Chương 82: Hợp tác
-
Thịnh Thế Hôn Nhân
- Tam Kim Nguyên Bảo
- 1670 chữ
- 2022-02-04 05:50:27
Mà Chu Kỳ cũng không kém, chỉ là dáng người hơi thấp, dĩ nhiên trông có vẻ cô ta hơi mập hơn Bạch Nhược Y.
Ha ha, dĩ nhiên không cần, dáng người của cô Bạch rất tốt.
Chu Kỳ lộ ra vẻ xấu hổ. Lúc này một cánh tay cường tráng ôm bả vai Chu Kỳ, giọng nói trầm thấp và quyến rũ:
Tôi cảm thấy dáng người như cô vậy không tệ đâu.
Chu Kỳ có chút được sủng ái mà lo sợ, cô cảm thấy Thẩm Đình Thâm có thể theo mình tới đây đã xem như nể mặt mình. Cô ta chưa từng vọng tưởng Thẩm Đình Thâm sẽ giải vây cho mình. Trong mắt Bạch Nhược Y thoáng qua vẻ đau thương, cúi đầu xuống thật nhanh, nhìn tài liệu của mình. Một lát sau, một người đàn ông mặc vest bước ra sân khấu, ông ta khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi, đeo một cái kính, trông rất chín chắn.
Cảm ơn các doanh nghiệp hàng đầu đã tham gia hoạt động đấu thầu này.
Người ở dưới sân khấu nghe tiếng nhìn lại, không còn âm thanh nghị luận nữa. Ánh mắt sắc bén của người ở trên sân khấu quét một vòng dưới đài, thấy Thẩm Đình Thâm thì con người chợt toả sáng.
Còn có lần này đặc biệt mới được Tổng Giám đốc tập đoàn Thẩm thị, Thẩm Đình Thâm.
Hoan nghênh, hoan nghênh...
Các Giám đốc lên tiếng ủng hộ. Mà Bạch Nhược Y rất không hiểu, tại sao công trình như vậy, Thẩm Đình Thâm cũng muốn, còn tự mình ra sân?
Không phải là vì cố tình chọc giận mình chứ? Trong lòng Bạch Nhược Y loé lên một ý nghĩ như vậy.
Những câu nói tiếp theo của người trên sân khấu đã giải thích thắc mắc này của cô.
Chắc hẳn tất cả mọi người đã xem tài liệu lần đấu thầu này rồi, thành thật mà nói hạng mục này thoạt nhìn cũng không có bao nhiêu lợi nhuận, cho nên tôi rất cảm ơn các vị ủng hộ. Nhưng điều tôi nói bây giờ chính là hạng mục này sẽ mở rộng quy mô và chính phủ sẽ hợp tác với tập đoàn Thẩm thị. Cho nên bên đứng ra tổ chức bây giờ là chính phủ và tập đoàn Thẩm thị...
Nghe thế, bên dưới rộ lên.
Chính phủ thành phố H hợp tác với tập đoàn lớn nhất thành phố H trở thành bên tổ chức, có thể tưởng tượng ra lợi nhuận trong này sợ rằng sẽ giá trị nhất năm nay.
Mà lời nói của người trên sân khấu vẫn còn tiếp tục.
Bởi vì hạng mục mở rộng cho nên yêu cầu đối với bên hợp tác sẽ nâng cao rất nhiều, bây giờ hãy kể ra ưu thế của công ty các vị, tôi và Thẩm tiên sinh sẽ tự mình quyết định ban hợp tác.
Dưới sân khấu trừ Thẩm Đình Thâm ra, ánh mắt mọi người đều sáng lên, vốn dĩ bọn họ chỉ là đi xem thử, không nghĩ tới bỗng chốc biến thành công trình phỏng tay như vậy.
Phải biết rằng tập đoàn Thẩm thị ở thành phố H đại diện cho doanh nghiệp hàng đầu, bình thường công ty bọn họ sẽ không làm hạng mục nào cả.
Nhưng chỉ cần tập đoàn Thẩm thị ra tay, tất nhiên sẽ là hạng mục cực lớn. Dĩ nhiên Bạch Nhược Y cũng nghe thấy tiếng tim đập mạnh, bây giờ cô ở trong công ty, ngoài cái trung tâm mua sắm còn chưa có bắt đầu thi công là có chút thành tích ra, còn lại cũng không có công trình nào thật sự ý nghĩa, nếu nhận được hạng mục của tập đoàn Thẩm thị, thì có thể khiến cho cô có chỗ đứng ở trong công ty.
Cho tới nay ở thành phố H trừ tất cả công ty của Thẩm thị và Cố thị ra thì công ty Tân Dĩnh của chúng tôi là công ty đứng hàng đầu, dù là tài lực hay lực ảnh hưởng của công ty đều đứng nhất, cho nên lần này có thể hợp tác với Thẩm thị và chính phủ, tôi nghĩ công ty của chúng tôi là thích hợp nhất, cũng là công ty duy nhất có thể hợp tác.
Một vị Giám đốc trực tiếp đứng lên, tỏ vẻ tình thể bắt buộc, nói xong còn gật đầu với Thẩm Đình Thâm một cái xem như chào hỏi.
Giám đốc Lý đừng nói như vậy, tài lực của công ty các ngài thật sự đứng đầu, nhưng vài ngày trước sản phẩm của công ty các ngài xuất hiện sai sót, ồn ào ầm ĩ trên mạng, các ngài hợp tác với chính phủ, tôi thấy làm sao cũng không thích hợp đâu.
Một Giám đốc công ty khác lập tức phản bác.
Những cái đó chỉ là một vài sai sót nhỏ, hơn nữa công ty đã ra mặt nói xin lỗi, tất cả sản phẩm đều bị thu hồi, đã là quá khứ rồi!
Giám đốc Lý trừng mắt nhìn vị Giám đốc phản bác đó. Rõ là tự vạch áo cho người xem lưng, Giám đốc Lý hết sức lo lắng sẽ ảnh hưởng hình tượng của công ty bọn họ ở trước mặt Thẩm Đình Thâm.
Nhưng nghe đồn Thẩm tiên sinh ghét nhất là loại thương nhân không có uy tín này, tôi nghĩ công ty bọn họ cũng sẽ không hợp tác với công ty các ngài đâu.
Vị Giám đốc kia cũng không hề yếu thế.
Nhìn dáng vẻ của hai người bọn họ hình như vốn chính là doanh nghiệp đối đầu.
Giám đốc Lý nhíu mày, anh ta nói không sai, Thẩm Đình Thâm không thích nhất chính là thương nhân không có uy tín.
Nghĩ lại, xem ra chính mình không có cơ hội rồi, cho nên anh ta dứt khoát kéo người Giám đốc kia xuống luôn:
Vậy anh cho rằng công ty của các anh có thể cạnh tranh được sao? Anh thử nghĩ xem công ty của các anh có bất kì thành tích gì có thể kể ra miệng chứ? Các anh còn chưa đủ tư cách hợp tác với tập đoàn Thẩm thị!
Vừa nói ra lời này, vốn dĩ có vài Giám đốc muốn lên tiếng đều ngậm miệng lại thật chặt. Bởi vì vị Giám đốc cạnh tranh với Giám đốc Lý, mặc dù thành tích của công ty bọn họ không bằng Giám đốc Lý, nhưng so với công ty của những người không lên tiếng thì tốt hơn rất nhiều. Dĩ nhiên đối với Thẩm Đình Thâm mà nói, những thành tích đó hoàn toàn không tính là thứ gì. Thẩm Đình Thâm dựa vào ghế, tư thái thanh tao lịch sự bắt chéo hai chân, ánh mắt không tập trung. Cũng không biết rốt cuộc anh có nghe thấy những người đó đang nói cái gì hay không.
Người chủ trì trên sân khấu thấy hai người Giám đốc bọn họ đã muốn cãi nhau, chân mày cau lại thật chặt, vội vàng lên tiếng ngăn lại.
Hai vị, nơi này là đại sảnh của chính phủ, chú ý một chút được không?
Nghe thể, hai Giám đốc này mới hậm hực ngồi xuống, nhìn đối phương không vừa mắt.
Lúc này chân mày người chủ trì mới hơi thả lỏng một chút, lại ngẩng đầu cười khách khí:
Được rồi, bây giờ còn có vị Giám đốc nào muốn đấu thầu không?
Mà bên dưới hoàn toàn yên tĩnh, bởi vì hai Giám đốc đó cũng làm cho bọn họ ý thức được hợp tác với tập đoàn Thẩm thị và chính phủ là phải lấy ra ưu thế gì đó.
Nếu không tại sao người ta phải hợp tác với những công ty nhỏ này của các anh?
Những Giám đốc kia cầm tài liệu của công ty, do dự chưa quyết định, vẫn còn đang xem xét. Bạch Nhược Y sửa sang lại dáng vẻ của mình một chút, chậm rãi đứng lên, nở nụ cười với người chủ trì.
Chào ngài, tôi là Phó Tổng giám đốc mới của công ty Cố thị.
Người chủ trì híp mắt nhìn Bạch Nhược Y một cái, lạnh nhạt cười cười:
Mời cô nói.
Trong lòng ông ta có vài phần khen ngợi đối với cô gái có tướng mạo hơn người này, vào lúc này không ai dám lên tiếng để đón nhận áp lực, nhưng cô gái này lại không tự ti cũng không kiểu ngạo đứng ra.
Đôi mắt không tập trung của Thẩm Đình Thâm cũng có chút ánh sáng ca ngợi.
Đầu tiên công ty của chúng tôi đã hiểu rất rõ tài liệu đấu thầu mà các vị gửi đi. Các vị chỉ muốn tìm nơi hợp tác có thể hoàn toàn độc lập thi công, dĩ nhiên cũng yêu cầu uy tín và tài lực của công ty phải khá hùng hậu, nếu không đúng là không đủ tư cách hợp tác với các vị.
Nói đến đây, trên mặt Bạch Nhược Y nở nụ cười tự tin khiến cho khuôn mặt vốn đã xinh đẹp của cô thêm vài phần quyến rũ.
Mặc dù chúng tôi là công ty mới, nhưng thành tựu khi đưa ra sản phẩm mới, mọi người quá rõ ràng. Tôi nghĩ đối với lần hợp tác này, tôi cũng không cảm thấy công ty của chúng tôi là công ty duy nhất có thể hợp tác với các vị, nhưng tôi dám cam đoan công trình nhất định sẽ đảm bảo chất lượng hoàn thành, sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì.
Vừa dứt lời, người chủ trì trên sân khấu lộ ra nụ cười hài lòng.
Cô gái trẻ này không có đặc biệt nói ra công ty của mình thuộc về nhà họ Cố.
Chỉ thuận miệng nói ra một thành tích, rồi nói đến điểm quan trọng nhất.