, cho cọng rau xào quá lửa ấy vào miệng.
Trần Tử Nhiễm giật nảy mình:
Cái gì? Văn Ly điên rồi sao?!

Vừa nói, cô vừa quan tâm nhìn anh ta một lượt:
Em Hai, em có sao không? Tới bệnh viện khám chưa?


Nói cũng đúng, phu nhân Bộ trưởng thì có lý nào bị tạm giam lâu như vậy mà không ai tới cứu…




Phong Phi Dịch gật đầu. Anh ta cởi áo khoác lên người Trần Tử Nhiễm. Trần Tử Nhiễm ở trong phòng tạm giam một đêm, bộ lễ phục đang mặc đã bẩn rồi, đằng sau lưng còn có một mảng dính bụi vì cọ vào tường.

Chị dâu, hiện tại ở cổng Cục Cảnh sát có một đám phóng viên, lát nữa sau khi rời khỏi đây, chị không nên dừng lại, phải nhanh chóng lên xe.

Khó ăn đến mức cô muốn khóc.
Nghĩ lại mà xem, một ngày trước cô sống thế nào ở biệt thự nhà họ Phong, mà bây giờ lại phải sống thế nào.

Em đang ở nước A, sao thế chị?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.