• 1,497

Q.9 - Chương 25: Cấm vực chi biến


Số từ: 3051
Nguồn : tàng thư viện
Điền Cương cẩn thận nhìn vào trung ương hạch tâm cấm vực, thấy một khoảng tối đen ngòm, ở phía trung ương đằng xa, thấy có nhiều điểm quang mang, căn bản nhìn không thấy thân ảnh Lý Dương.
- Oanh!
Một luồng Lôi Viêm đột nhiên xuất hiện, bắn thẳng về phía Xi Vưu và Điền Cương, vòng tròn bảy sắc bao phủ phía ngoài Xi Vưu và Điền Cương chỉ duy trì được trong chốc lát, sau đó bị bắn thủng, Xi Vưu hừ lạnh một tiếng, tay phải phát chưởng, một chưởng bổ lên trên Lôi Viêm, nhất thời luồng sét biến mất.
- Lôi Viêm quả nhiên uy lực không nhỏ, lúc trước bổn tôn cùng Cộng Công, Chúc Dung ba người hợp lực, phải dùng chu thiên đại trận, lập nên một trăm lẻ tám điểm tại tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục, loại Thất Thải quang quyển này mới có thể chống đỡ được Lôi Viêm.
Xi Vưu cảm thán nói.
Điền Cương vừa nghe, vô cùng hoảng sợ, công kích tại Lôi Viêm Địa Ngục quả nhiên rất mạnh, ngay cả Đại Tôn cũng phải sợ hãi than, màn hào quang bao phủ cũng có thể bị dễ dàng đánh xuyên qua. Phải đến Tam Tôn hợp lực và thông qua đại trận, mới có thể chống đỡ được công kích.
- Đại Tôn. Nghe nói uy lực tại hạch tâm cấm vực này vô cùng lớn, thậm chí có thể làm bị thương cao thủ cấp bậc Đại Tôn, không biết thật hay giả?
Điền Cương nghi hoặc hỏi, vừa rồi hắn chính thấy Xi Vưu dễ dàng đánh tan Lôi Viêm.
Xi Vưu cười, nhưng không nói gì.
Thân thể của hắn chính là chính là tương đương với thân thể Bàn Cổ, là thân thể mạnh nhất trong lục giới. Lôi Viêm có lẽ có thể làm Đại Tôn khác bị thương, cũng không thể gây thương tổn cho Xi Vưu, bất quá sự tình này hắn không muốn nói nhiều với Điền Cương.
- Ha ha, bổn tôn quên mất, ngươi không thể sử dụng thần thức tại Lôi Viêm Địa Ngục.
Xi Vưu ha ha cười, hắn để cho Điền Cương nhìn lại một lần nữa vào trung ương hạch tâm cấm vực, chỉ là hạch tâm cấm vực có đường kính gần trăm dặm. Nhìn một chút làm sao tìm được?
Xi Vưu có thể dùng thần thức quan sát trong Lôi Viêm Địa Ngục với phạm vi khoảng ngàn dặm, tự nhiên thấy được thân ảnh Lý Dương.
Thực ra khi thấy trạng thái Lý Dương vào lúc này, hắn cũng là thập phần kinh ngạc.
Vốn, tại hắn tưởng thân thể Lý Dương có lẽ bị hủy diệt, còn nguyên thần vẫn tồn tại, nhưng tình huống thực tế khác xa so với những gì hắn tưởng tượng.
- Đi, đến trung ương xem đã rồi hãy nói.
Năng lượng Xi Vưu bao bọc lấy Điền Cương, cả người bay nhanh về khu vực trung ương. Điền Cương mở to hai mắt nhìn vào trung ương hạch tâm cấm vực. Hắn khó có thể tin, sư huynh của mình thật ra là có thể vẫn còn sinh tồn tại hạch tâm cấm vực.
Nhưng hắn tin những gì Xi Vưu Đại Tôn nói, dù sao đã là Đại Tôn, chắc sẽ không lừa mình. Huống chi Điền Cương cũng hy vọng Lý Dương có thể còn sống.
- Oanh!... Oanh!...
Rồi đột nhiên hai đạo Lôi Viêm bắn ra, hai đạo Lôi Viêm này so với Lôi Viêm vừa rồi còn nóng hơn nhiều, cuồng bạo hơn nhiều, Xi Vưu hơi nhíu mày, tay phải trong nháy mắt đánh ra hai thủ ảnh, tựa hồ đồng thời đánh trúng trên hai đạo Lôi Viêm.
Hai đạo Lôi Viêm tiêu tan.
Chính là...
- Oanh!... Oanh!... Oanh!...
Lại có ba đạo Lôi Viêm bay vọt tới. Lúc này Xi Vưu hơi nghi hoặc, hắn cũng từng tiến vào hạch tâm khu vực của Lôi Viêm Địa Ngục, bình thường công kích một lần xong, sẽ không công kích tiếp lần thứ hai, không hiểu tại sao bây giờ lại như thế?
Không kịp tự hỏi, Xi Vưu tay phải huyễn hóa thành ba đạo thủ ảnh, nhanh như chớp đánh vào ba đạo Lôi Viêm. Lôi Viêm lập tức tan biến.
Điền Cương ở phía sau hoảng sợ. Nhìn Xi Vưu giống như tiện tay có thể dễ dàng đánh tan ba đạo Lôi Viêm kinh khủng, trong lòng không khỏi cảm thấy càng thêm kính sợ đối với thực lực của Xi Vưu, dù sao Lôi Viêm có thể dễ dàng hủy diệt cả cao thủ Ma Đế hậu kỳ.
- Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!...
Lại bốn đạo Lôi Viêm bắn ra…
Một lần lại một lần. Lôi Viêm cứ theo thứ tự tăng lên mà công kích, số lượng Lôi Viêm càng ngày càng nhiều, uy lực càng ngày càng mạnh, đến Xi Vưu cũng cảm thấy đã có điểm khó nuốt.
Dù sao hắn cũng phải bảo vệ Điền Cương, Điền Cương cần dính một phát Lôi Viêm là chết ngay.
Mấy trăm đạo Lôi Viêm điên cuồng công kích tới. Mỗi một đạo đều lớn tới nửa thước, cực kỳ kinh dị, Xi Vưu vẫn cực kỳ lạnh nhạt như trước, tay phải huyễn hóa ra mấy trăm đạo thủ ảnh, ngắm từng đạo mà bổ xuống, mặc cho Lôi Viêm nhiều đến đâu, cũng bị tiêu tan như trước.
- Việc lạ, việc lạ!
Xi Vưu đột nhiên dừng lại, hắn thật sự không nghĩ ra, hắn cũng đã tới hạch tâm cấm vực vài lần rồi, cho tới bây giờ không gặp tình huống như vậy bao giờ, Lôi Viêm công kích giống như bất tận, cứ tăng lên theo theo thứ tự, càng ngày càng lợi hại. Thật sự rất kì quái.

Trước nay không có có chuyện như vậy, chẳng lẽ này hạch tâm cấm vực đã xảy ra biến cố gì? Chẳng lẽ là… Lý Dương?
Xi Vưu trong lòng vừa động, nếu so với hạch tâm cấm vực ngày trước, hạch tâm cấm vực lúc này cũng chỉ có Lý Dương là nhân tố mới mà thôi.
- Đại Tôn, bây giờ Lôi Viêm không công kích nữa.
Điền Cương đang đứng phía sau Xi Vưu nói.
Xi Vưu vừa nghe, cũng phát hiện ra sự tình này, do mình bây giờ dừng lại không phi hành, Lôi Viêm kia cũng không công kích nữa. Đột nhiên Xi Vưu nghĩ tới một khả năng.
Xi Vưu lúc này mang theo Điền Cương lại tiến về vị trí Lý Dương mà phi hành, quả nhiên, có đến mấy trăm đạo Lôi Viêm bay tới, so với lúc nãy tăng mạnh hơn nhiều. Xi Vưu lại ra tay, đánh tan tất cả Lôi Viêm.

Gần trung ương hạch tâm cấm vực, nó sẽ công kích, nếu lui về phía sau thì sao?
Xi Vưu bèn mang theo Điền Cương lui về phía sau, này Lôi Viêm ngưng không công kích, từ đó, Xi Vưu xác định một điểm "Hạch tâm cấm vực đã xảy ra biến hóa, thật ra là không được đến gần sát trung ương, càng gần trung tâm, Lôi Viêm công kích càng nhiều.


Hừ, ta muốn nhìn xem hạch tâm cấm vực rốt cuộc xảy ra biến hóa gì, có phải là bởi vì Lý Dương.
Xi Vưu trong lòng cũng muốn biết, tính mạng Đại Tôn là vô hạn, sống mãi cũng rất buồn chán, nếu không thì đã không gây sự tranh đấu rồi. Bây giờ thật vất vả mới gặp được một việc thần bí như thế, Xi Vưu đương nhiên nhất định tìm hiểu cho rõ ràng.
Mang theo Điền Cương, Xi Vưu như một tia chớp bay về phía trung ương.
Xi Vưu tốc độ nhanh như vậy, Lôi Viêm phóng tới với tốc độ cũng nhanh hơn, đồng thời mật độ cũng đột nhiên gia tăng, chỉ thấy đầy trời vô số Lôi Viêm ầm ầm phóng tới, Xi Vưu khóe miệng mỉm cười, chỉ dùng tay phải. Tốc độ tay phải cực nhanh, có thể trong nháy mắt đánh tan tất cả Lôi Viêm.
Vô số Lôi Viêm không ngừng oanh kích, đánh tan một đạo, lại thấy phóng tới hai đạo, vô cùng vô tận Lôi Viêm không ngừng oanh kích, tựa hồ muốn cản trở không cho Xi Vưu đi tới, Xi Vưu chính là sở hữu thân thể Bàn Cổ nên cũng chẳng e ngại gì. Điền Cương mở to hai mắt nhìn chung quanh thấy vô số Lôi Viêm, giống như bị hoa mắt. Từng đạo Lôi Viêm bị đánh tan, quả nhiên dễ dàng, chỉ nhìn cách Xi Vưu dễ dàng như thế, không ai tưởng tượng được Lôi Viêm rốt cuộc kinh khủng đến đâu.
Rốt cục Xi Vưu mang Điền Cương đi tới trăm thước phía ngoài cấm vực trung tâm.
Điền Cương mở to hai mắt nhìn cấm vực trung tâm. Chỉ thấy cấm vực trung tâm một khoảng không tối đen, loáng thoáng có một bóng người, bóng người đang nằm, không hề nhúc nhích, một quả cầu lửa nho nhỏ phiêu phù phía trên bóng người đó. Trong quả cầu lửa đang có những tia chớp không ngừng lóe ra.
Giờ phút này, đạo đạo tia chớp lóe ra thành hỏa tinh bay vào trong nhân thể. Hỏa tinh chậm rãi thoát ly ra khỏi quả cầu lửa, chậm rãi rót vào bóng người kia.
Trong phạm vi mười thước chung quanh bóng người đó, có ngọn lửa màu đen, bên trong ngọn lửa màu đen cũng có tia chớp.
Khi Xi Vưu đột phá vào phạm vi trăm thước, đột nhiên...
Hỏa viên cầu đang phiêu phù phía trên bóng người bỗng đột nhiên gia tăng nhiệt độ, quang mang đại thịnh, đồng thời trong phạm vi mười thước chung quanh bóng người đó ngọn lửa màu đen đột nhiên cuồng bạo, bắt đầu tích tụ biến hóa.
- Hắc sắc Lôi Viêm!
Xi Vưu sắc mặt đại biến, lúc này hắn cũng không duy trì được thái độ lạnh nhạt ban đầu, đột nhiên, áo xanh trên người biến mất. Thân thể cường hãn xuất hiện trước mắt Điền Cương, đạo đạo thanh quang từ trong thân thể lóe ra, một cỗ khí thế khổng lồ bốc lên cao.
- Hưu!… Hưu!… Hưu!…
Hắc sắc Lôi Viêm từng đoàn từng đoàn bay tới nhằm người Xi Vưu công kích, Xi Vưu nắm tay thành quyền, mỗi một quyền đều có thanh quang vờn quanh, mỗi một quyền đều cực kỳ kinh khủng, đánh vào những Hắc sắc Lôi Viêm nát bấy.
Sau đó…
Lửa như vô hình, những Hắc sắc Lôi Viêm bị đánh nát lại tập hợp lại, lại tiếp tục công kích.
Xi Vưu cười khổ, nếu chỉ có một mình, hắn sẽ không thèm để ý đến Hắc sắc Lôi Viêm này, trực tiếp nhảy vào trung ương, nhưng lúc này hắn phải mang theo Điền Cương, mà muốn bảo vệ Điền Cương thì phải đập nát hết mấy đạo Hắc sắc Lôi Viêm, chỉ là đập tan xong, thì những Hắc sắc Lôi Viêm này lại tập hợp lại, uy lực càng mạnh.
- Về thôi!
Mang theo Điền Cương, Xi Vưu lúc này bay ngược lại, trong chốc lát đã bay ra khỏi phạm vi ngàn thước.
Nhất thời Hắc sắc Lôi Viêm không còn công kích nữa, đồng thời những ngọn lửa chói mắt cũng an tĩnh trở lại, tiếp tục chậm rãi truyền những tia hỏa tinh vào trong cơ thể của bóng người ở trung ương, Xi Vưu cùng Điền Cương đứng ở ngoài ngàn thước, nhìn vào trung ương cấm vực mà bất lực.
- Đại Tôn, bóng người đó có phải là Lý Dương không?
Điền Cương vội hỏi.
Xi Vưu gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, chẳng biết vì sao, hạch tâm cấm vực lần này lại xảy ra biến hóa như thế.
- Lý Dương sư huynh hắn ở trong hạch tâm cấm vực trung mà không chết sao?
Điền Cương hưng phấn.
Xi Vưu cười gật gật đầu.
Điền Cương nhất thời mừng rỡ, Lý Dương không chết, tin này làm cho hắn thở phào một hơi, đột nhiên Điền Cương nghi hoặc hỏi:
- Đại Tôn, cái hắc viêm lúc đầu với cái Hắc sắc Lôi Viêm là cái gì thế? Xem ra Hắc sắc Lôi Viêm sau này có vẻ lợi hại hơn cả Lôi Viêm lúc mới tới.
Xi Vưu nói:
- Lôi Viêm lúc đầu là cửu vị chân hỏa dung hợp thành tia chớp.
Điền Cương ngẩn ngơ:
- Cửu vị chân hỏa lợi hại thế sao? Ta nghe nói cửu vị chân hỏa cũng không có khả năng tiêu diệt được cấp bậc Ma Đế mà.
Xi Vưu gật gật đầu:
- Cửu vị chân hỏa uy lực nhiều nhất chỉ bằng thượng phẩm ma khí, lực công kích cũng không cao, bình thường người ta sử dụng để luyện đan luyện khí, nếu dùng để công kích cũng dùng một phần rất nhỏ, dù sao hỏa công bình thường dùng một lượng lửa rất lớn, nhưng chân hỏa trong cơ thể lại quá ít. Sở dĩ Lôi Viêm lúc đầu lợi hại như vậy, là vì trong đó có tia chớp.
- Tia chớp?
Điền Cương nhất thời nhớ tới mỗi một đạo Lôi Viêm đều lóe ra một tia chớp.
Xi Vưu gật đầu nói:
- Đúng vậy, đúng là tia chớp, tia chớp cũng không phải tùy ý dung hợp với cửu vị chân hỏa, Trên thực tế ngươi chỉ cần thử một lần sẽ biết ngay, công kích chủ yếu là ở tia chớp, cửu vị chân hỏa chỉ phụ trợ mà thôi.
Điền Cương giật mình hiểu ra.
Tia chớp chói mắt kia mới là công kích chủ thể, ngọn lửa chỉ là hình thức bề ngoài, công kích cũng không lợi hại.
- Hắc sắc Lôi Viêm là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, bình thường chân hỏa trong cơ thể Đại Tôn cũng là lưỡng nghi chân hỏa, lưỡng nghi chân hỏa dung hợp với tia chớp kỳ dị kia, tạo thành lực công kích rất mạnh, nếu là người khác không phải Đại Tôn sẽ bị thương ngay.
Điền Cương nghe xong mắt chớp lên.
Chân hỏa trong cơ thể Đại Tôn? Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa?
- A, Đại Tôn, ta nhớ rằng phía trên Lý Dương sư huynh có một ngọn lửa nổi lơ lửng, được Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa bao xung quanh mười thước, chẳng lẽ nói rằng ngọn lửa kia còn lợi hại hơn so với Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa sao?
Điền Cương mở to hai mắt.
- Đúng!
Một thanh âm từ xa vọng đến, hai đạo thân ảnh từ xa vọt tới, đồng thời hai người cũng bị Lôi Viêm công kích, bất quá chỉ là Lôi Viêm công kích bình thường thôi, cũng không phải là loại Hắc sắc Lôi Viêm, hai người này rất nhanh bay tới bên người Xi Vưu.
- Tiểu tử, ngọn lửa kia chính là Lôi Viêm Chi Tâm của cả Lôi Viêm Địa Ngục.
Một đại hán xử có ấn ký hình ngọn lửa màu đỏ ở giữa mi tâm cười khà khà nói, đây là một trong Ma giới Tam Tôn được gọi là hỏa thần Chúc Dung Đại Tôn.
Đại hán tóc xanh đứng bên cạnh nói:
- Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa mặc dù là chân hỏa trong cơ thể Đại Tôn, nhưng Tam đệ được xưng là hỏa thần, chân hỏa trong cơ thể Tam đệ không đơn giản chỉ là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa.
Chúc Dung cười cười, thân là hỗn độn hỏa linh, tự nhiên khác thường, hắn quay đầu nhìn về phía ngọn lửa ở trung ương hạch tâm cấm vực, thở dài nói:
- Ngọn lửa giống như chân hỏa trong cơ thể ta, chỉ là ngọn lửa trong cơ thể ta không có tia chớp.
Xi Vưu cũng gật gật đầu.
Đột nhiên, Xi Vưu truyền âm vào tai Điền Cương:
- Điền Cương, ngươi ra ngoài hạch tâm cấm vực chờ ta, bổn tôn cùng hai vị Đại Tôn có một số việc cần bàn.
Nói xong, phất tay áo, Điền Cương bị tống ra khỏi hạch tâm cấm vực.
Chúc Dung nhìn Xi Vưu nói:
- Đại ca, ngươi cũng thật là…, phát hiện nhân vật như thế cũng không chịu nói một tiếng với huynh đệ chúng ta. Ha ha, xem ra hắn đang chậm rãi hấp thu ngọn lửa kia, đã có thể hấp thu được ngọn lửa đó, phỏng chừng hắn tương lai cũng là Đại Tôn.
Xi Vưu cười, hắn đã sớm phát hiện ra Lý Dương không tầm thường, biết linh hồn Lý Dương rất mạnh.
Thủy thần Cộng Công cười nói:
- Chờ đến khi Ma giới có vị Đại Tôn thứ tư, đến lúc đó, chúng ta bốn người liên thủ, cái đám tiên giới Tam Thanh nhất định phải bị chúng ta đánh tơi bời. Ha ha, bao nhiêu năm nay, một mạch không phân cao thấp, lần này có một thanh niên trở thành Đại Tôn, chúng ta nhất định phải giáo huấn cẩn thận cho tiên giới Tam Thanh một lần.
Ma giới Tam Tôn mạnh nhất là Xi Vưu, mạnh hơn cả người mạnh nhất của tiên giới Tam Thanh là Lão Tử. Còn Cộng Công và Chúc Dung thì lại yếu hơn Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên giáo chủ một chút, tự nhiên đánh ngang tay. Nếu Ma giới có thêm một vị Đại Tôn, tình thế tự nhiên không cần phải nói.
Nghĩ đến sau này Ma giới bốn vị Đại Tôn đuổi đánh tiên giới Tam Thanh, Xi Vưu cũng cười đắc ý.
Ba vị Đại Tôn đưa mắt hướng về trung ương hạch tâm cấm vực, từng tia chớp lóe ra từ ngọn lửa, không ngừng dung nhập vào thân thể Lý Dương, chỉ không biết khi nào mới dừng.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thốn Mang.