• 1,502

Q.4 - Chương 1: Hai mươi mốt vị quyền thủ


Số từ: 2725
Nguồn : tàng thư viện
"Phải, chính là chủ tịch của tập đoàn Tuyết Lan!" Lý Dương mỉm cười nhìn vẻ mặt của Lily.
Mà lúc này Điền Cương lập tức hướng Lily hỏi:"Lily, ngươi vừa rồi nói ……200 tỉ đôla? tập đoàn Tuyết Lan trị giá 200 tỉ đôla?" Điền Cương rốt cục bị chấn động, vừa nãy hắn cũng nghĩ chỉ là một công ty nhỏ nào đó, chứ không ngờ lại là một siêu cấp đại tập đoàn.
"Cám ơn sư huynh, cám ơn sư huynh, ta nhất định sẽ không làm cho sư huynh thất vọng!" Lily lúc này đang cảm tạ Lý Dương, vừa nghe Điền Cương nói, lập tức xoay người nhìn về phía Điền Cương nói:"Cương ca, chẳng lẽ ngay cả tập đoàn Tuyết Lan ngươi cũng không biết sao? thật là khó tin." Lily nhìn Điền Cương như đang chiêm ngưỡng một sinh vật quý hiếm
Điền Cương nhất thời cảm thấy xấu hổ, Lily nhìn thấy Điền Cương đỏ mặt, lập tức cười hì hì lôi kéo Điền Cương nói:"hì hì, ta chỉ nói đùa mà thôi!"
Lý Dương nhìn thấy hai người bắt đầu giống như một đôi tình nhân đang tâm sự không khỏi mỉm cười, đồng thời lập tức lên lầu.
Một đêm qua đi.
"Ừm, là hôm nay, mấy người bọn họ sẽ đến đây, còn muốn ta tự mình xuống bếp, thật là... " Lý Dương lắc đầu cười khổ, hắn đã rất lâu không có động tay động chân vào việc nấu nướng, bất quá, Lý Dương đối với chính mình rất tự tin, ít ra sẽ không đến nỗi biểu hiện quá kém. Dù sao là một cao thủ phi đao, năng lực khống chế cánh tay đương nhiên vượt xa yêu cầu thái rau, về phương diện khống chế ngọn lửa cũng cực kỳ tinh chuẩn.
Chín giờ sáng.
Bên ngoài căn biệt thự của Lý Dương vang lên tiếng còi xe, lập tức sáu chiếc xe hơi cao cấp lần lượt tiến vào sân.
"Ha ha, đại ca, mấy người chúng ta bây giờ đã tới, đang mở to mắt xem người trổ tài nấu nướng đây!" Lý Thạc cười to từ chiếc xe sang trọng nhất bước xuống, Steven, Thiên Lũy cũng lần lượt xuống tới.
Lý Dương nhìn ba chiếc xe còn lại nhất thời sửng sốt:"Chẳng lẽ còn có người?" quả nhiên, phía sau ba người lần lượt đi ra Thanh Bang bang chủ Trang Tiêu, sư bá Lý Dương, Thanh Bang Thái thượng Trưởng lão Vương Thông, cùng với người phụ trách hiện tại của địa hạ quyền đàn và tổ chức sát thủ, Diệu Huy sư huynh Lý Dương.
"Sư điệt a, ngươi tự mình xuống bếp nhưng lại không nói cho sư bá ta, thật sự làm cho ta đau khổ a!" Vương Thông cố ý cười to nói, ánh mắt nhấp nháy cười cười.
Lý Dương nhất thời vẻ mặt cay đắng. Người càng nhiều chính mình càng không phải vất vả hơn sao? Lý Dương hắn biết nói gì bây giờ? Người ta đều đã đi đến tận cửa nhà mình.
"Mộc Dịch thân ái, ta Steven mặc dù dùng qua rau quả Trung Quốc không nhiều lắm, nhưng cũng rất ưa thích, hôm nay ta nhất định phải thưởng thức tay nghề chế biến rau quả của Mộc Dịch ngươi." Steven cố ý sờ sờ yết hầu mình, có vẻ có điểm lo lắng không được chăm sóc đúng mực.
Thanh Bang bang chủ Trang Tiêu cười to, nói:"Ta đã sớm nghe sư tôn nói Mộc Dịch sư đệ tinh thông thuật phi đao, hoàn toàn không nghĩ đến đối với trù nghệ cũng có sở nghiên cứu a. Hôm nay ta nhất định phải thưởng thức trù nghệ kinh người của sư đệ!" Thiên Lũy lập tức cười ha ha ngắt lời, nói:"... "
....
Một đám người bắt đầu cổ xúy nhau đánh đòn phủ đầu Lý Dương, tựa hồ phóng mắt thiên hạ, luận trù nghệ đương nhiên Lý Dương đệ nhất.
Lý Dương cũng chỉ có thể cười khổ.
Cuối cùng mọi người thôi cười, Lý Dương mang theo sáu người đi vào phòng khách.
Tiểu Jake, Jerry huynh đệ, Lily cùng với Điền Cương đều đang ở đây.
"Oa, sư tôn, ngươi như thế nào cũng tới đây? chẳng lẽ muốn kiểm tra ta học tập thế nào?" Tiểu Jake vừa nhìn thấy Vương Thông, lập tức từ sofa phòng khách nhảy dựng lên. Tôn trọng sư trưởng là điều tối thiểu phải có.
Vương Thông thấy Tiểu Jake, trên mặt nụ cười càng thêm sáng lạn.
Tiểu Jake đích xác ngộ tính không phải bình thường, theo như Vương Thông từng nói, Tiểu Jake tuyệt đối là nhân tài trong số các nhân tài.
Thậm chí Lý Dương so sánh với Tiểu Jake, cũng có chênh lệch lớn, có đồ đệ như vậy, Vương Thông đương nhiên cao hứng.
"Bất quá, hôm nay sư huynh ngươi Mộc Dịch chuẩn bị tự thân xuống bếp chiêu đãi mọi người, cơ hội này, sư bá ta thế nào lại có thể không đến sao?" Vương Thông nói.
Tiểu Jake lập tức xoay người nhìn về phía Lý Dương, vẻ mặt kinh hãi khó có thể tin, cho tới bây giờ hắn cũng chưa thấy qua Lý Dương xuống bếp ra tay, hoài nghi nói:"A, sư huynh ngươi xuống bếp? thật sao? nếu là thật, thì thực tốt quá, phải rồi, sư huynh, thật vậy à?" mà Lily, Điền Cương kể cả Jerry huynh đệ đều nhìn về phía Lý Dương, cả đám đều có vẻ mặt chờ mong.
Có thể làm cho Lý Dương xuống, thật là làm cho Lily bọn họ đầu to lên như cái đấu.
"Ừm!" Lý Dương gật gật đầu.
Tiểu Jake bọn họ lập tức lớn tiếng hoan hô.
Lý Dương đột nhiên nhìn về phía Lý Thạc bọn họ nói:"Ta nói các người không phải buổi trưa mới đến sao? bây giờ mới chín giờ sáng đã tới, ta còn chưa có bắt đầu chuẩn bị."
Lý Thạc bật cười nói:"Đại ca, chúng ta lo lắng ngươi để cho nữ nhân làm thay, sau đó lừa gạt chúng ta nói là ngươi tự tay làm, cho nên... "
Thiên Lũy lập tức mở miệng nói tiếp:"cho nên chúng ta cũng rất hứng thú muốn đến xem tận mắt Mộc Dịch sư đệ làm!"
Lý Dương nhìn Thiên Lũy mấy người bộ dạng gian trá, không khỏi lắc đầu cười khổ.
Trong phòng bếp.
Ánh đao thấp thoáng.
Chỉ qua một hơi hít thở, củ cà rốt đã bị cắt thành từng miếng nhỏ, động tác của Lý Dương rất là nhẹ nhàng.
Lý Dương vốn tưởng rằng không thái rau một thời gian dài, kỹ thuật bị cùn đi, không nghĩ đến, bây giờ hỏa hầu lại càng cao hơn, phảng phất hết thảy mọi việc đều trở nên dễ dàng, đơn giản.
Tựa như ma thuật pháp sư đang biểu diễn tạp kĩ, cái môi trong tay Lý Dương tùy ý cử động, hết thảy mọi việc đều đơn giản. Tay trái Lý Dương thoáng rung động, một khối đậu hủ biến thành từng khối từng khối nhỏ, nhưng lại rất có quy luật, đều là có hình lưỡi liềm.
Lý Dương tựu giống như một nhạc trưởng, hai tay khẽ nhúc nhích, hết thảy mọi việc trong nháy mắt đều xử lý tốt.
Lý Dương thậm chí không cần dùng mắt nhìn, hai tay phảng phất biết hết thảy mọi việc, mỗi động tác đều tự nhiên một cách mỹ diệu, Lý Dương thậm chí cảm giác có lĩnh ngộ không hiểu được, tựa hồ gần với thiên đạo.
....
Bề ngoài bọn người Thiên Lũy đang nhìn Lý Dương, dáng vẻ không thể tin nổi mở to hai mắt nhìn.
"Ông trời, ta thật sự không nghĩ tới, có người sử dụng cái môi đem đậu hủ cắt nhỏ, hơn nữa gần như đậu hủ cùng lúc rớt xuống." Diệu Huy có vẻ rất kinh ngạc.
Vương Thông hai mắt tỏa sáng, nhìn Lý Dương, như một phần của tự nhiên, than vãn nói:"Sư điệt quả nhiên là thiên tài, ngộ tính cao a. Đối với hiểu biết về thiên đạo phỏng chừng ngay cả ta đều không bì kịp, xem động tác Mộc Dịch thật trôi chảy uyển chuyển, mỗi một động tác đều bắt đầu từ tự nhiên chi đạo."
Một giờ sau.
Lý Dương mỉm cười đi ra.
"Các vị, chuẩn bị ăn cơm!" Lý Dương mỉm cười nhìn mọi người, phía sau ba nữ giúp việc bắt đầu bày biện.
Từ đầu đến cuối, Lý Dương không có chút gò bó gượng ép, quần áo trên người sạch sẽ tinh tươm, rau quả nhiều như vậy, thế nhưng trên người hắn không có chút dơ bẩn.
Năng lực khống chế của Lý Dương quả là chính xác đến từng điểm nhỏ.
Bội phục! mọi người trên vẻ mặt chỉ có thể là bội phục.
Lý Dương trong lòng không khỏi tự hào:"Không nghĩ thiên đạo đối với việc nấu nướng cũng có chỗ hữu dụng, lần này xuống bếp, hiểu biết của ta đối với thiên đạo có chút tiến bộ. Ừm có lẽ ta từ nay về sau phải nấu nướng nhiều hơn!"
"Vạn vật đều có ẩn chứa thiên đạo, phàm là thiên địa tự nhiên đều dung hợp thiên đạo. Ngươi đối với thiên đạo hiểu biết sâu hơn, đương nhiên đối với trù nghệ càng thêm thấu triệt. Đáng tiếc, bổn Bá Vương không thể thưởng thức mỹ thực bây giờ, đành chờ về sau đến Ma giới vậy!" âm thanh Hạng Vũ vang lên trong đầu Lý Dương.
Lúc này Tiểu Jake nhìn Lý Dương, vẻ mặt sùng bái:"Oa, sư huynh, xưa nay lòng ngưỡng mộ của ta đối với người quả thực biển cạn đá mòn cũng không thể thay đổi, người thật sự quá lợi hại, nói cho ta biết, sư huynh, vì sao người có thể làm được như vậy, chỉ bằng những biểu hiện này, là có thể câu dẫn thiếu nữ người ta rồi!"
Những người khác bên cạnh đều ngạc nhiên nhìn Tiểu Jake, tiểu tử này thế nhưng vì động tác của Lý Dương mà sinh ra sùng bái? còn cám dỗ thiếu nữ? thật là còn nhỏ dại.
Trong động tác của Lý Dương hàm chứa tự nhiên chi đạo, đương nhiên phiêu dật liền lạc, sinh lòng ngưỡng mộ cũng là bình thường.
"Mọi người nếm thử xem nào!"
Không chờ Lý Dương nói xong, phía dưới đám đều đã nhào đến khua khoắng.
"Mmm!" Steven 'ừm' một tiếng, lại tiếp tục điên cuồng tấn công đám rau củ.
Không có ai bảo ai, cả đám ăn một mực cắm cúi ăn.
"Sảng khoái!" Lý Thạc sờ sờ cái bụng, rất là hài lòng thư thản nói:"Đại ca, không nghĩ nhiều năm rồi, tay nghề của ngươi lại đại gia tăng a. Thật là sảng khoái, tài nghệ còn hơn xa đặc cấp trù sư của Hồng Bang chúng ta."
Steven sờ sờ bụng, cũng rất kích động nói:"Mộc Dịch, ta nghĩ, từ hôm nay trở đi món ăn phương Tây ta ăn không được nữa rồi, ta nhất định muốn tìm siêu cấp trù sư Trung Quốc, tay nghề tối thiểu phải được một nửa của ngươi, bằng không từ nay về sau ta không màng đến chuyện ăn uống nữa."
Lý Dương nhìn bộ dạng mọi người đều cực độ hài lòng, hắn cũng cười cười.
"Sư huynh, ngươi còn chưa ăn sao?" Tiểu Jake cẩn thận nói.
Lý Dương chỉ có thể cười cười, vừa rồi bọn họ phảng phất sói ăn hổ nuốt, khách nhân tựa hồ đều không đủ ăn, thân là chủ nhân hắn còn có ý tranh ăn nữa sao?
………..
"Ha ha …… yêu cầu được chấp nhận, MeeseHove, ta từ nay về sau không cần phải trải qua cuộc sống nguy hiểm tại địa hạ quyền nữa!" BorkRuss nhảy vào căn biệt thự cũ của bằng hữu mình hô lớn.
MeeseHove chỉ cười dài nhìn T.V, có vẻ rất thích thú. Nếu là quá khứ, hắn hầu như không ngừng rèn luyện, chỉ có không ngừng rèn luyện, mới có thể làm cho hắn tồn tại lâu hơn trên địa hạ quyền đàn. Nhưng bây giờ hắn đã tham gia công ty bảo tiêu, từ nay về sau không cần lo lắng quá nhiều về tương lai, hắn đương nhiên cảm thấy nhẹ nhàng.
"BorkRuss, ta đã biết, đến đây, xem trận đấu NBA này, hey, cái... kia là ai? được xưng trung phong đệ nhất, bộ vó cũng tốt, ngươi nói xem, nếu là chúng ta lên đài, anh chàng đệ nhất này có thể chạm được vào chúng ta không?" MeeseHove chế nhạo nói.
BorkRuss nhìn thoáng qua T.V truyền hình cáp.... lắc đầu cười nói:"MeeseHove, ngươi cũng thật nhàm chán, hắn bất quá cũng chỉ là một con người bình, chỉ có vóc dáng lớn, sức lực mạnh một chút mà thôi, một trăm người như vậy cũng không có khả năng là đối thủ của chúng ta, bọn họ có thể đụng đến chúng ta được sao?"
"Phải rồi, MeeseHove, ngươi chừng nào biết yêu cầu được chấp thuận? Ta cũng chỉ vừa mới biết được." BorkRuss hỏi.
MeeseHove tự đắc cười:"hắc hắc, không nói cho ngươi biết!"
Thực tế, MeeseHove từ ngày đăng ký, đại bộ phận thời gian trong ngày hắn đều ngó vào cái màn hình computer, đến buổi sáng hôm nay nhận được kết quả trả lời, hắn mới an tâm thoải mái ngồi xem T.V.
Bỗng dưng, MeeseHove thở dài một hơi rồi nói:"NBA... thật sự cách biệt, bóng rổ không có tại huấn luyện doanh Siberia vì thường xuyên phải di chuyển, lúc trước ta còn có ước muốn làm một vận động viên bóng rổ, đáng tiếc sau đó ta lại mắc nợ quá nhiều, chỉ có thể đem chính mình bán vào huấn luyện doanh! Bình thường huấn luyện, ta ngay cả thời gian xem một trận đấu bóng rổ cũng không có. Hôm nay cuối cùng khó khắn lắm mới được xem một trận đấu tại thế vận hội."
BorkRuss cũng gật đầu, đã là quyền thủ huấn luyện doanh đích, 99% không còn là cuộc sống của một người bình thường. Mỗi một người đều có hoàn cảnh khác nhau, nhưng khi đã tiến vào huấn luyện doanh, hầu như không có một người có thể trở lại cuộc sống bình thường. Cho dù tiến vào địa hạ quyền đàn, bọn họ vẫn như trước vì mạng sống của mình mà phải luôn luôn tập luyện.
………….
"Mộc Dịch, đám quyền thủ đều hy vọng rời khỏi địa hạ quyền đàn, chỉ trong thời gian ngắn ngủi nữa ngày, hai mươi mốt vị đỉnh cấp quyền thủ tất cả đều tham gia công ty bảo tiêu." sau khi ăn xong, Diệu Huy lấy ra một phần tài liệu đặt trước mặt Lý Dương.
Mười đại siêu cấp cao thủ, ngoại trừ tên Huyết tộc hầu tước đã chết kia, những người khác đều gia nhập công ty bảo tiêu, kể cả Điền Cương.
Điền Cương sở dĩ rời khỏi địa hạ quyền đàn, một là vì Lý Dương, còn là vì yêu cầu của Lily, nàng cho rằng như vậy quá nguy hiểm.
Lý Dương lúc này nhận tài liệu. Nhìn tư liệu mỗi một quyền thủ, Lý Dương trên mặt phảng phất nụ cười. Hai mươi mốt quyền thủ, bốn người năng lượng thân thể đạt tới tứ cấp cao thủ, đừng xem những quyền thủ này lợi hại thế nào, nói không chừng trận đấu tiếp theo bọn họ cũng sẽ chết, Lý Dương làm vậy kỳ thực cũng là cứu bọn họ.
"Phải rồi, ngươi chuẩn bị từ nay về sau để bọn họ làm gì? chẳng lẽ bọn họ làm bảo tiêu?" Diệu Huy hỏi.
Lý Dương liền nói:"Không, không, đương nhiên sẽ không phải bảo tiêu, chẳng may chết mất một người thì không đáng, huống chi ta cũng không cần tiền, ta chính là... phải để cho bọn họ tu luyện cho tốt."
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thốn Mang.