• 3,543

Chương 942: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (62)


Phạm Tiêu trợn tròn mắt, nhẫn... nhẫn cưới?!!

Anh ta cầm nhẫn, trở về công ty trong tâm trạng kích động và thấp thỏm.
Người phụ trách ấm ức trong lòng. Dự án lần này mới bắt đầu chưa đến một tuần, đây là bản thảo đầu tiên, không thể hoàn thiện ngay được. Trong khoảng thời gian ngắn như thế, bọn họ làm ra được bản kế hoạch tổng thể như vậy là hiệu suất đã cao lắm rồi.

Mang về làm lại. Nếu trước thứ sáu mà vẫn như thế này thì anh và đám cấp dưới của anh tới phòng nhân sự làm thủ tục từ chức luôn đi!

Ăn cơm trưa xong, Lục Chi Lộ trả phòng, tới Cẩm Viên đón Lục Thiển Thiển.
Sau khi về đến chung cư, cô gọi điện thoại cho Lục Chi Y.

Vâng, Tổng Giám đốc Trần.

Một lát sau, người phụ trách dự án ở t5hủ đô đi vào phòng làm việc của Tổng Giám đốc.
Bởi vì anh ta là anh Cả của cô, là người có cùng huyết thống với cô.
Cho dù có hận đến mấy thì vẫn có thể cứu vãn được.
Người phụ trách cúi đầu đáp lời, nhặt bản kế hoạch trên mặt đất lên, nhăn nhó đi ra ngoài.
Phạm Tiêu nhìn Trần Tử Mặc một cái.
Phạm Tiêu sững người, chia tay? Vậy sao sáng nay Trần Tử Mặc lại bảo anh ta đi lấy nhẫn cưới?
Lẽ nào cầu hôn không thành công nên bị đá??
Phạm Tiêu và người phụ trách giật nảy mình.

Cần tôi nhấn mạnh bao nhiêu lần nữa đây?! Đừng có mang mấy thứ cẩu thả này tới trước mặt tôi!

Hơn một nửa số người phụ trách bị mắng xối xả.
Đến trưa, rất nhiều người không giữ nổi sự bình tĩnh.
Anh ta cảm thấy từ sáng đến giờ, tâm trạng của mình cứ như ngồi tàu lượn siêu tốc vậy!


Lington. Còn nữa, không phải đột nhiên em đồng ý để anh chăm sóc Thiển Thiển, mà là Tiểu Cửu đồng ý.

Bước chân của Lục Chi Lộ khựng lại:
Lục Chi Y, anh biết rồi đúng không? Bởi vì Thẩm Thiên Trường nên Tiểu Cửu mới bị bắt tới căn cứ.


Ừm, đưa Thiển Thiển đi ngủ sớm đi. Đợi em chuẩn bị xong, anh sẽ tới đón Thiển Thiển.

Lục Chi Lộ nhìn theo bóng lưng anh ta.
[Bị đá?]
[Ừm. Anh hỏi thì tôi cũng nói luôn, tôi và Tổng Giám đốc Trần của các anh chia tay rồi.]

Thứ nhất, anh không được chuyển trường cho Thiển Thiển. Em đã dành rất nhiều thời gian để khảo sát trường mầm non ấy, gần đó có một trường tiểu học phụ thuộc, trình độ của các giáo viên đều thuộc hàng đầu. Sau khi tốt nghiệp mầm non, Thiển Thiển có thể học tiểu học luôn ở đó. Nếu anh ngại xa thì có thể chuyển tới gần đây, nhưng không được phép ở chung cư của em, bởi vì em không quen để đàn ông sống trong nhà mình.

Lục Chi Y nhìn cô, anh ta biết rất rõ sự bài xích của Lục Chi Lộ đối với mình:
Được.

Ăn tối xong, thím Trương dẫn Lục Thiển Thiển đi tắm rửa.
Lục Chi Lộ và Lục Chi Y ngồi trong phòng khách.
Bất bình thường, thật sự là bất bình thường.
Tuy rằng Trần Tử Mặc rất nghiêm khắc, nhưng rất ít khi nặng lời với cấp dưới, càng không nói tới chuyện mượn công việc để trút ra những cảm xúc tiêu cực của mình.
Đoán chừng Lục Thiển Thiển cũng sắp tắm xong rồi, Lục Chi Lộ đứng lên khỏi xô pha:
Anh đi trước đi, em phải dỗ Thiển Thiển ngủ đã. À phải rồi, trước khi ngủ, Thiển Thiển có thói quen nghe truyện cổ tích. Nếu anh không biết kể thì mua mấy quyển truyện về, rảnh rỗi thì đọc.

Lục Chi Y nhíu mày lại:
Những chuyện đó anh biết rồi. Nhưng vì sao em lại đột nhiên đồng ý để Thiển Thiển tới sống với anh? Em định đi đâu sao?

Đôi mắt của Lục Chi Y lóe lên:
Điều đó không quan trọng, em đừng vì thế mà có thành kiến gì với Thẩm Thiên Trường.

Lục Chi Lộ nhếch môi:
Lục Chi Y, mọi người đánh giá em cao quá đấy. Từ đầu tới cuối, em chỉ dám hận anh mà thôi.

Vốn Phạm Tiêu đang định nói chú9c mừng, nhưng nhìn thấy vẻ mặt âm u của anh, anh ta chỉ có thể nghẹn lại trong cổ họng.

Gọi người tới đây. Tôi muốn biết tiế6n triển của dự án các nhà hàng tổng hợp ở thủ đô.


Thiển Thiển thích vẽ tranh, em muốn tìm gia sư cho con bé. Đến lúc đó anh phải chịu trách nhiệm tìm gia sư, trình độ không cần quá tốt, nhưng nhất định phải kiên nhẫn dịu dàng.

Lục Chi Y gật đầu:
Anh sẽ đích thân tìm.

Lục Chi Lộ nói:
Thực ra khuôn mặt của anh đẹp lắm đấy.

Lục Chi Y hơi sửng sốt, sau đó khóe môi anh ta cong lên, sự âm trầm trong mắt cũng tiêu tan.
[Bác sĩ Lục, hôm nay tâm trạng của Tổng Giám đốc Trần tệ lắm, có phải hai người cãi nhau không?]
Lục Chi Lộ đã đánh một giấc ở khách sạn rồi, lúc này đang thư thái ăn cơm.
...
Cứ thế, suốt cả một buổi sáng, Trần Tử Mặc liên tục kiểm tra đột xuất mười mấy tổ dự án.
Lục Chi Lộ mở miệng:
Em có mấy yêu cầu.


Em nói đi.
Lục Chi Y lên tiếng.
Lục Chi Lộ gật đầu:
Tuần nào anh cũng phải đưa Thiển Thiển đi chơi một lần. Có thể đi picnic ở vùng ngoại ô, cũng có thể tới khu vui chơi, hoặc là tham gia buổi họp mặt của các phụ huynh trong trường, để con bé chơi với bạn.


Không thành vấn đề.

8Nào ngờ Trần Tử Mặc đã tới trước rồi. Phạm Tiêu nhẹ nhàng đặt thứ đồ mà mình vừa lấy về để trên bàn anh:
Tổng Giám đốc Trần, đây là 3đồ mà anh bảo tôi đi lấy.

Trần Tử Mặc nhìn hộp quà nho nhỏ ấy, mím môi không nói gì.
Cô nhận được tin nhắn của Phạm Tiêu, phản ứng của Trần Tử Mặc cũng nằm trong dự đoán của cô.
[Cãi nhau thì không, chắc là vừa bị đá nên cáu gắt ấy mà.]
Càng nghĩ, Phạm Tiêu càng cảm thấy mình đã đoán đúng rồi.
Kích thích thật đấy!
Lục Chi Lộ khoanh tay:
Em định đi nước ngoài học lên tiến sĩ, không tiện đưa Thiển Thiển theo.

Lục Chi Y nhìn cô:
Trường nào?

Trần Tử Mặc lật xem, vừa đọc qua phần mục lục ở ngay trang đầu tiên.

Rầm
một tiếng, bản kế hoạch bay thẳng tới chân người phụ trách.
Lục Chi Lộ nhìn khuôn mặt của anh ta:
Anh đi xóa vết sẹo trên mặt đi.

Lục Chi Y mím môi không nói gì.

Thứ hai, anh phải cai thuốc lá, kiêng rượu bia, còn phải giảm bớt số lần đi xã giao. Ngày nào anh cũng phải đưa đón Thiển Thiển đi học, thời gian dành cho con bé hằng tuần không được ít hơn hai mươi tư tiếng.


Thuốc lá rượu bia anh đã cai từ lâu rồi, xã giao anh sẽ cố gắng tránh, đồng thời hủy bỏ những chuyến công tác xa.

Bọn họ âm thầm nhắn tin hỏi Phạm Tiêu xem lý do là gì.
Phạm Tiêu đau đầu an ủi cấp dưới, nhưng lại không dám hỏi Trần Tử Mặc, chỉ có thể gửi tin nhắn cho Lục Chi Lộ.
Lục Chi Y đang ở nơi khác, nhận được điện thoại của Lục Chi Lộ là lập tức về ngay, đến buổi chiều mới về đến thành phố Vân.
Hôm qua hai người mới cãi nhau, nhưng đến hôm nay lại có thể bình tĩnh ngồi ăn tối với nhau trên cùng một bàn.
Lục Chi Lộ ném một tấm danh thiếp cho anh ta:
Đây là đàn anh khóa trên của em, là bác sĩ hàng đầu trong ngành phẫu thuật thẩm mỹ. Anh đi tìm anh ấy, nói là em giới thiệu, anh ấy sẽ sắp xếp cho anh.

Lục Chi Y cầm tấm danh thiếp:
Cảm ơn em.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?
Sau khi người phụ trách đi, Trần Tử Mặc lại lên tiếng:
Gọi người của tổ dự án ‘Xe ăn nhân đạo’ tới đây, tôi muốn biết tình hình của bọn họ.


Anh đừng nghĩ nhiều. Em chỉ không muốn đến lúc đi họp phụ huynh cho Thiển Thiển, anh lại làm người khác sợ thôi.
Lục Chi Lộ thản nhiên nói.

Được, anh sẽ tìm bác sĩ.


Lục Chi Y.

Lục Chi Y quay mặt nhìn cô.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.