• 1,497

Q.11 - Chương 33: Tranh đoạt nhân tài


Số từ: 3166
Nguồn : tàng thư viện
Lý Dương và Lý Tầm Hoan nói chuyện với nhau.
- Ông cố, người có Tiên thiên Ngũ Đức chi thân, không biết ông cố người từ khi nào mà biết vậy?
Đối với việc Lý Tầm Hoan bất ngờ có Tiên thiên Ngũ Đức chi thân trong truyền thuyết, Lý Dương thực rất là tò mò, nhưng mà đồng thời cũng rất cao hứng.
Ông cố mình có Tiên thiên Ngũ Đức chi thân, vậy sau này nhất định sẽ càng thêm lợi hại, điều này cũng khiến Lý Dương yên tâm, Lý Dương đối với thân nhân của mình vô cùng quan tâm.
Khi hắn dùng thần thức quan sát Lý Tầm Hoan, liền phát hiện ra sự đặc thù của thân thể Lý Tầm Hoan, thân thể Điền Cương là Tiên thiên Thổ Đức chi thân, Lý Tầm Hoan này thân thể không chỉ có thuộc tính của Tiên thiên Thổ Đức chi thân, còn có đặc điểm của bốn loại thuộc tính năng lượng khác.
Lý Tầm Hoan trầm ngâm chốc lát, nhớ lại quá khứ một trận chiến tranh đoạt đã làm oanh động cả Tiên giới, cảm thán nói:
- Lý Dương, lần đó… thực sự là vận khí, tuyệt đối là vận khí, Nguyên Linh Tinh, đó là thiên địa kỳ trân, có thể tuỳ theo tâm ý mà biến hoá, thành bất kỳ loại thần khí nào, đương thời cả Tiên giới đại bộ phận mọi người đều muốn tranh đoạt, ai biết được cuối cùng lại bị ta dưới cơ duyên xảo hợp mà có được. Đương nhiên còn có một nguyên nhân, chính là ta là Tiên thiên Ngũ Đức chi thân.
- Cũng chính lần đó, ta mới biết được bản thân là Tiên thiên Ngũ Đức chi thân.
Lý Tầm Hoan đưa tay ra, một ngọn thần khí phi đao liền trôi nổi hiện ra, bề ngoài thần khí có hào quang ngũ sắc vờn quanh, đây chính là thiên địa kỳ trân
Nguyên Linh Tinh
.
Nói rồi, thần khí phi đao trên Lý Tầm Hoan bắt đầu biến hoá, biến hoá thành các chủng các dạng thần khí.
- Quả nhiên là thần khí, thiên địa kỳ trân này đã không phải là thứ mà con người có thể luyện chế.
Lý Dương ánh mắt sáng lên, thần khí như vậy, muốn luyện chế được, căn bản là không có khả năng.
- Thiên địa kỳ trân, Tiên thiên Ngũ Đức chi thân, trời cao cũng đối đãi với ta không bạc.
Lý Tầm Hoan có chút than, nhưng sắc mặt lại biến thành có chút u buồn. Trời cao thực sự đối tốt với hắn sao?
Đến Quỷ giới đã ngàn năm rồi, dựa vào thực lực bản thân, cùng với các loại biện pháp không tiếc thứ gì mới có được sáu viên Luân Hồi Châu, khiến hắn bi ai nhất là sáu lần tìm kiếm không ngờ đều thất bại, rốt cục là đến lần nào mới thành công đây?
Luân Hồi Châu, phải đến khi nào mới có thể có được?
Lý Dương nhìn vẻ mặt Lý Tầm Hoan, tự nhiên hiểu được trong lòng ông cố mình nghĩ gì, lập tức nói:
- Ha ha… Ông cố người cứ yên lòng, chuyện Luân Hồi Châu này cứ giao cho con, cho dù không cách nào kiếm được đủ Luân Hồi Châu, cùng lắm thì con bán đấu giá 2-3 món thần khí là được.
Lý Dương rất là chắc chắn.
- Lý Dương, con nghĩ con bán đấu giá thần khí là sẽ có người dùng Luân Hồi Châu để mua sao?
Lý Tầm Hoan mỉm cười hỏi ngược lại.
- Con nên biết, Luân Hồi Châu này chính là cực kỳ trân quý, tại Quỷ giới số lượng cũng là cực ít. Ví như hiện tại, cự ly với lần khai mở Kính Nguyệt Hồ trước cũng đã nhiều năm rồi. Ta phỏng đoán, số Luân Hồi Châu khai thác lúc trước cũng gần dùng hết, cả Quỷ giới số Luân Hồi Châu hiện còn lại tổng cộng không vượt quá 10 viên.
Lý Tầm Hoan tiếp tục nói:
- Mỗi lần khai mở Kính Nguyệt Hồ. Số Luân Hồi Châu khai thác được tổng cộng chỉ 2-3 chục viên mà thôi, suốt thời gian, Quỷ giới nhiều Quỷ Đế như vậy, cũng sắp dùng hết rồi. Nói cách khác, con có thần khí để bán, nhưng mà bọn họ không có Luân Hồi Châu để mua, vậy con làm thế nào mà thu thập Luân Hồi Châu đây?
Lý Dương ngẩn ra, liền đó bất đắc dĩ hẳn lên.
Luân Hồi Châu tuyệt không phải là vô hạn, mỗi lần Quỷ giới dùng gần hết số Luân Hồi Châu, Phong Đô Đại Đế mới để Thập Điện Diêm Vương cùng đi khai mở Kính Nguyệt Hồ, lần nữa đi khai thác mấy viên Luân Hồi Châu. Nói cách khác, cả Quỷ giới số Luân Hồi Châu luôn bảo trì ở số lượng rất ít.
Cho dù bản thân đi bán thần khí, nhưng mà cả Quỷ giới cũng đã dùng gần hết Luân Hồi Châu rồi, bản thân thần khí có nhiều hơn, đối phương cũng không có Luân Hồi Châu để mua, vậy phải làm sao?
- Cả Quỷ giới số lượng Luân Hồi Châu luôn bị khống chế, nếu như nói Luân Hồi Châu nhiều nhất, không nghi ngờ gì chính là Phong Đô Đại Đế, Luân Hồi Châu nhiều thứ hai chính là Cửu Trọng Lâu, Cửu Trọng Lâu bằng vào việc kinh doanh luyện khí trải khắp cả Quỷ giới, kiếm được không ít Luân Hồi Châu, nếu như nói hiện tại Quỷ giới ai còn tồn giữ một ít Luân Hồi Châu, có lẽ cũng chỉ có Cửu Trọng Lâu và Phong Đô Đại Đế.
Lý Tầm Hoan hết sức chắc chắn nói.
Ở tại Quỷ giới bao năm, chú ý nhất là Luân Hồi Châu, với trí tuệ của hắn, tự nhiên phán đoán được rõ rõ ràng ràng.
Lý Dương gật đầu tán đồng, theo như hắn biết, Tần Nghiễm Vương ngay một viên Luân Hồi Châu cũng không có, Sở Giang Vương kia mời hắn luyện chế thần khí, mặc dù hao phí hai viên Luân Hồi Châu, nhưng mà nghe nói trong đó một viên Luân Hồi Châu còn là mượn của Diêm La Vương.
Thập Điện Diêm Vương bên người gần như không có Luân Hồi Châu nào, tối đa cũng chỉ 1-2 viên mà thôi. Phong Đô Đại Đế bên người khả năng có 3-4 viên, Cửu Trọng Lâu kia cũng chỉ 3-4 viên. Còn những Quỷ Đế ẩn sĩ kia căn bản một viên cũng không có.
Lý Dương lông mày nhíu sâu lại.
Luân Hồi Châu, Luân Hồi Châu.
Trong đầu Lý Dương không ngừng nghĩ cách như thế nào kiếm được Luân Hồi Châu, Luân Hồi Châu tại Quỷ giới thật quá ít, muốn lập tức có được nhiều, thực sự là quá khó.
- Phong Đô Đại Đế, Cửu Trọng Lâu!
Lý Dương kiên định nói:
- Chính là bọn họ!
Lý Dương đã đem mục tiêu đặt lên hai đại thế lực này, muốn có được Luân Hồi Châu tương đối nhiều, thì phải từ hai phe thế lực này mà ra tay. Mặc dù hai phe hầu như chỉ còn vài viên mà thôi, nhưng mà tốt xấu gì cũng có thể tra được mấy lần, nói không chừng có thể thành công ngay.
- Ông cố, yên tâm, hiện tại Luân Hồi Châu thì ít, nhưng mà chờ khi Kính Nguyệt Hồ khai mở, chúng ta có thể tiến vào Kính Nguyệt Hồ khai thác. Đến khi đó liền có thể có được rất nhiều rồi.
Lý Dương chỉ có thể an ủi Lý Tầm Hoan như vậy.
- Kính Nguyệt Hồ? Lý Dương, con đối với một số chuyện của Quỷ giới xem ra không được tinh thông lắm, Phong Đô Đại Đế này triệu tập Thập Điện Diêm Vương đi khai thác Luân Hồi Châu, há có thể để kẻ khác tuỳ ý khai thác, vậy không phải là để thế lực lớn mạnh à?
Lý Dương cảm thấy xấu hổ một trận.
Đạo lý đơn giản như vậy mà không chú ý đến, Phong Đô Đại Đế sao lại để thế lực khác đi khai thác được.
- Thực tế thì Phong Đô Đại Đế cũng không được coi là thái quá bá đạo, hắn tuyên bố qua quy củ, ngoại trừ Phong Đô Đại Đế và Thập Điện Diêm Vương, còn có hai danh ngạch để vào. Về phần hai danh ngạch này cấp cho ai, thì còn phải xem công lực của người tiến vào ai cao hơn? Hai danh ngạch, luận võ để quyết định!
Trong mắt Lý Tầm Hoan thoáng qua một tia phong mang.
Hiển nhiên, Lý Tầm Hoan đối với hai danh ngạch này cũng có dã tâm, bất kể thế nào, hắn cũng phải có được Luân Hồi Châu.
- Hai danh ngạch?
Lý Dương ánh mắt sáng lên, đối phó với Phong Đô Đại Đế loại siêu cấp cao thủ có thể sánh với Côn Bằng Yêu Đế, Lý Dương không có nắm chắc. Nhưng mà đối với Quỷ Đế bình thường Lý Dương vẫn còn tự tin. Hai danh ngạch này, Lý Dương vẫn còn có thể tranh được.
Lý Dương và Lý Tầm Hoan cặp tổ tôn này đều xem trọng hai danh ngạch đó.
- Bất quá… Quỷ giới cao thủ như mây, muốn lấy được hai danh ngạch này cũng là khó!
Lý Tầm Hoan có chút than thở.
- Ông cố, cho dù không cách nào tiến vào, chờ đến sau khi bọn họ khai thác xong, số lượng Luân Hồi Châu bọn họ có sẽ nhiều, con trực tiếp bán đấu giá thần khí là được. Đến khi đó có lẽ bán đấu giá thần khí có thể kiếm được không ít Luân Hồi Châu.
Lý Dương tự tin nói.
Lý Tầm Hoan cũng gật đầu.
Từ trong Kính Nguyệt Hồ ra. Luân Hồi Châu khẳng định là có không ít, khi đó bán đấu giá tự nhiên có thể kiếm được không ít Luân Hồi Châu.
- Ông cố, con đi trước đây, không quấy rầy ông cố nghỉ ngơi nữa, đây là truyện tấn ngọc bội. Nếu như ông cố có chuyện gì cần, có thể dùng cái này truyền tin cho con.
Lý Dương đem truyện tấn ngọc bội để trước mặt Lý Tầm Hoan.
Dù sao một khi hắn rời đi, Lý Tầm Hoan nếu chỉ dựa vào thần thức thì không cách nào tìm được tung tích của hắn.
- Tốt. Lý Dương thần thức con rất cao, muốn tìm ta tuỳ ý đều có thể được. Ta cũng không cần đưa con truyện tấn ngọc bội.
Lý Tầm Hoan cười nói, đột nhiên Lý Tầm Hoan nhớ đến một chuyện:
- Lý Dương, sau này gặp lại. Vì để ẩn tàng thân phận Ma giới của con, con trực tiếp gọi ta là Lý Tầm Hoan là được rồi.
- Vậy, vậy làm sao được?
Lý Dương cảm thấy có chút không hợp tình lý.
Dù sao Lý Tầm Hoan cũng là ông cố mình, là nghĩa phụ của ông nội, bản thân đi gọi tên của ông cố mình, đây gọi là gì?
- Không được, tuyệt đối không được.
Lý Dương hết sức kiên định lắc đầu. Lý Dương có thể cảm nhận được ông cố mình quan tâm đến mình, thậm chí để mình gọi thẳng tên của người, nhưng mà mình sao có thể thản nhiên tiếp nhận chứ?
- Thằng nhóc này, vậy con làm sao ẩn tàng thân phận đây? Con dù sao cũng là người trong Ma giới, thân phận của con không thể nào để tiết lộ.
Lý Tầm Hoan bật cười nói.
Lý Dương có chút sững sờ.
- Vậy đi, con gọi ông cố người là
Tầm Hoan chân nhân

Lý Dương nghĩ một lúc lâu, mới nghĩ ra biện pháp này. Cho dù tại tu chân giới, vãn bối gọi tiền bối là chân nhân cũng rất nhiều, cùng bối phận cũng thường gọi nhau là chân nhân.
Lý Tầm Hoan nghĩ một lát, nở nụ cười:
- Phương pháp này không tệ, tốt, con gọi ta là Tầm Hoan chân nhân, ta gọi con là Lý Dịch đạo hữu.
- Gọi con là đạo hữu?
Lý Dương khẽ nhíu mày.
Lý Tầm Hoan cười nói:
- Tiểu tử ngốc, Lý Dịch dù sao cũng là tên giả của con, có gì hay mà để ý. Ta gọi là Lý Dịch đạo hữu, nhưng con là Lý Dương à.
Lý Dương chỉ có thể gật đầu.
Trong đại sảnh vương cung Tần Nghiễm Vương.
Tần Nghiễm Vương ngồi trên ngôi chủ toạ, trong tay đang cầm chén trà, thỉnh thoảng lại nhấp một ngụm, mỉm cười nhìn người của Cửu Trọng Lâu ở trước mắt.
Tần Nghiễm Vương ở dưới trướng Phong Đô Đại Đế, tự nhiên là thuộc về phía thế lực của Phong Đô Đại Đế. Mặc dù Cửu Trọng Lâu là thế lực lớn thứ hai của Quỷ giới, nhưng mà Tần Nghiễm Vương vẫn là rất có lễ tiết, đem người của Cửu Trọng Lâu mời vào trong đại sảnh.
Đại thế lực cũng cần có sự rộng rãi của đại thế lực, không phải sao?
- Tần Nghiễm đạo hữu, nghe nói Lý Dịch đạo hữu giúp đỡ luyện chế thần khí cần có Luân Hồi Châu, không biết có thể cho chúng tôi gặp mặt một chút không?
Giang Phong lịch sự nói với Tần Nghiễm Vương, phía sau Giang Phong là hai lão già, một lão già tóc đen, một lão già tóc bạc. Hai lão già này chính là hai vị trưởng lão của Giang gia, đều là cao thủ Quỷ Đế hậu kỳ, thực lực mạnh đáng sợ.
Ở bên cạnh Giang Phong còn có một thanh niên, chính là Giang Ngọc đệ đệ của Giang Phong, Giang Ngọc nhìn ngó xung quanh, hiển nhiên có chút không nhẫn nại được.
- Dẫn gặp Lý Dịch đạo hữu?
Tần Nghiễm Vương vẻ mặt kinh ngạc.
- Phải, Tần Nghiễm đạo hữu không phải hướng đến cả Quỷ giới truyền đi tin tức, nói Lý Dịch đạo hữu cần Luân Hồi Châu sao?
Giang Phong cười như nở hoa nói, hết sức lịch sự.
Phía sau hắn đệ đệ Giang Ngọc lại không nhẫn nhịn được:
- Chúng ta muốn mời Lý Dịch kia vì chúng ta làm việc, cho hắn Luân Hồi Châu, Tần Nghiêm Vương ngươi mau nói cho chúng ta biết hắn ở đâu đi!
Giang Phong nghe vậy, lông mày nhíu lại, quay đầu trừng mắt đệ đệ mình một cái.
Hai vị trưởng lão của Giang gia trong lòng cũng âm thầm tức giận
Cái đồ ngu xuẩn này, chuyện này sao có thể tuỳ tiện nói ra? Tần Nghiễm Vương chính là người của Phong Đô Đại Đế, đồ vô dụng không dựa dẫm được, còn may, Phong nhi vẫn còn tinh minh
.
Tần Nghiễm Vương trong lòng cười thầm
Vị nhị công tử của Giang gia là loại người chỉ biết ăn chơi, lời đồn quả nhiên không giả

Liền đó Tần Nghiễm Vương ha ha cười lớn:
- Ha ha, xem ra tin tức của Cửu Trọng Lâu các người cũng bế tắc rồi, Lý Dịch đạo hữu sớm đã cùng Sở Giang đạo hữu đi Sở Giang Thành rồi, theo như tôi biết, hiện tại chắc là đến Tống Đế Thành. Sớm đã không ở chỗ tôi rồi.
- Tống Đế Thành!
Giang Phong khẽ gật đầu, lập tức đứng lên, chắp tay nói,
Đa tạ Tần Nghiễm đạo hữu đã cho biết, vậy Giang Phong này xin cáo từ.
- Bẩm báo Đại Đế, người của Cửu Trọng Lâu đang tìm Lý Dịch, chắc là muốn mời Lý Dịch gia nhập Cửu Trọng Lâu bọn họ, hơn nữa Giang gia đại trưởng lão và nhị trưởng lão đều xuất động rồi, hiện tại chắc là đến Tống Đế Thành!
Thần thức đưa vào xong, Tần Nghiễm Vương trực tiếp đem truyện tấn ngọc bội bóp nát.
- Hừ hừ, sự tình càng lúc càng thú vị, người của Cửu Trọng Lâu không ngờ cũng nhúng tay vào, không biết Đại Đế sẽ có phản ứng gì?
Tần Nghiễm Vương ngược lại mừng rỡ xem trò vui.
Phong Đô Đại Đế thời gian này rất là thoải mái, nguyên bổn hắn tại Quỷ giới quyền thế thao thiên, không ai bằng được, cũng chỉ có nghề nghiệp luyện khí là bị Cửu Trọng Lâu bá chiếm mà thôi, hiện tại có cao thủ Dư Gia với phương pháp luyện chế
Điệp Lãng
tự sáng tạo, Phong Đô Đại Đế lập tức xây dựng đại quy mô, cũng muốn tiến vào nghề nghiệp luyện khí.
Cao thủ luyện khí thông thường, đối với Phong Đô Đại Đế mà nói, tự nhiên là dễ mời, hơn nữa có Dư Gia toạ trấn, trấn áp Cửu Trọng Lâu là chuyện dễ dàng.
- Dư Gia, sau này làm phiền ngươi, có yêu cầu gì có việc nói với ta.
Phong Đô Đại Đế ha ha cười lớn.
- Đại Đế yên tâm, Cửu Trọng Lâu kia Giang Thiên Lan tôi thực sự còn chưa để vào mắt. Cả Quỷ giới, trừ Lý Dịch đạo hữu, còn chưa có người về luyện khí có thể có thể so sánh với tôi.
Dư Gia cũng tràn đầy ngạo khí, cao thủ đều là như vậy.
Vẻ tươi cười của Phong Đô Đại Đế càng thêm sáng lạn, đột nhiên Phong Đô Đại Đế sắc mặt biến đổi, lại lấy ra một truyện tấn ngọc bội.
- Hừ, Cửu Trọng Lâu quả nhiên rất nhanh. Bất quá Lý Dịch cũng không phải dễ dàng mời như vậy.
Phong Đô Đại Đế sắc mặt âm trầm
bất kể thế nào, vẫn là phải đề phòng vạn nhất, nếu như bọn chúng thực sự có thủ đoạn gì thỉnh mời được Lý Dịch, ta không phải là công cốc à?

Trong lòng nghĩ vậy, Phong Đô Đại Đế lập tức nói với Dư Gia:
- Dư Gia, ngươi an tâm tại đây luyện khí, ta hiện có chuyện nên đi trước.
- Cung tống Đại Đế!
Dư Gia chắp tay cung kính nói.
Phong Đô Đại Đế thân hình huyễn hoá, liền đó cưỡi mây rời đi, nhắm thẳng hướng Tống Đế Thành mà đi, còn lúc này người của Cửu Trọng Lâu cũng đã đến Tống Đế Thành. Hai đại thế lực lúc này chính là tranh đoạt
Quỷ giới đệ nhất luyện khí cao thủ
liệu ai là người cuối cùng đắc thủ?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thốn Mang.