• 1,759

Chương 423: Không thể lên đó


Người nọ cũng lộ vẻ hoang mang, gãi gãi đầu:
Không đâu, chỉ có một cái thang máy, hơn nữa ngài Thẩm vừa mới đi theo lý thuyết đáng lẽ8 cô nên thấy ngài ấy.



Nếu tôi gặp ảnh thì còn ở đây nói nhiều với anh làm gì.
Bạch Nhược Y đau đầu nhíu mày, thật kì quái.3
Bạch Nhược Y gật đầu, nở nụ cười gượng:
Được 5rồi, cảm ơn anh.
Sau đó cô lập tức giữ vững tinh thần, quay đầu chạy tới cửa thang máy, ấn nút liên tục, hy vọng thang máy có thể xuống dưới nhanh một chút.
Nhưng khi cô nhìn lên nơi hiển thị số tầng thì cả hai thang máy đang đi lên, đợi nó xuống e là phải mất một hồi lâu.
Bạch Nhược Y ngồi sau lưng người ngoài quốc, động tác gọn gàng lưu loát
khiến anh ta bật cười, huýt sáo vài cái.
Nhưng cô vẫn còn chút lý trí, biết mình ở nơi cao tít làm sao gọi anh được, chắc chắn anh không thể nghe thấy
Do đó cô xoay người lại, chạy xuống thang bộ
Bạch Nhược Y ngoan cố chạy từ lầu 6 xuống lầu 1, cảm thấy hình như mình đã một chuyện ngu xuẩn mà trước nay chưa từng có
Cho dù là chạy bằng băng xuống lầu nhưng vẫn rất trầy trật, chỉ cần không để ý là sẽ ngã ngay
Trước kia cố không muốn nhìn thấy Thẩm Đình Thâm thì lúc nào cũng bắt gặp bóng dáng anh.
Bây giờ có chuyện quan trọn9g cần tìm anh thì lại lỡ mất
Đương nhiên Thẩm Đình Thâm không nghe thấy tiếng gọi của cô, anh trực tiếp ra sau xe ngồi
Như Kính ngồi cạnh tài xế, trái lại nghe thấy có người gọi tên Thẩm Đình Thâm, cô ta thận trọng nhìn chăm chú ra ngoài cửa sổ xe thì thấy Bạch Nhược Y mặc đồ bình thường, đầu đội mũ lưỡi trai đang chạy về phía bên này
Đôi môi đỏ mọng của Như Kính khẽ nhếch lên đầy vẻ châm chọc, cô ta nói với tài xế:
Được rồi, xuất phát đi, ông chủ của tôi còn phải trở về khách sạn làm việc.


Dạ.
Tài xế cũng là người Trung Quốc, anh ta nghe theo lời Như Kính và khởi động xe ngay.
Ánh mắt cô trở nên căng thẳng, cô lập tức nắm lấy tay người ngoại quốc tốt bụng:
Tôi..
Tôi có một tài liệu rất quan trọng ở khách sạn, hiện giờ cần phải về đó gấp, phiến anh giúp tôi được không? Tôi..
Lòng bàn tay và cổ tay cọ xát với tay vịn tạo thành mấy vết đỏ bừng hơi rát.
Thế nhưng cô không có thời gian nhìn kỹ vết thương trong lòng bàn tay mình, hai tay cô vung lên soạt soạt, cất bước nhanh hơn.
Tiếng chạy xuống cầu thang
bịch bịch bịch!
, nghe mà tưởng như đang có động đất
Nhắc tới cũng thật nhanh, chỉ trong mấy phút, Bạch Nhược Y chạy từ lầu 6 xuống lầu 1, sau đó lao ra khỏi tòa cao ốc như một cơn gió
May mà nước Mỹ đang vào mùa đông, thời tiết ban ngày không quá lạnh nên dù xe mô tô có chạy như bay, Bạch Nhược Y cũng không thấy lạnh chút nào.
Cũng có thể do trong lòng cô cứ mãi nghĩ về Thẩm Đình Thâm nên chẳng thấy lạnh
Điều đó giúp Bạch Nhược Y có thể mau chóng đổ dồn mọi sự tập trung vào bóng hình Thẩm Đình Thâm sắp lên xe
Bởi thế nên cô không nghỉ ngơi một chút nào, cổ họng khô rát đến mức có thể bốc lửa, cô chỉ biết chạy về phía anh:
Thẩm Đình Thâm! Thẩm Đình Thâm! Chờ một chút!
Bạch Nhược Y vốn đã chạy xuống dưới, giọng cô đã hơi khàn đi nên kêu gào trong đám đông cũng chẳng lớn lắm
Như Kính liếc mắt sang Thẩm Đình Thâm đang ngồi phía sau, dường như anh không nghe thấy tiếng của Bạch Nhược Y
Anh đang cúi xuống đọc tài liệu,
Đầu cổ chỉ nghĩ đến việc gọi Thẩm Đình Thâm quay lại, để anh đừng quay về phòng
Nghĩ quá nhiều nên cô không chú ý dưới chân, bước hụt một phát, suýt chút nữa là ngã xuống:
A!
May mà cô chạy sát mép cầu thang nên tại khoảnh khắc bước hụt ấy, hai tay cô ôm giữ chặt lấy tay vịn mới không bị ngã xuống
Bạch Nhược Y đuổi theo, còn cách xe Thẩm Đình Thâm mấy mét thì đã thấy xe đã khởi động
Cả người cô gần như tê liệt đến mức ngồi bệt xuống đất, may mà có người qua đường tốt bụng đưa tay đỡ cô dậy, dùng tiếng Anh hỏi:
Cô gái, cô không sao chứ?
Bạch Nhược Y được người qua đường đỡ dậy
Bạch Nhược Y vừa liếc mắt một cái đã biết người mặc âu phục màu đen là Thẩm Đình Thâm.
Suýt chút nữa cô đã gọi to tên anh
Bạch Nhược Y không kịp nghĩ nhiều, quay đầu chạy qua một bên ban công, nhìn xuống của tòa cao ốc
Quả nhiên trong chốc lát, cô lập tức thấy một nam một nữ bước ra
Cô vừa thở hổn hển, vừa nghểnh cổ nhìn chiếc xe ngừng bên ngoài tòa nhà, tìm kiếm bóng dáng Thẩm Đình Thâm.
Rất đông người qua lại bên ngoài, đại đa số đều là người ngoại quốc mũi cao da trắng, người châu Á cũng có nhưng rất ít
tôi có thể trả tiền cho anh, bao nhiêu cũng không quan trọng!

Bạch Nhược Y vừa nói vừa nhăn nhó khiến người ta cảm thấy đau lòng
Người ngoại quốc nhìn bả vai cô, bởi vì hành động kịch liệt vừa rồi nên nó đang không ngừng run rẩy, anh ta tin cô ngay và nở nụ cười:
Không cần trả tiền đâu! Coi như quen thêm một người bạn là được!

Cảm ơn! Thật sự cảm ơn!
Bạch Nhược Y liên tục nói cảm ơn, thầm nghĩ nếu là xe máy thì có thể đuổi kịp Thẩm Đình Thâm rồi.
Người ngoại quốc cầm chìa khóa khởi động chiếc mô tô, sau đó cười với Bạch Nhược Y:
Lên nào.


Dù sao ngài Thẩm cũng vừa mới đi
Nếu cô thật sự có chuyện gấp, bây giờ đuổi theo vẫn cò6n kịp.
Người nọ có lòng tốt vỗ bả vai Bạch Nhược Y, xem như an ủi có một chút
chân mày đen thẫm khẽ nhíu lại, cặp mắt sáng như sao thỉnh thoảng lóe lên.
Ắt hẳn anh đang nghĩ đến chuyện công ty nên hoàn toàn không nghe thấy tiếng Bạch Nhược Y

Phiền anh nhanh lên một chút, chính là khách sạn năm sao gần sân bay nhất.
Bạch Nhược Y quýnh lên, ngay cả tên khách sạn cũng quên.
Chẳng qua bên cạnh sân bay chỉ có một khách sạn năm sao, chắc người ngoại quốc này sẽ biết.
Cô đứng thẳng dậy, nở nụ cười thân thiện với người đó, nuốt nước bọt rồi mới có thể nói lời cảm ơn:
Không có việc gì không có việc gì, cảm ơn anh.

Không có việc gì là tốt rồi, chú ý một chút.
Người ngoại quốc vẫn rất lịch sự, dù Bạch Nhược Y nói mình không sao, anh ta vẫn lo lắng nhìn cô mấy lần.
Bạch Nhược Y thì nhìn chăm chú vào chìa khóa xe trong tay đối phương, hình dạng này chắc là chìa khóa xe máy
Trong thoáng chốc, xe mô tô đã dừng ở cửa khách sạn, Bạch Nhược Y vừa khéo thấy xe Thẩm Đình Thâm dừng ở phía trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thịnh Thế Hôn Nhân.