• 1,502

Q.4 - Chương 23: Hắc Hùng Grim


Số từ: 3086
Nguồn : tàng thư viện

Âm Trảo Hoa Thiên và Thái Cực Phong Thanh đều đã đạt đến ngũ cấp cao thủ đính phong. Jerry, Jesse các ngươi nói trong trận đấu này ai sẽ chiến thắng? Cũng không cần phải trả lời ngay cứ xem đi đã. Không chừng trong 2 người này sẽ có người khiêu chiến với các ngươi đấy.
Lý Dương ngồi trên ghế chủ tịch quay sang nói với Jerry và Jesse đang ngồi gần đó.
Jerry và Jesse gật đầu, chăm chú theo dõi 2 người trên võ đài.
Trận thách đấu với Cực Thối đạo cũng sắp diễn ra, Jerry, Jesse cũng không dám khinh xuất, tập trung theo dõi thực lực của các đối thủ.
Hoa Thiên lạnh lùng cao ngạo, mặc một bộ võ phục màu lam. Hắn ta đối với những tiếng vỗ tay, la hét dưới khán đài vốn không để ý đến. Mục tiêu của hắn là có thể giao đấu cùng cao thủ, truy cầu cảnh giới tối cao của võ học. Đó mới chính nhân sinh quan của hắn.
Phong Thanh thì ngược lại, luôn miệng mỉm cười, hai tay không ngừng giơ lên chào khán giả.
Lý Dương nhìn 2 người trên võ đài, trong lòng chợt xuất hiện một ý nghĩ:
- Hai người công lực đều là ngũ cấp cao thủ đính phong nhưng ta có cảm giác là Phong Thanh …. nhất định có thể chiến thắng.
Lý Dương đối với Phong Thanh có một niềm tin không thể giải thích được, hắn tin tưởng rằng Phong Thanh nhất định sẽ chiến thắng.
Âm thanh của Hạng Vũ trong đầu hắn chợt vang lên:
- Đúng rồi, lão nhân này đối với cảm ngộ Thiên đạo tuyệt đối không sai, phỏng chừng các tu chân cao thủ đều không theo kịp lão ta. Phỏng chừng cũng phải tương đương với Nguyên Anh kỳ cao thủ lí giải Thiên đạo. Chứ nếu không chỉ dựa vào tu luyện Thái Cực kình khí quả là không thể nào bì kịp với tu chân giả.

Đúng rồi, Thiên đạo
Lý Dương chợt tỉnh ngộ, Phong Thanh lão nhân chưa hề động thủ nhưng Lý Dương đã cảm nhận được thắng lợi của lão. Từ thân thể Phong lão tỏa ra một thứ khí thế chiến thắng. Mọi cử động, di chuyển của lão đều cùng với hoàn cảnh xung quanh hòa thành nhất thể. Mọi cử động đều trở thành tự nhiên chi đạo.

Hai vị, đã chuẩn bị xong chưa?
Người trọng tài quay sang hỏi Hoa Thiên và Phong Thanh.
Hai người gật đầu.
Nhất thời trên người Hoa Thiên xuất hiện vô số băng hàn khí tức, một cỗ lãnh khí băng hàn xuy xuy thổi lên, tạo nên những làn sóng gợn trong không gian.
Phong Thanh cũng thay đổi sắc mặt, không còn bộ dạng hoạt kê như lúc nãy nữa. Thân hình nhẹ nhàng di chuyển vững chãi như một cây tùng, song thủ từ từ phất lên hình thành một cổ Thái Cực vô hình trên võ đài.

Clang

Một tiếng chuông sắc nhọn vang lên, trận đấu bắt đầu.

Phong lão đầu, ta đã sớm mong chờ được đối đầu với ngươi.
Hoa Thiên vẻ mặt tươi cười lên tiếng.
Hoa Thiên trên thân thể lập tức băng hàn khí tức như thủy triều nhất động ào ào nhắm hướng Phong Thanh tấn công. Một cỗ cường đại khí tức lập tức bao trùm lấy thân thể của Phong lão, Phong Thanh thân mình tựa như một chiếc lá bị cuốn đi trong cơn bão.
Phong Thanh mỉm cười nói:
- Hoa Thiên, tiểu oa nhi, ta thấy ngươi nên tu dưỡng cho tâm bình khí hòa, đó mới là dưỡng thân chi đạo.
Vô hình Thái Cực kình khí xoay tròn vờn xung quanh thân thể lão, đạo đạo băng hàn khí tức của Hoa Thiên liền bị ngăn cản, không tiến thêm được nửa phân.
Lý Dương khẽ mỉm cười. thầm than:
- Xem ra Phong lão đầu đối với thiên đạo cảm ngộ cũng là chỉ mới hiểu một ít mà thôi. Nếu là ta đối với khí tức bức người của Hoa Thiên, chỉ cần dung nhập thân thể với thiên địa thôi thì sẽ không hề tốn một chút khí lực nào.
Hạng Vũ lập tức khiển trách:
- Tên tiểu tử này, Phong Thanh đối với Thiên đạo là do tự bản thân cảm ngộ mà đi lên, như thế nào có thể so sánh với ngươi. Ngươi là mô phỏng quỹ tích của Thiên đạo, từ từ mà cảm ngộ, tốc độ của ngươi so với lão tất nhanh hơn nhiều. Nếu ngươi không phải có Ma Thần Lục Tuyệt thì e rằng còn thua xa lão.
Khoảnh khắc lúc nãy Phong Thanh có thể tự nhiên mà dung hợp bản thân với hoàn cảnh. Tuy nhiên khi bị Hoa Thiên áp bức đã không còn có thể dựa vào Thiên đạo nữa, đành phải dùng Thái Cực kình khí để đón đỡ.

Hừm, chúng ta dùng tay xem ai là mạnh
Hoa Thiên hừ lạnh một tiếng, thân hình như phi ưng triển sí trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách hơn chục thước, song trảo kình khí tụ lại ở móng tay, tụ mà không phát.
Thân hình như thuấn di, thoáng chốc Hoa Thiên đã tiếp cận với Phong Thanh.

Hát
.
Hoa Thiên khẽ quát lên, mày kiếm dựng ngược, song trảo nhằm ngực Phong Thanh phóng tới.
Song trảo Hoa Thiên xé tan không khí mà lao đi, rít lên những âm thanh bén nhọn. Hoa Thiên đối với song trảo của mình cũng có chỗ đắc ý, khi thi triển chuyển động của song trảo đối với không khí sẽ có tác dụng khuấy đảo, khiến cho đối phương rất khó xác định vị trí bị công kích.
Phong Thanh không chút hoảng hốt, mỉm cười, tay phải phẩy nhẹ, một cổ khí lực mượt mà xuất hiện, nhẹ nhàng tự nhiên xoắn lấy song trảo của Hoa Thiên.

Bồng ~~
.
Thái Cực quyền - Nghệ Huy Tì Bà
Tứ lưỡng bát thiên cân.
Hoa Thiên, thân hình không tự chủ được, bị đẩy lùi ra sau.

Tiểu oa nhi, Phong lão ta không thể cứ phòng thủ mãi được.
Phong Thanh song thủ chấn động, tựa như tiêm đao trực tiếp đâm vào hai tai Hoa Thiên.
Thái Cực quyền – Song Phong Quán Nhĩ.
Hoa Thiên trong lòng máy động, hai chân nhanh chóng lùi ra sau, thân hình như phi ưng xoay tròn, song thủ mang theo âm trảo kình khí phản kích lại Phong Thanh.
Phong Thanh khẽ mỉm cười, thuận tay phất một cái đã có thể dễ dàng triệt tiêu công kích của đối phương.
Luận về phòng ngự, Hoa Thiên vẫn còn kém xa Phong Thanh.
Jerry đột nhiên nói:
- Trận này Phong Thanh sẽ thắng.
Hắn không dựa vào ưu thế trận đấu mà dựa vào cảm ứng khí tức để phán đoán. Mặc dù Hoa Thiên công kích lăng lệ nhưng quyền chủ động lại hoàn toàn do Phong Thanh nắm giữ.
Jesse cũng gật đầu đồng ý.
Lý Dương nhất thời cũng nói:
- Mặc dù như vậy nhưng nếu như Phong Thanh không có loại công kích đặc thù thì cũng rất khó đánh bại được Hoa Thiên.
Tình hình quả nhiên chính xác như lời Lý Dương nói.
Phong Thanh tuy phòng ngự lợi hại nhưng uy lực công kích thì không bằng Hoa Thiên.

Bồng, bồng, bồng…

Hoa Thiên song trảo điên cuồng công kích, nhất thời bề mặt võ đài được kiến tạo từ đá hoa cương đều bị trảo phong rạch nát làm cho đám đông khán giả phải đồng loạt kêu lên.
Hai người thân hình như thiểm điện, không ngừng giao đấu. Trải qua 10 hiệp vẫn bất phân thắng bại.

Ta như thể đã thấm mệt, nội lực tiêu hao quá nhiều nhưng lão già này thì chẳng tiêu hao bao nhiêu cả. Xem ra phải liều mạng vậy.
Hoa Thiên nhất thời vận dụng tiên thiên chân khí trong người bạo phát. Đoạn ngửa đầu kêu lên những âm thanh thật sắc nhọn.

Ưng, ưng …
. Toàn bộ khán giả đều cảm thấy sững sờ.
Dưới ánh sáng ban ngày, Hoa Thiên quanh thân thể như xuất hiện một con phi ưng, vờn quanh thân thể.

Ưng Tường Cửu Thiên!

Hoa Thiên thân hình gia tốc, nhanh như chớp trên mặt đất liền xuất hiện 9 tàn ảnh ở 9 phương vị khác nhau, đồng loạt xông vào vị trí của Phong Thanh.

Âm Trảo Thập Tam Liên Kích!

Một tiếng thét chói tai vang lên, 9 đạo tàn ảnh phong cuồng công kích, đạo đạo trảo phong rít lên thật sự khủng bố.

Hát~~
.
Thái Cực Mật Quyền – Thái Cực Chân Ý.
Phong Thanh song thủ từ từ xoay tròn tạo thành một Thái Cực đồ, lấy Phong Thanh làm trung tâm, mênh mông như sóng biển tỏa ra xung quanh, ngăn đón đòn công kích của Hoa Thiên.
Đột nhiên, Phong Thanh chợt biến đổi khí sắc, thần thái an nhàn lúc trước biến mất thay vào đó là một khí sắc lăng lệ, thân hình như thuấn di chớp lên, tốc độ quả thật kinh nhân. Lập tức trong 9 đạo tàn ảnh nhận biết được vị trí chân thân của Hoa Thiên. Song chỉ dựng lên như một ngọn tiểu kiếm đâm tới.

Phốc ~~
.
Một thanh âm vang lên, 9 đạo tàn ảnh biến mất, chỉ còn lại chân thân duy nhất của Hoa Thiên.

Như thế nào lại như vậy???
Hoa Thiên vẫn không sao nghĩ ra như thế nào mình đã sử dụng tuyệt chiêu lại có thể bị đối phương đả bại.

Ta thua!

Hoa Thiên thở dài một hơi, chuyển thân đi xuống võ đài. Khoảnh khắc vừa rồi hắn vốn không hề bị thương nhưng hắn biết Phong Thanh đã hạ thủ lưu tình. Nếu như vừa rồi Phong Thanh hạ độc thủ thì e rằng mạng của hắn cũng không còn.

Trận bán kết thứ nhất, Phong Thanh thắng.

Trọng tài cao giọng xướng lên.

Phong Thanh, Phong Thanh, Phong Thanh ……

Đám khán giả phía dưới nhất thời hô vang tên Phong lão, khoảnh khắc vừa rồi xem lão đầu khả ái này thi đấu, khán giả quả thật đã mãn nhãn.
Phía trên bàn của chủ tịch.

Khí ngưng tụ thành hình. Xem ra không thể đánh giá võ công như đánh giá phụ nữ được.
Lý Dương cảm thán thở dài.
Ánh mắt Lý Dương nhìn theo Phong lão:
- Lão nhân này thật là thâm tàng bất lộ, vào lúc tối hậu mới dùng chỉ kiếm công kích, quả thật là mạnh mẽ. Người này công thủ toàn diện ắt sẽ là đệ nhị cao thủ của giải đấu lần này.
Theo ý của Lý Dương thì Phong Thanh tuy lợi hại nhưng ngũ cấp cao thủ và lục cấp cao thủ cách biệt rất lớn. Nếu gặp Cát Lỗ Phổ ắt sẽ thua.
……….
Một ngày sau.

Thưa quý ông, quý bà. Hôm nay đại hán cao lớn như hùng (gấu), mạnh mẽ như ngưu, siêu cấp trọng lượng tuyển thủ Grim sẽ đối chiến cùng chiến sĩ đến từ địa ngục, sát khí sung mãn nhất trong giới quyền Thái, một nhân vật truyền kỳ, chiến sĩ Cát Lỗ Phổ

Trọng tài đối với trận đấu này cũng lộ rõ vẻ kích động.
Ngày hôm qua mặc dù cũng chiến đấu kịch liệt nhưng trong lòng mọi người vẫn có sự vui vẻ. Không như hôm nay, mặc dù trận đấu chưa diễn ra nhưng sát khí đã nổi lên.

Oanh~~
.
Grim nhảy vọt lên võ đài, hạ xuống. Một trọng lượng lớn hạ xuống tạo thành một âm thanh mạnh mẽ như thể rung chuyển cả võ đài.
Grim cao gần 2 thước, nặng 400 cân, hai cánh tay to hơn hai bắp đùi. Khán giả thấy khí thế của Grim tựa như một mãnh nhân khổng lồ, nhất loạt tung hô tên hắn.

Hắc Hùng, Hắc Hùng …

Grim đắc ý quay xuống phía dưới khán giả, kêu lên, phô diễn thân hình to lớn của hắn.
Bỗng dưng một cỗ tử vong khí tức xuất hiện, dần dần bao phủ cả võ đài. Trung tam cổ khí tức đó chính là Cát Lỗ Phổ.
Trọng tài, trên trán đã xuất hiện mồ hôi lạnh. Hắn thầm cảm thấy may mắn vì cổ tử vong khí tức kia có mục tiêu khác là Grim, nếu như nhắm vào hắn, phỏng chừng hắn có thể hoảng sợ mà chết.
Grim, thần kinh cứng rắn, khí phách do trời sanh, không hề sợ hãi tử vong khí tức. Nhưng tử vong khí tức này nhất thời cũng làm cho trận đấu thêm ngưng trọng.

Mẹ nó, có bổn sự thì lại đây đánh với lão tử vài hiệp, lại giả ma giả quỷ phát ra hơi thở như loài rùa rút đầu. Để lão tử đập bể mai rùa của ngươi xem sao
Grim nhất thời lớn tiếng chửi rủa.
Cát Lỗ Phổ được một phen ngạc nhiên, Lý Dương trên cao cũng ngạc nhiên, Tất cả khán giả cũng được một phen ngạc nhiên.

Gã này cũng thật là buồn cười, thóa mạ Cát Lỗ Phổ như vậy, làm sao còn toàn mạng.
Lý Dương biết Cát Lỗ Phổ thủ đoạn rất ngoan độc. Vì câu nói này của Grim ắt hắn sẽ hạ độc thủ.

Hai vị tuyển thủ, đã chuẩn bị xong chưa?
Trọng tài mồ hôi lạnh trên trán từng giọt từng giọt nhỏ xuống.
Cát Lỗ Phổ lãnh khốc gật đầu.
Grim thì vẻ mặt đầy sự chế nhạo, bộ dạng hoạt kê, cũng gật đầu.

Clang
.
Một tiếng chuông vang lên. Trận đấu bắt đầu.

Hô, hô

Vẫn là chiêu thức cũ, Grim đang thi triển Đại Phong Luân. Hai chân xoay tròn, hình thành một bánh xe thật lớn, mạnh mẽ xé không khí lao đi, một lực lượng cường đại đều dung nhập vào hai chân. Phát ra một khí thế mạnh mẽ làm cho khán giả có cảm tưởng nếu hắn đá xuống võ đài e rằng đá hoa cương cũng tan nát. Chỉ cần một chiêu Đại Phong Luân thì đối thủ của hắn đều bị bức xuống đài. Đối với thực lực của Grim thì đối phương sẽ không thể nào dừng lại, cú thế thối lui cho đến khi hạ đài.
Cát Lỗ Phổ lạnh lùng nhìn sát chiêu của Grim.

Hô ~~
.
Thân hình Cát Lỗ Phổ đột nhiên tiêu thất.

Bồng
.
Grim nhất thời như một bao cát bị đánh bay đi, cuối cùng rớt xuống đất.
Cả quyền tràng nhất thời chấn động, chỉ có Cát Lỗ Phổ là vẫn với tư thế như trước không hề thay đổi.
Một quyền!!!
Chỉ một quyền đã đánh bay Grim. Tuyệt chiêu của Grim hoàn toàn không có một chút tác dụng nào cả.
Grim khẽ lăn người đứng dậy, toàn thân tựa hồ không chút thương tổn, trừng mắt nhìn Cát Lỗ Phổ kêu lên:
- Ngươi như thế nào có thể đánh bay ta, ngươi đám đánh cha người à, xem như ngươi đã xong đời.
Grim kêu lên tựa hồ như rất phẫn nộ.
Cát Lỗ Phổ lại ngạc nhiên, Lý Dương lại ngạc nhiên, toàn bộ khán giả cũng lại ngạc nhiên. (đọc đoạn này buồn cười chết)
Lý Dương thầm than:
- Năng lượng thân thể thật mạnh mẽ, Bá Vương, người này năng lượng thân thể có lẽ đạt đến 90. 000 tinh.
Hạng Vũ lập tức nói:
- Đừng khinh thường gã Grim này, ta xem bình thường năng lượng cơ nhục hắn chỉ là 90. 000 tinh nhưng một khi bạo phát ra hắn hoàn toàn có thể vượt xa con số này.
Lý Dương cảm thấy sững sờ. Hắn chưa kịp hỏi tiếp thì ở dưới võ đài Grim đã phẫn nộ.

Bồng, bồng…..

Grim phảng phất như một cỗ xe tăng từ từ tiến về phía Cát Lỗ Phổ. Từng bước chân hắn bước đi đều để lại trên sàn đá hoa cương những dấu vết lõm xuống. Càng gần Cát Lỗ Phổ, vết chân của Grim càng lún sâu xuống nền đá hoa cương.

Mẹ nó, ngươi đi chết đi

Grim một cước hung hãn nhắm hướng Cát Lỗ Phổ đạp xuống, khiến cho người ta lo lắng, phỏng chừng Cát Lỗ Phổ sẽ bị một cước này biến thành một viên thịt tròn vo.

Bồng
.
Một âm thanh vang lên, phảng phất như mộc bổng nện vào chuông sắt, từ từ phản hồi lại.
Grim cũng y như trước, bị chấn bay đi mấy chục thước, mới đáp xuống đất.
Cả võ tràng nhất thời chấn động. Grim lăn người đứng dậy, cơ thể vẫn tựa như không hề bị tổn thương.
Cát Lỗ Phổ khẽ nhíu mày, tựa hồ đối với tên gia hỏa quái dị trước mắt đã làm hắn thật sự bực mình.

Mẹ nó, ngươi như thế nào lại chấn bay lão tử, ngươi…mẹ nó
Grim nhất thời tru lên.
Cát Lỗ Phổ lập tức động thân, chuẩn bị công kích Grim.
Đột nhiên Grim, nhảy lùi ra sau, hướng phía dưới võ đài đi xuống:
- Lão tử nhận thua, không chơi cùng gã ngu ngốc kia nữa. Hô hô, người này thực lực quả là cường đại, lão tử không bằng hắn. Hừ hừ.
Grim cứ như vậy mà hạ đài.
Nhất thời quyền tràng lại ngạc nhiên, Lý Dương cũng lại ngạc nhiên, Cát Lỗ Phổ cũng ngạc nhiên, gã biến thái này như thế nào lại nhận thua!!!

Trận bán kết hôm nay, Cát Lỗ Phổ thắng.

Cát Lỗ Phổ cười lạnh, đoạn xoay người, quét ánh mắt của hắn về phía Lý Dương, một thứ sát khí nhất thời bốc lên.

Mộc Dịch, ngươi cứ chờ đó
.
Trên bàn của chủ tịch, Lý Dương cười thầm trong bụng, nhìn xuống cảm nhận đươc sát khí của Cát Lỗ Phổ nghĩ bụng:
- Tiểu tử kia, nếu ngươi muốn khiêu chiến với ta thì quả là ngươi đã gặp bất hạnh rồi đó.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thốn Mang.