• 1,759

Chương 382: Quản lý tạm thời


Như Kính vừa rời đi, Thẩm Đình Thâm nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ đã hơn hai giờ chiều.


Mấy đồng sự quan trọng đều hẹn đến 8rồi chứ?
Thẩm Đình Thâm ngước mắt nhìn Lý Lâm, vừa nói vừa đứng dậy, chỉnh lại nếp nhăn trên bộ vest. Lý Lâm gật đầu, đi phía trướ3c, mở cửa phòng làm việc giúp Thẩm Đình Thâm,
Hẳn là đến rồi, trong điện thoại họ nói với tôi là đúng hai rưỡi sẽ đến phòng họp.
9
Ừ, chúng ta đi thôi.
Thẩm Đình Thâm nghiêm túc nhìn thẳng, khuôn mặt lạnh lùng luôn phủ một lớp lạnh và một tư thái ngạo mạn mà c6hẳng có nguyên do. Lý Lâm đi phía sau Thẩm Đình Thâm một cách tự nhiên, hai người một trước một sau vào phòng họp. Thẩm Đình Thâm m5ới ngồi xuống không bao lâu thì các đồng sự nên đến đều đã đến, tất cả đều là người của gia tộc nhà họ Thẩm. Cách lần gặp trước cũng không xa, họ từng gặp nhau ở từ đường gia tộc mấy hôm trước. Thẩm Đình Thâm hờ hững mở mắt, quét một vòng qua những người trên bàn họp, ánh mắt tiếp xúc với vị ở bên phải.

Đôi mày đen thẫm sắc bén nhíu chặt,
Cậu ở đây làm gì?

Thẩm Đình Vũ cũng mặc một bộ vest xanh da trời thẫm, nhưng cậu ta mặc vest lại có một mùi vị khác, trong vẻ tà ác lại có chút tùy ý,
Anh ở đây làm gì thì tôi ở đây làm vậy đó. Hơn nữa không phải ba tỉnh lại thì đã nói cổ phần của tổng công ty cũng chia cho tôi một chút, bây giờ tôi cũng được coi như người trong hội đồng quản trị hay sao.
Trán Thẩm Đình Thâm nổi gân xanh.
Hôm ấy từ sau khi Thẩm Thanh Du tỉnh lại, bác sĩ còn nói tình trạng sức khỏe của ông ta bây giờ rất tệ, bảo mấy người Thẩm Đình Thâm đừng khiến cảm xúc của Thẩm Thanh Du có quá nhiều biến động nữa. Hơn nữa bác sĩ còn bảo Thẩm Thanh Du phải ở lại bệnh viện, nói dù thể nào bệnh tình cũng không thể ổn định.
Cho nên hôm ấy Thẩm Thanh Du nói với Thẩm Đình Thâm rằng sau này chuyện của tổng công ty cũng phải cho Thẩm Đình Vũ bắt đầu quản lý giúp, còn bảo Thẩm Đình Thâm đừng ở bên Bạch Nhược Y nữa.
Lý Lâm biết ý, bước lên trước một bước.
Thẩm Đình Thâm vươn tay vỗ eo Lý Lâm,
Còn có một chuyện nữa là trong thời gian cháu không ở công ty, tất cả mọi chuyện trong công ty đều do Lý Lâm quản lý tạm thời, phiền các chú phối hợp chút.
Trước đây Thẩm Đình Thâm có chuyện gì, một vài chuyện trong công ty đều do Lý Lâm quản lý thay, mấy đồng sự này cũng đều biết cả. Đó đã hình thành một thói quen, phần lớn các đồng sự vẫn đón nhận tin tức này rất bình tĩnh.
Nhưng mấy đồng sự có khuôn mặt vẫn một mực khó chịu kia đã sắp nhíu chặt đầu mày.

Đình Thâm, cháu cũng vì chuyện phát triển công ty nên mới đi Mỹ, cháu yên tâm đi. Trong khoảng thời gian cháu không ở công ty, mấy đồng sự bọn chú không có việc gì cũng sẽ đến công ty nhiều để quản lý nghiệp vụ.
Một ông chú trông rất hòa nhã cười tít mắt nói với Thẩm Đình Thâm.
Nhưng có mấy đồng sự, bắt đầu từ lúc vào phòng họp đã nghiêm mặt. Thẩm Đình Thâm đương nhiên cũng chú ý đến mấy đồng sự đó, nhưng anh không tận tâm. Thẩm Đình Thâm cũng cười thân thiện với người chú vừa lên tiếng,
Vâng, có các chú ở đây, cháu rất yên tâm.

Nói đến đây, ánh mắt Thẩm Đình Thâm liếc Lý Lâm đứng phía sau một cái.
Thẩm Đình Thâm vẫn một mực im lặng, chỉ là nghiêm mặt ngồi một bên, mặt lạnh tanh. Bây giờ Thẩm Đình Vũ quả thực cũng coi như người của Hội đồng quản trị, Thẩm Đình Thâm cũng không có lời nào để ứng đối.

Thôi vậy, nếu các đồng sự đều đã đến thì chúng ta nói vào chuyện chính đi.
Thẩm Đình Thâm cúi đầu nhìn tài liệu đã đặt sẵn trước mặt, bên trên viết về mấy dự án kết thúc trong năm nay của Thẩm thị. Thẩm Đình Thâm sắp đi Mỹ rồi, Tết năm nay cũng không quay về được, cho nên anh muốn nói về mấy dự án này với các đồng sự.
Rồi Thẩm Đình Thâm lại dặn dò trong thời gian anh xuất ngoại, chuyện công ty để Lý Lâm quản lý thay.
Các vị đều xem tài liệu trên tay rồi chứ.
Thẩm Đình Thâm đọc nhanh chóng, xem sơ qua tư liệu một lần rồi gập lại.
Mấy đồng sự đó khẽ gật đầu, có mấy người đọc chậm, vẫn còn đang chăm chú xem,
Cũng hòm hòm rồi.


Ừm, mấy dự án này là dự án chính trong năm nay, sắp đến năm mới rồi, tôi lại phải ra nước ngoài, cho nên phiền các chú đến cuối năm tới công ty nhiều thêm mấy chuyển, cuộc họp thường niên cũng nhờ các chú lo liệu chuyện của tổng công ty.
Khi nói chuyện với các đồng sự, giọng điệu của Thẩm Đình Thâm vẫn nhẹ nhàng hơn bình thường rất nhiều.
Dẫu sao đều là người trong gia tộc nhà mình, Thẩm Đình Thâm ít nhiều cũng khá khách khí.
Mấy người họ trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó một người đàn ông trạc tuổi Thẩm Đình Thâm lên tiếng,
Em họ à, tuy anh biết trước đây người quản lý thay không phải cậu Thẩm mà là Lý Lâm, bây giờ tình trạng sức khỏe của cậu Thẩm không ổn, còn đang ở viện, theo lý mà nói để Lý Lâm quản lý lo liệu thay cũng không có gì không thỏa đáng...



Rốt cuộc anh muốn nói gì? Không đồng ý để Lý Lâm đại diện cho vị trí của tôi ư?
Thẩm Đình Thâm lạnh mặt, người nói lời đó cũng không phải người tốt lành gì, tên Thẩm Thanh, trước đây lúc họp không ngủ thì xem phim.

Lần này anh ta lại đột ngột lên tiếng bày tỏ ý kiến, không cần nghĩ đã biết chẳng có chuyện tốt đẹp gì. Thẩm Thanh giơ tay chỉnh nơ trên cổ mình, nói với vẻ đầy nghiêm chỉnh,
Phải đấy, trước đây không có người phù hợp giúp cậu quản lý công ty, ngoài cậu Thẩm thì chỉ có Lý Lâm là người ngoài giúp cậu thôi.

Lý Lâm không phải người ngoài.
Thẩm Đình Thâm nhíu mày, tuy Thẩm thị là công ty gia tộc nhưng anh chưa từng cảm thấy Lý Lâm là người ngoài.

Anh cũng không thích người khác gọi Lý Lâm là người ngoài.

Nhưng dù gì anh ta cùng họ Lý mà! Công ty gia tộc nhà chúng ta cũng không có cổ phần của anh ta, dù thế nào cũng vẫn được coi là người ngoài.
Thẩm Thanh vừa nói vừa cười hì hì,
Nhưng mà em họ, cậu cũng đừng tức giận. Không phải anh nói Lý Lâm quản lý chuyện công ty thì không tốt, anh ta đã theo cậu bao năm như thế rồi, chuyện làm cho công ty mọi người đều thấy rõ, không ai nghi ngờ anh ta cả.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thịnh Thế Hôn Nhân.