• 893

Chương 428: Giả tướng


Nói xong một tràng dài này, Chu Du giống như dần bình tĩnh lại, cô chạy đến phía dưới gối đầu trên giường, tìm điện thoại di động.

Ấn mở đi8ện thoại di động, cô liếc mắt liền thấy thời gian phía trên mới 7 giờ 10 phút, lúc này Cổ Thần Trạch và Trần Duệ cũng còn chưa tỉnh đâu

Cố Thần Trạch! Không xong rồi, công ty Nhạc Hoa xuất hiện nguy cơ rồi!
Chu Dụ ngồi trên giường, cầm điện thoại di động căng thẳng nói,
5Làm sao bây giờ? Kể tiếp sẽ không phải là Chu thị chứ? Em không muốn xí nghiệp nhiều năm như vậy của nhà em bị hủy ở trên tay của Thẩm Đình Vũ.


Hả?
Cổ Thần Trạch đã nghe ra là Chu Du, hơn nữa giọng điệu của cô rất gấp, Cố Thần Trạch lập tức hoàn toàn tỉnh táo.

Được được được, anh đang tắm, em đi thẳng đến nhà của Trần Duệ đi, anh tắm xong lập tức đến nhà Trần Duệ
Sau đó ba người chúng ta cùng nhau đến xem công ty Nhạc Hoa, lúc em đi đừng quá gấp, trên đường chú ý an toàn.
Cố Thần Trạch chỉ sợ Chu Dụ quá gấp, sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn

Alo, Trần Duệ, anh đã dậy chưa?
Giọng điệu của Chu Du vẫn gấp gáp như vậy, thì ra mơ thấy ác mộng là có nguyên nhân, bất an cũng là có nguyên nhân.
Đã nói làm sao Thẩm Đình Vũ có thể đơn giản như vậy, lại để Trần Học Hạo đi phá hư hợp đồng chứ? Thì ra tất cả đều là giả, Thẩm Đình Vũ đã sớm chuẩn bị tốt, hoặc là nói từ lúc mới bắt đầu cậu ta đã ngờ tới Chu Dụ bọn họ sẽ tra được Trấn Học Hạo.

Làm sao có thể, công ty Nhạc Hoa bọn họ khó khăn lắm mới top 10 trong giới thương mại, lúc này sao cổ đông có thể rút đầu tư chứ?
Cố Thần Trạch buột miệng chất vấn

Là thật! Anh xem tin tức là biết rồi!
Chu Dụ lo lắng nhấn mạnh,
Nếu không em cũng sẽ không gọi điện thoại cho anh sớm như vậy đâu! Anh đi tắm trước đi, em gọi điện thoại cho Trần Duệ, ba người chúng ta cùng đến công ty Nhạc Hoa một chuyến.


Được rồi, em đi trước
Chuyện của công ty chị cũng đừng quá lo lắng, cũng không phải tồi tệ như em nói vậy, chị ở nhà đừng suy nghĩ lung tung.
Chu Du nhẹ nhàng dặn dò vài câu với Chu Kỳ.
Chu Kỳ đứng ở bên cạnh đưa tay kéo Chu Dụ lại, cau mày hỏi một câu,
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Em nói Thẩm Đình Vũ muốn hại Chu thị chúng ta sao?
Từ lúc Chu Du mới vừa gọi điện thoại nói chuyện với Cố Thần Trạch, Chu Kỳ cũng biết sơ sơ sắp xảy ra chuyện gì.
Chu Du thật sự không muốn giải thích với Chu Kỳ, bởi vì bình thường Chu Kỳ cũng không quan tâm chuyện của công ty, nói với cô ta cũng không có tác dụng gì.
Vậy..
Thẩm Đình Vũ thật sự là quá đáng sợ.

Ừ.
Chu Du liền vội vã tắt điện thoại, xoay người muốn đi thay quần áo rồi ra ngoài.
Cô vừa cởi quần áo trước mặt Chu Kỳ, vừa gọi điện thoại cho Trần Duệ.
Đi một bước nhìn mười bước, dường như đã sớm đùa bỡn ba người Chu Dụ bọn họ trong bàn tay.
Sau khi đầu kia truyền đến tiếng sột soạt và kêu rên của Trần Duệ, mới truyền đến một giọng yếu ớt,
Ai thế?
Bên này Chu Dụ gấp đến độ suýt chút nữa muốn nói tục,
Trần Duệ, anh mau dậy đi, đừng ngủ nữa
Trở mình một cái liền bật khỏi giường, anh ta vừa vào nhà vệ sinh rửa mặt, vừa nghiêm túc nói chuyện với Chu Du,
Em nói gì? Công ty Nhạc Hoa xuất hiện nguy cơ? Không thể nào, chẳng phải ngày hôm qua chúng ta tận mắt thấy bọn họ và tập đoàn tài chính ký hợp đồng thành công sao?


Em không biết mà, dù sao em mới vừa thức dậy đã thấy trong tin tức nói, Hội đồng quản trị của công ty Nhạc Hoa xuất hiện chia rẽ
Nhưng bây giờ Thẩm Đình Vũ lại muốn hại công ty nhà mình, mà mình không biết một cái gì.
Dĩ nhiên Chu Dụ không thấy rõ ánh sáng lập loè trong đôi mắt của Chu Kỳ, rốt cuộc là đang suy nghĩ gì, bây giờ cô chỉ muốn nhanh đến công ty Nhạc Hoa xem tình huống một chút.
Nhưng đưa mắt liền thấy vẻ mặt căng thẳng của Chu Kỳ, điều này làm cho Chu Du có hơi không đành lòng, đành phải kiên nhẫn giải thích với cô ta,
Đúng vậy, Thẩm Đình Vũ thừa dịp Thẩm Đình Thâm không có ở thành phố H, không biết muốn làm chuyện mờ ám gì ở thành phố H
Ba người bọn em, Cố Thần Trạch cùng với Trần Duệ cũng chỉ biết sơ sơ anh ta muốn lật đổ mấy công ty chúng ta, lấy một khoản tiền bồi thường lớn, rốt cuộc muốn làm cái gì chúng em cũng không rõ lắm.

Mười phút nữa tôi sẽ tới nhà anh, anh mau dậy đi rửa mặt đi.

Hả?
Trần Duệ mơ hồ đáp một tiếng, cũng không biết rốt cuộc cậu ta có nghe thấy Chu Du đang nói cái gì hay không
Chu Du hít vào một hơi nặng nề, tụ trong đan điền, sau đó hướng về phía điện thoại, để cao gấp mười lần đề-xi-ben, hét to một câu,
Con m nó anh mau đứng lên cho tôi, mười phút nữa tôi đến nhà anh, nếu anh chưa rửa mặt xong, tôi sẽ lấy mạng của anh!
Cô đột nhiên lên giọng làm lỗ tai của Trần Duệ sắp thủng, trong nháy mắt đó cậu ta liền bật dậy khỏi giường, hét to một câu,
Hả?

Cô3 không còn kịp nghĩ nhiều nữa, trực tiếp bấm điện thoại gọi cho Cố Thần Trạch
Trong chốc lát, bên đầu kia điện thoại liền truyền đến giọng9 ngái ngủ của Cố Thần Trạch,
Ai thể?
Có lẽ là anh còn chưa mở mắt, nghe thấy điện thoại di động vang lên, liền vuốt điện thoại di động nghe máy 6
Chu Kỳ nghe thấy thì sửng sốt ngẩn người, đồng thời có hơi tức giận
Những chuyện này Thẩm Đình Vũ chưa từng đề cập với mình, ở trong tiềm thức của Chu Kỳ, Thẩm Đình Vũ là người đàn ông lấy lần đầu tiên của mình, quan hệ của hai người phải rất thân mật mới đúng

Được.
Ngay cả mặt Chu Du cũng lười phải rửa, đã vội vàng rời khỏi biệt thự.
Một đường lái xe đến nhà Trần Duệ, quả nhiên trong mười phút, Chu Du đã nhấn chuông của cửa của Trần Duệ.
Phần lớn cổ đông đột nhiên muốn rút cổ phần, công ty của bọn họ đang trên bờ vực phá sản.
Chu Dụ trình bày tin tức mới vừa thấy từ máy tính của Chu Kỳ với Cổ Thần Trạch.
Chu Kỳ vẫn ngồi ở trong phòng của Chu Du, hoàn toàn không rõ rốt cuộc là tình huống thể nào, chỉ biết nhìn Chu Dụ sốt ruột muốn chết, làm cho Chu Kỳ cũng không khỏi phiền não theo
Mặc dù Chu Kỳ mới là chị, nhưng khoảng cách tuổi tác giữa hai người cũng không lớn, hơn nữa tính tình của Chu Du khá kiên cường, còn Chu Kỳ khá nhu nhược, cho nên từ trước đến giờ đều là Chu Dụ chăm sóc Chu Kỳ nhiều hơn một chút.

Ừ, vậy em đi mau lên.
Chu Kỳ khẽ cười với Chu Du, nụ cười ấy khó nói nên lời.
Cậu ta hoàn toàn tỉnh lại, sững sờ nhìn điện thoại di động trong một lát, mới nhìn đến người gọi điện thoại tới là Chu Du, lại cầm điện thoại lên,
Này, có phải cô điên rồi hay không vậy? Sáng sớm ồn chết tôi rồi.

Mười phút.
Chu Dụ không kiên nhẫn, sau khi lặp lại câu này lần nữa, cô liền trực tiếp tắt điện thoại
Còn cô cũng đúng lúc thay quần áo xong, tìm túi của mình liền đi ra ngoài

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thịnh Thế Hôn Nhân.