Chương 615: Đừng như vậy
-
Thịnh Thế Hôn Nhân
- Tam Kim Nguyên Bảo
- 1247 chữ
- 2022-02-08 04:25:35
Bạch Nhược Y lệ cơ thể mệt mỏi về nhà, mặt trời đã chiếu đến đầu.
Ánh nắng ấm áp chiếu lên người Bạch Nhược Y, khiến cô có cảm giác cơn b8uồn ngủ như một làn sóng biển dâng lên ào ạt trong đầu, không thể chống lại.
Bạch Nhược Y đưa lưng về phía Nhan Như Ngọc, khẽ thở dài, cô xoay người nhìn Nhan Như Ngọc:
Có chuyện gì không?
Nhìn gương mặt nghiêm túc, và đôi mắt lạnh lùng xa cách của cô, trái tim Nhan Như Ngọc thắt lại, không hiểu rõ là cảm giác gì
Cho dù cậu đã sớm nghĩ tới, kết quả vẫn là thế này
Nói chuyện gì?
Bạch Nhược Y khoanh tay, dáng vẻ kiêu ngạo nhìn Nhan Như Ngọc.
Theo như những lời Thẩm Đình Thâm nói với cô, tất cả những gì Thẩm thị gặp phải đều do Nhan Như Ngọc cẩn thận tính toán và lên kế hoạch
Phản ứng đầu tiên của Bạch Nhược Y là khiếp sợ, trong lòng cô, Nhan Như Ngọc là một trong những người bạn mà cô đã nhận định.
Vậy mà cậu đã sớm lên kế hoạch hại Thẩm Đình Thâm, hơn nữa còn biết Thẩm Đình Thâm là bạn trai Bạch Nhược Y.
Tôi chỉ không chấp nhận nổi việc, cậu luôn gạt tối
Giống như cậu nói, cậu đã sớm biết rõ tôi sẽ cách xa cậu
Nhưng cậu phải hiểu được, chúng ta đều là người trưởng thành, nếu tôi và Thẩm Đình Thâm đã qua lại với nhau, vậy tôi nên đứng trên lập trường của anh ấy, cậu là đối thủ của anh ấy, vậy cũng là đối thủ của tôi
Đã từng quen biết một thời gian, tôi cũng không muốn mọi người đều khó xử, nên tôi chỉ có thể nói, tôi không hận cậu, nhưng sau này chúng ta không thể làm bạn được nữa rồi.
Cơn buồn ngủ còn mang theo chút đau nhức từ sau ót truyền t3ới.
Bạch Nhược Y bước chân nhanh hơn, vào thang máy bấm tầng 5, sau đó đi thẳng về hướng nhà mình.
Bạch Nhược Y.
Nhan Như Ngọc vội kêu thêm một cậu, cậu đã nhìn ra ý định trong đầu cô
Cô muốn đi.
Cậu cũng biết người cậu muốn hãm hại là Thẩm Đình Thâm, bạn trai tôi, vậy mà lúc Tết cậu còn đến nhà tôi, nhờ tôi làm tài liệu giúp...
Nói đến đây, Bạch Nhược Y cười tự giễu:
Nghĩ đến đây tôi lại cảm thấy thật buồn cười, tôi giúp cậu làm tài liệu, đúng lúc cậu đang lên kế hoạch hãm hại Thẩm thị
Ý thức được điểm này, Bạch Nhược Y suy nghĩ một lúc mới mở miệng nói:
Tôi biết rõ cậu đã giúp tôi rất nhiều chuyện lớn, nói khách quan là tôi mắc nợ cậu, có lẽ tôi nên làm chuyện gì đó để đền bù cho cậu
Mà không phải giống như kẻ vô ơn, xa cách cậu
Còn nữa, tôi thật lòng không có ác ý với chị.
Trong đôi mắt màu hổ phách của Bạch Nhược Y tràn đầy vẻ xa cách với Nhan Như Ngọc:
Cậu định nói với tôi, kể từ ngày đầu tiên chúng ta quen nhau, cậu đã biết rõ tôi là ai có đúng hay không
Như vậy ngay từ lúc bắt đầu, cậu không nên kết giao với tôi mới phải.
Dù nói như vậy, nhưng Bạch Nhược Y vẫn cảm thấy lúc trong quán bar, nếu không nhờ Nhan Như Ngọc đến kịp thời, cô gặp phải hại người không đàng hoàng kia sẽ rất khó an toàn trở ra.
Cô chỉ thấy, nếu đã như vậy, Nhan Như Ngọc không nên qua lại với mình
Rất nhiều.
Nhan Như Ngọc nhún vai:
Cho tôi một cơ hội đi, không phải tôi muốn chị tha thứ, tôi chỉ muốn nói cho chị biết cảm nhận của mình
Tiếng chìa khóa tra vào ổ khó9a vang lên.
Chị.
Một tiếng nói mang theo sự thăm dò vang lên sau lưng Bạch Nhược Y, dọa Bạch Nhược Y giật mình, cô lập tức lùi ra sau 6
Nhìn thấy Nhan Như Ngọc đang mặc bộ đồ ngủ, đầu tóc nhìn sơ không có vẻ rối lắm, nhưng cũng nhìn ra được đã lâu rồi cậu không chải lại <5br>
Hiện tại Bạch Nhược Y không muốn nhìn thấy Nhan Như Ngọc lắm
Từ sau khi công ty Thẩm thị xảy ra chuyện, cô cũng đã biết được rằng người luôn tìm cách hại Thẩm thị là Nhan Như Ngọc và Đào Nguyệt.
Hơn nữa tôi còn giúp cậu làm xong, mà lại hồn nhiên không biết cậu đang làm cái gì
Nhan Như Ngọc, cậu thật sự lợi hại, xoay tôi vòng vòng như vậy.
Không phải.
Nhan Như Ngọc rất ít khi có dáng vẻ mất mát như vậy trước mặt người khác, cậu lo lắng Bạch Nhược Y tức giận nói xong những lời này sẽ rời đi, lo lắng sau này Bạch Nhược Y không bao giờ để ý đến mình nữa:
Chị còn nhớ rõ ngày hôm đó lúc chị ở trong quán bar, khi tôi đưa chị về, tôi đã từng hỏi chị một câu không?
Tầng lầu này không có nhiều gia đình đến ở, hai người họ đứng trước cửa, không gian yên tĩnh đến đáng sợ.
Dường như chỉ cần hai người họ nói lớn tiếng một chút sẽ khiển hiệu ứng âm thanh đặc biệt vang hơn
Bạch Nhược Y chớp mắt, trên mặt không hề lộ ra sự chấn động trong lòng:
Cậu hỏi tôi, nếu chúng ta là đối thủ, tôi sẽ thế nào.
Đúng.
Nhan Như Ngọc gật đầu:
Lúc đó tôi đã nhận ra, đến khi chị biết được mọi chuyện, cuối cùng sẽ giữ khoảng cách với tôi.
Nhan Như Ngọc.
Bạch Nhược Y nghiêm túc gọi tên đối phương, nhưng loại giọng điệu này lại khiến người ta có cảm giác sợ hãi:
Cậu khiến Thẩm thị biến thành cái dạng này, tôi không hận cậu
Trong giới kinh doanh, mấy người là dạng người gì tôi cũng không quan tâm
Nhưng cô chưa từng chào hỏi Đào Nguyệt, nên không biết mình hóa ra cũng đã từng gặp qua chị ta
Động tác trên tay Bạch Nhược Y thêm dùng sức đẩy cửa vào trong, ngón tay nắm chặt chìa khóa, chân đi thẳng vào nhà
Không có chuyện gì.
Nhan Như Ngọc ngược lại lộ ra chút câu nệ, như một đứa trẻ làm sai cái gì, không biết làm sao để xin lỗi
Dáng vẻ mất phương hướng kia khiến gương mặt Nhan Như Ngọc thoạt nhìn nhỏ hơn chút, giống như mới bước qua tuổi trưởng thành:
Tôi chỉ cảm thấy, chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng với nhau.
Đương nhiên, Bạch Nhược Y cũng không cho rằng mọi người đều nên quay quanh mình
Cô không cảm thấy Nhan Như Ngọc vì quen biết mình, mà không nên đi hại Thẩm thị
Chị đừng như vậy mà.
Nhan Như Ngọc Sợ nhất là nghe Bạch Nhược Y nói như vậy, cô nói rất lý trí mà lại khách quan, dường như không trộn lẫn bất kì tình cảm nào
Thể tôi nên thể nào?
Bạch Nhược Y cười, nụ cười âm trầm mang theo chút mỉa mai:
Nói như cậu, tôi không ngại việc cậu hại công ty bạn trai tôi thành ra dạng như vậy, chúng ta còn có thể làm bạn nhau sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.