• 1,759

Chương 395: Xác nhận hợp đồng


Chưa có ai ở Thẩm thị dám nói Lý Lâm như vậy. Thẩm Đình Thâm đối xử với Lý Lâm như bạn bè, đôi khi tâm trạng không tốt mới khẽ quát anh ta vài câu. 8

Nhưng suy cho cùng, Thẩm Đình Thâm chưa từng có ý khinh thường Lý Lâm, ngay cả Thẩm Thanh Du cũng rất tin tưởng anh ta. Chỉ có tên Thẩm Đìn3h Vũ này dám mắng anh ta là chó. Lý Lâm khẽ siết chặt nắm tay, tất nhiên không muốn nói gì thêm với Thẩm Đình Vũ nữa. Anh ta cầm tài liệu, đi trước9 một bước. Thẩm Đình Vũ nhíu mày nhìn Lý Lâm nổi nóng, khóe miệng cậu ta nở nụ cười thần bí khó lường, nụ cười ấy càng lúc càng nồng đậm. Lý Lâm qu6ay lại phòng làm việc của mình, gọi một cuộc điện thoại cho Thẩm Đình Thâm. Sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói của Như Kính truyền tới:
Alo?5 Thư ký Lý, anh tìm Tổng giám đốc có chuyện gì không ạ?

Tổng giám đốc đâu?
Lý Lâm trầm giọng nói.
Sắc mặt Lý Lâm chùng xuống, xem ra Thẩm Đình Vũ cố ý muốn hợp tác với Chu thị. Hiện giờ Thẩm Thanh Du đang ở bệnh viện, bác sĩ dặn không được để ông ta bị kích động nặng. Vì vậy Thẩm phu nhân đặc biệt dặn dò, bảo Lý Lâm đừng lấy chuyện công ty ra làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Thẩm Thanh Du.
Hiện giờ Thẩm Đình Thâm đang ở nước Mỹ xa xôi, tuyệt đối không thể dứt bỏ mà trở về, cũng chẳng biết đêm qua cậu ấy có liên lạc với Thẩm Đình Vũ không. Lý Lâm chỉ biết là bây giờ không ai có thể ngăn Thẩm Đình Vũ ký hợp đồng với Chu thị nữa.

Dạ được, tôi biết rồi.
Như Kính nghiêm túc nói:
Vậy thư ký Lý còn chuyện gì nữa không ạ?


Không.

Tôi cũng đi nghỉ đây. Ngày mai Tổng giám đốc thức dậy rồi tôi nói chuyện này với anh ấy được chứ?
Như Kính ngáp một cái, giọng nói hơi bối rối.
muốn đến chu thị để bàn chuyện hợp tác. Thẩm thị muốn hợp tác với Chu thị, đối với Chu thị mà nói là sự nể mặt cực kỳ lớn, đâu cần Thẩm thị phải tỏ rõ thành ý linh tinh.
Cứ như vậy, chẳng phải sẽ lẫn lộn đầu đuôi sao? Cuối cùng Lý Lâm đã hiểu vì sao từ trước tới giờ Thẩm Đình Thâm luôn có ác cảm với Thẩm Đình Vũ, mỗi một thời khắc đều đề phòng chính em trai mình.
Anh ta thầm thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói:
Cho dù muốn ký hợp đồng hợp tác với Chu thị thì cũng nên là người bên Chu thị đến Thẩm thị của chúng ta ký hợp tác, đâu cần Tổng giám đốc tự mình qua đó?


Dù sao tôi ở công ty cũng rảnh rỗi không có việc gì làm. Tự mình đến chu thị, cho bọn họ thấy một chút thành ý của tôi không được sao?
Thẩm Đình Vũ vừa nói vừa vào thang máy, ấn nút xuống gara, xem ra cậu ta khăng khăng

Hiện giờ Tổng giám đốc đang nghỉ ngơi, anh có chuyện gì thì nói với tôi, ngày mai tôi sẽ thuật lại cho Tổng giám đốc nghe.
Như Kính nói.
Lý Lâm không quá cảnh giác với Như Kính, bởi vì Như Kính do chính anh ta sàng lọc tuyển chọn. Anh ta không hề nghĩ nhiều, nói với người trong điện thoại:
Cũng được. Hạng mục bên công ty Z ấy, Tổng giám đốc vốn đã giải thích với tôi, nói hạng mục này giao cho Lý gia làm. Nhưng Thẩm Đình Vũ vừa họp lại nhất quyết đòi giao cho Chu thị, Chu thị không thể làm được hạng mục này. Đợi Tổng giám đốc thức dậy, cô nhất định phải nói với cậu ấy.

Chu Kiến Quốc đang xử lý giấy tờ trong phòng làm việc. Nghe nhân viên nói Thẩm Đình Vũ đến công ty nhà mình, ông ta mở to hai mắt không dám tin. Tuy ban sáng đã xem tài liệu hợp tác bên Thẩm thị gửi tới, nhưng ông ta vẫn còn đang suy nghĩ nên soạn phương án thế nào để biểu đạt rằng Chu thị nhất định sẽ hoàn thành tốt hạng mục hợp tác với Thẩm thị.
Không ngờ Tổng giám đốc bên ấy lại thay mặt cả Thẩm thị đến đây, điều này làm cho Chu Kiến Quốc được ưu ái mà đâm ra sợ hãi. Ông ta lập tức đứng dậy ra công nghênh đón Thẩm Đình Vũ. Xe vừa ngừng lại, Chu Kiến Quốc đã tự tay giúp Thẩm Đình Vũ mở cửa xe, khuôn mặt nở nụ cười tươi hoan nghênh.
Bởi vì Thẩm Đình Vũ là một kẻ vô dụng. Về mặt làm ăn buôn bán, cậu ta vốn chẳng làm nên trò trống gì. Nếu thật sự giao Thẩm thị cho Thẩm Đình Vũ quản lý thì sẽ chẳng bao giờ có được sự phát triển như ngày hôm nay. Thẩm Đình Thâm đang mở rộng quy mô Thẩm thị bên Mỹ, còn Thẩm Đình Vũ thì ở lại đây hạ bệ nhà mình.
Đúng là tức chết mà. Ngay cả khi Lý Lâm có hàng vạn điều không vừa mắt với Thẩm Đình Vũ, anh ta vẫn nghe lời, đưa cậu ta tới Chu thị.

Được.
Lý Lâm tắt máy, trong lòng anh ta hơi tò mò, tại sao di động của Thẩm Đình Thâm lại ở trong tay Như Kính?
Ngày hôm sau, Lý Lâm vừa tới công ty đã thấy Thẩm Đình Vũ mặc vest, chuẩn bị đi ra ngoài. Anh ta lập tức đuổi kịp, nhíu mày nhìn thoáng qua túi tài liệu mà Thẩm Đình Vũ cầm trên tay:
Tổng giám đốc, anh định đi đâu thế?

Tôi còn tưởng thư ký Lý giận mình, hôm nay không thèm đi làm mà nhỉ?
Thẩm Đình Vũ cười nói, sau đó đưa túi tài liệu cho Lý Lâm, bảo anh ta cầm hộ:
Đương nhiên là đi bàn chuyện hợp tác với Chu thị rồi.


Được Thẩm tiên sinh ưu ái, vậy mà lại để anh tự mình đến công ty nhỏ của chúng tôi rồi.
Chu Kiến Quốc nở nụ cười tươi như hoa, trong lòng vui vẻ đến mức không biết nên bày tỏ thế nào. Thẩm Đình Vũ cười nhạt, nhìn lướt qua nhân viên đông đúc đang đứng ngoài công công ty, bọn họ đều tới đón tiếp mình.

Đây là lần đầu tiên cậu ta nhận được sự đối đãi như vậy, hoàn toàn thỏa mãn lòng ham hư vinh của cậu ta.
Chú Chu đừng khách sáo thể, chúng ta đến phòng làm việc rồi nói chuyện nhé.
Thẩm Đình Vũ vờ vịt khách sáo với Chu Kiến Quốc, sau đó hai người từ chối lẫn nhau về việc người nào đi trước, cứ như vậy mà đi tới phòng làm việc của Chu Kiến Quốc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thịnh Thế Hôn Nhân.