Chương 384: Chuẩn bị sang mỹ
-
Thịnh Thế Hôn Nhân
- Tam Kim Nguyên Bảo
- 1104 chữ
- 2022-02-06 09:51:45
Trong phòng họp của công ty Bạch Thị, tình hình cũng đang vô cùng nhộn nhịp.
Lưu Bằng thấy Bạch Nhược Y đang tới, lập8 tức sốt sắng, ông ta trợn mắt nhìn Bạch Nhược Y:
Làm người phải biết lý lẽ, tin tức lần này tôi đã nói cho các người biết,3 dù thế nào đi nữa các người cũng phải hợp tác với tôi mới phải chứ.
Nói đến đây Lưu Bằng híp mắt nói:
Nếu như chuyện này 9lộ ra trong giới kinh doanh, cô cảm thấy Bạch thị còn có thể làm ăn với người khác, hay người khác còn có thể hợp tác với cá6c người không? Một chút uy tín cơ bản nhất cũng không thể cho người ta thấy?
Bởi vì trước kia khi Bạch Kiển còn ở c5ông ty, luôn coi trọng chữ tín. Cho nên lần này Lưu Bằng mới có thể tiết lộ hết những nội dung ấy ra. Bạch Kiến nhíu mày, trong lòng cũng cảm thấy nếu Bạch thị muốn đến Mỹ giành lấy hạng mục đó thì không thể không hợp tác cùng với Lưu Bằng.
Nhưng Bạch Nhược Y lại không cho là như vậy, cô ngồi bên cạnh Bạch Kiển, cười nói:
Lưu tổng à, trước đây ông đã làm gì với Bạch thị, những người trong giới kinh doanh đều rất rõ ràng. Lúc Bạch thị trong thời gian huy hoàng, ông luôn anh anh em em ngon ngọt với ba tôi. Nơi nào có tiếng Bạch thị thì cũng biết có liên quan đến công ty của các người, luôn biết quan hệ hai công ty rất tốt. Thế nhưng khi Bạch thị cần tiền, thì ngay cả ba tôi ông cũng không thèm gặp. Loại người như ông, ông luôn nói xấu ba tôi trong giới kinh doanh, ông cảm thấy có người tin ông sao?
Một con nhãi ranh như cô thì biết gì chứ? Chuyện của công ty Bạch thị chưa đến lượt cô nói chuyện.
Trước đó Bạch Kiến đã cười khẽ, Lưu Bằng không thay đổi chút nào cả.
Bây giờ nghe Bạch Nhược Y nói vậy ông ta thực sự đã nổi giận.
Bị một con nhãi ranh làm nhục, đương nhiên trong lòng ông ta không thể dễ chịu được.
Đây là Bạch thị của chúng tôi, chỉ cần dựa vào việc tôi mang họ Bạch! Thì tôi có quyền lên tiếng.
Bạch Nhược Y khẽ nhướng cằm lên, một khí thế hừng hực trào dâng tỏa ra khắp cơ thể cô. Đến cả Bạch Kiên đang ngồi cạnh cũng giật mình bởi dáng vẻ này của cô, đồng thời trong lòng cũng mừng thầm Mấy năm qua, Bạch Nhược Y đã thay da đổi thịt. Lưu Bằng tức giận đỏ cả mặt:
Tóm lại, các người muốn tới Mỹ giành lấy hạng mục đó, dù thế nào cũng phải hợp tác cùng công ty tôi, không thể ăn một mình được.
Ông ta đã tốn không ít công sức để có được tin tức này.
Cứ như vậy mà vô duyên vô cớ bị Bạch thị giành mật đương nhiên là không thể cảm tâm. Đồng thời cũng tự trách mình quá coi thường cha con Bạch thị, không ngờ dã tâm của họ lại lớn như vậy.
Lưu tổng, mọi người đều đã là người trưởng thành, ông cũng đã lăn lộn thương trường bao nhiêu năm qua. Ông không cảm thấy ông nói những câu này thực sự rất nực cười sao?
Bạch Nhược Y cong môi lên nói với ý châm chọc, khẽ nhướng mày, ánh mắt đầy sự lạnh lùng, lạnh tới mức khiến người ta rùng mình.
Bạch Kiến nhìn thấy dáng vẻ ấy của cô, trong lòng đột nhiên lại nhớ tới Thẩm Đình Thâm.
Từng cử chỉ lời nói của Bạch Nhược Y với Lưu Bằng, kể cả cái nhăn mày hay nụ cười đều rất giống Thẩm Đình Thâm.
Dáng vẻ ấy không phải là dáng vẻ của một cô gái mời ngoài hai mươi có thể có được.
Lưu Bằng tức đến nỗi suýt hộc máu mồm:
Phù
rồi đứng dậy, giơ tay chỉ vào Bạch Nhược Y mắng:
Cô định làm gì? Nếu không phải tôi và ba cô còn có chút tình cảm, tôi sẽ không bao giờ để cập tới lần hợp tác này? Tôi đã mang cả hợp đồng liên doanh tới rồi, các người chỉ có hai lựa chọn. Hoặc là hợp tác với tôi, sau đó giành lấy hạng mục bên Mỹ. Hoặc là coi như tôi chưa từng tới đây ngày hôm nay, các người cũng không thể đến Mỹ giành lấy hạng mục ấy.
Bạch Nhược Y nhìn Lưu Bằng nói chuyện như một đứa trẻ không hiểu chuyện, còn ra vẻ dọa dẫm ở đây, thực sự là quá nực cười:
Nhưng chuyện ông nói có ý nghĩa gì không? Tôi có thể nói rõ ràng với ông rằng, nếu như vị cá sấu lớn bên Mỹ đã biết ba tôi, ông cũng biết nếu ba tôi đi đàm phán, thì rất có khả năng họ sẽ hẹn ba tối hợp tác. Cho nên cơ hội lần này đối với Bạch thị mà nói thì đó là một cơ hội vô cùng tốt. Đương nhiên Bạch thị chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng tôi từ chối hợp tác với công ty của ông.
Cô... cô...
Lưu Bằng tức giận trừng mắt lên, giống như mắt sắp rơi ra ngoài vậy, thậm chí còn giơ tay lên như muốn đánh Bạch Nhược Y vậy. Nhưng Bạch Kiến đã giữ tay Lưu Bằng lại, kéo cánh tay của Lưu Bằng rồi đi ra ngoài:
Lưu tổng, phải biết chừng mực, ông định làm loạn ở đây, để tôi phải gọi bảo vệ đuổi ông đi sao?
Lưu Bằng thở phì phò rút tay ra khỏi tay Bạch Kiến, hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Nhược Y:
Thảo nào Thẩm Đình Thâm lại không cần cô nữa, thì ra cô chỉ là loại này thôi, người đàn ông đó thông minh như vậy sẽ không cưới cô đâu.
Nói xong Lưu Bằng tức giận hầm hầm rời khỏi Bạch thị. Bạch Nhược Y bước tới đỡ lấy Bạch Kiến, biết ông vừa phải giữ Lưu Bằng nên tốn không ít sức lực:
Ba, ba không sao chứ?
Bạch Kiến cười, xoa đầu Bạch Nhược Y:
Ba không sao cả, ba rất mừng, mừng vì cuối cùng Nhược Y của ba cũng đã lớn rồi, còn biết kinh doanh nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.