• 3,440

Chương 265: Nửa Năm Sau


- Vũ trụ rất công bằng.
- Ban cho họ Thân Thể Vĩnh Hằng, cũng làm họ vĩnh viễn không thể tu luyện đề cao được. Nếu muốn tu luyện, chỉ có vứt bỏ thân thể trước kia, tiến hành đoạt xá.
Ba Ba Tháp nói:
- Mặc dù không thể tu luyện, nhưng Thân Thể Vĩnh Hằng vô cùng hấp dẫn. La Phong, ngươi ngẫm lại mà xem. Tỷ như hài tử của các cường giả bất hủ, đạt tới cấp vũ trụ, nhưng có thể sống tới mười kỷ nguyên thôi. Họ đương nhiên nguyện ý để linh hồn hài tử mình sống trong Thân Thể Vĩnh Hằng.
La Phong gật đầu.
Thực lực không thể đề cao, nhưng có thể sống tới một ngàn kỷ nguyên, cũng chính là 10.081.000 năm, là vô cùng hấp dẫn rồi.
- Trong vũ trụ cường giả Bất Hủ hoặc một vài quốc gia cường đại, thông qua các phương pháp nghiên cứu những thân thể của chủng tộc Thân Thể Vĩnh Hằng ấy. Cuối cùng, lấy từ Thân Thể Vĩnh Hằng ra một loại gien vật chất kỳ dị. Rồi sau đó lưu trữ, để lạnh, trở thành thẻ bài màu bạc, chính là Vĩnh Hằng Chi Luyến cực kỳ quí giá trong vũ trụ. Dù sao phải có một Thân Thể Vĩnh Hằng mới có thể làm ra một phần như vậy.
Ba Ba Tháp nói.
La Phong nhất thời hiểu ra…
Chủng tộc có Thân Thể Vĩnh Hằng trời sinh, e rằng rất đáng thương trong vũ trụ.
- Trong vũ trụ, rất nhiều người có quyền có thế.
- Đời sống là thứ mà vô số người theo đuổi.
- Bí pháp đoạt xá là một loại. Nhưng bí pháp đoạt xá thứ nhất là rất trân quý, thứ hai rất khó tu luyện. La Phong, ngươi cũng phải dựa vào Truyền Thừa Hồn Ấn do sư phụ ngươi cải tạo linh hồn, do đó ngươi có truyền thừa của sư phụ, mới có thể thi triển ra bí pháp đoạt xá.
Ba Ba Tháp nói:
- Học được bí pháp đoạt xá đầy đủ khó khăn không kém gì việc mua một phần Vĩnh Hằng Chi Luyến.
- Nhưng đoạt xá thân thể bình thường phải tìm cái không được yếu hơn thân thể mình trước kia.
Ba Ba Tháp nói.
- Quan trọng nhất là việc đoạt xá rất phiêu lưu, không biết chừng ngược lại mình tiêu vong trước.
- Không tốt bằng Vĩnh Hằng Chi Luyến. Một phần Vĩnh Hằng Chi Luyến có thể cải tạo trực tiếp thân thể trước kia thành Thân Thể Vĩnh Hằng. Đương nhiên, sau khi thành Thân Thể Vĩnh Hằng, cũng không thể tu luyện được nữa.
Ba Ba Tháp nói:
- Nếu muốn tu luyện, chỉ có vứt bỏ Thân Thể Vĩnh Hằng, nhập vào thân thể khác thôi.
- Loại gien vật chất kỳ dị này chỉ có thể lấy từ cơ thể trời sinh vĩnh hằng ra thôi. Thân Thể Vĩnh Hằng sau khi cải tạo Từ Hân sẽ không thể lấy ra lần nữa.
Ba Ba Tháp nói.
La Phong khẽ gật đầu.
Đúng vậy.
Nếu không một lần cải tạo Thân Thể Vĩnh Hằng, sau đó sống 1000 vạn năm, khi sắp chết, lại để người ta lấy gien vật chất lần nữa à? Vậy quả thực là nằm mơ.
- Ngươi nói là Từ Hân có thể sống tới 1000 kỷ nguyên à?
La Phong không kìm được hỏi.
- Đúng, hơn nữa, thân thể nàng sẽ là tấm thân bất tử. Muốn giết nàng, chỉ có hủy diệt linh hồn nàng.
Ba Ba Tháp nói:
- Vĩnh Hằng Chi Luyến mặc dù trân quý, nhưng với thân phận sư phụ ngươi, việc thu thập vài phần Vĩnh Hằng Chi Luyến cũng không khó khăn gì. Để ngươi đeo Vĩnh Hằng Chi Luyến, kỳ thật là do sư phụ ngươi trước khi chết đã an bài rồi.
- Cho dù thân thể nát bấy, nhưng dựa vào Vĩnh Hằng Chi Luyến cải tạo thân thể đã hư hỏng của ngươi, vẫn sẽ ngưng tụ lại. Đây là tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng.
- Nhưng, ta lo ngươi ỷ vào Vĩnh Hằng Chi Luyến mà không sợ nguy cơ, không có tác dụng ma luyện, nên ta luôn không nói cho ngươi biết hiệu quả của Vĩnh Hằng Chi Luyến.
- Ai ngờ, cuối cùng ngươi lại bỏ qua thân thể, thi triển linh hồn công kích! Vĩnh Hằng Chi Luyến cũng không thể nào cứu được ngươi.
La Phong nở nụ cười, thở phào một hơi.
Không tồi, cũng xem như nhân họa đắc phúc. Dù sao La Phong hiểu rõ, Từ Hân chưa từng trở thành vũ giả, cho dù ỷ vào thảo mộc chi linh, Mộc Nha Tinh vân vân, đem vô số bảo vật thật sự có thể để nàng lên tới cấp hành tinh cũng đã là đỉnh cao rồi. Còn bây giờ mặc dù không thể tu luyện, nhưng lại có Thân Thể Vĩnh Hằng.
Tiểu khu Minh Nguyệt, Dương Châu thành, trong nhà La Phong.
Từ Hân ngồi trước bàn viết, hơi ngẩn ra.
"Chuyện gì thế?" Đầu óc Từ Hân loạn cào cào.
Đột nhiên, trên màn hình laptop bỗng xuất hiện thông báo có thư. Quỷ dị hơn nữa… email tự động mở ra.
"Từ Hân, đây là La Phong."
Mấy chữ trên email làm Từ Hân giật mình, rồi lập tức khẽ nhíu mày. Nàng hiểu rõ một vài nhân vật đứng đầu trên Địa Cầu đều có chương trình trí năng. La Phong cũng có! Một vài bức thư, điện thoại, video, rất khó để nàng tin, vì ca ca nàng Từ Cương lúc trước đã thử làm việc này rồi.
"Anh biết em nghi ngờ. Nhưng, em vừa tự sát, còn lá Bùa Bình An mà anh cho em đã phát sinh tác dụng của nó. Do đó, em sống lại. Còn lá bùa bình an hẳn là đã biến mất rồi."
Từ Hân giật mình, lập tức cúi đầu nhìn xuống…
Quả nhiên, lá Bùa Bình An đã không còn nữa, chỉ còn lại có sợ dây. Điều này làm Từ Hân có vẻ khiếp sợ, rồi kinh hỷ!
Biết mình vừa mới tự sát, hơn nữa mình sống lại, chẳng lẽ là La Phong? La Phong không chết?
"Anh biết em sẽ hoài nghi, nhưng… sáu tháng sau, sáu tháng sau anh hẳn là có thể về nhà, trễ nhất là bảy tháng."
"Tốt lắm. Nhớ kỹ, không được làm chuyện điên rồ."
"La Phong."
Xem xong email, Từ Hân cảm thấy trái tim khô kiệt như được tưới nước linh tuyền. Thế giới vốn hắc bạch thoáng cái trở nên muôn màu muôn vẻ, tương lai thoáng cái tràn ngập hy vọng!
"Có lẽ là thật, có lẽ là thật." Hiển nhiên Từ Hân tương đối tin vào việc chết rồi sống lại "Sáu tháng, trễ nhất là bảy tháng?"
"Ta phải nói cho ông bà, nói cho La Hoa tin tức này." Từ Hân kích động vạn phần.
Cùng ngày, người trong gia đình La Phong cũng thấy email này. Mặc dù ai cũng giật mình vì việc Từ Hân tự sát, đều mắng Từ Hân. Nhưng nội dung trong email lại làm cho cả nhà tràn ngập hy vọng. Mặc dù hoài nghi có phải là do hệ thống trí tuệ tạo ra, nhưng họ vẫn đợi chờ sáu tháng sau.
Chiều ngày 9 tháng 3 năm 2061.
Màn đêm phủ xuống, người trong nhà La Phong đang ở nhà ăn cơm chiều, tiếng cười vui vẻ.
- Ba mẹ đừng giục mà. Hôm nay con khó khăn lắm mới về nhà ăn bữa cơm với ba mẹ được. Được rồi, con nói cho ba mẹ. Hè năm nay, con và Chân Nam sẽ tranh thủ nghỉ hè đi đăng ký.
La Hoa cười hà hà. Hiện bây giờ, La Hoa cũng mua một căn ở tiểu khu Minh Nguyệt. Dù sao tẩu tẩu ở nhà, hắn cũng không tiện ở lại.
Nhưng với thân phận của mình, tìm ra một căn nhà ở đây là rất đơn giản, huống chi, hắn cũng là vũ giả.
- Thế mới đúng.
La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan đều nở nụ cười. Hai đứa trẻ con trong nôi, đang bò, hớn hở cười khúc khích.
- Từ Hân sao còn chưa về?
Cung Tâm Lan không kìm được nhìn ra ngoài.
- Bây giờ tiểu tử tiểu Hân cứ lao vào công việc, mà thế cũng tốt.
La Hồng Quốc cười nói. Cung Tâm Lan vừa nghe cũng gật đầu lia lịa. Nếu tự sát nữa thì quả là phiền phức.
Đột nhiên
Ánh mắt La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan trở nên ảm đạm.
Phịch! Phịch! Phịch!

Phía ngoài đình viện, đội bảo vệ toàn bộ ngã gục xuống, còn hai bảo mẫu trong phòng bếp cũng trong nháy mắt gục xuống đất. La Hồng Quốc và Cung Tâm Lan gục đầu xuống bàn, không nhúc nhích nữa.
Yên tĩnh, không một tiếng động!
Trong biệt thự chỉ còn lại có thanh âm của hai đứa trẻ.
- Ai!
La Hoa lạnh lùng nhìn ra ngoài.
- La tiên sinh, xin chào.
Hai vị nam tử mặc âu phục đen mỉm cười đi vào, giống như đi trong nhà mình. Một người da trắng, người kia cực giống người Nam Á. Người Nam Á cười khẽ nói:
- Yên tâm, họ chỉ bị ta thôi miên thôi. Ta cũng không giết họ đâu.
- Hai vị nghị sĩ đại giá quang lâm, không biết có chuyện gì?
La Hoa nói trầm trầm.
- Không có gì. Lấy đi một vài thứ dành cho vũ giả cấp hành tinh thôi. Phàm nhân bình thường không có tư cách dùng nó.
Người Nam Á cười khẽ nói:
- Yên tâm, ta sẽ không giết ai cả. Nhưng hy vọng ngươi cũng bình tĩnh một chút. Một khi ngươi ra lệnh cho người máy kim loại, ta cũng chỉ có thể trong nháy mắt làm những người này… Bùng!
Người Nam Á làm vẻ mặt rất khoa trương
- Linh hồn toàn bộ bùng nổ.
- Tát Qua Ni Hách Lỗ, ngươi bây giờ tinh thần niệm sư cấp hành tinh duy nhất trên Địa Cầu, có cần phải làm loại việc như thế này không?
La Hoa nói trầm trầm. Hắn hiểu, người máy kim loại có nhanh mấy cũng không nhanh bằng ý nghĩ của một tinh thần niệm sư.
Tát Qua Ni Hách Lỗ.
Tinh thần niệm sư thiên tài Ấn Độ Quốc. Sau khi La Phong, Y Tư Đặc hi sinh, đã vừa mới đột phá không lâu. Tát Qua Ni Hách Lỗ chính là tinh thần niệm sư cấp hành tinh duy nhất.
- Có cần phải như vậy không hả? Đương nhiên là cần rồi.
Tát Qua mỉm cười
- La tiên sinh, bây giờ thế cục toàn cầu chắc hẳn ngươi cũng đã biết. Ngươi nghĩ rằng, La gia có các ngươi bảo vật do La Phong để lại thì có thể chỉ lo cho thân mình à? Huống chi, bảo vật ở La gia các ngươi, quả là lãng phí.
- Ừm, Mộc Nha Tinh?
Tát Qua khẽ mỉm cười.
- Lại giấu ở dưới tầng hầm?
- Ồ, tới 18 hạt Mộc Nha Tinh? Còn không ít thảo mộc chi linh nữa? Quả là một khoản lớn, không hổ là do La Phong để lại.
Tát Qua thán phục nói
Mặt La Hoa tái nhợt.
Hắn hiểu, đối phương dựa vào niệm lực đã tìm thấy bảo vật.
- Người máy kim loại đó khống chế như thế nào?
Tát Qua nhìn về phía La Hoa.
- Người máy kim loại không ai có thể khống chế.
La Hoa lắc đầu
- Đến cả ta cũng không làm được. Anh ta ra lệnh cho nó bảo vệ La gia. Nó sẽ vĩnh viễn tuân thủ lệnh của anh ta.
- Ồ.
Tát Qua khẽ gật đầu, hắn có thể hiểu được.
Đột nhiên
Cửa tầng hầm tự động mở ra, một va-li mật mã nhẹ nhàng bay ra, Tát Qua đưa tay nhận lấy.
- Cám ơn.
Tát Qua mỉm cười
- Xin khuyên ngươi một câu, thực lực lớn tới đâu mới có thể có chừng đó bảo vật. Nếu không, chậc chậc, về phần người máy đó, quả là lợi hại. Nhưng dù sao nó cũng chỉ là một người máy. Ồ, cho dù cách mấy trăm thước, ta vẫn có thể trong nháy mắt hủy diệt tất cả linh hồn người trong nhà ngươi.
- Do đó, ngươi không được làm chuyện điên rồ.
- Duy Nặc, chúng ta đi.
Tát Qua quay đầu bước đi. Duy Nặc nghị sĩ cũng đi theo bên cạnh hắn.
La Hoa đưa mắt nhìn theo Duy Nặc, Tát Qua rời đi. Hắn không dám có động tác gì.
Chiếc phi cơ chiến đấu hình đĩa bay cách nhà hắn vẻn vẹn chỉ 300 thước. Cho dù trên phi cơ chiến đấu, Tát Qua dựa vào tinh thần niệm lực công kích cũng có thể trong nháy mắt giết chết mọi người La gia.
- Khốn khiếp!
Đứng trước cửa sổ, nhìn phi cơ chiến đấu dĩa bay trên không trung bay đi, mặt La Hoa trở nên rất khó coi.
May mà hắn đem sáu mươi hạt Mộc Nha Tinh chia làm vài phần, giấu ở vài nơi bất đồng. Còn mười tám hạt Mộc Nha Tinh, đối với những nghị sĩ ấy đã là rất ghê gớm rồi. Dù sao lúc trước cả Hồng, Lôi Thần, cũng chỉ tìm được cỡ mười hạt Mộc Nha Tinh mà thôi.
- Làm sao vậy, vừa rồi làm sao vậy?
- Ta làm sao vậy?
Đám bảo vệ, bảo mẫu, cha mẹ La Hồng Quốc đều tỉnh lại. La Hoa vội an ủi cha mẹ, chứ không nói cho họ tình hình thực tế.
Biết sao được…
La Hoa chỉ có thể nhẫn nhịn. Đối với vũ giả, người máy kim loại có thể nhanh hơn! Chứ với linh hồn công kích của tinh thần niệm sư, người máy kim loại căn bản không chặn lại kịp.
Những đối thoại phát sinh, người máy kim loại đều nghe lén được, tự động truyền cho Ba Ba Tháp, nên La Phong cũng biết!
- Duy Nặc? Tát Qua Ni Hách Lỗ?
Con Kim Giác Cự Thú dài trên ba trăm mét, trong nước biển mãnh liệt, con ngươi màu vàng tối lóe ra lửa giận bừng bừng.
- Ba Ba Tháp, ngươi nói là chúng bây giờ đi theo đệ ngũ nghị trưởng A Đặc Kim. Tên A Đặc Kim đó là rùa đen rút đầu, luôn rất khiêm tốn. Trong chiến dịch Thôn Phệ Thú, không dám ngẩng đầu lên. Bây giờ lại có dã tâm lớn như vậy! Lúc trước ta quả đã xem thường hắn, bây giờ…
"A Đặc Kim! Ni Hách Lỗ!"
La Phong rất bực mình.
Vốn lúc trước mình không thể gặp thân nhân, nên cảm thấy rất áy náy với họ. Không ngờ nhóm người A Đặc Kim vì dã tâm dám uy hiếp tính mạng người trong nhà mình.
Dù phẫn nộ tới đâu, La Phong cũng phải nhịn!
Rốt cục…
Phân thân đầu tiên đã thai nghén thành công.
Ngày 2 tháng 6 năm 2061, La Phong đã phá xác chui ra!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thôn Phệ Tinh Không.