Chương 908: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (39)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1408 chữ
- 2022-02-19 09:35:51
Nguyễn Diệc Thanh biết ngày mai cô và Lục Thiển Thiển phải đi làm với đi học, thế nên không giữ lại lâu.
Bà quay đầu hỏi người giúp v8iệc:
Tử Mặc đâu rồi? Gọi nó tới đưa Tiểu Lộ và Thiển Thiển về nhà đi.
Lúc này bị Diệp Lăng Nam chất vấn như thế, đôi tay đang cầm tài liệu của Ngô Thiến run lên.
Cô ấy không biết vì sao Giám đốc Cao cứ nhất quyết bắt cô ấy mang văn bản này tới nữa, rõ ràng anh ấy ở ngay phòng bên cạnh mà.
Lục Chi Lộ nhướng mày nói:
Làm quen nhanh thế, xem ra mày còn thích anh ấy hơn tưởng tượng của tao nữa.
Đại Hoàng ẳng một tiếng, tỏ vẻ tán đồng.
Trần Tử Mặc đưa hai cô cháu về nhà, Lục Chi Lộ bế Lục Thiển Thiển xuống xe.
Để anh bế cho.
Vừa nói, Trần Tử Mặc vừa định giơ tay ra.
Một giây sau, rốt cuộc cô cũng hô lên một tiếng, vung tay vung chân như phát rồ.
Trần Tử Mặc... chủ động hôn cô!!!
Trần Tử Mặc buông cô ra, cắn răng nói:
Em có thể trưởng thành hơn một chút được không?
Lục Chi Lộ ưỡn ngực lên:
Em có chỗ nào không trưởng thành?
Tổng Giám đốc Diệp... Giám... Giám đốc Cao nói là nhất định phải để anh đích thân đọc văn bản này.
Diệp Lăng Nam kìm nén cơn giận, lạnh lùng nói:
Mang tới đây.
Trần Tử Mặc buông cô ra.
Anh không thích mắc nợ người khác, ngủ ngon.
Dứt lời, anh định xoay người vào trong xe.
Trần Tử Mặc.
Lục Chi Lộ mở miệng.
Ngô Thiến là trợ lý của nguyên Chủ tịch Diệp Vĩnh An. Diệp Vĩnh An có uy tín cao, tính cách cũng rất tốt, cũng rất hiền hòa với nhân viên, hoàn toàn không giống tác phong bá đạo lạnh lùng của Diệp Lăng Nam.
Kể từ khi Diệp Lăng Nam tiếp nhận Tập đoàn Diệp Thị, ngày nào Ngô Thiến cũng thấp thỏm bồn chồn, sợ mình làm gì sai chọc giận vị Thái tử họ Diệp này.
Đồ đạc trên bàn rơi loảng xoảng xuống đất.
Ngô Thiến sợ vỡ mật, cô ấy nhắm chặt mắt, giọng nói nức nở:
Tổng Giám đốc Diệp, tôi xin lỗi!
Cô trở lại biệt thự, đưa Lục Thiển Thiển cho vú Trần, vào phòng đóng cửa lại, một loạt hành động cứng ngắc nối tiếp nhau.
Cuối cùng, cô ngồi trên giường, cởi giày chui vào chăn.
Trần Tử Mặc lập tức vươn tay ra bắt lấy cánh tay cô.
Ánh mắt của hai người chạm vào nhau, Lục Chi Lộ nở nụ cười đắc thắng.
Buổi họp sáng nay là buổi họp cuối cùng mà anh đích thân chủ trì, bắt đầu từ ngày mai, trong khoảng thời gian anh vắng mặt, Cao Tung sẽ tạm thời thay thế anh, trở thành CEO của Tập đoàn Diệp Thị.
Buổi họp sáng sớm kết thúc, Diệp Lăng Nam trở lại phòng làm việc, định thu dọn qua rồi sẽ ra khỏi công ty, đúng lúc này trợ lý Ngô Thiến tới gõ cửa.
Cô theo người giúp việc đi9 tới sân sau.
Trần Tử Mặc đang ngồi trong một góc, nghiêm túc làm ổ cho Đại Hoàng. Đại Hoàng yên tĩnh nằm cạnh anh, thấy Lục Chi Lộ 6đi tới, nó lại vui vẻ đứng lên vẫy đuôi với cô.
Lục Chi Lộ ném cục xốp đấy đi rồi đứng lên.
Bởi vì ngồi xổm lâu nên đầu óc choáng váng, cả người cô nghiêng về một phía.
Lục Chi Lộ đi tới.
Bao giờ anh mới xong thế, Thiển Thiển ngủ mất rồi.
5
Trần Tử Mặc cũng không quay đầu lại, chuyên chú vặn cái ốc trong tay.
Lục Chi Lộ lắc đầu:
Không phải, tai Đại Hoàng thính lắm, bình thường các hộ gia đình trong tiểu khu đi ngang qua là nó cũng sủa.
Vậy sao?
Trần Tử Mặc thuận miệng hỏi.
Tổng Giám đốc Diệp, có một văn bản...
Diệp Lăng Nam nhíu mày:
Tôi đã nói là giao cho Cao Tung hết rồi mà!?
Trần Tử Mặc mím môi nhìn cô, anh không nói gì.
Hai người im lặng một lúc lâu.
Người giúp việc cười trả lời:
Cậu Tử Mặc đang làm ổ cho Đại3 Hoàng ở sân sau.
Lục Chi Lộ nhướng mày, cô đứng lên khỏi xô pha:
Để cháu đi gọi anh ấy cho ạ.
Cần gì có đó, còn bảo cô chưa trưởng thành?
Hỏi một đằng trả lời một nẻo!
Trần Tử Mặc thu dọn công cụ:
Tay bẩn lắm.
Em có chê anh đâu.
Trần Tử Mặc quay đầu nhìn cô.
Hôm nay ở khu vui chơi, anh nói nếu em không cho Thiển Thiển ăn kẹo thì anh sẽ không cho em ‘sàm sỡ’ anh, lát sau em cho Thiển Thiển ăn kẹo rồi, vậy nên bây giờ anh vẫn nợ em một lần được ‘sàm sỡ’.
Nói xong, anh mở cửa xe, lái vụt đi.
Lục Chi Lộ đứng tại chỗ một lúc lâu, sau đó xoay người lại một cách cứng ngắc, hệt như một con rối.
Bởi vì cách xa quá.
Hôm đó anh chỉ đỗ xe ở cổng nhà cô, không hề vào bên trong.
Sắp xong rồi.
Lục Chi Lộ ngồi xuống cạnh anh, nhìn anh như Đại Hoàng vừa rồi:
Thực ra Đại Hoàng thích anh lắm đấy, lần đầu tiên anh đưa em về nhà, nó không sủa gì cả.
Ngô Thiến cúi đầu đi vào, nhanh chóng đặt tài liệu lên bàn.
Diệp Lăng Nam mở túi hồ sơ ra.
Không cần đâu, hôm nay đi chơi với bọn em cả ngày cũng mệt rồi, anh về nghỉ ngơi sớm đi.
Trần Tử Mặc cũng không miễn cưỡng:
Ừm, em cũng ngủ sớm đi.
Nhưng bởi vì đang bế Lục Thiển Thiển, Trần Tử Mặc lại quá cao, cô không với tới được.
Ừm... Bế Thiển Thiển nên hơi khó, hay là anh cúi xuống một tí đi?
Trần Tử Mặc cứng đờ người lại, nhưng không tiếp tục chui vào xe nữa.
Lục Chi Lộ cười đi tới, cô ngẩng đầu nhìn anh, sau đó kiễng chân lên.
Trần Tử Mặc hừ lạnh một tiếng, xoay người vào biệt thự.
Lục Chi Lộ đứng tại chỗ, cô quay đầu nhìn Đại Hoàng, nó đã tự giác chui vào cái ổ của mình rồi, đang nằm trong ổ nhìn cô với ánh mắt thương hại.
Làm ổ chó xong, Trần Tử Mặc đứng lên:
Không tin, hơn nữa nữa câu này còn sến hơn câu trước.
Lục Chi Lộ trợn trắng mắt, cô vươn tay ra:
Kéo em lên với, em tê chân.
Đúng lúc này, Trần Tử Mặc bỗng vươn tay đặt lên má cô, sau đó nghiêng người xuống.
Lục Chi Lộ còn chưa kịp phản ứng gì thì một nụ hôn đã rơi vào môi cô.
Đúng thế, vậy nên mới có câu chủ nào chó nấy.
Hử?
Cô mở to mắt, gần như có thể thấy rõ từng sợi lông mi của người đàn ông trước mặt mình.
Thời khắc ấy, trái tim cô như ngừng đập, cho dù nụ hôn này chỉ như chuồn chuồn lướt trên mặt nước.
Ba tuần sau.
Trần Tử Mặc nhìn cô:
Anh đang nói là tay em.
Lục Chi Lộ cúi đầu xuống, không biết từ lúc nào mà cô lại vô thức cầm một cục xốp trồng hoa.
...
Sau khi gặp anh, em tự động biết đó, anh có tin không?
Khi nhìn thấy thứ trong đó, rốt cuộc anh cũng không kiềm chế nổi cơn giận.
Choang!
Cuối cùng Lục Chi Lộ đầu hàng, cô nở nụ cười tự giễu:
Hôm nay không tiện rồi, hôm khác em đòi sau vậy.
Vừa nói, cô vừa định lùi về sau.
Lục Chi Lộ trở lại biệt thự, Trần Tử Mặc đã rửa tay và bế Lục Thiển Thiển ra ngoài phòng khách rồi.
Lục Chi Lộ tới chào Nguyễn Diệc Thanh và Phong Phi Nhứ rồi mới cùng Trần Tử Mặc ra khỏi biệt thự nhà họ Trần.
Lục Chi Lộ sấn tới, vẻ mặt trêu chọc:
Anh ghen à?
Không ghen, chỉ thấy sến thôi.
Bởi vì chủ nhân thích, vậy nên Đại Hoàng cũng thích.
Trần Tử Mặc dừng tay, quay đầu sang:
Lục Chi Lộ, có thật là em chưa yêu ai bao giờ không?
Trên cơ bản thì Diệp Lăng Nam đã sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện trong Tập đoàn Diệp Thị, anh chuẩn bị nghỉ dài hạn hai tháng liền.
Như những gì mà Lục Chi Lộ nói, anh nhất định phải dành thời gian để hàn gắn mối quan hệ với Lục Chi Vũ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.