Chương 302: Tôi là bạn gái của anh ấy
-
Thịnh Thế Hôn Nhân
- Tam Kim Nguyên Bảo
- 1459 chữ
- 2022-02-06 09:50:54
Cảm ơn!
Katarina chỉ muốn làm nũng Cố Thần Trạch một chút không ngờ lại có người qua đường ra tay đỡ mình, nên cô ta cảm thấy ngại ngùng mà đứng dậy
Sau đó cô ta ôm lấy cánh tay của Cố Thần Trạch, động tác vô cùng trôi chảy như thể đó là điều tự nhiên hơn cả tự nhiên
Chu Dụ ngồi xổm xuống đất nhặt đồng tài liệu lên
Hôm nay Chu thị nhận được giấy tờ do bên công ty Cố Thần Trạch gửi tới, lập tức mở một cuộc họp khẩn
Chu Dụ không hề tham gia cuộc họp đó, nhưng nội dung thì sau khi Chu Kiển Quốc giận dữ quát tháo, cô cũng biết được một chút
Chu Dụ không thể khai Chu Kỳ ra, một mình hứng hết lửa giận từ Chu Kiến Quốc, cô phải tìm cớ về nhà lấy tài liệu mới có thể thở phào một hơi
Không ngờ trên đường về lại thấy cảnh này
Đều tại anh, nếu anh cõng em thì đầu bị người ta chế giễu chứ?
Katarina kéo tay Cố Thần Trạch
Làn da của người châu u rất trắng, cô ta lại có sống mũi cao, đôi má lấm tấm tàn nhang khiến vẻ đẹp ấy vô cùng chân thực
Từ đầu tới cuối, Cố Thần Trạch vẫn bị vây trong trạng thái ngẩn ngơ
Anh ta bỗng phản ứng kịp, đẩy tay Katarina ra, bước về phía trước một bước:
Chu Du, không phải như em nghĩ đâu, em hãy nghe anh giải thích đã.
Vừa nói, anh ta vừa nắm lấy tay Chu Dụ
Chu Du miễn cưỡng tránh né, thoát khỏi cánh tay anh ta
Gương mặt cô không hề tỏ thái độ gì khi nhìn Katarina, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng nhưng không hề có cảm xúc:
Xin hỏi, ngài đây là gì của cô?
Đôi mắt Cố Thần Trạch lóe lên, anh ta quay đầu nhìn Katarina:
Đừng làm loạn...
Tôi là bạn gái của anh ấy.
Katarina không phải kẻ ngốc, chỉ cần nhìn phản ứng của Cố Thần Trạch là đoán ra Chu Dụ và anh ta có quan hệ
Katarina cố ý nhanh miệng, công khai chủ quyền trước mặt Chu Dụ:
Tôi và anh ấy đã quen nhau từ lâu rồi, nhưng tôi chưa tốt nghiệp, mới tốt nghiệp được vài tháng là tôi tới Trung Quốc tìm anh ấy ngay.
Chu Du ôm đống tài liệu trong tay, móng tay cô như đâm vào trang giấy
Gương mặt cô nở nụ cười nhạt, cảm giác phiêu dật thoát tục, không màng thể sự bỗng toát ra:
Vậy tôi chúc hai người hạnh phúc dài lâu.
Chuyện này khiến Cố Thần Trạch lo lắng muốn chết, cũng không hề quan tâm đến Katarina nữa, anh trực tiếp đẩy cô ta ra nói:
Không phải, Chu Du, em nghe anh nói đã, không phải như em nghĩ đâu.
Thể thì thế nào?
Chu Du lạnh lùng nhìn Cố Thần Trạch với ánh mắt khinh thường rồi lại liếc sang Katarina đang ở bên cạnh anh ta:
Lẽ nào cô ấy không nói thật? Không phải cô ấy ngàn dặm xa xôi tới Trung Quốc tìm anh sao? Một cô sinh viên vì anh mà tới một đất nước xa lạ, dù thế nào đi nữa anh cũng phải cho cô ấy một câu trả lời thỏa đáng chử.
Anh...
Cố Thần Trạch không còn gì để chối cãi, đây là lỗi của anh ta
Anh ta sai vì trước khi về nước không nên đùa với Katarina như vậy, anh ta không biết Katarina lại thích mình tới mức này.
Rõ ràng ai nấy đều gặp dịp thì chơi, Cố Thần Trạch lại có cảm giác rất chân thực với Chu Dụ
Nhưng những lời như vậy, làm sao anh ta có thể nói ra đây? Chu Dụ đưa tay vén những sợi tóc trên trán, khóe miệng cong lên châm chọc:
Cố Thần Trạch, làm người phải có lương tâm và trách nhiệm
Anh để cô ấy lặn lội từ xa tới tìm thì phải chăm sóc cô ấy đi chứ.
Vậy còn em? Anh chăm sóc cô ấy, còn em thì sao?
Ánh mắt Cố Thần Trạch chứa đầy sự đau khổ, anh ta không biết thì ra mình thích Chu Dụ nhiều đến vậy
Cố Thần Trạch không thể chịu đựng nổi việc Chu Du cố gắng kìm nén cảm xúc, cô càng làm ra vẻ cứng rắn kiên cường thì càng khiến trái tim của anh ta đau như bị dao cứa vậy
Hừ.
Chu Dụ kiêu ngạo hừ lạnh rồi từ tốn nói:
Tôi thì không cần anh phải nhọc lòng, công ty của anh và Chu thị của chúng tôi đã không còn khả năng hợp tác được nữa
Hai công ty trở thành kẻ thù, vốn dĩ chúng ta đã không có khả năng rồi.
Chuyện tình cảm của chúng ta có liên quan gì tới chuyện công ty chứ?
Cố Thần Trạch nhíu chặt mày lại, trong mắt đầy vẻ đau đớn:
Chu Du, em đừng như vậy có được không?
Đủ rồi, chăm sóc bạn gái anh cho tốt vào.
Chu Du nhìn Katarina đang đứng đó, rõ ràng cô ta uống say nhưng gương mặt vẫn lộ sự thất vọng
Người ta nói tình địch gặp nhau sẽ đỏ mắt, nhưng Chu Du nhìn Katarina lại cảm thấy không đành lòng:
Cô à, sau này đừng có ngu ngốc như vậy nữa, chẳng có tên đàn ông nào đáng giá đến mức khiến cô trốn nhà ra đi vì anh ta đâu.
Chu Du, mày cũng đừng có ngốc nghếch như vậy!
Nói xong, Chu Du bước những bước dài, mang theo chút kiêu hãnh mạnh mẽ cuối cùng, biến mất khỏi tầm mắt của Cố Thần Trạch
Cố Thần Trạch biết, lúc này đáng lẽ anh ta phải đuổi theo mới đúng.
Nhưng anh ta lại không biết đuổi theo rồi nói gì
Anh ta chỉ có thể ngơ ngác nhìn bóng lưng của Chu Du hòa lẫn vào dòng người, cho đến khi không còn phân biệt được bóng dáng nào là cô nữa
Katarina đã hoàn toàn tỉnh rượu
Cô ta bước tới bên cạnh Cố Thần Trạch, nhìn theo hướng mà Chu Dụ rời đi, trong lòng vô cùng hoang mang:
Anh..
thích cô ấy đúng không?
Đương nhiên.
Cố Thần Trạch trả lời không hề do dự, anh ta biết bây giờ mình nên nói rõ ràng với Katarina:
Chúng ta tìm chỗ nào đó để nói chuyện đi.
Từ đầu anh đã nói tìm một chỗ để nói chuyện, chính vì muốn nói với em về chuyện nào sao?
Katarina xoay người nhìn Cố Thần Trạch:
Muốn nói với em rằng anh đã yêu người khác rồi ư?
Katarina!
Cố Thần Trạch thực sự không hiểu, anh ta không thể hiểu nổi tại sao Katarina đột nhiên trở nên thâm tình như vậy, rõ ràng trước kia mình chỉ nói đùa mà thôi:
Vì sao em lại tới đây tìm anh? Anh tưởng khả năng hiểu tiếng Trung của em rất tốt, lúc đó anh chỉ đùa với em, em không hiểu sao?
Đương nhiên khả năng hiểu tiếng Trung của em rất tốt!
Katarina đột ngột hét lên, hai mắt đỏ bừng:
Nhưng em thực sự thích anh! Có phải người Trung Quốc các anh cho rằng người nước ngoài như bọn em rất phóng khoáng nên chuyện tình cảm cũng tùy tiện đúng không?
Cố Thần Trạch bất đắc dĩ nhìn sang chỗ khác, anh ta không muốn cãi vã với Katarina ở trên đường, nhưng không thể không nói rõ cho cô ta hiểu:
Anh không có ý này, nhưng khi chúng ta quen nhau, anh đã nói là nếu em cảm thấy không hợp thì có thể kết thúc bất cứ lúc nào
Anh tưởng những gì từng nói với em hồi về nước là đã nói rõ chuyện giữa chúng ta rồi chứ...
Bốp!
Một cái tát vang lên cắt ngang lời của Cố Thần Trạch, anh ta cảm thấy gương mặt mình đau rát, nhưng lại không thể nói bất cứ điều gì.
Bởi vì anh ta nhìn thấy đôi mắt của Katarina đã đong đầy lệ, chỉ cần cô ta hơi chớp là nước mắt sẽ tràn ra ngoài.
Nhưng lúc này đây, Cố Thần Trạch bỗng nhớ tới đoạn đường ở cầu thang bệnh viện cách đây rất lâu, anh ta từng thấy Chu Dụ đưa tay che mắt, cố nén nước mắt nhưng vẫn khóc đến mức khổ sở
Đúng vậy, cô ấy là một người bướng bỉnh, ngay cả khi muốn khóc cũng cố gắng chịu đựng
Trong đầu Cố Thần Trạch bông hiện lên đủ mọi dáng vẻ của Chu Dụ
Anh ta mím môi, đứng ngay trên phố, khom người cúi đầu một cách trang trọng với Katarina:
Xin lỗi.