• 892

Chương 444: Không phải đã nói với các người không được động vào anh ta sao?


Trong phòng, thứ duy nhất Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm có thể cảm giác được là thời gian trôi qua, họ chỉ có thể nhìn ánh mặt trời chiếu vào q8ua cửa sổ, mới có thể phân biệt được sự chuyển đổi giữa ngày và đêm.

Đại khái đã qua được một ngày một đêm rồi
Hình như những người này, cũng không xấu như trong tưởng tượng của cô
Tên cơ bắp kia không biết có hiểu lời Bạch Nhược Y nói không, hắn sững sờ ngồi xổm xuống cởi bỏ dây thừng trên đùi cô, sau đó mở dây thừng trên tay Bạch Nhược Y, nhưng vẫn trói hai tay cô ra sau lưng.
Hơn nữa nhìn Bạch Nhược Y cũng đã nhịn rất lâu rồi, vừa mới hỏi cô còn chưa tính nói, có lẽ là thật sự nhịn không nổi rồi nên mới mở miệng

Này! Người đâu rồi!
Thẩm Đình Thâm đột nhiên kêu to, gọi người bên ngoài vào phòng
Thẩm Đình Thâm cũng nhìn ra tên cơ bắp kia sợ là cũng chỉ biết vài câu thôi, nên liền nói thẳng chuyện chính:
Cô ấy muốn đi WC, giúp cô ấy cởi trói đi.

Tên cơ bắp kia nhíu mày, giống như đang ngẫm xem Thẩm Đình Thâm nói cái gì, lại giống như đã nghe hiểu lời Thẩm Đình Thâm nói
Động tác của tên cơ bắp nhẹ nhàng và chậm chạp hơn rất nhiều, thế nhưng sau khi buộc xong chân của Bạch Nhược Y, tay hắn lại không thành thật hướng vào trong quần cô thăm dò
Lúc bàn tay lạnh lẽo kia chạm vào da thịt mình, Bạch Nhược Y giật mình, sắc mặt biển đổi, cả người mang theo ghế trực tiếp đứng dậy, hoảng sợ kêu to:
Anh điên rồi sao? Anh làm gì thế?


Anh biết tiếng Trung à?
Đôi mắt đen láy của Thẩm Đình Thâm hiện lên tia kinh ngạc, bởi vì lúc trước anh không hề phát hiện trong đám người bọn họ có người biết tiếng trung

Có chuyện gì?
Tên cơ bắp kia không kiên nhẫn, thật ra hắn cũng chỉ biết vài từ tiếng Trung thôi, lúc trước Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y đều nói quá nhanh, hắn nghe rất nhiều nhưng cũng không hiểu được, nhưng tiếng Trung cơ bản thì vẫn biết chút ít.
Bọn họ dùng tiếng Anh mắng chửi Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y một cách thô bỉ, lại kéo tên đồng lõa đang té ngã trên mặt đất lên.
Tên kia được kéo đứng lên, giơ tay xoa trán mình, trán hắn đụng vào góc giường nên bị đập đầu chảy máu
Thẩm Đình Thâm thấy thế, lúc đầu còn không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng sau đó nhìn thấy tên cơ bắp kia kéo Bạch Nhược Y qua, cả người đều đang ngồi trên đùi cô.
Bạch Nhược Y không thể động đậy được, sợ tới mức la hét lên.

Sao vậy? Trên người đau ở đầu ư?
Thẩm Đình Thâm nhẹ giọng hỏi.
Bạch Nhược Y lập tức kéo ra một nụ cười, cô nhẹ nhàng mở trừng hai mắt:
Không, chỉ là ngồi lâu nên hơi tê thôi...

Cô không biết phải mở miệng thế nào để nói với mấy tên cơ bắp lực lưỡng kia, nh6ưng lúc có Như Kính ở đây, Bạch Nhược Y cũng không thể nói ra được lời nào với cô ta
Thẩm Đình Thâm nhìn ra Bạch Nhược Y có chút không 5thoải mái, cô nhẹ cắn môi dưới, lông mày nhỏ nhắn hơi nhíu lại, nhưng vẫn cố nhịn.
Ngay tại lúc Thẩm Đình Thâm há miệng, tính dùng tiếng Anh nói lại với hắn, thì hắn đã mở miệng, hơn nữa nhìn qua Bạch Nhược Y nói:
Có thể..
có thể đi, nhưng cô không được chạy lung tung.

Nguyên phòng này đều là người của các ngươi, tôi chạy thế nào được đây? Thấy tên cơ bắp kia đồng ý nhanh như vậy, Bạch Nhược Y thấy thật may mắn, nên giọng điệu nói chuyện cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
Hơn nữa hắn còn dùng sức đạp vào mặt và cổ Thẩm Đình Thâm, giống như muốn đạp nát mặt anh ra
Đồng bọn hắn đối với việc này lại như không có chuyện gì, còn hứng thú xem kịch, dù sao chỉ cần Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y không chạy là được rồi
bọn họ đều là đàn ông! Làm sao có thể mang em đi vệ sinh được?

Vậy em cứ nhịn như vậy cũng không được, hơn nữa đi vệ sinh nói không chừng còn có thể giúp em cởi trói.
Giọng nói Thẩm Đình Thâm rất dịu dàng, anh biết rõ Bạch Nhược Y nhất định đang xấu hổ, nên anh muốn cố gắng làm giảm bớt gánh nặng tâm lý cho cô:
Không có chuyện gì đâu, bọn họ sẽ không làm gì với em.

Nhưng...
Bạch Nhược Y vẫn không muốn làm phiền đến mấy tên cơ bắp kia, nhưng bụng cô đang trướng lên rất khó chịu, câu nói kế tiếp cũng liền nuốt xuống.

Chuyện gì?
Một tên cơ bắp trong đó đi ra, hắn nói tiếng phổ thông không quá chuẩn:
Gọi tao có chuyện gì?

Sắc mặt Thẩm Đình Thâm trầm xuống, trong con ngươi đen nhánh tỏa ra ánh sáng sắc bén khiến người ta sợ hãi, anh dùng toàn bộ sức lực, mang theo ghế nhảy lên, hai chân dùng sức đạp vào sau lưng tên cơ bắp, khiến hắn từ trên người Bạch Nhược Y ngã lên mặt đất.
Lúc ngã lăn ra mặt đất, cả người đụng vào góc phòng, góc giường, góc bàn..

Ôi, anh muốn làm gì?
Bạch Nhược Y thấy Thẩm Đình Thâm gọi mấy kẻ cơ bắp kia, sợ tới mức kêu lên:
Anh đừng gọi họ! Em..
em..
Hắn trừng mắt nhìn Thẩm Đình Thâm, dùng tiếng Trung không quá lưu loát mắng một cậu:
Đ!
Nói xong hắn cũng chạy tới chỗ Thẩm Đình Thâm, Thẩm Đình Thâm còn ngã trên mặt đất, phía sau lưng cột một cái ghế, nên anh không đứng lên được.
Anh trơ mắt nhìn tên cơ bắp kia chạy tới, sau đó nhìn thấy tên kia đạp giày xuống người anh.
Bạch Nhược Y thấy vậy đã đủ rồi, nên thậm chí còn hướng về tên cơ bắp mỉm cười
Tên cơ bắp ngẩn người, dẫn Bạch Nhược Y đi WC
Chưa đầy một lát, Bạch Nhược Y liền từ WC đi ra, sắc mặt đã tốt hơn rất nhiều
Tên cơ bắp kia lại trói Bạch Nhược Y vào ghế, lúc trói cô lại, hắn phát hiện trên chân cô đều nổi đỏ, hơn nữa ở giữa còn có máu đang chảy ra
Tên cơ bắp kia thấy làn da Bạch Nhược Y thật đẹp, nên mới nổi ý để chạm vào một chút, kết quả chính mình chưa kịp làm gì, đã bị Thẩm Đình Thâm đá một cú
Trong lòng hắn đang vô cùng oán hận, vì vậy khi đạp Thẩm Đình Thâm dùng sức rất nhiều.
Bạch Nhược Y cảm3 thấy tay chân và cả người như chết lặng, chân tay cô đều bị co rút không biết bao nhiêu lần.
Thế nhưng thứ khiến cô khó chịu nhất thực9 sự không phải cơn đau trên người, mà là cô muốn đi WC.
Thẩm Đình Thâm cũng bị ngã trên mặt đất, phát ra tiếng rất lớn.
Những thanh âm va chạm phát ra khiến người bên ngoài sợ hãi chạy vào, bảy tám người cùng nhau xuất hiện trong phòng này
Còn chưa nói xong, Bạch Nhược Y liền cảm giác mình nhịn không nổi nữa, cô dừng lại chút.
Sau đó cô nghiêng đầu, xấu hổ mở miệng:
Em..
em muốn đi vệ sinh...

Thẩm Đình Thâm:
...
Thẩm Đình Thâm nghĩ một lát, con người có 3 việc gấp, đó là chuyện bình thường, chuyện này có nhịn cũng không được
Bọn họ nhìn mấy lần, nhưng không có ai đi lên kéo tên cơ bắp kia lại, mà quay đầu trở lại một căn phòng khác tiếp tục vui đùa


Đừng! Đừng đánh anh ấy nữa mà! Đừng!
Lúc Bạch Nhược Y nhìn thấy Thẩm Đình Thâm bị đánh, lại thấy tên cơ bắp kia dùng sức nặng như vậy, trong lòng cô vô cùng đau xót
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thịnh Thế Hôn Nhân.