Chương 183: Ba vòng xoay (6)
-
Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!
- Tg Loan
- 773 chữ
- 2022-02-04 08:15:35
Khăn ăn đặt trên đầu gối, tay cầm dao nĩa, đầu lưỡi còn để lại vị của nước ép cà rốt, cam tươi và việt quất. Cô nghiêng n8gười, chạm nhẹ môi lên môi anh.
Tụng Hương, em yêu anh.
Gót chân Achilles?
Vẻ mặt lẫn giọng điệu của Utah Tụng Hương đều thể hiện sự bất mãn,
Tô Thâm Tuyết, em còn có thể trẻ con hơn nữa không. Nếu em tiếp tục trẻ con, không chừng có thể là người khai sáng và tiên phong cho việc Nữ hoàng của một đất nước nào đó mất vương miện vì cách xử sự quá trẻ con.
Anh cứ việc nói lời của anh, cô vẫn nói lời của cô.
Cô nhích người sát lại Utah Tụng Hương.
Em cũng cảm thấy ‘Tụng Hương, em yêu anh’ rất buồn nôn, nhưng…
Cô không nén nổi nụ cười, cười đến độ tít cả mắt,
Nhưng! Đây là gót chân Achilles của chàng trai trẻ Goran, mãi em mới tìm được đấy.
Cô chống tay lên bàn, mặt viết câu
Hôn cũng đã hôn rồi
, hả hê nhìn anh, chờ anh nổi cáu.
Nhưng không, điệu bộ rót nước thể hiện rõ tâm trạng phiền não của con trai trưởng nhà Utah.
Cô à, người đàn ông của em ngờ nghệch với chuyện 5tình cảm.
Không chỉ ngờ nghệch trong tình cảm, mà lòng dạ còn sắt đá.
Không phải sao? Không phải là gót chân Achilles à? Trực giác của em có vấn đề? Trực giác của em luôn đúng mà? Có lẽ, em nên thử lại lần nữa xem sao.
Tô Thâm Tuyết thôi cười, nói chậm rãi,
Tụng Hương, em…
Câm miệng.
Utah Tụng Hương suýt nữa dùng khăn ăn bịt miệng cô lại.
Câu
Tụng Hương, em yêu anh
này khiến bàn tay đang rót nước khựng lại.
Chờ anh rót nước xong, cô cười khanh khách.
Nếu có thể,9 xin hãy chú ý đến em.
Tụng Hương, anh chú ý đến em rồi chứ? Em ở ngay trước mắt anh đây.
Còn nói không phải? Còn nói không phải!
Cô hò reo,
Em biết mà, trực giác không lừa em.
Sáng hôm ấy, cô bị Utah Tụng Hương kéo khỏi ban công.
Cô nhún vai nhướng mày:
Ngài Thủ tướng, em phải nói thật với anh, sáng nay em không đánh răng, em không cẩn thận để rơi bàn chải vào thùng rác rồi. Em lười đi lấy cái mới.
Tô Thâm Tuyết!
Chân mày anh nhíu chặt hơn.
Con trai trưởng nhà Utah còn nói, con gái lớn nhà họ Tô càng lúc càng kì quặc. Cô không cam lòng yếu thế, nói với Utah Tụng Hương, anh thử xem, thử xem lúc vuốt ve em có dám nói những lời này không.
Nói thì sao?
Anh hơi bực.
Nếu nói thì em sẽ bỏ ngang luôn.
Cô không chịu thua kém.
Đừng áy náy với em, em không cần sự áy náy.
Xin hãy nhìn em, hãy chú ý đến em.
Đây là cách Tô Thâm Tuyết thu hút sự chú ý của anh.
Nghe xem anh ấy lại nói gì nào:
Tô Thâm Tuyết, em nghiện nói mấy lời buồn nôn rồi.
Cũng được, không phải là
Tô Thâm Tuyết, em uống nhầm thuốc rồi.
Trở lại chỗ ng6ồi, cô cười đắc ý với anh.
Còn anh nhíu chặt chân mày.
Chân mày Utah Tụng Hương nhíu chặt hơn.
Cô được như ý muốn, cười vô cùng đắc ý. Cô vừa cười vừa nói:
Ngài Thủ tướng, nếu sau này anh chọc giận Phu nhân Thủ tướng, Phu nhân Thủ tướng sẽ lảm nhảm bên tai anh một trăm lần ‘Tụng Hương, em yêu anh’.
Tô Thâm Tuyết thầm thở dài.
Cô nói:
Tụng Hương, em yêu anh.
Tụng Hương, bây giờ liệu anh đã thoải mái hơn chút nào chưa?
Hiển nhiên là rồi.
Bỏ thế nào? Đã vào trong rồi còn bỏ kiểu gì?
Đúng vậy, vào trong rồi sao bỏ ngang được, nhưng vẫn có thể bỏ hẳn luôn.
Cắn đứt như lạp xưởng.
Cô nói với anh.
Anh nổi giận,
Lạp xưởng? Em chắc chắn là lạp xưởng chứ không phải thanh sắt lớn à?
Không đợi Tô Thâm Tuyết phản kích,
Anh cho rằng, bây giờ cần thiết phải để cho Nữ hoàng bệ hạ nghiệm chứng xem là lạp xưởng hay thanh sắt lớn ngay lập tức.
Anh vừa dứt lời, Tô Thâm Tuyết lập tức như quả bóng cao su hết hơi. Con trai trưởng nhà Utah luôn thuộc trường phái hành động, không chừng anh sẽ làm thật. Cô lập tức đổi giọng:
Ngài Thủ tướng, anh nên đi làm đi, anh đã muộn bốn mươi phút rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.