• 1,241

Chương 179: Ba vòng xoay (4)


Hiển nhiên, lời nói của cô đã chọc tức Utah Tụng Hương.

Hiển nhiên, anh tức giận vì hành vi tối nay của cô.
Cô lẳng lặng đứng đó, lẳng lặng nhìn anh

Tô Thâm Tuyết!

Chỉ trong thoáng chốc, ánh nước nơi khóe mắt đã biến mất.
Cô cẩn thận xoay người, giữ nguyên nụ cười mỉm, đi từng bước về phía Utah Tụng Hương.
Trên đường về phòng.
Anh hỏi cô, lúc cô nói
Tụng Hương, em yêu anh
không thấy buồn nôn à?
Đây là lần đầu tiên Tô Thâm Tuyết viếng thăm Bắc Âu kể từ khi đảm nhiệm chức vụ Nữ hoàng.
Lần đầu viếng thăm Bắc Âu, dù thế nào cũng phải giữ hình ảnh
Nữ hoàng Thâm Tuyết của chúng ta đẹp như tranh
như người dân Goran hằng mong đợi.
Lồng ngực của con trai trưởng nhà Utah vẫn như xưa, là bờ biển xanh thẳm, vững vàng rắn chắc; là sự lãng mạn, là mơ ước cuối cùng của người không có bất cứ thứ gì trong thế giới này như cô.
Cánh tay cô thuận đà vòng lên gáy anh, mắt nhìn ánh sao bao phủ bầu trời.
Cô nghiêm túc trả lời: Ngài Thủ tướng, anh thử nói
Thâm Tuyết, anh yêu em
là sẽ biết có buồn nôn hay không ngay thôi.
Tụng Hương, không buồn nôn chút nào cả.
Anh bắt đầu cười, cô bảo anh đừng cười nhưng anh vẫn cười.
Vì vậy cô dọa dẫm anh:
Tụng Hương, nếu anh vẫn cười, em sẽ nói ‘em yêu anh’ thêm một lần nữa.
Anh buông cô ra, trưng vẻ mặt nghe theo em hết, nhặt giày và áo khoác của cô lên.

Nữ hoàng Thâm Tuyết đêm nào cũng đói bụng mà thức giấc à?


Vâng.


Tô Thâm Tuyết, em không phải là Vivian Healther.
Anh mắng cô như vậy.
Đương nhiên cô không phải là Vivian Healther.

Anh không muốn thấy em có hành động ngu xuẩn như vậy thêm một lần nà6o nữa. Tô Thâm Tuyết, Nữ hoàng bệ hạ của anh, em không có thời kỳ phản nghịch, dù là trước kia hay bây giờ. Còn sau này, thứ 5có tên là thời kỳ phản nghịch này sẽ không bao giờ thuộc về em.
Đây không còn là lời quở trách nữa. Anh đang cảnh cáo.

Tụng Hương, em sợ dù là thế cũng không gầy nổi.
Cô than thở.
Bởi vậy mới có hành động khác thường tối nay của cô.
Đương nhiên, là một Nữ hoàng, cô cần thể hiện sự biết điều. Cô phải giảm cân, còn một tuần nữa cô sẽ phải đi viếng thăm Đan Mạch và Na Uy.
Chuyến viếng thăm này được hoàng gia Đan Mạch và Na Uy cùng mời.
Cô giả vờ giả vịt kêu ca: Những người đó ngày nào cũng ép cô giảm cân, mấy ngày qua cô trải qua cuộc sống như địa ngục, chỉ được ăn vài cọng rau và nửa quả táo. Với lượng thức ăn ấy mà bắt cô phải đối mặt với bài thể dục giảm cân kéo dài tám tiếng, đó không phải cuộc sống địa ngục thì là gì?
Càng đáng ghét hơn là, họ lục soát toàn bộ đồ ăn vặt cô giấu trong phòng. Đêm nào cô cũng tỉnh giấc vì đói bụng.
Anh đứng im lìm, vẫn giữ nguyên tư thế không hề nhúc nhích, hệt như lúc ở cửa hàng lưu niệm.
Lần này không có thiếu nữ mặc váy hồng tro nữa; bây giờ là Tô Thâm Tuyết điên khùng.
Cô chậm rãi nói:
Ừ, em uống nhầm thuốc rồi.

Như vậy, chắc anh thoải mái rồi chứ? Tô Thâm Tuyết không phải là Vivian Healther, Tô Thâm Tuyết không trở thành Vivian Healther.
Đêm đó, anh không muốn cô, như vậy cũng được. Ít nhất khi chìm đắm trong làn váy hồng tro, anh đã không lựa chọn lợi dụng cô để thoát khỏi ảo ảnh. Con trai trưởng nhà Utah rõ ràng hơn bất cứ ai hết: Sự mơ màng nhất thời đều là ảo ảnh, duy chỉ có trước mắt mới chân thật nhất.
Cái gọi là yêu, cái gọi là rung động là chuyện của người khác.
Tô8 Thâm Tuyết thầm đếm ngược: Ba, hai, một.
Con trai trưởng nhà Utah đã cởi nút áo sơ mi rồi.
Giải thích như vậy ổn rồi chứ?
Hiển nhiên, anh vui lòng chấp nhận lời giải thích đó.
Cô giáo ơi, em chỉ có thể dùng cách này để lời tỏ tình đầu tiên con gái lớn nhà họ Tô dành cho con trai trưởng nhà Utah nghe không quá tệ hại.
Cô à, em không còn cách nào khác nữa.
Con trưởng nhà Utah ghét phụ nữ yêu anh vì sợ họ sẽ trở thành mẹ anh.
Anh ôm lại cô.

Em giấu đồ ăn vặt trong phòng?
Anh hỏi cô.

Vâng.

Sau ba bước, cô nghe giọng anh vang lên sau lưng:
Tô Thâm Tuyết, em uống nhầm thuốc à?

Cô biết mà. Cô gần như chắc chắn rằng câu
Tụng Hương, em yêu anh
sẽ được đáp lại bằng
Tô Thâm Tuyết, em uống nhầm thuốc à?

Sau khi cởi nút á3o sẽ trách mắng cô.
Quả nhiên…
Tiếng
Tô Thâm Tuyết
cay nghiệt đến mức làm cô muốn lùi bước.
Nhưng, thưa cô, em không thể, không thể lùi bước. Cô đã hứa sẽ canh chừng anh.
Đây là cách thực hiện nhiệm vụ
canh chừng anh
bằng khả năng của cô.
Tụng Hương, em yêu anh
, khả năng của Tô Thâm Tuyết chính là yêu Utah Tụng Hương và dành trọn tình yêu cho anh ấy.
Nếu biết nhiệm vụ này khó khăn đến vậy, ban đầu cô đã không nhận lời.
Đương nhiên, phỏng đoán trên là suy nghĩ của riêng anh.
Tô Thâm Tuyết phải nghĩ cách xác nhận suy đoán của anh.
Cái gọi là yêu, cái gọi là rung động không nằm trong kế hoạch cuộc đời Utah Tụng Hương.
Hôm sau, khi trở trở lại Cung điện Jose, Tô Thâm Tuyết phát hiện đồ ăn vặt bị đem đi trước đó đã trở lại, cũng không ai dám giục cô đến phòng tập nữa, cái gọi là kế hoạch giảm cân khủng khiếp kia cũng bị hủy bỏ.
Canh chừng anh đâu phải chỉ nhìn và chờ đợi, canh chừng còn cần hành động nữa.
Gió đêm phe phất mái tóc trên trán cô.
Chắc hẳn bây giờ con trai trưởng nhà Utah đang nghĩ:
Mọi người có thể liên tưởng Tô Thâm Tuyết ngớ ngẩn này với Tô Thâm Tuyết hằng ngày không? Câu trả lời là không thể, vì vậy tối nay Tô Thâm Tuyết uống nhầm thuốc rồi. Mọi người xem đi, cô ấy đã thả chiếc bật lửa chưa bóc mã chống trộm vào túi quần anh. Đây là minh chứng rõ ràng nhất. Chuyện vô vị trên lưng ghế cũng đã chứng minh rằng tối nay Tô Thâm Tuyết đã uống nhầm thuốc. Vì cô uống nhầm thuốc, câu
Tụng Hương, em yêu anh
cũng mang ý nghĩa như khi cô thả bật lửa vào túi của anh, là chuyện phát sinh do cô nhất thời nổi hứng.

Tô Thâm Tuyết.
Utah Tụng Hương tiến lên trước nửa bước.
Bây giờ cô mới đến trước mặt anh, bước chân còn chưa vững, anh lại bỗng dưng gọi cô như vậy, làm cô sợ hết hồn, cơ thể mất thăng bằng ngả về hướng ngược lại.
Ánh mắt của huấn luyện viên thể dục, huấn luyện viên hình thể của cô đều thể hiện rõ:
Chắc chắn Phu nhân Thủ tướng đã thì thầm gì đó bên tai ngài Thủ tướng
.
Cô nói gì đâu, cô có kể với anh, nhưng hoàn toàn không liên quan gì đến
thì thầm bên tai
.
Bởi vì một khi đã yêu, sẽ học được cách quý trọng bản thân mình.
Bởi vì khi yêu rồi, sẽ bắt đầu thử tìm hiểu ý nghĩa cuộc sống. Tại sao mặt trời lại mọc mỗi ngày, trăng khuyết trăng tròn, Xuân đi Thu tới, duyên đến duyên đi? Tại sao mọi người lại cứ muốn phải ở bên nhau? Tại sao các cặp đôi yêu nhau lại muốn cùng tỉnh lại vào mỗi buổi sáng?
Anh đỡ được cô, ôm chặt lấy cô.
Được rồi, Tô Thâm Tuyết thừa nhận, cô cố tình ngã, chỉ để sau này có thể khoe khoang với cô giáo: Cô giáo ơi, Tụng Hương đỡ được em này.

Tụng Hương, anh phải đỡ lấy em.
Tô Thâm Tuyết thầm nhủ trong lòng.
Chỉ cần anh đỡ được, em nguyện làm cô con gái lớn nhà họ Tô thấu hiểu lòng người.
Cô cười mỉm rồi nói:
Tụng Hương, em yêu anh.

Dứt lời, cô giang cánh tay, chân giẫm lên lưng ghế, cẩn trọng bước từng bước.
Trước khi đi Na Uy, Tô Thâm Tuyết muốn gặp Tang Nhu.
Cô từng nhận lời cậu bé luôn mặc sơ mi xám thuở ấy.
Nhưng không sao cả, khi ở cửa hàng lưu niệm, anh đã
ôm
tội danh kẻ trộm bật lửa vì cô.
Vì cô, anh đã chịu tội ăn cắp bật lửa, không phải chuyện này nghe rất tình cảm sao?

Tụng Hương, em yêu anh
không hề buồn nôn, ngược lại, em còn thầm thấy vui vẻ.
Sống trên đời này, có thể yêu một người, có thể dành tình yêu cho một người là chuyện thật tốt.
Nhờ Hà Tinh Tinh đặt lịch hẹn, Tô Thâm Tuyết gọi điện cho Utah Tụng Hương.

Trong điện thoại, Tô Thâm Tuyết nói mấy ngày nữa Tang Nhu sẽ rời khỏi thành phố Goose, cô muốn ăn một bữa với Tang Nhu, hỏi anh có muốn đi cùng không.

Im lặng trong chốc lát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.