• 699

Chương 85: Quan chiến


Thánh cô đang định đứng dậy thì hai mắt dán chặt vào Phương Kiếm Minh, con ngươi phát ra từng đạo hàn quang, nhìn thấy Phương Kiếm Minh nổi da gà, run run nói:
tỷ muốn làm gì? Tỷ đừng có qua đây, ta…ta tuy còn nhỏ tuổi nhưng dù gì cũng là một nam tử,…tỷ…tỷ…
lại thấy thánh cô cất Thiên Thiền đao bí kíp vào trong người, trái là trường kiếm, phải là đại đao, quay lưng bỏ đi mặc cho Phương Kiếm Minh gào thét trong hồ:
Thánh cô, thánh cô tỷ tỷ, tỷ tỷ, tỷ không được mang bí kíp và đao của ta đi, sau này ta còn phải trở về sư môn đó, tỷ đừng có đi…nếu như tỷ còn bước tới trước một bước, ta sẽ bảo Thiên Thiền đao đánh tỷ đó.

Thánh cô không thèm quay đầu lại:
Tiểu quỷ, ngươi có bản lãnh thì bảo đi!

Phương Kiếm Minh thấy nàng ta không nghe lời mình, không ngừng bước tới trước, mắt nhìn thấy nàng đã đi hơn mười dặm, hắn mới tức giận nói:
Thiên Thiền đao, đồ bán chủ cầu vinh nhà ngươi, ngươi mau ra cho ta, mau ra!

Thánh cô cứ cười lạnh không dứt, đi được ba trượng, Thiên Thiền đao vẫn chưa có động tĩnh gì, bỗng một tiếng leng keng, Phương Kiếm Minh không thèm quan tâm đến gì nữa, phóng ra từ trong hồ, thánh cô nghe thấy đằng sau có tiếng người ra khỏi nước, nghĩ là Phương Kiếm Minh tập kích từ đằng sau, lạnh lùng quay người lại.

Lưu manh, vô sỉ…
Thánh cô liếc nhìn thấy Phương Kiếm Minh ở trần, hai mắt nhắm tịt lại, Thiên Thiền đao trong tay đột nhiên chấn động, nàng ta không còn cầm được nữa, tuột khỏi tay của thánh cô. Nàng lạnh hừ một tiếng, phi thân nhảy lên, đuổi theo. Thiên Thiền đao đó giống như đang đùa cợt, cứ bay về phía của Phương Kiếm Minh, thánh cô nhìn thấy Phương Kiếm Minh quay lưng về phía mình, nhanh chóng mặc quần áo, thì mắng rằng:
Tiểu quỷ, ngươi làm gì vậy?
Phương Kiếm Minh cũng không kịp đi giày, quay người lại, đưa tay bắt lấy Thiên Thiền đao, rồi quay lại nói:
Thánh cô, mau giao bí kíp ra đây, nếu không tiểu tử ta không khách khí đâu!

Thánh cô cười lạnh:
Có bản lãnh thì ngươi tới mà lấy, bổn thánh cô muốn lãnh giáo cao chiêu của ngươi.

Phương Kiếm Minh cười ha hả, nói:
Được, dù sao thì chúng ta tạm thời cũng không ra khỏi đây được, vậy thì ta sẽ ra vài chiêu để tỷ biết tiểu tử này không phải dễ ăn hiếp đâu.

Nói rồi, Thiên Thiền đao bay tới đánh thẳng vào đầu của thánh cô, khí thế vô cùng, thánh cô cũng không thèm rút kiếm, vỏ kiếm của nàng tự bật lên, đỡ lấy Thiên Thiền đao, thuận thế giống như một con rắn nhỏ điểm vào huyệt Nhũ Trung ở ngực của Phương Kiếm Minh, Phương Kiếm Minh cười hắc hắc, tung thân lộn vòng trên không ngoài một trượng, hai chân chạm đất sau đó lại đột nhiên lộn về phía sau. Mũi đao điểm trúng huyệt Vân Môn trên vai thánh cô, nàng nhẹ nhàng tránh né, chuyển đến bên mặt của Phương Kiếm Minh, một chiêu Tiên Nữ Hiến Đào tấn công tới như thiểm điện, nắm lấy vai trái của Phương Kiếm Minh. Phương Kiếm Minh đứng đó không thể động đậy, mắt nhìn thấy ngọc thủ của thánh cô muốn nắm lấy vai mình, Phương Kiếm Minh đột nhiên cúi người xuống, vai tránh qua năm thốn, ngọc thủ của thánh cô mang theo một chân lực quét qua một thốn trên vai của hắn, Phương Kiếm Minh cười ha ha, không đợi nàng biến chiêu, ngón tay lay động, chỉ phong hướng về huyệt Thái Uyên ở cổ tay thánh cô, muốn đánh rơi trường kiếm trong tay nàng.
Thánh cô biết âm mưu của hắn, bàn tay trái nắm trường kiếm của nàng ngũ chỉ mở rộng, trường kiếm rơi xuống, năm ngón tay của thánh cô quét trong không trung phát ra năm luồng chỉ phong, trong đó có một chỉ phong hưởng thẳng tới chỉ phong của Phương Kiếm Minh, một tiếng bùm nhẹ vang lên, bốn luồng chỉ phong còn lại hướng thẳng tới Phương Kiếm Minh, đồng thời thân hình của thánh cô cũng xoay chuyển một vòng, nắm chặt trường kiếm vẫn còn chưa chạm đất.
Thánh cô trong một chiêu không những đã phá được chiêu thức của Phương Kiếm Minh, hơn nữa còn thu về bồn luồng chỉ phong, sự cơ linh đối với chiêu thức này thực làm cho ngươi khác chấn kinh, nàng còn chưa tới mười tám mười chín tuổi, có thể làm được như vậy quả thật không hề tầm thường.
Phương Kiếm Minh nhìn thấy nàng đã phá được chỉ phong của mình, sắc mặt có chút kinh ngạc, cười ha ha:
Hay lắm, tỷ tỷ, công phu của tỷ quả nhiên rất tuyệt, chẳng trách dám tới làm phiền nghĩa phụ của ta!
ngủ chỉ của tay phải, trở thành dạng trảo, , cách không phát ra một trưởng, chưởng phong bay tới, đánh bay bốn luồng chỉ phong. Thánh cô nhìn thấy, trầm giọng cười lạnh:
Tiểu quỷ, ngươi đã không phá được phải không? Mới phải dùng đến quỷ kế này!
Trường kiếm xuất ra khỏi vỏ như thiểm điện, mũi kiếm thoáng động, biến thành mười mấy con ngân xà, xông tới Phương Kiếm Minh, Phương Kiếm Minh hú dài, thân hình rung động, thi triển thân pháp Kỳ Lân Bát Biến, xoay quanh thánh cô. Thánh cô thấy nhân ảnh trước mắt hoa lên, Phương Kiếm Minh đã biến thành tám thân ảnh, xoay quanh nàng, trong lòng kinh hãi, cũng không biết đâu mới là thân thể thật của Phương Kiếm Minh, nàng đã sử ra bộ Huyền Minh kiếm pháp của sư môn, từng đạo từng đạo kiếm khí dày đặc như rừng cây phóng ra, bao bọc nàng ta ở giữa, không cho Phương Kiếm Minh tấn công mình trong vòng một trượng.

Hai người bọn họ đánh nhau kịch liệt, thân ảnh nhấp nhô bên bờ hồ, kiếm quang, kiếm khí, nhân ảnh, chưởng ảnh lay động trong vòng năm trượng, vô cùng đẹp mắt, một người là tiểu quỷ, thân có tuyệt kỹ lại thông minh hơn người, một người là thánh cô một trong tam thánh của ma môn, võ công được xếp trong số mười người đầu bảng của ma môn. Nội công của hai người đều là do gặp được cao nhân chỉ điểm, đâu có phải là loại nội công đầu bếp chỉ luyện có một hai mươi năm có thể bì được, thánh cô còn lớn hơn Phương Kiếm Minh tám tuổi, đã thành niên, nhưng Phương Kiếm Minh vẫn chưa tới mười một tuổi, về nội công đương nhiên là phải cao hơn hắn một chút, nhưng Phương Kiếm Minh dựa vào tuyệt thế thiên hạ thân pháp Kỳ Lân Bát Biến của hắn, thánh cô có lợi hại cỡ nào, cũng nhất thời không có cách gì với hắn, ngược lại còn bị Phương Kiếm Minh dần dần bức tới trước mặt năm xích.
Trong lúc bọn họ đang đánh nhau kịch liệt, từ một cây lạ bên bờ hồ một thân ảnh nhỏ bé nhảy xuống, lộn vòng trên thảm cỏ, nó cứ lộn cho tới chỗ hai người đánh lộn, cái con vật này chắc chắn là kỳ lân thử rồi! Vừa nãy nó bị thánh cô bức phải chạy mất, trốn lên trên những cái cây lạ, bây giờ thấy thánh cô bị Phương Kiếm Minh áp chế, lập tức chạy ra, đứng xem ở bên ngoài chỗ họ đánh nhau, mồm luôn miệng chi chi, nó lúc thì lộn mèo, lúc thì lăn lóc, lại lộn vòng, sau đó thì nhảy cẫng lên, chuyển động không ngừng trên không, đang xem tới gay cấn, chơi tới gay cấn, không để ý trượt ngã, cả người chúi về phía trước, đập mặt xuống, lăn bò ra trên thảm cỏ. Cũng vào lúc đó, khi kỳ lân thử vẫn chưa kịp đứng lên, Phương Kiếm Minh ngẩng đầu hú dài một tiếng, tiếng hú hàm chứa nội gia chân lực, lập tức truyền đi rất xa, làm kinh động những con chim không biết trốn ở đâu, tung cánh bay lên trên không, cúi đầu nhìn thảm cỏ bên bờ hồ, nơi đó đang có tám nhân ảnh đang vây hãm một nhân ảnh bạch y, lợi kiếm trong tay sử ra dày đặc tới nỗi không lọt gió, Phương Kiếm Minh hú dài một tiếng xong thì đột nhiên cười:
Thánh cô tỷ tỷ, đừng đánh nữa, chúng ta tìm đường ra thôi!

Tám nhân ảnh hợp thành một thể hiện ra một Phương Kiếm Minh, trong tay hắn đã cầm một cuốn sách, đó chính là Thiên Thiền đao bí kíp mà thánh cô đã lấy đi, dưới chân hắn vẫn chưa đi giày, hai bàn chân trần trông rất lôi thôi. Thánh cô biến sắc mặt, ngọc thủ bất giác đặt lên ngực, hét lớn:
Ngươi đã lấy được lúc nào vậy? tên lưu manh này!


?19407-Thieu-Lam-Bat-Tuyet-Chuong-249&page=18#ixzz3OCRWAkPQ
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiếu Lâm Bát Tuyệt.