• 1,760

Chương 307: Bảo lãnh ra ngoài


Nụ cười bên môi Thẩm Đình Vũ càng ngày càng rạng rỡ, ánh mắt thoạt nhìn càng thâm thúy,
Bây giờ cô nhất định rất hận Thẩm Đình Thâm phải không?

Cậu ta cũng không vội nói thật với Hạ Tiêu Tiêu, dù sao 30' đồng hồ cũng rất dài, từ từ trôi qua

Hận anh sao? Bây giờ người ở thành phố H đã cực kì chán ghét Hạ Tiêu Tiêu, còn tại sao lại chán ghét cô ta ư? Chán ghét cô ta dùng loại thủ đoạn để tiện đó mới có thể thành công làm minh tinh sao? Nhưng cô ta có lỗi gì, mỗi người đều muốn thành công, có ai không trả giá thật lớn chứ? Chỉ là bọn họ đã thấy Hạ Tiểu Tiêu bị quy tắc ngầm, lẽ nào người bị quy tắc ngầm trong làng giải trí còn ít sao? Chẳng qua là vì cô ta đã từng quá thành công, nên khi hình tượng mà tất cả bọn họ định cho cô ta sụp đổ, bọn họ lập tức thẹn quá thành giận, bắt đầu chán ghét cô ta

Hạ Tiêu Tiêu là một người tính tình cực đoan, không sai, cô ta hận Bạch Nhược Y không làm gì cũng đoạt được Thẩm Đình Thâm

Cô ta hận Chu Dụ tìm người cưỡng hiếp mình, còn bôi nhọ mình hít thuốc phiện khiến mình phải vào nhà giam

Cô ta mang theo sự ác độc và oán hận vào tù, nhưng lại phát hiện người trong nhà giam này mới thật sự độc ác

ở trong hoàn cảnh này, Hạ Tiểu Tiểu nhận ra mình thay đổi rất nhiều việc đã không còn quan trọng như vậy

Cô ta còn chưa tới 30 tuổi, lại giống như đã qua cả một đời

Nhưng cô ta cũng biết, trong lòng của mình từ đầu tới cuối chỉ có một mình Thẩm Đình Thâm mà thôi

Yêu anh cũng được, hận anh cũng được, nhưng tất cả đều là anh

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tiêu Tiêu là một đôi mắt khiến người ta cảm thấy xót xa, trống rỗng và vô hồn,
Hận, hận anh ta tận xương

Hận không thể uống máu của anh ta, ăn thịt anh ta.
Giọng nói của cô ta lạnh nhạt và êm dịu, tựa như chỉ đang nói thời tiết hôm nay như thế nào

Nhưng từ trong câu chữ tản ra mùi máu tươi khiến cho Thẩm Đình Vũ giống như mãnh thú ngửi thấy thức ăn, ánh mắt lấp lánh tia sáng hưng phấn,
Cho nên mới nói, nếu như tôi khiến cô rời khỏi nhà giam, cô sẽ giúp tôi đối phó Thẩm Đình Thâm, cô nhất định sẽ giúp tối đúng không?

Đương nhiên, tôi cũng không có tư cách lựa chọn, dù sao bây giờ chỉ có một mình anh có thể đưa tôi rời khỏi nhà giam.
Hạ Tiêu Tiêu giơ tay lên chống cằm nhọn, nháy mắt cười khẽ với Thẩm Đình Vũ.

Trong vài giây cô ta giống như thay đổi thành một người khác


Đừng nói là đối phó Thẩm Đình Thâm, cho dù anh bảo tôi đi giết anh ta, nếu như có cơ hội, tôi cũng sẵn lòng.
Hạ Tiêu Tiêu vừa nói, vừa hơi nghiêng đầu, theo động tác của cô ta, tầm mắt chậm rãi hướng xuống phía dưới là có thể thấy đường cong kiêu ngạo của bầu ngực,
Tóm lại chính là, tôi có thể vì anh làm bất cứ chuyện gì.


Cho dù bây giờ cô ta hoàn toàn không trang điểm, nhưng cơ thể vốn đã đẹp đến bại hoại, cộng thêm hơi thở quyến rũ từ cốt tủy của cô ta vẫn có thể làm cho cả người đám đàn ông sôi trào

Thẩm Đình Vũ đứng lên, kéo vạt áo vest trên người làm cho quần áo thêm chỉn chu, cũng làm cho cậu ta trông càng thêm đẹp trai

Đôi chân dài bước không nhanh không chậm đi về phía Hạ Tiêu Tiêu

Ngón tay thon dài của Thẩm Đình Vũ nhẹ nhàng nâng cằm cô ta lên, lông mày sắc như dao khẽ giật giật

Cậu ta chậm rãi kề bên vành tai của cô ta, giọng điệu mập mờ nói,
Cô yên tâm, tôi sẽ không đụng vào cô, bởi vì cô thật sự quá bẩn rồi.


Nụ cười trên mặt Hạ Tiếu Tiếu lập tức tan biến, rõ ràng động tác và giọng điệu của Thẩm Đình Vũ mập mờ phóng đãng như thế, nhưng lời nói ra lại làm cho trái tim người ta run lên

Cô ta mấp máy làn môi khô khốc,
Nhưng anh tìm đến tôi, chứng minh tôi vẫn có giá trị đối với anh, chỉ cần anh đồng ý, chuyện gì tôi cũng có thể làm, cũng không phải chỉ là ngủ với anh.


Mới vừa nói xong, Hạ Tiểu Tiểu cảm giác người bên cạnh dựa vào mình ngồi xuống, nghiêng mắt nhìn lại là có thể thấy gò má hoàn mỹ của Thẩm Đình Vũ gần bên.

Thẩm Đình Vũ lười biếng mở miệng nói,
Chẳng phải tôi đã tự mình tới thăm cô, xem cô rốt cuộc có giá trị hay không sao?



Có ý gì?
Hạ Tiểu Tiểu nghiêm nghị, dù sao đây là con đường duy nhất liên quan đến việc cô ta có thể rời khỏi nhà giam hay không.

Cô ta ở trong tù coi như là chịu đủ rồi, những nữ phạm nhân kia vừa âm hiểm vừa độc ác, Hạ Tiểu Tiểu sao có thể là đối thủ của họ, mỗi ngày ở trong tù đều làm cho cô ta sống không bằng chết.


Những năm qua Thẩm Đình Thâm luôn chuẩn bị một phương án bí mật, chuyện về phương án này rất kín đáo, tôi muốn xem thử cố có biết chút da lông nào hay không.


Giọng nói của Thẩm Đình Vũ bình thản, ngoài sự ngang ngạnh ra thì không có cảm xúc nào khác

Nhưng Hạ Tiếu Tiếu nghe vào trong tai, đáy lòng trào dâng cơn ớn lạnh, thấm vào trong tận xương cốt khiến cô ta đột nhiên rùng mình

Trước kia lúc không có Bạch Nhược Y, Hạ Tiêu Tiêu đối với Thẩm Đình Thâm mà nói đã coi như là ngoại lệ đặc biệt.

Chuyện mà anh chuyên tâm, sao Hạ Tiểu Tiểu có thể không biết

Nhưng cô ta thật không ngờ Thẩm Đình Vũ lại biết chuyện này, theo lý chuyện này chỉ có hai người Lý Lâm và Thẩm Đình Thâm biết

Còn cô ta cũng là vô ý mà biết một chút nội dung, Thẩm Đình Vũ hoàn toàn không có địa vị gì ở Thẩm thị, ngoài việc miễn cưỡng có một ít cổ phần ở các xí nghiệp của Thẩm thị ra thì chuyện nội bộ trong công ty, cậu ta hoàn toàn không có tư cách biết.

Thể thì làm sao Thẩm Đình Vũ biết chuyện này? Hay là nói cậu ta đã biết bao lâu?
Tôi...
Chân mày Hạ Tiêu Tiêu lại nhíu lại, cô ta biết cũng không nhiều, nhưng nếu cô ta thật sự nói như vậy thì Thẩm Đình Vũ chắc chắn sẽ không giúp cô ta ra tù.

Cho nên cô ta đành phải nhắm mắt nói,
Biết một chút.



Nói.
Thẩm Đình Vũ gác hai chân lên trên bàn để cà phê, liếc mắt thản nhiên nhìn Hạ Tiểu Tiêu.

Hạ Tiểu Tiểu lại ngồi bên cạnh, cố tình giữ khoảng cách với Thẩm Đình Vũ,
Nếu tôi nói với anh rồi, sau khi anh biết liền không đưa tôi ra tù, vậy tôi làm sao bây giờ?


Thẩm Đình Vũ khẽ cười, trong mắt đều là ý châm chọc,
Xem ra cô vẫn rất cẩn thận, sở dĩ tôi tới tìm cô đã chứng minh tôi cũng biết một chút về phương án đó

Nhưng cô nói cũng có lý, như vậy đi, cô nói một từ mấu chốt ra trước, tôi xác nhận cô thật sự biết, ngày mai tôi sẽ tìm người bảo lãnh cô ra ngoài.


Lúc này Hạ Tiêu Tiêu mới gật đầu một cái, vẻ mặt hơi căng thẳng, bởi vì những kí ức đó quá lâu rồi, cũng không phải rất chắc chắn chữ đó trong trí nhớ có phải từ mấu chốt hay không.


Steve.


Nói xong, cô ta căng thẳng nhìn vẻ mặt của Thẩm Đình Vũ

Trên mặt Thẩm Đình Vũ không có cảm xúc gì, chỉ là bỏ hai chân gác trên bàn xuống, vuốt nếp nhăn trên vest,
Ngày mai sẽ có người tới bảo lãnh cô ra ngoài, người đó sẽ tạm thời chăm sóc cô

Về phần chuyện có nên làm cho tôi, mấy ngày nữa tôi sẽ đến nói cho cô biết.


Lúc này Hạ Tiêu Tiêu mới thở phào nhẹ nhõm, trong đầu cũng đã suy nghĩ thật nhanh

Dường như cô ta hiểu Thẩm Đình Vũ muốn bảo mình làm cái gì, cũng hiểu chuyện Thẩm Đình Thâm trù tính mấy năm qua hẳn là sắp thực hiện.

Thẩm Đình Vũ đi tới bên cạnh cửa thì ngừng lại, cậu ta quay đầu lại lạnh lùng nhìn Hạ Tiểu Tiểu một cái


Cô nhớ kỹ lời nói của cô ngày hôm nay, tôi là người duy nhất có thể bảo vệ cô

Nếu sau này có dám phản bội tôi, hoặc là giấu tôi lén mưu tính gì đó, tôi sẽ dứt khoát khiến cô phải chết.

Tôi không dễ nói chuyện như anh trai mình đâu.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thịnh Thế Hôn Nhân.