• 1,502

Q.4 - Chương 33: Băng rôn


Số từ: 2863
Nguồn : tàng thư viện
Lý Dương sử dụng xe dã chiến, chuyên đi trong sa mạc. Đi liên tục ba ngày cuối cùng đã đến được trại huấn luyện tại sa mạc châu Phi.
Xung quanh trại huấn luyện, mấy trăm cảnh vệ, trang bị đầy đủ vũ khí hiện đại, không ngừng tuần tra bên ngoài trại huấn luyện. Một khi có huấn luyện giả muốn đào thoát sẽ lập tức giết chết.

Trung thành với Tuyết Lan tập đoàn, trung thành với Cực Thối đạo, trung thành với Mộc Dịch tiên sinh
Một tấm băng rôn lớn treo trên bức tường bên ngoài trại huấn luyện.
Lý Dương nhìn thấy quang cảnh này, quay sang hỏi một tên thủ hạ:
- Băng rôn này treo ở đây làm gì vậy?

Ngài chủ tịch, đây là một trong những phương pháp dùng để tẩy não
một người thanh niên mặc da đen, có vẻ là một người lanh lợi lập tức trả lời hắn.
Tên tiểu tử này tiếp tục nói:
- Để các huấn luyện giả sau này tuyệt đối trung thành, tại đây chúng ta thường sử dụng hai phương pháp. Phương pháp thứ nhất chính là từ từ truyền bá vào tư tưởng của bọn họ các tiêu chí của chúng ta, từ từ thấm nhuần vào trong tư tưởng, đến một lúc nào đó họ sẽ xem điều đó là chân lý. Phương pháp này dựa theo đạo lý mưa lâu thấm đất, người Trung Hoa gọi là ‘tam nhân thành hổ’. Hơn nữa người châu Phi vốn là đầu óc tương đối đơn giản nên có thể dễ dàng tẩy não.
- Biện pháp thứ hai chính là sử dụng thôi miên chi thuật, thôi miên tiềm thức của họ. Tin rằng trong vòng nửa năm họ sẽ hoàn toàn trung thành với chúng ta.
Lý Dương nghe xong, đoạn gật gật đầu:
- Không sai, ‘tam nhân thành hổ’. Xem ra đối với văn hóa Trung Hoa ngươi cũng khá am tường. Ngươi tên là gì?.
Thanh niên này bất giác trong lòng mừng rỡ, hắn biết ngài chủ tịch này vốn là người Trung Hoa nên nửa năm nay cố gắng tìm hiểu các kiến thức về đất nước Trung Hoa, không ngờ hôm nay lại thu được kết quả tốt như vậy.

Tôi tên là Mễ Tra, là trợ lý của Natasha tiểu thư, lần này được lệnh đi theo ngài chủ tịch. Thật ra đối với văn hóa Trung Hoa tôi cũng chỉ biết một chút mà thôi.
Mễ Tra biết người Trung Hoa rất vui vẻ, hơn nữa chính xác là bản thân hắn cũng chỉ biết một chút mà thôi, nếu nói quá lên không khéo lại làm hại chính bản thân. Tốt nhất là nên thành thực.

Tốt lắm, Mễ Tra, trong thời gian ta lưu lại đây, ngươi sẽ đi với ta.
Lý Dương gật đầu nói.

Vâng! Thưa ngài chủ tịch.
Mễ Tra cố kìm chế sự sung sướng trong lòng mình. Bất quá trên mặt hắn vẫn lộ rõ vẻ hưng phấn.
5 phút sau Lý Dương tiến vào căn phòng đầu não của trại huấn luyện.
Natasha đứng trước mặt hắn. Sống tại sa mạc khắc nghiệt này một thời gian, Natasha đã đen hơn trước nhưng thân thể lại trở nên rắn rỏi hơn.

Natasha, để cho một người con gái như ngươi phụ trách trại huấn luyện, thực sự là vất vả cho ngươi.
Lý Dương cảm thán nói.
Natasha đương nhiên là vất vả. Nàng vốn là một tiểu thư thành thị, lần này nhận công tác tới vùng sa mạc hoang vu này, cuộc sống quả thật rất khó thích nghi. Tại đây vốn gần đường xích đạo, nhiệt độ rất cao. Cuộc sống thay đổi như vậy quả thật là vất vả. Bất quá trải qua một thời gian tại đây, tố chất thân thể của Natasha cũng được nâng cao lên, chỉ có điều làn da thì trở nên đen hơn trước.

Đa tạ chủ tịch đã quan tâm.
Natasha có điểm cảm kích trong lòng.
Lý Dương gật đầu nói:
- Đúng rồi, ngươi mau báo cáo tình hình tại đây cho ta xem nào.
Natasha mở trong ngăn bàn, lấy ra một xấp hồ sơ, sau đó nói:
- Công tác chiêu thu của chúng ta tại châu Phi, không sai, tại Châu Phi có vài tỉ người đang bị đói kém. Chúng ta đã tuyển chọn được 5000 người cho công tác huấn luyện, bây giờ tốc độ gia tăng thêm 300 người một ngày.
Trải qua huấn luyện, những người này tâm tính đều trở nên cứng cỏi hơn, Bất quá vẫn chưa có ai có năng lượng thân thể vượt qua một tinh.
Natasha lập tức báo cáo sơ qua tình hình cho Lý Dương.

Chủ tịch, trong này có đầy đủ chi tiết về tình hình ở đây.
Natasha lập tức đưa xấp văn kiện cho Lý Dương.
Lý Dương cầm văn kiện, xem lướt qua, gật đầu nói:
- Tốt lắm Natasha, thật là vất vả cho ngươi. Hiện nay Cực Thối đạo quán tại châu Âu đang phát triển, Cực Thối đạo quán tổng bộ sẽ có rất nhiều việc. Ngươi lập tức quay trở lại NewYork. Việc ở đây giao lại cho Mễ Tra.
Natasha nghe vậy, bất giác thập phần cao hứng.
Thiếu nữ như nàng có thể rời khỏi nơi đây thật là mừng rỡ. Lúc trước Lily vốn là muốn để Kiều Hoa Tân phụ trách nơi này thế nhưng lúc đó Kiều Hoa Tân đang đi theo Lý Dương đến Tuyết Lan đảo nên bất đắc dĩ mới điều Natasha đến đây.

Vâng, thưa ngài chủ tịch!. Mễ Tra thật sự là người rất có năng lực, để anh ta lại đây quản lý trại huấn luyện sẽ giúp đỡ cho người rất nhiều.
Natasha không quên tán dương Mễ Tra. Chính xác là Mễ Tra là người rất dễ thích nghi với điều kiện khắc nghiệt ở đây. Có hắn ở đây giúp đỡ Natasha cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Đa tạ chủ tịch, Mễ Tra sẽ cố gắng quản lý tốt công việc tại trại huấn luyện.
Đứng bên cạnh Lý Dương lúc này, Mễ Tra cảm thấy rất cao hứng, cao giọng mà nói.
Lý Dương mỉm cười gật đầu.
…….
Sáng sớm!
Lúc này nhiệt độ tại sa mạc chưa cao. Một đám huấn luyện giả đang tiến hành tập luyện. Họ mang vật nặng chạy, nhảy vượt chướng ngại vật …. đây là các phương pháp huấn luyện lâu dài.
Lý Dương đứng bên cạnh căn phòng của mình, nhìn ra sa mạc, mắt rõi theo đám huấn luyện giả đang tập chạy. Tất cả những người này, trên khuôn mặt đều tỏ ra rất thoải mái.
Họ không phải lo lắng về tương lai.
Bây giờ họ đã có cơm để ăn.
Kỳ thật những người này yêu cầu không cao, họ chỉ cần có cơm ăn là đủ. Họ vẫn nhớ rõ ngày trước chỉ vì một mẩu bánh mì mà có thể bị đánh đập tàn tệ …cảm giác của những ngày đói khát vẫn còn đó, cuộc sống đó thật như địa ngục.
Được ăn cơm, đó chính là cảm giác hạnh phúc nhất.
Huấn luyện cho dù có cực khổ như thế nào đi nữa cũng không thể so sánh bằng nỗi thống khổ đói khát ngày trước.

Chủ tịch, những người này luyện tập rất chăm chỉ, không hề biếng nhác. Kỳ thật họ là những người rất đáng thương. Tại châu Phi này cũng thường xuyên có những tổ chức tiếp tế nhưng vì châu Phi có quá nhiều quốc gia nghèo đói nên tiếp tế cũng không làm tình hình thay đổi nhiều.
Mễ Tra vốn cũng là người da đen, đối với chủng tộc của mình không khỏi cảm thấy cảm khái trong lòng.
Mễ Tra vốn không phải cực khổ như người dân châu Phi, hắn được sinh ra tại Mỹ quốc, sau đó học tại đây, mặc dù cũng gặp khó khăn về nạn phân biệt chủng tộc thế nhưng hắn đều cố gắng vượt qua. Sau này gia nhập tập đoàn Tuyết Lan, nỗ lực làm việc, đến bây giờ đã trở thành người phụ trách trại huấn luyện, trở thành một nhân vật cao cấp của Tuyết Lan tập đoàn.

Tận lực chiêu mộ huấn luyện giả. Ban đầu trại huấn luyện tối đa chỉ có thể huấn luyện cho 30. 000 người, bây giờ đã được mở rộng lên tới 100 ngàn người.
Đối với Lý Dương thì 30 ngàn người đã đủ cho Cực Thối đạo dương danh lập uy trên toàn thế giới nhưng hắn còn muốn cứu giúp cho nhiều người lâm vào cảnh đói khổ cho nên mới chiêu thu thêm số huấn luyện giả tại trại huấn luyện.
Những người này một khi được huấn luyện xong sẽ trở thành giáo luyện của Cực Thối đạo. Lúc đó cuộc sống của họ sẽ sung túc hơn, được đảm bảo hơn.
Cực Thối đạo trải rộng ra toàn thế giới, dù sao cũng cần rất nhiều nhân lực.

Nếu vẫn chưa sử dụng hết nguồn nhân lực tại đây thì sẽ thành lập các công ti bảo an.
Lý Dương trong lòng lập tức nghĩ như vậy.
Ba ngày sau.
Đêm khuya!
Trong căn phòng của Lý Dương.

Bá Vương, thần thức của người rất lợi hại, vậy mau giúp ta tìm ra địa phương bí mật.
Lý Dương đang nói với Hạng Vũ.
Hạng Vũ lập tức khiển trách:
- Lý Dương, ngươi cũng có khả năng phát hiện ra, như thế nào lại ỷ lại vào ta như vậy.
Lý Dương bất giác rùng mình. Đúng là gần đây có sự tình gì, hắn đều nhờ Hạng Vũ giải quyết. Bất quá nếu cứ tiếp tục như vậy thì tâm tính của hắn sẽ không thể đề thăng, tâm cảnh tu vi cũng sẽ dậm chân tại chỗ.

Người Trung Hoa có câu: ‘liên tục nỗ lực sẽ làm cho bản thân tiến bộ’. Bổn Bá Vương tại Ma giới hoàn toàn có thể dựa vào Xuy Vưu đại tôn, thế nhưng ta thanh danh vang dội khắp nơi đều hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân mà tạo nên. Ngươi đã hiểu được ý tứ của ta chưa?
Hạng Vũ nghiêm khắc giáo huấn.
Lý Dương bất giác cảm thấy hổ thẹn.
Đi tìm địa phương bí mật, một việc như vậy mà cũng cần nhờ Hạng Vũ.
Lý Dương vốn dĩ có thể dựa vào linh thức của hắn mà tìm kiếm. Mặc dù phạm vi tìm kiếm của linh thức không rộng lắm, độ khôi phục cũng rất lâu nhưng tin rằng trong vòng nửa năm Lý Dương hoàn toàn có thể tìm hết các khu vực trong sa mạc này. Như vậy cũng giúp cho tu vi tâm cảnh của hắn đề cao. Vào lúc độ kiếp cũng sẽ dễ dàng vượt qua.
Tự cường! hết thảy mọi việc đều phải dựa vào bản thân.
Sau này, khi đến Ma giới thì Hạng Vũ cũng phải quay về địa phương của mình. Hắn sẽ phải tự mình đi tìm Khương Tuyết. Tại phàm nhân giới đã ỷ lại vào Hạng Vũ, tai Ma giới còn nguy hiểm hơn, lúc đó không có Hạng Vũ giúp đỡ thì hắn sẽ ra sao?.

Bá Vương, ta đã hiểu.
Lý Dương kiên định nói.
Từ nay về sau, mọi việc sẽ là dựa vào bản thân của mình.
Thân ảnh Lý Dương trong phòng lập tức chớp lên rồi biến mất.
Trên không trung của sa mạc.
Sa mạc trong đêm, gió rất lớn, cát bay đầy trời.
Bất quá xung quanh thân thể của Lý Dương có một lớp kình khí vô hình bảo vệ. Vốn dĩ đạt tới tiên thiên cảnh giới là đã có cương khí hộ thể, huống chi Lý Dương bây giờ đã vượt xa cảnh giới đó.
Chân đạp đao khí chí dương chí cương. Lý Dương cứ như vậy lăng không đứng giữa trời đêm.

Không biết địa phương bí mật này nằm tại địa phương nào, hy vọng ta có thể sớm tìm thấy
Lý Dương trong lòng đang tràn đầy niềm hy vọng.
Hắn không biết địa phương bí mật này có thể làm biến đổi chuyện gì, nhưng hắn hy vọng tại nơi này hắn có thể đề cao công lực, đạt tới cảnh giới cao hơn, tiến đến độ kiếp.

Ây!, từng bước từng bước một vậy. Lấy trại huấn luyện là trung tâm, ta bắt đầu tìm kiếm.
Lý Dương lập tức quyết định.
Lập tức linh thức của Lý Dương như sóng gợn, từ từ tỏa ra, càng ngày càng lớn, phương viên hơn mười dặm, hoàn toàn xuyên suốt. Bất quá ngoài cát ra hắn không phát giác ra được gì nữa.

Hay là địa phương này nằm dưới lòng đất.
Nghĩ như vậy Lý Dương lập tức dùng linh thức thẩm thấu xuống mặt đất. Lần này hắn phát hiện ra một vài bộ hài cốt, có lẽ là của khách lữ hành trước đây đi qua sa mạc …
Vẫn không thấy gì!
Lý Dương thân hình lập tức hóa thành lưu quang, xoát một cái, thân hình đã ở cách đó mười dặm, tiếp tục dùng linh thức cho sự nghiệp tìm kiếm của mình …
Một ngày sau.
Lý Dương cảm thấy đau đầu thực sự.
Linh thức sử dụng thường xuyên, tâm thần lực tiêu hao cũng rất nhanh. Ngay cả Kim Đan kỳ cao thủ sử dụng linh thức liên tục cũng chỉ có thể duy trì trong nửa khắc. Lý Dương như thế là đã quá mạnh mẽ. Lý Dương tâm thần cường đại là vì hắn đối với Thiên đạo cảm ngộ rất sâu sắc. Điều này làm cho tinh thần lực của hắn tương đương với Đại Thành kỳ cao thủ cho nên mới có thể sử dụng cực hạn linh thức trong suốt một ngày.
Nhưng lúc này tinh thần lực của hắn đã hoàn toàn tiêu hao.
Ở giữa không trung, Lý Dương từ từ nhắm mắt lại.
Song thủ bắt đầu huy động, dựa theo quỹ tích của Ma Thần Lục Tuyệt bắt đầu khôi phục tinh thần lực.
Ba ngày sau.
Tâm thần Lý Dương đã hoàn toàn khôi phục.

Thật khủng khiếp, tinh thần lực tiêu hao, không ngờ muốn khôi phục lại lâu như vậy.
Lý Dương cảm thán mà thốt ra. Bất quá hắn không biết người tu chân mà biết sự tình này chắc sẽ sợ hãi mà chết. Một Đại Thành kỳ cao thủ muốn khôi phục hoàn toàn tâm thần, phỏng chừng cũng phải mất nửa tháng. Hắn chỉ mất có 3 ngày là hoàn toàn nhờ vào Ma Thần Lục Tuyệt.

May mắn là ta đã để lại tờ giấy trong phòng, nếu không ta không trở về một thời gian dài, xem ra huấn luyện doanh sẽ rúng động.

Bất quá nếu k thấy được tờ giấy đó, mặc dù huấn luyện doanh sẽ một phen rúng động nhưng mọi người cũng không đến nỗi trở thành khủng hoảng. Đối với những người như Natasha thì Lý Dương chính là một tối cường giả, như thế nào có thể gặp tai nạn gì chứ.

Ây, tiếp tục tìm kiếm vậy!
Lý Dương vẫn kiên định đối với việc làm của mình.
Linh thức đột nhiên tỏa ra….

Ồ, phạm vi tìm kiếm của linh thức đã lớn hơn trước thêm 1/3.
Lý Dương trong lòng cảm thấy mừng rỡ. Không ngờ tinh thần lực sau khi tiêu hao, khi khôi phục lại tăng tiến thêm một chút.
Lý Dương cao hứng tiếp tục dùng linh thức tìm kiếm …

Đây là địa phương nào vậy nhỉ
Lý Dương đột nhiên phát hiện ra một địa phương có rất nhiều người.
Linh thức giúp hắn nhận ra tại đó có 5000 tam cấp cao thủ.
5000 tam cấp cao thủ!
Lý Dương đối với nhị tinh cấp giáo luyện và tam tinh cấp giáo luyện vẫn còn lo lắng. Lực lượng này vẫn còn thiếu nhiều. Nếu như có 5000 tam cấp cao thủ này, hắn hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề này một cách dễ dàng.

Ây, bất quá ta không thể cướp đoạt đám người này. Nếu đây là một thế lực lớn đang huấn luyện, tất sẽ gây nên thù oán.
Lý Dương nghĩ vậy, thân hình lập tức bay đi.
Đột nhiên hai mắt hắn trở nên rực sáng.
Từ xa một tấm băng rôn lớn treo trên bức tường bên ngoài trại huấn luyện.

Trung thành với Thánh Lâm tập đoàn, trung thành với Lâm thị gia tộc, trung thành với Lâm Thiên Vũ tiên sinh.

Lý Dương nhất thời sửng sốt …..
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thốn Mang.